Ceasar vừa dứt lời, cô gái nhỏ đã nhổm người dậy, sau đó cúi đầu nhìn anh, hai mắt sáng bừng, có vẻ rất muốn thử.
Quả nhiên anh nghĩ không sai. Một giây sau, Hoài Chân chồm người tới đè anh xuống gối, chặn lại câu nói tiếp theo của anh. Đôi môi mềm mại phủ lên, nhẹ nhàng rà quanh viền môi anh.
Cảm giác ban đầu cũng không tệ lắm, nếu như cô không thử cạy răng anh ra. Luồng nhiệt trong cơ thể và trong tim vừa nhen nhóm cũng không kéo dài hơi ấm bao lâu. Vì sau đó, Ceasar gặp họa rồi.
Trong quá trình gặp họa, anh cảm thấy có lẽ mình cũng được xem là thiếu nữ trẻ tuổi, vào lúc anh động tình triền miên nhất, cô người yêu rộn ràng sốt ruột muốn thử phá vỡ sự mềm mại của cơ thể anh, nhưng rồi lại tuyên cáo thất bại, thế là nhanh chóng quyết định lựa chọn hành vi bạo lực.
Cô nàng nằm trên người anh gần như vận dụng hết mọi bản lĩnh, gặm cắn rồi lại vuốt ve răng môi anh, hòng muốn thử xem nên đưa lưỡi vào trong thế nào… Dĩ nhiên cuối cùng vẫn thất bại. Thậm chí cô còn lấy tay bóp cằm anh, hung dữ nói, “Sao anh không chịu mở miệng!”
Vốn ban đầu Ceasar chỉ muốn trêu cô mà thôi, nhưng về sau quả thật anh khá đau, thế là đỡ bả vai cô, để hai người cùng ngồi dậy.
Cả hai nhìn nhau.
Ceasar không biết phải làm sao.
Nhìn cô gái hung dữ của anh gò má đỏ ửng, trán lấm tấm mồ hôi, vài sợi tóc đen dính lên vầng trán, càng nổi bật làn da trắng nõn. Con ngươi trong suốt nhìn anh chăm chú, có chút tức giận và ấm ức.
Hoài Chân tức giận thật, trong thâm tâm cảm thấy mình không được hoan nghênh. Môi anh ướt nhẹp đỏ lên, nói không chừng đã bị cô làm trầy da ở đâu rồi, lúc này cô lại hơi áy náy.
Cô nghiêm túc cãi lại vì mình: “Không mở miệng thì sao gọi là French kiss?”
Ceasar nói, “Trừ khi hai bên tự nguyện, nếu không sẽ gọi là rape kiss.”
Cô tức giận, “Anh không tự nguyện cái gì?”
Ceasar đáp thẳng, “Em thô bạo quá, làm anh rất căng thẳng.”
Hoài Chân bật cười thành tiếng.
Gần đây cô chưa cắt tóc nên tóc dài đến quá vai, chỉ vừa cúi đầu sẽ rủ xuống che kín mặt. Ceasar vuốt tóc cô ra sau, nghiêm túc nhìn cô.
Anh di chuyển ngón tay, với tư thế này, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô.
Trong lúc đó, Hoài Chân vẫn nhìn chăm chú vào động tác anh. Cô nhớ ngày trước, khi vén tóc cho bạn thân là nữ ở nơi công cộng như thế này, thì sẽ thường khiến người bạn da trắng thắc mắc không biết có phải bọn cô là người yêu của nhau không. Cô rất ít khi cảm thấy đây là động tác thể hiện tình ý, chí ít là trước giây phút này cô vẫn không ý thức được điều đó.
Anh thấp giọng, “Chúng ta thử lại đi.”
Nói rồi anh nghiêng người, bắt lấy môi cô.
Hoài Chân khe khẽ rên lên.
Mút mát mơn trớn, sau đó nhanh chóng buông cô ra, tựa vào trán cô nói, “Sucking kiss, remember?” (Hôn kiểu mút, nhớ chưa?)
Cô mơ màng gật đầu, vào lúc cô không chút phòng bị, Ceasar lại hôn lên môi cô, rồi thực hiện động tác tiếp theo. Hoài Chân dựa vào lồng ngực anh, hoàn toàn thả lỏng cơ thể; hoặc có lẽ đã tìm ra sự nghênh hợp tự nhiên nào đó.
Cô cảm thấy hơi nhột, cảm giác ngứa ngáy ấy lan đến trong tim khi bị anh liếm răng lợi.
Lúc Ceasar buông cô ra, cô cảm thấy mình đã bị hành hạ tới mức thiếu dưỡng khí.
Anh cẩn thận nhìn sắc mặt cô, hỏi, “You like it?” (Thích không?)
Hoài Chân lấy lại hơi thở, trong chớp mắt đó hồn lìa khỏi xác, hai gò má cũng đỏ ửng lên theo.
Anh khẽ mỉm cười, bình tĩnh nói, “You like it.” (Em thích.)
Hoài Chân hoàn hồn, không trả lời câu hỏi của anh mà nghiêm túc hỏi, “What is this called?” (Đây gọi là gì?)
Ceasar quay đầu đi, hôn lên mặt cô, nói, “It called a Soul kiss.” (Em có thể gọi nó là nụ hôn tâm hồn.)
Hoài Chân nói, “Tên anh phát minh ra hả?”
Ceasar bật cười, “Thế thì anh lại lợi hại quá.”
Cô sốt sắng hỏi, “Còn nữa không?”
Anh đáp yes.
Bàn tay ôm eo cô gia tăng lực.
Cả cơ thể chợt dán lên vòm ngực rắn chắc của anh.
Hoài Chân hô lên, lập tức bị anh kéo vào lòng. Cô nếm được vị bạc hà trên đầu lưỡi mềm mại, từ sâu trong cổ họng nhột thấu tim. Cơ thể nóng lên, không phải là cái nóng không biết làm sao như lần đầu tiên thử hôn anh, mà là cái nóng ngứa ngáy khó nhịn, như thể có sợi lông vũ nhỏ bé phe phẩy vào tim cô, cô không tìm được căn nguyên, cũng không thể bắt nó dừng lại.
Cô cố gắng chịu đựng, cơ thể khẽ run rẩy.
Ceasar buông cô ra, cả hai cùng thở hổn hển.
Một lúc sâu, Hoài Chân vẫn cảm giác sâu trong miệng bị anh chạm nhẹ.
Cô hỏi anh, “How did you make it?” (Anh làm thế nào vậy?)
Ceasar, “Also you can do it well.” (Em cũng có thể làm thế.)
Cô nàng hưng phấn, mắt sáng lên, lại bắt đầu nhao nhao muốn thử.
Anh nhận ra ý đồ của cô, buông cô ra ngồi thẳng trên giường, hỏi, “Want a try?” (Muốn thử không?)
Hoài Chân nói, “Try what?” (Thử gì cơ?)
Ý cô muốn hỏi là: From which. (Bắt đầu từ đâu.)
Vậy mà anh lại cười nói, “Try me.”
Trong giây phút đó Hoài Chân có chút bối rối, sâu trong thâm tâm bắt đầu mắng: sao bạn trai mình lại như vậy?
Cô khó tin mắng: “You little slut.” (Khốn nạn.)
Nhưng ác ma trong lòng lại lớn tiếng phản bác: Nhưng mi thích còn gì!
Không đợi anh dụ dỗ tiếp, cơ thể Hoài Chân đã xác nhận được điểm này.
Cô ngồi trên người anh, có thể cảm nhận được cơ thể rắn chắc dưới lớp quần áo. Anh dễ dàng chịu đựng trọng lượng của cô, thậm chí có thể không tốn sức nhấc cô lên.
Với tư thế này, Hoài Chân hạ eo xuống, sờ lên môi anh nói, “Act one Scene one.” (Cảnh hồi .)
Hoài Chân thử một lần.
Sau nụ hôn đầu tiên, cô vẫn có cảm giác không đúng lắm, thế là đưa tay lau miệng cả hai, nói, “Xí xóa nhé.”
Ceasar bật cười, sờ tóc cô.
Vậy là cô lại nhân cơ hội xâm chiếm.
Ceasar thở dài.
Đến cuối cùng, nụ hôn này biến thành được anh dẫn dắt, sau đó lại bị anh tùy tiện đùa bỡn trong miệng. Trong những lần đôi môi tách nhau ra, cô đều nghe thấy anh đang cười, rõ ràng có vẻ bất lực và cười nhạo người yêu hôn môi vụng về. Cô thất bại rồi.
Bất kể là ai chiếm thế thượng phong, chí ít cô cũng đã hoàn thành một nụ hôn kiểu Pháp tiêu chuẩn.
Ceasar cười cợt hỏi cô cảm giác thế nào, cô nói cũng không tệ lắm.
Rồi cô hỏi ngược lại, “Còn anh?”
Anh đáp, “Tàm tạm.”
Cô nói, “Anh nói dối.”
Anh nói, “I didn’t.” (Anh không có.)
Hoài Chân, “Even if I can feel your erection.” (Kể cả khi em cảm nhận được anh cứng?)
Hai người cùng nhìn đối phương. Hoài Chân chờ đợi phản ứng của anh, vào lúc này cô cảm thấy bản thân cũng không quá thất bại.
Hai giây sau, Ceasar ngồi dậy, ôm cô xuống khỏi người mình.
Hoài Chân nhìn anh chăm chú, “Xem ra anh không tính dạy em điều này.”
Anh hôn lên trán cô, “Cưng à, hôm nay học nhiều lắm rồi.”
Cô mất mát, “Trừ khi anh nói cho em, vừa rồi em thực hành rất kém.”
Anh nói, “Em đã làm rất khá rồi…”
Ceasar cúi đầu nhìn cô, lại cáu kỉnh kéo tóc mình.
Rõ ràng anh đang ảo não vì phản ứng cơ thể của mình quá thành thật.
Một lúc lâu sau, Hoài Chân mới nói, “Vậy em nói cho anh, anh đã hôn bao nhiêu cô gái rồi mà sành sỏi vậy?”
Ceasar cười, “Em muốn biết thật sao?”
Thật ra Hoài Chân không muốn biết lắm.
Cô nói, “Thế tối nay anh có thể ngủ được không?”
Ceasar lại hôn cô, bảo, “Để anh tự giải quyết, được không?”
Hoài Chân gật đầu.
Cô rướn người dậy để anh rút cánh tay bị mình đè ở dưới ra, thuận lợi đứng dậy.
Ceasar kéo cửa đi ra ngoài.
Hoài Chân nghe thấy âm thanh anh đi tới đi lui trong hành lang, một lúc sau mới hỏi anh, “Anh tìm đồ dùng à?”
Anh bất đắc dĩ cười, nói, anh chỉ mở cửa sổ hít gió lạnh thôi.
Cô nói, “How it works?” (Có hữu dụng không?)
Không hồi âm.
Hoài Chân nhanh chóng cởi quần lót ở dưới váy ra, chân trần bước ra ngoài.
Ceasar thấy cô đi ra, hỏi cô sao thế?
Cô nói, maybe you can try something else. (Có lẽ anh có thể thử thứ khác.)
Cô xòe tay ra, hỏi anh muốn không?
Ceasar ngẩn người, nhanh chóng nhận lấy thứ trong tay cô.
Anh siết một cái rồi đưa lên ngửi, ngẩng đầu mỉm cười với cô, nói khẽ, “It’s Waaizan flavor.” (Có mùi của Hoài Chân.)
Hoài Chân ngẩng đầu nhìn anh, hai tai nóng lên.
Cô chỉ vào phòng tắm, nói, em không đánh lén đâu.
Sau đó lại bổ sung: nếu anh muốn nhìn em…
Ceasar ngẩng đầu mỉm cười, nói NO như đinh đóng sắt, lập tức xoay người cô lại đẩy về phòng ngủ.
Hiệu quả cách âm trong nhà không tốt lắm. Vừa đóng cửa phòng tắm lại, cô có thể nghe thấy tiếng nước chảy rào rào vang lên.
Anh bật vòi sen.
Hoài Chân nhoài người xuống giường, nhớ lại toàn bộ quá trình trêu anh ban nãy, cuối cùng đắc thắng cười phá lên.
Thật ra cô rất muốn đi nhìn một chút.