Trong cơn mê man Hiro nghe thấy những giọng nói khó hiểu, tối nghĩa, những lời vô nghĩa đó như những sợi xích dần dần cuốn chặt vào cơ thể cậu.
Dần dần khuôn mặt cậu dần trở nên vặn vẹo, những gân xanh nổi lên như những con rắn không ngừng ngọ nguậy, cơn đau như bị đâm thủng linh hồn bất ngờ xảy ra.
Cậu bừng tỉnh, thấy cơ thể mình đã ướt nhẹp mồ hôi, nhưng tiếng thì thầm vô nghĩa vẫn ở bên tai cậu không biến mất mà còn tăng dần lên, cậu đau đớn cắn chặt răng.
Thầm sử dụng Thanh tẩy thì bất ngờ cậu nhận ra nguồn ma lực của mình đang bị nguồn sức mạnh nào đó ăn mòn và phong ấn lại.
-"chết tiệt!!, Rốt cuộc là chuyện gì sảy ra!"(Hiro)
Cậu cảm thấy nguồn sức mạnh của cơ thể mình bị xói mòn nhanh chóng, chẳng bảo lâu sẽ biến mất, mà cậu không có cách nào ngăn cản.
Những tiếng bước chân dồn dập vang lên phía ngoài nhà trọ nơi cậu đang ở, cậu hơi nhìn ra cửa sổ, thì cậu thấy những Kỵ sĩ được trang bị lớp giáp trụ sáng bóng, trên vai có khắc thánh huy mặt trời.
Dẫn đầu là một ông lão râu tóc bạc trắng, khuôn mặt hiền hòa khiến người khác nhìn vào có thể cảm nhận được sự ấm áp, khoác lên mình bộ đồ của tổng giám mục.
Hình ảnh này đối với cậu khổng thể quên hơn, và cậu cũng biết họ là ai
Tổng giám mục giáo khu Traves- Abraham Zarathu cùng với kỵ sĩ Giáo hội.
-" nhưng tại sao cả ngài tổng giám mục lại xuất hiện ở đây chứ, chắc chắn không có dị giáo hay xung đột tôn giáo xuất hiện ở đây?."(Hiro)
Những nghi vấn xung quanh sự xuất hiện của ngài tổng giám mục dần dần hiện lên, cùng với dự cảm bất an trong lòng cậu dần dần hiện ra.
Cậu chắc chắn trong cuộc chiến đấu đó không hề có một người của bất kì giáo hội lớn nào.
Nhưng dự cảm nguy hiểm như tiếng chuông không ngừng gieo vọng thúc giục cậu mau rời khỏi đây ngay lập tức.
Bỗng nhiên giọng nói trầm thấp mang theo sự phẫn nộ cùng giết chóc vang lên bên tai cậu:
-"Chết tiệt Phong ấn Cấp thần linh, chạy mau!, Đám điên đấy đến đây là vì ngươi đó!!, Nhanh chạy mau!!(Zakar)
Hiro thì sững sờ không hiểu ý nghĩa câu nói của Zakar, nhưng dự cảm không ổn cậu không chần chừ phóng ngay ra ngoài cửa sổ, cùng lúc đó Cột sáng giáng mạnh vào nơi cậu vừa đứng.
Quay mắt nhìn lại thì toà nhà trọ đó đã biến thành mảnh nhỏ, tất cả đồ đạc cùng con người trong đó đều bị thánh hoả thiêu đốt, tất cả đều hủy diệt.
-"Chết Tiệt, Các ngươi bị điên hết rồi sao!!."(Hiro)
Nhưng đáp lại sự phẫn nộ đó chỉ là âm thanh bình thản của tổng Giám mục Zarathu:
-"Dị giáo còn muốn chạy?, Ngươi đã biến tất cả con người trong khu trọ đó thành tà giáo, bây giờ ta nhân danh Quanh Minh Thần Leonard Agusta, thành tẩy linh hồn của ngươi"(Zarathu)
Cùng lúc đó, những ma pháp hướng tới tấn công cậu, nhưng cậu không giám né bởi vì trước cậu là rất nhiều thường nhân, cậu liều mạng tạo nên những chiếc khiên ma pháp chống chọi lại những ma pháp cấp cao đó.
Nếu không phải sự sói mòn sức mạnh kì dị kia cậu đã có thể dễ dàng chế trụ bọn họ, nhưng nếu chỉ là nếu.
toán kỵ sĩ áp sát cậu, cậu biết đám này vốn trâu bò cùng với sự hồi phục cao nên cậu cũng không muốn ăn thiệt thòi tí nào, cậu hơi vặn mình, nguồn gió tạo thành cơn lốc kèm theo sấm chớp bùng nổ nhằm che mắt đám kỵ sĩ đó.
Cùng lúc đó phong nguyên tố bùng nổ, năng lượng hệ phong cuồng bạo cuốn tất cả đám kỵ sĩ vào, còn cậu thì thừa cơ hội bắn mạnh lên trên trời như một mũi tên hòng thoát ra khỏi toà thành này.
Cậu cũng không có hy vọng đám lốc xoáy đó có thể đánh bại được họ, nhưng thứ cậu cần chỉ là một chút thời gian ít ỏi này.
Vù
Một tiếng xé gió vang lên ngay bên tai cậu, thanh kiếm mang màu sắc trắng bạc được tắm rửa bởi nguồn quảng minh mạnh mẽ bắn tới, tiếp sau đó là hàng loạt ma pháp cấp cao theo sau, sắc mặt Hiro biến đổi khuôn mặt đã trở nên hơi vặn vẹo, cậu gầm nhẹ:
-"Will Wall"(Hiro)
bức tường gió khổng bỗng nhiên hiện ra, ngăn lại đợt tấn công, nhưng nó chỉ tồn tại trong vài giây ngắn ngủi rồi bị xé nát.
Ầm
Cả cơ thể cậu văng ra đằng sau đập mạnh vào bức tường thành, cơ thể đã chằng chịt vết thương, nặng nhất là thanh kiếm cắm ở trên vai cậu đã ngập gần nửa.
-"Tại sao, tại sao phải giết ta!!"(Hiro)
Tiếng gầm giận dữ cậu vang lên, nhưng đáp lại cậu là hình ảnh tổng giám mục Abraham Zarathu từ lúc nào đã đứng trước mặt cậu, không nhanh không chậm lên tiếng:
-"Dị giáo nên giết"(Zarathu)
-"Nói Láo, Thần dụ hahaha, hoá ra thần linh chẳng qua chỉ là như vậy haha khụ khụ"(Hiro)
Cậu ho ra một ngụm máu , sắc mặt trắng xám này đã trở nên hơi đáng sợ.
-"Dị giáo?,haha cái cớ rất tốt, chắc tên đó đã phong ấn sức mạnh của ta, rất tốt, rất tốt"(Hiro)
Sắc mặt của Zarathu vẫn ôn hoà như trước, rút thanh kiếm từ bả vai cậu ra chĩa vào cậu, hơi mỉm cười chầm chậm nói:
-"nếu cậu cũng đã biết thì vật "kia" cũng nên giao ra rồi chứ?, Tôi tin thần linh sẽ tha thứ cho cậu tội bất kính"(Zarathu)
-"Haha, hoá ra là vậy, rất tốt, rất tốt,"(Hiro)
Khuôn mặt trắng bệch cậu hơi nở nụ cười, từ rất tốt thốt ra biết bao trâm trọc.
Hiro hơi vươn tay, viên tinh thể khắc đầy hoa văn thần bí xuất hiện, anh mắt của Zarathu bình tĩnh đã hơi chấn động, không tự chủ hướng ánh mắt tới:
-" nào hay đưa ra đây, tôi lấy thân phận tổng giám mục sẽ chắc chắn cậu sẽ được Thần minh ôm ấp"(Zarathu)
-"Chỉ vì nó, haha, tôi có thể cảm nhận được sự đau khổ của ông rồi đó."(Hiro)
Đang nói cậu ném viên tinh thể đó về phía Zarathu rồi gầm lên:
-"Zakar đến lượt ông đó, không thì tất cả đều sẽ chết"(Hiro)
Vừa dứt lời viên tinh thể đó bùng nổ, vụ nổ lớn bùng lên Zarathu cảm thấy không ổn nên đã dùng quang tốc kéo dài khoảng cách nhưng dù vậy vết thương do vụ nổ đó cũng làm ông bị thương rất nặng.
Còn Hiro đã biến mất cùng với vết nứt không gian dần dần khép lại.
----------
Do main quá bá nên tác sẽ quyết định neft nó lại, cày lại từ đầu, chứ bá quá không thể viết được dài và hay, cùng với đó là âm mưu của những thế lực dần dần lộ ra, những suy tính của những kẻ đứng sau.
Hứa hẹn sau này sẽ rất đắc sắc, nếu không Drop:)).
Bonus chương Hôm nay do có hứng :>.