Groudon và Jala cùng phóng hết tốc lực về phía Cohen.
Nếu coi Cohen là một điểm, vậy anh sẽ là đỉnh của một góc vuông kẻ theo hướng Jala và Groudon đang lao tới anh, với Groudon ở hướng bắc và Jala ở hướng đông.
Groudon gầm gừ, các mạch máu của hắn phồng lên trong khi hắn đâm thanh kiếm màu đỏ lửa về phía Cohen, không bao giờ ngơi nghỉ cho đến khi lưỡi kiếm nhuốm máu kẻ địch!
Lúc đầu, Cohen còn sửng sốt mất một lúc. Tuy nhiên, Jala chỉ khẽ chỉ vào vai trái rồi vai phải anh. Ngay lúc đang chuẩn bị rút kiếm nghênh chiến Groudon, Cohen bỗng nhìn thấy ánh mắt của Jala sau cặp kính.
Chàng sĩ quan cảnh sát ngay lập tức hiểu được ý đồ của Jala.
Chú ý đến thương thế nặng nề của mình, anh không nghĩ nhiều.
Anh biết rằng mình không có khả năng chặn được thanh kiếm của Groudon, vậy nên anh sẽ dứt khoát ngừng phòng thủ luôn.
‘Cô gái,’ Cohen nghĩ. ‘Đừng làm tôi thất vọng.’
Với ánh mắt thông suốt, Cohen lờ đi thanh kiếm đang tiến sát tới mình. Anh từ bỏ chiêu thức phòng thủ, quyết đoán truyền thanh bội kiếm qua tay trái và đảo ngược thế cầm, chuyên chú chờ đợi nữ bartender đến.
Quả nhiên, trong khoảnh khắc sau đó, Jala ném con dao trong tay phải về phía Groudon đang tấn công! Mũi dao Kukri phi thẳng đến hướng bụng kiếm sĩ màu đen đỏ từ bên trái.
Với bàn tay phải trống không, cô phóng về phía Cohen với tốc độ không đổi.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, mũi kiếm của Groudon đã đến trước ngực Cohen, thanh kiếm màu xanh lục đâm vào bụng anh! Tuy nhiên, con dao Kukri của Jala cũng xé rách khoảng không và xẹt qua ngực trái của Groudon.
Groudon gầm lên giận dữ. Cohen rên rỉ đau đớn. Nhờ có sự can thiệp của con dao Kukri, cú đâm của Groudon chỉ trúng nhẹ vào phần bên và trật mất vùng yếu hại của đối phương.
Quần Tinh Chi Diệu nhanh chóng dâng lên trong cơ thể Cohen và tụ vào những thớ thịt xung quanh vết thương. Nhìn vào ánh mắt hung tợn của kiếm sĩ màu đỏ đen, anh ngoan cường cố nén cơn đau và quay đầu nhìn về phía cô gái ở phía bên phải mình.
Anh lựa chọn tin tưởng cô.
Nhưng cô thì sao? Liệu cô có tin tưởng anh không?
Groudon lạnh lùng khịt mũi, hắn rút ra thanh kiếm của mình rồi quay hướng về phía Jala đang tiếp cận.
Phía trước hắn, chàng sĩ quan cảnh sát đang cố chịu đựng cơn đau ở ngực bụng. Quần Tinh Chi Diệu lập lòe sáng lên, thanh bội kiếm trong tay trái anh rơi xuống và đâm vào mặt đất bên dưới, vang lên một tiếng động lớn. Giống như sự vùng vẫy cuối cùng của một kiếm sĩ đã trọng thương.
Groudon lộ ra biểu cảm lạnh lùng. Một luồng Chung kết chi lực hoàn toàn khác với Quần Tinh Chi Diệu của Cohen dâng lên trong cơ thể hắn. Hắn đã chuẩn bị tư thế sẵn sàng. Chỉ với một đòn, hắn sẽ có thể đâm thẳng vào giữa mi tâm [note22429] của cô gái trẻ.
‘Cô không thể cứu được hắn ta đâu. Như một kết quả cho hành động liều lĩnh của cô, cả hai người sẽ phải chết cùng nhau.’
Tuy nhiên, Jala chỉ đơn giản là nhìn liếc qua Groudon rồi chạy xẹt qua Cohen, thậm chí bỏ qua Groudon và chạy thẳng về phía sau Cohen.
Groudon sửng sốt trong giây lát. ‘Cô ta không muốn cứu hắn ư?’
Jala không lựa chọn thừa cơ tấn công bất ngờ Groudon. Cô biết rằng Groudon đã chuẩn bị đòn phản công.
Sau lưng cô, Rolf đang nhanh chóng tiếp cận với một cơn gió.
Cô biết rằng mình chỉ có một cơ hội duy nhất.
Sau đó, cô bình tĩnh đưa bàn tay phải ra —— sự sống chết của cô đều nằm trong tay Cohen.
Chàng sĩ quan cảnh sát nghiến răng, và rồi anh đột nhiên vung bàn tay phải đã được rót vào Quần Tinh Chi Diệu về phía sau.
‘Chính là lúc này!’
Sau đó anh thấy được Jala, người vừa mới vượt qua từ bên phải, bắt lấy bàn tay anh ở giữa không trung! Hai người như đang truyền gậy cho nhau trong một cuộc đua tiếp sức.
"AH!"
Cohen gầm lên. Phần Quần Tinh Chi Diệu còn dư lại trong toàn bộ cơ thể anh tụ lại thành những điểm sáng màu xanh lam và lan rộng ra trên cánh tay phải của anh. Với cánh tay đó, anh kéo Jala trở lại thật mạnh!
Bàn tay trái của anh bám chặt vào thanh bội kiếm đang cắm dưới đất, nó đóng vai trò như một điểm trụ. Một tiếng ma sát khó nghe vang lên bởi xung lực cực lớn.
Khoảnh khắc sau đó, theo chàng cảnh sát dùng thanh bội kiếm làm trụ và kéo trở lại, Jala uyển chuyển biến thành một chiếc chùy. Theo cú vung của Cohen, cô quẹt một đường bán nguyệt giữa không trung và đáp xuống một bên sườn khác của Groudon.
Nữ bartender đã chuyển hướng trong nháy mắt!
Như một đôi tình nhân, Jala nắm lấy tay Cohen. Con dao Kukri trong tay trái cô được nâng lên thật cao. Cô hướng lưỡi dao xuống phía dưới, rồi chém xuống!
Sự sửng sốt hiện lên trên khuôn mặt Groudon.
‘Mục đích của cô ta… Thì ra là vậy. Cô ta muốn nhận được sự hợp tác của tên vô lại đó. Khi phối hợp sức mạnh của hai người lại, họ có thể tấn công vào nơi mà ta không phòng thủ trong nháy mắt.’
Hắn lạnh lùng mím môi. ‘Một kế hoạch hay, nhưng cuối cùng, cô ta cũng chỉ là Ordinary class thôi. Cô ta đã đánh giá quá thấp kĩ năng của một kiếm sĩ Supra class rồi.’
Chung kết chi lực trong cánh tay phải hắn nhanh chóng kích hoạt. Thanh trường kiếm màu xanh lục bắt đầu chuyển động nhanh hơn bao giờ hết trong khi vung về phía bên phải.
‘Trước khi cô có thể tấn công, thanh kiếm của ta sẽ… Hả?’
Biểu cảm của Groudon đóng băng trong khoảnh khắc. Hắn trông thấy Cohen đang nghiến răng lao đến trước khi dùng thân thể của mình để chặn lại lưỡi kiếm của Groudon.
Tia lửa tóe ra.
*Rắc! Xoẹt!*
Xương bả vai của Groudon bị chém gãy và bụng hắn bị cắt ra.
Lưỡi dao Kukri chém xuống từ vai trái Groudon và xé toạc ngực phải của hắn.
*Rắc* Cánh tay phải Cohen bị trật khớp, sườn phải của anh đã bị thương.
Một lượng máu lớn phun ra từ vai phải Groudon và bắn lên khuôn mặt Jala!
Lúc này, ngọn gió của Rolf đã tiến sát tới bên sườn Cohen.
Groudon há miệng và phun ra một ngụm máu trong sự khó tin. Rồi hắn nở một nụ cười như được giải thoát, và ngã xuống.
‘Một đòn đánh hay. Sự phối hợp thật tuyệt vời.’
Groudon nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, kiếm sĩ màu đen đỏ đáng sợ đã bị đánh bại bởi sự phối hợp lạ lẫm mà ăn ý của Jala và Cohen!
Tùy Phong Chi Quỷ đã nhìn thấy số phận của Groudon. Hắn không thể nào tin được rằng tay kiếm sĩ Supra class đáng sợ của Khí Chi Ma Năng Sư, kẻ vẫn còn chiếm lợi thế trong một khắc trước, lại có thể bị hạ sát ngay sau đó.
Tuy nhiên, hắn không có thời gian để sửng sốt, bởi lẽ Cohen đang gầm lên và giậm chân thật mạnh, rồi rút thanh bội kiếm ra khỏi mặt đất bằng tay trái. Cohen xoay người tấn công Rolf, mặc cho bàn tay phải đã bị trật khớp. Một tia sáng lóe lên trên thanh bội kiếm.
Rolf khẽ cười. ‘Làm sao ngươi có thể bắt được Tùy Phong Chi Quỷ với tốc độ đó chứ? Ngay cả khi đang di chuyển với tốc độ cao, ta vẫn có thể chuyển hướng trong nháy mắ—— Cái gì?’
Rolf ngạc nhiên trông thấy Jala, người đang ở bên cạnh Cohen, bỗng khụy một gối và đâm sầm vào giữa ngực Cohen. Chàng sĩ quan cảnh sát xoay sở quay người trong một tiếng rên rỉ đau đớn. Tuy nhiên, tốc độ anh vọt tới Rolf giờ đây đã nhanh hơn trước không chỉ hai lần!
‘Chết tiệt! Với tốc độ đó thì ta không thể——‘
Rolf gầm lên và huy động Dị năng bằng tất cả sức lực! Trong tiếng gió thét gào, Rolf rút lưỡi dao ẩn của mình ra từ tay áo và mạnh mẽ chặn lại đòn tấn công trí mạng của viên cảnh sát.
Tuy nhiên, thanh bội kiếm của Cohen cứ tựa như có sự sống vậy, nó len qua và đâm tới, gắt gao áp chế Rolf.
Kiếm của họ đã bị khóa. Một trong những chiêu thức đặc trưng của Chung kết Kiếm sĩ chính là khóa vũ khí của đối thủ.
Và rồi sau đó, Rolf tuyệt vọng nhìn Jala, người vẫn đang ở bên Cohen, ló đầu ra khỏi lòng ngực Cohen với một ánh mắt lạnh lùng.
‘Không.’
Trong lúc hắn đang cố vùng vẫy thoát ra khỏi thanh kiếm của Cohen, nữ bartender vươn tay phải ra, dễ dàng bóp nát cổ họng hắn. [note22428]
Hai người sống và một cái xác đồng thời ngã xuống trên mặt đất.
‘May thật,’ Viên cảnh sát thầm nghĩ. ‘Tay Dị Năng giả này chưa bao giờ lên chiến trường. Nếu từ đầu hắn ta xông tới thay vì cố lùi về phía sau thì chúng ta xong đời rồi.’
Cohen ho ra máu trong chật vật. Bụng anh đã bị thương, cánh tay phải đã bị trật khớp.
"Cô… Cô là ai?" Chàng sĩ quan cảnh sát yếu ớt hỏi cô gái đang nằm trong vòng tay anh.
Jala đã cạn kiệt sức lực và mệt mỏi nằm trong bờ ngực rộng lớn của Cohen. Rồi cô dụi đầu lau đi vết máu bắn trên mặt mình lên đồng phục anh.
Nữ bartender khẽ run rẩy, nhưng vẫn lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm.
"Không liên quan tới anh."
Cô gái trẻ cười nói, nhưng đôi mắt của cô lại phiếm sầu muộn.
‘Nhóc. Hẳn ngươi là đã có thể chạy thoát rồi.’
*Uỳnh!*
Đúng lúc đó, một tiếng nổ bỗng vang lên từ phía xa.
—— —— —— —— —— —— —— —— ——
"Qiren à, khi làm nghiên cứu, ta phải nhiệt tình, hăng hái, và không được phép lười biếng. Học tập là niềm hứng thú và chuyên cần của cả đời người.
"Đến tuổi của tôi, trò sẽ phát hiện ra rằng mình trở nên lạc lõng giữa mọi người. Trò sẽ trở nên khó gần, lạnh nhạt và khó có thể tìm được sự nhiệt tình. Trò sẽ hiểu được rằng, thứ đã chống đỡ cho mình đi tới cùng, không phải là hư danh, không phải là thành tích, không phải sự thỏa mãn, mà là một chút cố chấp mà trò đã mang theo tự thuở đầu.
"Bởi vậy nên, trò phải hiểu được sự ngoan cố và điên cuồng của Giáo sư Chen. Đó có lẽ, chính là sự cố chấp cuối cùng còn sót lại của cuộc đời ông ấy."
Tyres lắc đầu. Cậu ném một mảnh ký ức khác vừa gợi lại vào trong trí óc và kéo mình ra khỏi đống gạch vụn.
Khi cậu bé leo ra khỏi đống đổ nát, mình đầy máu me, cậu thấy Asda đang nhìn xuống cậu chằm chằm với biểu cảm đầy phức tạp.
Bộ trang phục và mái tóc dài của Khí Chi Ma Năng Sư vẫn đẹp đẽ như trước, tựa như anh ta chưa bao giờ phải trải qua vụ nổ kia.
‘Tên thần kinh, hoang tưởng.’ Tyres thầm oán trách. Cậu đã kiệt quệ đến cùng cực và chẳng còn sức lực nào để phản kháng nữa, chỉ đơn giản là nằm vật xuống ngay giữa đống đổ nát. Cậu đã có chút mệt mỏi với cái thế giới không luật lệ, trọng sức mạnh này rồi.
"Ngươi… Ma Năng Sư, thích làm gì thì làm đi." Tyres thở hổn hển nặng nề.
‘Gã điên chỉ cần một lời không hợp là giết người—— chẳng trách các Ma Năng Sư lại bại trong chiến tranh.’
Asda lặng yên nhìn Tyres với ánh mắt cổ quái. Một lúc sau, anh ta chợt phát ra một tiếng cười quỷ dị:
"Hahaha, đây cũng là một sự trùng hợp sao?"
Gã Ma Năng Sư quái dị nhẹ nhàng vung tay phải và nâng Tyres lên giữa không trung, nhưng anh ta không cố giết cậu thêm lần nữa.
Anh lại vung tay lên, áp lực không khí bắt đầu thay đổi, trong nháy mắt, các vết thương đang đổ máu của Tyres đã được ngăn lại.
Tyres được Ma Năng Sư đỡ lên, hai chân cậu lại chạm xuống mặt đất.
Tuy nhiên, cậu bé vẫn nhìn vào Ma Năng Sư với vẻ mặt đầy ác cảm, cậu đã không còn ôm chút hi vọng nào vào một cuộc trao đổi có lý trí với Asda nữa.
"Này nhóc, cậu vừa mới sử dụng một thứ sức mạnh nào đó để phá vỡ rào chắn ma năng của ta, thứ mà các cậu gọi là ‘Bức tường không khí’." Asda nhẹ nhàng nói với một tông giọng hào hứng.
"Chỉ có những cao thủ Supreme class mới có thể làm được điều đó, nhưng cậu lại… Hơn nữa, thứ sức mạnh trong cơ thể cậu có khả năng làm nhiễu và ảnh hưởng đến năng lượng ma năng của ta. Cậu biết điều đó có nghĩa là gì không?"
"Tôi thậm chí còn chẳng hiểu ‘supreme class’ là cái quỷ gì." Tyres yếu ớt trả lời, "Dù có biết, tôi cũng không muốn nói với một tên điên vừa mới có ý định giết mình."
Asda ngưng cười và nhìn xuống cậu với ánh mắt thâm thúy.
"Xem ra nhóc không hề hay biết về bản chất của mình. Nhưng không sao. Ai cũng sẽ phải trải qua lần đầu tiên mất khống chế, tất cả chúng ta đều khởi đầu từ tự vô tri."
‘Làm như tôi thèm vào… Gì cơ?’
Tyres mất một lúc để bình tĩnh lại và suy nghĩ về ý nghĩa trong những lời của Asda. Ngay lập tức, cậu ngẩng đầu lên trong kinh ngạc và nhìn vào gã Ma Năng Sư vừa mới định giết mình.
"Lần đầu tiên mất khống chế?"
"Chúng ta?"
Asda nhìn cậu nhóc với ánh mắt chứa đầy sự cuồng nhiệt.
"Đúng thế. Chúng ta, những Ma Năng Sư."
Chẳng rõ vì lý do gì, Tyres lại bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Nhìn vào ánh mắt nóng bỏng của Ma Năng Sư, Tyres vô thức giật lùi về phía sau và lắc đầu trong nỗi khiếp sợ.
Nhưng, Ma Năng Sư vẫn ép sát về phía trước và cất lên giọng nói mang theo sự nhiệt thành và điên cuồng khiến người ta sởn tóc gáy:
"Đúng thế, nhóc. Những lời cậu nói trước đó hoàn toàn đúng. Giá trị tương lai của cậu hoàn toàn đáng giá để ta tha… Không, hoàn toàn đáng giá để cho ta dùng toàn lực dẫn đường cho cậu! Này nhóc, cậu tên là gì?
"Kể từ ngày bị hai ả gái điếm đó phản bội và bại trận Chung Kết chi chiến, số lượng của chúng ta cứ ngày một ít đi! Cậu sẽ trở thành người dẫn dắt cho chúng ta xoay chuyển tình thế. Bọn họ thậm chí sẽ chẳng thể hình dung nổi việc này đâu…"
Asda nắm chặt lấy bả vai của cậu cứ như thể sợ rằng Tyres sẽ bỏ chạy ngay lúc vừa buông ra.
"Tôi… Tôi thậm chí còn chẳng biết anh là thứ quái quỷ gì…" Tyres lẩm bẩm và bước lùi lại, nhưng Asda vẫn giữ lấy cậu thật chặt. Vẻ mặt tươi cười của Asda trông càng bệnh hoạn.
Anh ta như một người đã không cười trong nhiều năm và quên mất cách để cười. Đôi môi anh ta đột ngột kéo rộng lên đủ để chạm tới gò má.
"Kể từ ngày hôm nay, số phận của cậu sẽ xoay chuyển." Asda đê mê nói, "Nào, hãy đi theo ta…"
Vì lí do nào đó, Tyres bỗng nhớ tới ba ‘quả cầu thịt người’ nằm trong hầm chứa, cũng nhớ tới việc gã đàn ông này đã từng cố giết cậu dưới căn hầm kia. Nhìn vào nụ cười bệnh hoạn của Asda, ngoài sự hoảng loạn, cậu còn cảm thấy một cảm giác kì lạ khác.
‘Trời ạ.’ Tyres nhớ tới sức mạnh của Asda, cậu không thể kìm được mà nuốt xuống một ngụm, ‘Ma Năng Sư… Nhưng… hắn là một tên điên giết người không chớp mắt. Mình có nên đi với hắn không?’
Tyres mở miệng nói trong khó khăn. "Nhưng…"
Sau bao nhiêu thử thách khó khăn, cậu cuối cùng cũng đã trốn thoát khỏi Hội Brotherhood, thoát khỏi phận làm một đứa ăn mày.
"Nhưng…"
Khoảnh khắc sau đó, như thể thế giới Errol đã nghe thấy tiếng lòng của cậu, cậu không cần phải quyết định thêm nữa.
"Cậu có thể nói ‘không’, nhưng cậu không thể từ chối. Đó mới chỉ là lần đầu tiên mất khống chế của cậu. Mà mọi người đều—— Urgh!"
Sắc mặt của Asda, người vẫn đang nói không ngừng nghỉ, đột nhiên đông cứng lại.
Một lưỡi kiếm sáng loáng bất ngờ đâm xuyên qua từ ngực anh ta.
Asda cúi đầu xuống nhìn vào mũi kiếm đang nhô lên trước ngực mình trong sự khó tin và buông Tyres ra.
Tyres cũng giật nảy mình. Cậu giật lùi về phía sau mấy bước, vấp phải một tấm ván gỗ, và ngã uỵch xuống trên mặt đất.
Tuy nhiên, Tyres không hề nhìn thấy những cảm xúc như sợ hãi, hoảng hốt hay bối rối trong đôi mắt của Ma Năng Sư. Tựa như người đàn ông đó không hề bị một thanh kiếm đâm qua mà chỉ vừa bị một con muỗi đốt, và anh ta chỉ đang kinh ngạc tự hỏi rằng ‘Tại sao lại có con muỗi ở đây?’ vậy.
Trông anh ta như thậm chí còn chẳng cảm nhận được cơn đau.
‘Rõ ràng nó đã đâm xuyên qua tim hắn.’ Tyres thầm nghĩ trong kinh hoảng.
Asda nhìn chằm chằm vào lưỡi kiếm một cách kì quái.
"Không thể nào." Asda cau mày. Anh ngẩng đầu và cẩn thận suy tư trước khi nói với người đang ở phía sau:
"Dù ngươi có là một cao thủ Supreme class, ngươi cũng không có khả năng không hô hấp, di chuyển mà không làm cho không khí dao động, cũng không thể nào không có áp khí trong cơ thể. Chỉ cần còn có hơi thở, có luồng không khí lưu động, có sự thay đổi áp khí, thì việc thoát khỏi sự theo dõi của ta là điều không thể!
"Ngươi đã ở trong Phố Red Market bao lâu rồi? Làm thế nào ngươi có thể che giấu được Ma năng của ta? Không, ngươi không có khả năng phá vỡ được bức tường không khí. Không thì ngươi đã ra tay trong căn phòng đó từ trước rồi, phải không?
"Trả lời ta."
Không có tiếng trả lời.
Asda quay đầu lại với ánh mắt thù địch. Làm lơ đi thanh kiếm đang cắm trên lưng mình, anh lạnh lùng nói với kẻ tấn công:
"Trả lời ta."
Lần này, Tyres thấy được người đã tấn công Asda.
Kẻ tấn công lặng lẽ đứng đó. Anh ta mặc một bộ trang phục đen từ đầu đến chân với chiếc mũ trùm qua đầu, găng tay và đôi bốt của anh cũng là màu đen.
Càng kì lạ hơn là anh ta đang đeo một chiếc mặt nạ màu tím sẫm, chiếc mặt nạ có hai cái thấu kính ở vị trí của đôi mắt.
Người đàn ông đó vẫn đứng bất động, tựa như một bóng ma. Trong khoảnh khắc đó, cơn giận dữ bỗng xẹt qua trong những suy nghĩ được tạo thành từ ma năng của Asda. Rốt cuộc thì, giận dữ, thứ cảm xúc thuộc về nhân loại đó đã rời khỏi anh từ rất lâu rồi. Bởi vậy nên, năng lượng ma năng trong cơ thể Asda đã nhanh chóng dâng lên và giúp cho anh hồi phục lại sự bình tĩnh và lý trí.
"Ta nghĩ rằng ngươi hẳn phải cực kỳ kiên nhẫn." Asda khẽ nói.
"Ngươi đã đợi cho đến khi ma năng của ta trở nên bất ổn, nhận thấy sức mạnh của ta giảm xuống, rồi mới đánh lén?
"Rất tốt. Ngươi đã làm được điều đó, đánh lén một Ma Năng Sư." Asda phớt lờ đi lưỡi kiếm trên ngực mình và gắt gao nhìn chằm chằm vào kẻ tấn công mang trên mình chiếc mặt nạ kì quái.
"Cho nên, ngươi là ai? Có phải ngươi đã tình cờ phát hiện ra ta khi nhận thấy sự hỗn loạn trong Phố Red Market? Với kĩ năng đó… Ngươi đến từ gia tộc nào?"
Những nghi vấn liên tiếp được đưa ra, nhưng người đàn ông đeo mặt nạ vẫn chỉ lặng thinh.
Asda nhíu mày. Sau khi đã đưa ra một loạt câu hỏi, anh vẫn không thể cảm nhận thấy sự thay đổi áp lực không khí trong cơ thể của quái nhân kia. ‘Chẳng lẽ hắn ta không hề có cảm xúc ngạc nhiên hay vui mừng, không hề có phản ứng gì với những câu hỏi đó ư?’
‘Sau hàng trăm lần thử, thuật đọc tâm nhờ trực giác khí chi ma năng của ta đã mất linh sao?
‘Chỉ còn cách dùng vũ lực thôi.’
"Ngươi nghĩ làm vậy là có thể giết ta sao?"
Asda tiến gần thêm một bước. Anh nhẹ nhàng nâng tay trái lên, đôi mắt anh không có lấy một chút cảm xúc. Theo những ngón tay của anh di chuyển, không khí bắt đầu lưu động, ép vào khu vực xung quanh quái nhân đeo mặt nạ.
‘Không thể lan ra ngoài Phố Red Market.’ Asda thầm nghĩ. ‘Nếu Vương Quốc Chi Nộ hoặc Hắc Kiếm phát hiện ra và cấp tốc chạy đến, hành động ngày hôm nay sẽ trở thành vô nghĩa. Dùng một phần nhỏ ma năng là đủ rồi, ta chỉ cần giải quyết tên đeo mặt nạ này thôi.’
Lúc này, quái nhân đeo mặt nạ cất tiếng nói:
"Không, Ma Năng Sư là tồn tại không thể bị giết chết." Giọng nói mờ nhạt của anh ta vang lên qua chiếc mặt nạ.
"Thì ra là ngươi không hề bị câm hay điếc." Asda nhìn đăm đăm vào hai chiếc thấu kính trên mặt nạ. Tuy nhiên, anh chẳng thể thấy được thứ gì ngoại trừ những máy móc phức tạp và những chiếc bánh răng ở phía sau thấu kính.
Những nghi ngờ nổi lên trong lòng anh. "Có vẻ như ngươi không phải hoàn toàn không biết gì về chúng ta…"
Còn Tyres, cậu suýt chút nữa đã la to lên. Bởi vì giọng nói của quái nhân đeo mặt nạ đó giống y hệt giọng nói khàn khàn khó phân biệt đó, giọng nói đã nhắc cậu cúi đầu xuống trong lúc diễn ra cuộc chiến giữa Jala và Rolf. Nghĩ tới điều đó, đôi bàn tay đang run rẩy của Tyres chậm rãi trấn tĩnh lại.
Quái nhân đeo mặt nạ nhẹ nhàng cất bước, vượt qua Asda. Như thể luồng áp lực không khí khủng khiếp kia thậm chí không thể nào cản bước được anh.
Trước ánh mắt kinh ngạc của Khí Chi Ma Năng Sư, quái nhân đeo mặt nạ vươn tay ra và kéo về. Thanh kiếm biến mất khỏi lưng Asda và xuất hiện trên bàn tay anh.
Đó là một thanh đoản kiếm với lưỡi kiếm sáng loáng và phần đốc kiếm tối màu giao nhau thành hình chữ thập.
Sắc mặt Asda tối sầm. Nhưng lạ thay, anh ta không hề phản ứng lại. Anh chỉ lạnh lùng nhìn vào vị khách không mời và suy tính về tình huống hiện tại.
‘Hắn ta dựa vào cái gì? Căn cứ theo thông tin tình báo được vừa cập nhật ngày hôm qua, Ngọn Thương Phán Quyết đang ở trên chiến tuyến phía tây, Cây Cung Bất Động đang ở vùng ngoại ô, Tinh Trượng Lodestar thì ở Hoàng cung. Chỉ còn lại bộ Thanh Kiếm và Chiếc Khiên Tối Thượng, một nửa thì đang được bảo quản, còn một nửa đang ở Pháo đài Broken Dragon. Những vũ khí phản ma pháp khác ở Thành Eternal Star đều không đủ sức để phong ấn một Ma Năng Sư trên tầm Supreme class.
‘Tại sao tên mặt nạ này lại bình tĩnh như vậy?’
Tyres không thể tin được vào những gì cậu nhìn thấy. Khi quái nhân đeo mặt nạ kia lấy thanh đoản kiếm ra khỏi lưng Asda, vết thương đáng lẽ nên chảy máu lại tỏa ra một chút ánh sáng màu xanh lam.
Sau đó, ánh sáng màu lam biến trở thành trang phục của anh ta, mọi thứ lại trở về như lúc đầu. Tựa như anh chưa bao giờ bị đâm xuyên qua ngực vậy.
‘Ma Năng Sư.’ Tyres đã bắt đầu tin vào những lời nói điên cuồng trước đó của Asda. ‘Ma Năng Sư rốt cuộc là thứ quái vật gì vậy?’
Nhưng trước khi Tyres có đủ thời gian để suy nghĩ rõ ràng về vấn đề đó, cậu đã bị che khuất bởi một bóng người.
Quái nhân đeo mặt nạ đã đi đến trước mặt Tyres. Ngay trước khi cậu bé kịp phản ứng, anh đã ôm cậu vào lòng.
Tyres vùng vẫy, nhưng người đàn ông đeo mặt nạ chỉ đè nhẹ vào sau cổ cậu. Cậu cảm thấy thân thể mình dần mất đi sức lực, rồi yếu ớt nằm xuống trong vòng tay của anh ta.
Trong hoảng hốt, Tyres bỗng thấy từ trong một góc tầm nhìn, Asda đang nâng hai bàn tay lên.
"Này, cẩn thận hắn ta—— " Cậu bé muốn mở miệng nói, nhưng quái nhân đeo mặt nạ bỗng bụm miệng cậu lại.
Asda vẫn đang ở phía sau họ, anh ta đã không còn định tiếp tục đứng quan sát thêm nữa.
‘Đứa bé đó quá quan trọng.’
"Nếu ngươi đã biết Ma Năng Sư không thể bị giết chết, vậy tại sao còn muốn ra tay?" Năng lượng ma năng của Asda bắt đầu chuyển động, không khí trong vòng năm mươi mét xung quanh anh bắt đầu tụ lại.
"Ngươi không thể nào là True Class, nhưng ít nhất cũng phải thuộc hàng đầu của Supreme Class. Thậm chí ngươi còn có thủ đoạn có thể che giấu được Ma Năng Sư."
Với vẻ mặt khó chịu, Asda vung đôi tay lên. Tyres ngay lập tức cảm thấy luồng không khí xung quanh thay đổi.
Khí Chi Ma Năng Sư chuẩn bị ra tay.
"Nhưng bất luận ngươi là ai—— "
Đột ngột, lời nói của Asda bị gián đoạn bởi sự kinh hoàng hiện lên trong mắt anh ta.
"Đây—Đây là cái gì?"
Theo đó, sự biến đổi của luồng không khí xung quanh cũng ngưng lại.
Tyres ngẩng đầu nhìn qua bờ vai của quái nhân đeo mặt nạ và nhìn thấy Asda đang lộ ra biểu cảm đầy khiếp đảm.
Ma Năng Sư run rẩy giật lùi mấy bước về phía sau, một luồng ánh sáng màu tím đang tỏa ra từ nơi anh ta đã bị đâm.
Đây là lần đầu tiên Tyres nhìn thấy sự hoảng sợ trong đôi mắt của Ma Năng Sư.
Quái nhân đeo mặt nạ cúi thấp đầu xuống gần Tyres, giọng nói khàn khàn của anh vọng lại bên tai cậu: "Ma Năng Sư không thể bị giết chết, nhưng họ không phải là bất bại."
Chẳng biết vì lý do gì, Tyres đột nhiên cảm thấy trấn tĩnh lại. Cậu vô thức cảm thấy người đàn ông kì lạ này an toàn hơn nhiều khi so với cái gã điên ở phía sau kia.
Asda sợ hãi che lại ngực mình trong hoảng loạn. Tựa như luồng ánh sáng màu tím kia đang sắp sửa nổ tung ra từ đó.
"Không. Không…" Asda đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía quái nhân đeo mặt nạ. Sự sợ hãi và hận thù đều hiện rõ lên trên khuôn mặt anh ta.
"Đây là… truyền kì phản ma võ trang của Hoàng Quốc Sovereign!" [note22427]
Quái nhân đeo mặt nạ đưa tay lên che mắt Tyres.
"Thứ vũ khí đó… Ta chưa từng nhìn thấy nó trước đây… Không… Không… Hai ả gái điếm đó…"
Tyres không thể nghe thấy những lời phát tiết còn lại của Asda, bởi vì ngay khoảnh khắc sau đó, Asda phẫn hận nghiến răng, hóa thành trăm ngàn tia sáng, rồi nổ tung thành vô số mảnh năng lượng. Tyres cảm thấy như cậu đã đi vào một khoảng không gian khác, nơi tất cả mọi tia sáng, tất cả những âm thanh đều biến mất khỏi các giác quan của cậu.
Cậu biết rằng mình đã đi xa khỏi Phố Red Market.
Một đêm này, cuối cùng cũng kết thúc rồi.
—— —— —— —— —— —— —— —— ——
Lúc Jala tỉnh lại, cô phát hiện ra mình đang bị vác trên một bờ vai chắc nịch. Hai bên đường phố đang chậm rãi lùi về phía sau. Cô bỗng ngộ ra tình cảnh của mình và vội vã đập vào tấm lưng của người đàn ông quen thuộc đó.
"Này, Edmund! Thả tôi xuống! Tôi còn phải quay lại đó!"
Người đầu bếp mập mạp chỉ khịt mũi một cách thiếu kiên nhẫn: "Thả nhóc về đó để đi tìm chàng tình nhân đẹp mã kia à? Một tên vô lại? Nếu Đại tỷ mà biết thì… hehe…"
Khuôn mặt Jala chuyển đỏ: "Tên vô lại đó không phải tình nhân của tôi!"
"Rõ ràng ta đã nhìn thấy nhóc nằm trong vòng tay anh ta. Ôi cái vẻ mặt lúc đó trông mới hạnh phúc làm sao…"
"Lão không chú ý đến hoàn cảnh xung quanh bọn tôi chút nào hả?"
"Có nha! Giữa màn đêm tối tăm đầy gió lộng, hòa cùng những đóa hoa dưới ánh trăng thanh, đôi tình nhân…"
"Sai trọng điểm rồi đó, lão mập!"
"Liệu ta có nói sai hay không, rồi chúng ta sẽ biết thôi."
"Ha. Tôi chẳng muốn nói chuyện vô nghĩa với lão đâu, tôi còn phải quay về đó để tìm một người…"
"Chuyện đã thành ra thế này rồi. Nhóc còn muốn trở về đó á? Mơ đi!"
"Lão mập chết bầm! Lão đầu bếp đê tiện! Thả tôi xuống! Tôi muốn khiêu chiến lão!"
"Đánh với nhóc? Nhóc cũng chỉ thuộc dạng khá xuất sắc trong Ordinary class thôi. Lúc nào đến được Supra class rồi hãy nói."
"Ha… Tôi thực sự có một người quan trọng cần phải tìm mà."
"Đừng có nói với ta là cái tên vô lại kia nhé. Cho dù nhóc có muốn đi tìm chàng hoàng tử nào đó thì cũng vô dụng thôi!"
"Lão mập chết bầm! Còn lải nhải mãi cái vụ đó nữa? Hừ! Làm ơn cho cháu xuống được không? Được không? Xin chú đó, chú Edmund…"
"Hơn hai mươi tuổi rồi mà còn nhõng nhẽo? Tưởng mình còn bé lắm sao? Không thấy xấu hổ à?"
"Sao nào? Chú, chú đã hơn bốn mươi tuổi rồi đó, sao còn cư xử như đứa trẻ lên ba vậy?"
"Hừm. Về mặt tinh thần thì ta vẫn còn là một thanh niên đấy…Hở? Ta nói có gì không đúng sao?"
—— —— —— —— —— —— —— —— ——
Cùng lúc đó, ở một nơi không xa phía bên kia con phố, Cohen bị đánh thức bởi một cái tát vào mặt. Trong mê mang, anh nhận ra người đang đứng trước mặt mình chính là cấp trên trực tiếp của anh, cảnh sát trưởng, Lorbec Deira.
Nhưng lúc này đây, ông đang xử lý những vết thương nghiêm trọng cho Cohen với vẻ mặt đầy lo âu. Khi Lorbec nhận thấy Cohen đã tỉnh lại, ông giận dữ nói:
"Sao rồi? Tỉnh chưa hả anh hùng? Sau khi đi dạo phố cả đêm, cậu đã diệt trừ được Hội Brotherhood và Blood Bottle chưa?"
"Tôi… "
"Lá gan của cậu to gớm nhỉ? Ngang nhiên trái lệnh, tự ý hành động. Cậu đắc ý lắm phải không?"
"Nhưng…"
"Nhưng? Nhưng cái gì? Nếu không phải vì nể mặt cha cậu thì tôi đã cho cậu một bài học nhớ đời rồi! Cậu nghĩ chúng tôi còn đến đây để tìm cậu ngay lúc nhìn thấy ánh kiếm đó sao?" [note22426]
"Nhưn—— "
"Nhưng cái gì? Hả? Tôi quả là người đen đủi nhất thế gian này khi có một tên thuộc cấp như cậu? Cậu nghĩ rằng mình là nhân vật chính trong vở kịch của Đền thờ Minh Dạ sao? Còn cô nàng vừa nãy là nữ chính?"
"Cô ấy… "
"Đừng có nhắc đến con bé đó nữa! Nếu cha cậu mà biết nửa đêm nửa hôm cậu đến phố Red Market tìm phụ nữ thì…"
"Không có…. "
"Cậu còn có mặt mũi mà nói nữa hả? Ngay cả quý cô Lilian nổi tiếng nhất ở Hộp đêm Laya cũng đã đến báo, rằng cậu đến thăm phòng ngủ của cô ấy vào giữa đêm hôm khuya khoắt đấy!"
"Cái đó… "
"Đội trưởng đội tuần tra, Sĩ quan cảnh sát bậc hai, công nhiên trái lệnh, nửa đêm đi tìm lạc thú! Tốt nhất là cậu nên chuẩn bị cho việc bị cách chức khi trở về đi!"
"Ha… "
Nhưng đúng lúc đó, một tiếng vang lớn khác lại vọng đến từ trung tâm Phố Red Market.
*Uỳnh!*
Tiếng nổ khủng khiếp truyền đến mọi ngõ ngách của thành Eternalstar.
*Uỳnh!*
Lần này, vụ nổ lớn mang theo sóng xung kích dội thẳng lên trời cao. Làn bụi nóng cuốn theo vụ nổ đột ngột thổi tới từ nơi xa.
Sở trưởng Lorbec và Cohen đang ủ rũ đều bàng hoàng nhìn về phía trung tâm Phố Red Market!
"Hỏng rồi." Sở trưởng lẩm bẩm, "Kinh phí xây dựng vừa mới được phê duyệt xong…"
"Sở trưởng, sao ngài lại nói chuyện đó?"
"Cái tên chưa bao giờ phải lo chuyện cơm áo gạo tiền như cậu, ngậm miệng lại!"
Một bên khác của con phố, đầu bếp Edmund cùng với Jala đang ở trên lưng ông, đều bị dư chấn của vụ nổ dọa cho giật nảy mình.
"Jala à," Edmund lẩm bẩm: "May mà chúng ta chạy nhanh, cách khá xa."
"Đó là trọng điểm à?"
"Không phải Đại tỷ đã từng nói, ‘an toàn là nhất’ sao?"
"Lão… quả nhiên là ông-chú-ba-tuổi của tôi!"
"Này, sao nhóc có thể nói như thế chứ?"
—— —— —— —— —— —— —— —— —— ----
Khi hai chân Tyres lại một lần nữa chạm xuống mặt đất, cậu không thể kìm nổi mà quỳ rạp xuống và húng hắng ho. Đến tận lúc này, mọi vết thương người cậu mới bắt đầu đau.
Quái nhân đeo mặt nạ vẫn lặng yên đứng ở một bên như không có chuyện gì xảy ra.
"Asda… Tên Ma Năng Sư đó, chết rồi sao?"
"Không, thứ vũ khí đó không hoàn chỉnh, nó không thể phong ấn hắn vĩnh viễn." Giọng nói khàn khàn vang lên đáp lời cậu: "Tuy nhiên, hắn chắc hẳn sẽ không trở lại trong ít nhất chục năm nữa."
Trái tim đang căng chặt của Tyres cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Sự điên cuồng và quỷ dị của Ma Năng Sư đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng cậu.
‘Tầm chục năm là đủ để mình nghĩ biện pháp đối phó rồi.’
Tyres đột ngột ngẩng đầu lên, cậu nhớ ra một điều gì đó. "Tôi còn có một người đồng bạn. Cô ấy đã bảo vệ tôi…"
"Cô ấy vẫn ổn." Người đàn ông có giọng nói khàn khàn dường như đã hiểu ý của cậu và ngay lập tức trả lời: "Lúc này, cô ấy đang trở về Khu Hạ thành."
Tyres thở dài nhẹ nhõm và đổ sụp xuống. Nhưng, cậu ngay lập tức nhớ tới một chi tiết cực kỳ quan trọng khác.
"Ừm… Ngài… " Nhớ tới cuộc gặp gỡ lúc trước với Ma Năng Sư, lần này, Tyres hỏi một cách cực kì thận trọng:
"Ngài là ai?"
Tyres vốn không mong đợi quá nhiều vào việc một người đàn ông đeo mặt nạ bí ẩn sẽ trả lời cậu một cách thân thiện. Tuy nhiên, màn tiếp sau đó lại khiến cậu phải há hốc miệng kinh ngạc.
Quái nhân đeo mặt nạ, người vẫn còn đằng đằng sát khí trong một khắc trước, bỗng lui về phía sau một bước. Anh đặt tay phải lên ngực trái, đặt tay trái sau thắt lưng, rồi quỳ gối xuống.
Và rồi, anh trả lời cậu một cách kính cẩn và trang trọng:
"Tên tôi là Yodel Cato.
"Tôi nguyện được cống hiến hết sức lực vì ngài."