Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

chương kết 1: tại sao chuyện này lại không ngừng diễn ra vậy?!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Humph. Có vẻ như ngươi vẫn còn sống tốt, kiếm sĩ Đế Quốc.”

Ngay khi nhìn thấy cậu ấy, Rin liền tặc lưỡi khinh miệt. Mọi thứ diễn ra khi Iska chỉ mới quay về phòng khách sạn và ngồi vào chiếc sofa. Rin đã tức tốc chạy đến đây từ hoàng cung. Khi vừa đến nơi, cô ấy liền ném một gói giấy về phía cậu.

“Bắt lấy.”

“N-Này?! Cô không biết tôi đang bị thương à?!”

“Trong đó có thuốc khử trùng dành cho vết bỏng và thuốc giảm đau đấy.”

“…Cảm ơn.”

Iska yếu ớt bắt lấy cái túi. Cô ấy hẳn đã mua những thứ này ở hiệu thuốc trước khi đến khách sạn. Tất cả đều là đồ mới toanh và được bọc màng co cẩn thận.

“Ta sẽ đưa ngươi hóa đơn sau.”

“Hả?!”

“Đùa thôi.”

“…Cô có thể không nói như vậy với chất giọng đều đều của mình không?” Iska thở dài ngao ngán.

Rin đảo mắt một vòng quanh căn phòng. “Nami và Sistia vẫn an toàn phải không?”

“Bọn họ vẫn ổn, như những gì bọn tôi nhắn. Họ đang thay đồ ở phòng bên cạnh. Có chỉ huy Mismis ở cùng họ nữa nên chắc sẽ sớm qua đây thôi.”

“Được rồi.” Rin đáp và gật đầu, sau đó khoanh tay lại mà hướng mắt lên trần nhà. “…Ta cũng đã báo cáo chuyện này lại với tiểu thư Alice. Rằng tuy không thể xác nhận được vị trí của tiểu thư Sisbell nhưng các ngươi đã tìm thấy người hầu của ngài ấy hiện đang bị giam giữ dưới tầng hầm.”

“Ừ, bọn tôi có ảnh có thể dùng làm chứng cứ.”

“Chúng sẽ rất có ích cho tiểu thư Alice. Ngài ấy sẽ được nữ hoàng điều động tiến hành một cuộc kiểm tra cưỡng chế. Người hầu của nhà Lou lại nằm trong tay nhà Hydra. Một khi vụ việc này được đem ra ánh sáng thì nó sẽ làm lung lay chỗ đứng của Talisman.”

Nhưng đó không thể dùng như đòn đứt điểm được. Nhà Hydra là kẻ chủ mưu đã dẫn đường cho quân đội Đế Quốc vào Chủ Quyền, vậy nên cho đến khi điều đó được làm sáng tỏ thì những thứ khác sẽ chẳng có nghĩa lí gì hết.

“Vậy, có điều mà tôi hơi thắc mắc. Chuyện gì đã xảy ra tại Hoa Tuyết Và Mặt Trời? Tin tức trên TV không quay lại cảnh bên trong khuôn viên.”

“Có một trận hỏa hoạn trong viện nghiên cứu. Lửa tinh linh đáng lí ra phải biến mất sau một vài phút. Nếu tất cả chỉ là do tinh linh gây ra thì thật khó tin.”

“Những ngọn lửa đó khả năng cao là của cô công chúa.”

Iska đang đề cập đến người thay thế tạm thời cho vị trí trưởng tộc – công chúa Mizerhyby. Quân Đoàn Rạng Đông của cô ta có một hỏa tinh linh pháp sư. Iska đã có dịp được mục sở thị ngọn lửa mà mình chưa bao giờ thấy qua nuốt trọn lấy cả một tầng lầu.

“Giá mà cô cung cấp cho chúng tôi nhiều thông tin hơn về công chúa Mizerhyby.”

“Hmm?”

“Cô ta mạnh đến lố bịch. Đó không chỉ đơn thuần là cường hóa những tinh linh khác.”

“Hiển nhiên.”

Tại sao đến lúc này rồi mà hắn còn nói điều như vậy? Rin ngờ vực. Cô trông có vẻ hoang mang.

“Talisman đang chống lưng cho cô ta ở mật nghị. Mizerhyby khả năng cao sẽ là người tranh giành vị trí nữ hoàng với tiểu thư Alice trong tương lai.”

“Nếu đã là vậy thì cô thật sự nên---"

“Ngươi nghĩ nhà Hydra sẽ đổ lộ thông tin sao? Dù cho tiểu thư Alice và ta có biết về những điểm chính ở tinh linh của Mizerhyby thì khả năng cụ thể của cô ta là gì thì vẫn không thể biết được.”

“…Tôi hiểu rồi.”

Hoàng tộc của Chủ Quyền Nebulis đã luôn diễn ra một cuộc chiến giữa những người mang cùng chung dòng máu. Cho đến khi chiếm giữ được ngai vàng thì bọn họ sẽ không để những nhà khác có được lợi thế về thông tin trước họ. Tinh linh của Mizerhyby đã được giữ kín như vậy.

“Ta còn một điều muốn hỏi nữa.” Rin nói. “Chuyện gì đã xảy ra với hắn ta? Ngươi đã đột nhập vào tòa nhà đó, nhất định ngươi đã nhìn thấy hắn.”

“Hắn?”

“Tất nhiên là Salinger rồi.”

“…Ra là về chuyện này.” Iska lắc đầu. “Đó có thật sự là Salinger không? Cô chắc chắn chứ?”

“Ý ngươi là sao?”

“Thì… Tôi cũng nghe những cô hầu nhắc đến tên hắn.” Iska nói. “Nhưng khi tôi đến được tầng trên cùng thì vụ nổ mới diễn ra ở dưới đất.”

“Vậy nên ngươi không nhìn thấy hắn ta?”

“Hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào hết.”

Ngoại hình của tay Ma Đạo Sư Siêu Việt đã in sâu vào đầu Iska. Cậu sẽ không để lỡ hắn nếu cả hai có vô tình chạm mặt nhau trong tòa nhà.

“Cô có chắc rằng mình không nhầm lẫn chứ? Cam đoan rằng đó không phải là một kẻ khác?”

“Humph…” Giờ Rin là người với gương mặt cau có. “Nữ hoàng có bảo với bọn ta rằng ngài ấy cảm thấy nghi ngờ về điều này. Ta có thể xác nhận lại điều đó thông qua việc thu giữ dữ liệu của camera giám sát bên trong Hoa Tuyết Và Mặt Trời… Mà cũng chẳng quan trọng. Giờ thì.” Cô ấy quay mặt đi với vẻ chát chua. “Từ nãy đến giờ ta đã thắc mắc hai người bọn chúng đang làm cái gì?”

Rin hướng mắt về phía chiếc bàn nằm sâu trong căn phòng.

Nene và Jhin đang lặng lẽ làm việc không ngừng. Cả hai quá chú tâm vào công việc đến nỗi không nghe thấy cuộc đối thoại của Iska và Rin.

“Jhin, cậu xong chưa?”

“Đừng có hối tớ. Chúng tớ đang cố cậy cái này ra. Nếu mạnh tay quá mà khiến vật bên trong vỡ nát thì coi như xong đấy.”

Jhin đang giữ một chiếc hoa tay hình mặt trời và hướng một cây tua vít đầu mỏng như cây kim vào miếng kim loại và chầm chầm vặn phần đỉnh của nó ra.

“Ta hỏi lại, Iska: hai người bọn chúng đang làm gì?”

Khi Rin vừa càu nhàu thì Jhin và Nene từ phía sau bỗng kêu lên. “Xong, nó mở rồi.”

“Whoa! Anh giỏi quá!”

“Để xem bên trong có gì nào… Ờ, xem ra là một con chip dữ liệu. Vì không thể biết bên trong con chip điện tử này là gì nên mọi thứ trông cậy vào em, Nene.”

“Cứ để em.” Nene gắn con chip mỏng đến nỗi có thể nằm ngón trong ngón tay út của mình vào trong một thiết bị cầm tay. Cô ấy sau đó chăm chú ngắm nhìn những dòng chữ hiện ra trên màn hình. “Hmm…”

“Nó như thế nào?”

“Dựa theo những gì mà em biết thì có hai tệp mã hóa khá mờ ám ở đây. Ca này có hơi khó nếu không được đội phân tích từ trụ sở hỗ trợ. Có lẽ em lúc này chỉ có thể tìm cách mở được một trong số chúng.”

“Chờ đã, một trong số chúng không được mã hóa sao?”

“Đúng vậy. Chỉ có một tệp là được tạo bởi bên khác. Em đoán rằng nhà Hydra chỉ vừa mới nhận được dữ liệu này từ một ai đó và đang chuẩn bị xóa nó ngay.”

Jhin và Nene nhìn chằm chằm vào chiếc màn hình.

Một bản đồ lục địa hiện lên. Một mũi tên bắt đầu từ bang trung ương của Nebulis và đi thẳng ra biên giới Chủ Quyền.

“Nene, những con số trên mũi tên đó là gì? Anh không hiểu số nhị phân chỉ toàn những con một và không."

“Em nghĩ có lẽ là ngày tháng và thời gian. Nếu là vậy thì họ đã rời khỏi bang trung ương vào đêm hôm qua và ra ngoài biên giới vào lúc sáng. Với tốc độ này thì khả năng cao là sử dụng chuyên cơ, vậy nên bọn chúng hẳn phải đang vận chuyển cái gì đó.”

“Hmm? Nene này, chẳng phải mũi tên đó đang tiến vào địa phận Đế Quốc sao?” Jhin thì thào.

Ngay lúc đó, mắt Rin ngay lập tức mở to. “C-Chờ đã?! Để ta kiểm tra…!”

Cô ấy chạy về phía Jhin và Nene, chen vào giữa hai người họ và đưa mặt lại sát chiếc màn hình. Chăm chú quan sát bản đồ và mũi tên, đôi mắt cô nhìn không chớp mắt.

“…Thật không thể tin được.” Giọng Rin thé lên như thể nó tự ý thoát khỏi miệng cô vậy. “Nhưng không có sân bay nào tại khu vực này trong bang trung ương hết.”

“Heh?! Nh-Nhưng…?”

“Điểm bắt đầu là tại địa phận của nhà Hydra. Nếu di chuyển bằng chuyên cơ riêng thì bọn chúng hẳn phải đang vận chuyển cái gì đó… Không lẽ chúng…”

Shuvalts hiện đang ở trong Hoa Tuyết và Mặt Trời, nhưng Sisbell thì không. Và ngày hôm qua thôi, một chiếc máy bay đã rời khỏi Chủ Quyền trong khi mang theo một thứ gì đó.

Xem xét kỹ tình hình thì… Nàng công chúa út hẳn đã bị đưa đến lãnh thổ Đế Quốc.

Mọi người rơi vào im lặng.

Đây không chỉ là một giả thuyết về viễn cảnh đó. Bọn họ đã gần như chắc chắn về điều này.

“…Ta đã chậm một bước.” Rin cắn môi. “Chúng ta đã tìm thấy người hầu của ngài ấy và định dùng nó làm cái cớ để tiến hành kiểm tra cơ sở của nhà Hydra… Ông ta đã lường trước được việc này và di chuyển ngài ấy đi trước khi bị lục soát. Lão Talisman khốn khiếp.”

“Nhưng trông mũi tên không giống hướng về phía Đế Đô cho lắm. Nó là một nơi nào đó tại vùng ngoại ô.”

Jhin thở dài. “Đế Quốc là nhà của bọn tôi, và đây cũng là điều tôi bận tâm. Nếu giải thoát cho một phù thủy trong phạm vi Đế Quốc thì bọn tôi sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm. Đó chính xác là vấn đề mà Iska đã vướng vào vào một năm trước.”

“…..”

Cô định sẽ làm gì đây? Jhin lặng lẽ hỏi. Rin chỉ có thể nghiến chặt răng mình.

“Chúng ta cần phải giải cứu tiểu thư Sisbell. Điều đó là chắc chắn. Ta không thể bỏ cuộc được.”

“Tôi hiểu. Nhưng vì là một công dân của Đế Quốc, bọn tôi không thể xâm phạm vào bất cứ cơ sở nào thuộc phạm vi quốc gia. Hành động đó cũng giống như phản động chống lại quê nhà vậy. Em nói có đúng không, chỉ hủy?”

“Ừ-Ừm. Tôi cũng cho rằng sẽ rất khó để bọn tôi có thể giúp cô.”

Chỉ huy Mismis và Nene cũng yếu ớt đồng ý.

Chủ Quyền là kẻ thù của Đế Quốc cũng như của đội 907. Gây ra một trận rùm beng trong căn cứ kẻ địch thì không thể gọi là nổi loạn, vậy nên bọn họ đã làm việc cho Sisbell và Alice cho đến lúc này.

Nhưng canh bạc tiếp theo lại là một chuyện hoàn toàn khác.

…Đội 907 có vị trí riêng cần phải để tâm.

…Bọn mình không thể gây rối bên trong Đế Quốc, dù cho đó là để cứu Sisbell đi nữa.

Vậy là Talisman đã tính đến chuyện này. Đưa Sisbell vào lãnh thổ Đế Quốc đồng nghĩa với việc binh sĩ Đế Quốc như Iska – và không cần nói cũng biết là thế lực của nữ hoàng Nebulis – sẽ không thể làm được gì.

“Nếu ta có thể làm gì đó…” Rin, người giữ im lặng nãy giờ bỗng ngước gương mặt cay đắng của mình lên. “Ta có một đề nghị. Chỉ huy Mismis.”

“V-Vâng?!” Được Rin xướng tên khiến giọng của vị chỉ huy vỡ ra.

“Tuy không giành lại được tiểu thư Sisbell những ta sẽ giữ đúng thỏa thuận ban đầu của chúng ta và đưa các ngươi rời khỏi Chủ Quyền. Để đổi lại, ta muốn các ngươi đồng ý một yêu cầu cuối cùng.”

“Đ-Đó là gì?”

“Ta sẽ cử một điệp viên theo đuôi các ngươi. Còn các ngươi thì sẽ quay về lãnh thổ Đế Quốc mà không nhận ra sự tồn tại của người đó.”

“…..Hả?” Đôi mắt chỉ huy Mismis mở to trong ngỡ ngàng.

Cô ấy sẽ cho người theo dấu bọn họ. Rất hợp lí đối với một người của Chủ Quyền, nhưng bọn họ sẽ không nhận ra mình bị bám đuôi kiểu gì đây? Và nếu Rin đã không muốn bọn họ phát hiện thì ngay từ đầu tại sao cô ấy lại phải đề cập đến chuyện này? Iska và Nene chỉ biết nhìn nhau và lắc đầu.

“Tôi hiểu cô đang suy nghĩ gì.” Chàng xạ thủ tóc bạc hơi nhếch mép cười. “Ra là vậy. Đó là thứ mà bọn tôi có thể du di đồng ý, khi xét đến vị trí của cả nhóm. Nhưng đây sẽ thật sự là thỏa thuận cuối cùng giữa hai bên đấy.”

“Vậy là ngươi đã nhận ra.” Rin đáp lời.

“Về cơ bản, mọi thứ sẽ diễn ra như thế này.” Jhin quay về phía Iska và những người khác. “Chúng ta sẽ rời khỏi Chủ Quyền và hướng về địa phận Đế Quốc. Nó không khác quá nhiều so với kế hoạch. Nhưng trước khi trở về Đế Đô, chúng ta sẽ vô tình đi ngang qua nơi Sisbell bị giam giữ. Người đặc vụ theo dấu chúng ta có lẽ sẽ tiến hành tìm kiếm cô ấy.”

Tất cả những gì bọn họ cần làm là quay về Đế Đô. Kế hoạch của Rin là để một đặc vụ của Alice tìm kiếm nơi Sisbell đang bị giam giữ.

“Oh… tôi hiểu rồi.” Iska cuối cùng cũng nhận ra.

Bọn họ không cần phải làm gì hết. Chỉ việc chịu để người của Alice theo sau mà thôi.

“Chỉ huy, chị nghĩ thế nào?”

“…Chị thấy điều đó nằm vừa đúng giới hạn mà chúng ta có thể chấp nhận. Xét đến khả năng chúng ta sẽ không thể rời khỏi Chủ Quyền trừ phi chấp nhận yêu cầu đó, chị nghĩ rằng ta có thể đồng ý.” Vẫn hơi do dự, Mismis quay về phía Rin. “Nhưng cô Rin này, nếu người đặc vụ đó thất bại trong việc giải cứu Sisbell thì bọn tôi không thể làm gì đâu. Tất cả những gì bọn tôi có thể làm là chấp nhận để người bám đuôi. Chúng tôi không thể phản bội lại Đế Quốc nhiều hơn thế…”

“Và ta cũng sẽ không yêu cầu thêm bất kỳ điều gì nữa. Về cơ bản, bọn ta bằng mọi giá sẽ giải cứu tiểu thư Sisbell.” Rin liền lấy chiếc điện thoại của mình ra.

“Chúng ta chỉ cần nhận được sự chấp thuận từ tiểu thư Alice và giao dịch coi như đã xong. Tiểu thư Alice, xin lỗi vì đã gọi cho người vào lúc bận rộn như thế này. Em có một báo cáo. Về nơi tiểu thư Sisbell đã bị đưa đi.”

Cô người hầu lo lắng báo lại cho Alice. Iska quan sát cô ấy đưa ra một vài câu hỏi.

“…Ta đã hiểu tình hình rồi.” Giọng nói của Alice phát ra mờ nhạt từ chiếc điện thoại. “Rin, bọn ta chấp thuận kế hoạch mà em đã vạch ra. Chúng ta sẽ giải cứu Sisbell. Ta rất muốn lao đến đó ngay lập tức nhưng…”

“Sẽ rất tệ nếu như người được điều đi vào lúc này, tiểu thư Alice.”

“Ừ, đó chính xác là điều mà nhà Hydra nhắm đến. Ta không thể để mặc nữ hoàng vào lúc này.” Alice trả lời.

Iska nghe thấy chất giọng chứa đầy phẩm giá rất phù hợp với một công chúa. Là giọng nói mà chỉ mình cậu ấy biết đến.

“Vì phải ở lại lâu đài nên ta sẽ giao lại nhiệm vụ giải cứu em gái mình cho ai đó mà ta tin tưởng.”

“Song, tiểu thư Alice, nhiệm vụ gián điệp này sẽ là một việc hết sức quan trọng. Giờ chúng ta đã biết được tình hình, người duy nhất có thể giải cứu tiểu thư Sisbell khỏi một cơ sở Đế Quốc chỉ có thể là---"

“Ta trông cậy vào em.”

“…Vâng ạ?” Rin sững người ra. Nếu phải so sánh thì nét mặt của cô ấy lúc này trông cứ như thể vừa nhìn thấy một con cá voi đang bay vậy. Cô ấy há hốc mồm trong cơn sững sờ. “Tiểu thư Alice, ưm, người vừa nói gì ạ?”

“Đó là em gái yêu quý của ta. Ta chỉ có thể giao phó chuyện này lại cho người mà mình tin tưởng.”

“Em---Em đồng ý chuyện đó! Nhưng ý em là để một cận vệ của nữ hoàng hay một thành viên rảnh rỗi của Chòi Hành Tinh…”

“Sẽ không ăn thua đâu.” Tiểu thư của cô ấy đáp lại không chút nhân từ. “Có một số điều kiện nhất định cần phải được đáp ứng đủ cho nhiệm vụ lần này. Một trong số đó là phải biết nhóm bọn họ là một đơn vị của Đế Quốc. Tuy nói rằng sẽ theo chân nhưng thực tế thì em sẽ đi cùng bọn họ. Bọn em cần phải biết về nhau từ trước.”

“…..” Mặt Rin nhanh chóng tái đi.

Đúng vậy. Chỉ có duy nhất một người có thể thỏa mãn tất cả những điều kiện của vị tiểu thư bên kia đầu dây.

“…Um, tiểu thư Alice.”

“Sao vậy?”

“Như người cũng biết rằng em rất khinh bỉ Đế Quốc. Chỉ cần nhìn thấy lãnh thổ của chúng trên bản đồ thế giới thôi là đã đủ khiến em nổi cả da gà da vịt lên rồi. Và bây giờ người lại muốn em đi đến nơi đó…”

“Em nhất định phải đi!” Alice kêu lên. “Em cần phải đi đến Đế Quốc cùng Iska để cứu em gái ta. Mệnh lệnh này là một danh dự và là thứ mà chỉ em mới có đủ khả năng thực hiện được!”

“Khônggggg!” Mặt Rin đỏ bừng như quả cà chua trong khi tiếng hét của cô vang vọng khắp căn phòng khách sạn.

Truyện Chữ Hay