“…”
Cổ tay và mắt cá chân của cô đau như lửa đốt. Cố gắng cục cựa nhưng cơ thể cô cứ như đã hoàn toàn bị bất động rồi vậy. Cảm giác ngột ngạt và sự bí bách khiến Sisbell choàng tỉnh.
“…Đây là nơi nào?”
Cổ họng nhức lên còn bờ môi thì khô ráo, vậy thì Sisbell hẳn đã mất ý thức được một thời gian rồi.
“Mình… đang ở đâu…?”
Mở mắt ra, Sisbell Lou Nebulis Đệ Cửu hoàn toàn bất lực. Vì đống gong cùm rỉ sét khóa chặt chân tay nên cô gần như chẳng thể động đậy.
Căn phòng này khá cũ kỹ, nhỏ bé và bẩn thỉu. Đèn trần xem ra đã hỏng từ vài năm trước. Còn ánh sáng duy nhất – đó là nếu như người ta có thể gọi nó như vậy – được phát ra từ giữa những ván gỗ cửa sổ được đóng kín.
“……….”
Những vết nứt điểm xuyết cho bức tường còn góc phòng thì chằng chịt mạng nhện. Mặc dù không thể ngó qua sàn nhà vì đang bị trói chặt trên giường nhưng Sisbell có thể chắc rằng dưới đó bị phủ bởi một lớp bùi dày đặc.
…Không dám tin rằng bọn chúng lại ném mình, một công chúa, vào một nơi bỏ hoang như thế này.
…Đúng thật là vô liêm sĩ.
Lí trí bắt đầu quay trở về với Sisbell.
Cô có thể đảm bảo rằng mình đã ở bang trung ương của Chủ Quyền cho đến lúc ý thức bị mất đi. Nhà Hydra, một nhánh thuộc dòng dõi hoàng tộc đã giam giữ cô trong căn cứ của chúng cho đến lúc Vichyssoise xuất hiện.
“Tôi đảm bảo rằng Shuvalts sẽ còn sống miễn là cô chịu vâng lời tôi. Dù sao thì tinh linh của cô cũng khá hữu dụng."
“…Các người định bắt tôi làm gì?”
“Cô sẽ biết một khi tỉnh lại thôi.”
Đó là chỗ ký ức của cô bị đột ngột kết thúc. Và giờ Sisbell đã nhớ ra.
Tuyên bố đáng quan ngại của Vichyssoise đã dần bóp chặt lấy lồng ngực cô ấy.
…Trong lúc mình bất tỉnh…
…Bọn chúng đã đưa mình đến một địa điểm khác?
Nhà Hydra đang âm mưu điều gì?
Chỉ có thể nói rằng bọn chúng đang có suy tính gì đó với tinh linh Soi Sáng trú ngụ trong người Sisbell. Đó có phải là lí do cô bị đưa đến căn phòng hoang tàn này?
“…Có ai không?! Tôi biết các người có camera giám sát ẩn giấu đâu đó trong này! Và mấy người chắc chắn có thể nghe được tôi!” Sisbell nghẹn ngào trong khi vẫn nằm úp mặt trên giường. Bụi bặm bám trong căn phòng khiến cổ họng cô đau nhức nhưng Sisbell chẳng hề để tâm. “Nếu các người muốn thuyết phục được tôi thì ít nhất hãy chuẩn bị một căn phòng tốt hơn chút đi. Và tháo mấy sợi dây xích này ra!”
Và phải nhắc lại, rằng dù cho chúng có chuẩn bị một phòng khách sạn trong tòa nhà xa hoa nhất có thể tìm được thì Sisbell cũng sẽ không bao giờ cúi đầu theo ý chỉ của nhà Hydra.
“Có nghe không hả?!”
“Ôi trời. Xem ra có chút nhầm lẫn ở đây.”
Rét…
Cánh cửa được mở ra đi kèm với âm thanh kẽo kẹt của kim loại rỉ sét ma sát vào nhau. Một người phụ nữ lớn hơn Sisbell bước vào trong.
“Hân hạnh được gặp mặt và mừng về nhà.” Cô ta nói.
“……….”
“Xem ra cô bé là kiểu người ngại ngùng. Ban nãy còn la hét lủng phổi mà giờ lại im như phỗng khi ta vào tới.”
Sisbell nhìn thấy một màu đỏ xỉn.
Một người phụ nữ với mái tóc đỏ trông như thể đã không được chải chuốt trong nhiều năm xuất hiện. Làn da xanh xao cho thấy đối phương bị suy dinh dưỡng còn nhưng bọng mắt đen đúa ám chỉ cô gái này đã thiếu ngủ rất nhiều. Người phụ nữ mặc một chiếc áo khoác trắng khiến người ta liên tưởng tới một bác sĩ hay nhà nghiên cứu khi mới nhìn nào, song…
…Người phụ nữ này là ai?
…Mình có linh cảm chẳng lành về người này, dựa trên cách cô ta xem thường mình.
Đôi mắt cô ta trống rỗng---là đôi mắt của người qua đường đang nhìn vào một cái hộp rỗng bị vứt trên vệ đường rồi cứ thế bước tiếp.
“…Tôi có rất nhiều câu hỏi dành cho cô.” Sisbell nói trong khi hướng mắt nhìn lên đối phương. “Cô đến đây là để đáp lại yêu cầu của tôi đúng chứ? Vậy liệu cô có thể khai sáng cho tôi về chuyện gì đang xảy ra có được không?”
“Cứ hỏi đi. Nhưng việc ta có trả lời hay không thì còn phải tùy vào tâm trạng.” Người phụ nữ đáp lại.
“Đây là nơi nào?” Sisbell ngay lập tức tiếp lời không chậm trễ. “Cô là ai? Tại sao lại giam tôi ở đây? Các người đã làm vậy được bao lâu rồi? …Và quan trọng nhất, tại sao cô lại bảo ‘Mừng về nhà’?!”
“Bắt đầu bằng một chuỗi những lời chất vấn mới khó trả lời làm sao.” Người phụ nữ trong chiếc áo khoác trắng thì thào và đút tay vào túi chiếc quần đen của mình. “Nếu thứ nhóc muốn biết là tên quốc gia thì đó là Đế Quốc.”
“…Cô nói cái gì?!”
Sự phẫn nộ xâm chiếm lấy tâm trí Sisbell trước cả khi cảm giác sợ hãi kịp ập đến.
Nhà Hydra và tay trưởng tộc Talisman---vậy có nghĩa rằng ông ta đã đưa cô, một công chúa của Chủ Quyền, đến ngay tại Đế Quốc?!
“Nếu nhóc còn thắc mắc về cơ sở này thì ta sẽ thảo luận sau.” Người phụ nữ nói tiếp.
“…Thảo luận sau?”
“Chuyện đó liên quan đến câu hỏi cuối cùng của nhóc. Còn về câu thứ hai thì, xui xẻo thay, ta không có ý định giới thiệu về mình.”
Rắc.
Chiếc áo khoác của người phụ nữ đung đưa khi cô ta tiến lại gần. Cô ta bước đến ngang tầm mắt Sisbell, nơi cô đang bị trói trên giường---không, thậm chí còn gần hơn nữa. Mặt bọn họ gần như đã chạm vào nhau khi cô ta cúi người ngắm nhìn nàng công chúa.
“Giám đốc của Viện Nghiên Cứu Tinh Linh Omen… ta đã từng nắm giữ vai trò đó.”
“?”
“Nhưng đã không còn nữa. Giờ ta là Kelvina Sofita Elmos, một nữ phân tích viên độc lập. À, mà ta chẳng cho có bất kỳ chỗ nào trên người mình là giống nữ đâu.”
Bọn họ gần tới mức mũi có thể chạm vào nhau. Có cái gì đó bỗng chà vào ngực của Sisbell.
“Eh?!” Cô kêu lên.
“Ngạc nhiên làm gì? Ta chỉ đang kiểm tra nhóc thôi.”
Khi cảm nhận được những đầu ngón tay của nhà nghiên cứu tên Kelvina đang sờ soạn cơ thể mình, Sisbell vô thức hét lên.
“D-Dừng lại! Cô mạnh tay quá rồi…!”
“Nhóc rất giống chị mình đấy.”
“Hả?”
“Ấn tinh linh của nhóc vô cùng yếu.” Kelvina nhận xét. “Ta cứ tưởng những hậu duệ của người sáng lập đều tỏa ra nguồn linh lực rất mạnh mẽ, nhưng có vẻ như điều đó không áp dụng cho nhóc và Elletear.”
Sisbell cứng đờ người lại. Bàn tay đang đặt trên ngực Sisbell, hay nói đúng hơn là trên dấu ấn tinh linh của cô, dần nhích ra xa và quay về trong túi của Kelvina.
“Với câu hỏi thứ ba của nhóc thì nhóc ở đây để làm một mẫu vật thí nghiệm. không biết nhóc sẽ phải ở lại đây bao lâu nữa. Nếu phải mạo muội đoán thì có lẽ là đến khi ta cảm thấy thỏa mãn.”
“……….”
Sisbell không thốt nên lời.
Còn hơn cả nỗi ô nhục khi bị sờ ngực hay bị đối xử như vật thí nghiệm, cái tên mà Kelvina nhắc đến đã thật sự khiến Sisbell cảm thấy kinh sợ.
Elletear.
Tại sao người phụ nữ xa lạ này lại nhắc đến tên đại công chúa của nhà Lou?
“Đây là Nơi Khai Sinh Phù Thủy. Ta biết rằng nhóc đã thấy qua Vichyssoise. Cô ta là người đã đưa nhóc đến đây đấy.”
“…Phù thủy?”
Đó là từ ngữ miệt thị mà Đế Quốc gán cho các tinh linh pháp sư. Cơ bản mà nói, Sisbell cũng là một phù thủy và hầu hết công dân sống trong Chủ Quyền cũng nằm trong phạm vi này. Tuy nhiên… ý nghĩa của từ phù thủy mà Kelvina vừa đề cập là một thứ hoàn toàn khác – là một tinh linh pháp sư đã từ bỏ nhân tính của mình. Nói cách khác là kẻ đến từ những câu chuyện ngụ ngọn – một con quái vật và là điềm báo của tai họa.
…Nơi Khai Sinh Phù Thủy.
…Không thể nào. Vậy ra đó là cách Vichyssoise biến thành như vậy?
Cô ta chính là thành phẩm từ những thí nghiệm vô nhân đạo của Đế Quốc? Và những thứ đó diễn ra tại Đế Quốc này?
“Vichyssoise chuyển hóa khá tốt.” Kelvina nói tiếp. “Cô ta là vật thí nghiệm ổn định đầu tiên được tạo ra ở đây.”
“Dưới bàn tay của Đế Quốc?!”
Sự phẫn nộ của Sisbell đã vượt xa nỗi sợ bị giam cầm.
“Không chỉ đối xử bọn ta như những phù thủy, các ngươi còn tự tay mình tạo ra những con quái vật!”
“Điều đó cũng áp dụng cho chị gái nhóc đấy.”
“……….Hả?’
“Nghe không rõ hả? Chị gái Elletear của nhóc cũng đã từng ở Quan Tài Elza này. Cơ mà ta đoán sự khác biệt giữa hai người là cô ta tự nguyện ở lại. Cô ta đã phải đi một chuyến hành trình dài từ Chủ Quyền để trải qua cuộc thí nghiệm trở thành phù thủy.”
“……….”
Sisbell không thể hiểu được.
Là sao cơ?
Người Đế Quốc này đang nói cái gì vậy? Đệ nhất công chúa của nhà Lou – chị gái Elletear của cô – đã tự nguyện đến Đế Quốc?
“D-Dối trá!”
“Tin hay không thì tùy.” Kelvia gãi mái tóc đỏ rối bù của mình và mỉm cười yếu ớt. “Nhưng chị nhóc quả thật là tuyệt diệu.”
Cô ta sau đó nhìn lên trần nhà mờ ảo, nhìn chằm chằm vào khoảng không như thể đang hồi tưởng lại những sự việc trong quá khứ.
“Thường thì ta không có hứng thú với cơ thể con người, nhưng với cô ấy thì là ngoại lệ.” Cô ta nói. “Cô ấy quá hấp dẫn, nói trắng ra là gợi dục. Cơ thể trần trụi đó không phải là của một nữ thần. Không, chính xác mà nói thì là một con quỷ có thể mê hoặc mọi người đàn ông… đến cả những ngón tay của ta cũng không thể nào ngừng run rẩy trong lần đầu thị phạm.”
“…Đừng kể cho tôi nghe về điều đó nữa. Tôi không có hứng thú với gu của cô.”
“Nhưng cô ta lại là một vật thí nghiệm kinh khủng.”
“Cái gì?!”
“Cô ấy không có được mức độ vâng lời mà ta mong muốn, vậy nên ta cần một vật thay thế. Một thuần huyết. nếu phải mô tả đối tượng lí tưởng của mình thì kẻ đó phải là người có cùng chung huyết thống với Elleatear---"
Chiếc áo khoác trắng của Kelvina phất phới. Ở hai bên trái phải của nhà nghiên cứu là những dãy các ống tiêm chứa vật chất phát sáng mờ ảo.
“Đúng, chính là cô nhóc đó, đệ tam công chúa Sisbell.”
“Hả?!”
“Vậy nên ban nãy ta mới bảo ‘Mừng về nhà.’ Khá chắc rằng ta sẽ có được loại kháng thể chất lượng từ người có cùng chung dòng máu với cô ta. Giờ thì, nhóc thích tiêm ống nào trước đây?”
Lãnh thổ Đế Quốc, ???. Quan Tài Elza.
Tiếng hét thất thanh của nàng công chúa vang vọng tại Nơi Khai Sinh Phù Thủy.