Sau khi soát lại nhận ra còn một má chưa xuất hiện-------------------------------
---------------------------------------------------------------------------------------
Cũng trên đường phố ngày hôm ấy, Thiên Yết đã xác định tìm thấy Song Ngư, nàng vừa quay ra báo cáo với mọi người vào câu, quay lại chả thấy cô nhóc đâu, thế là nàng phải đi khắp đường phố tìm Song Ngư.
Đã nói là đường phố hôm nay đông đúc nhộn nhịp, Thiên Yết khó khăn len lách qua đám người, lại vô tình đúng trúng một nam nhân mặt bạch y, hắn đeo một chiếc mặt nạ cáo, Thiên Yết nhìn thoáng qua một cái, liền nhận ra là ai.
- Tam Thúc, người còn sống hả?
Vừa dứt câu, Thiên Yết nhận được cú đánh trời giáng xuống đầu, nam nhân mặc bạch y kia lập tức quay đi, nàng liền đuổi theo.
- Tam Thúc, đợi nữ nhi với!
....
- Tại sao người lại xuất cung rồi? Cảm thấy trong cung nhàm chán đúng không?
Thiên Yết cố đi theo hỏi nam nhân kia, hắn không những bỏ ngoài tai lời nàng, còn né tránh, cả đường đi không trả lời lấy một câu.
- Tam Thúc, dù có chuyện gì cũng đừng tránh mặt nữ nhi, con chỉ là muốn giúp----
Nam nhân được Thiên Yết gọi là Tam Thúc này đúng là không biết phân biệt nam nữ, liền ra tay đánh nàng một cái đau điếng vào đầu, nhân lúc nàng còn la đau, hắn liền vụt chạy mất.
- Tam Thúc.. Tam Thúc!
Thiên Yết ngước mặt lên thì không thấy hắn đâu, cô bất lực đi vòng vòng, thế mà lại gặp được Song Ngư.
Thấy Song Ngư còn đang vui vẻ đi chung với Cự Giải và Bảo Bình thì nàng yên tâm rồi, còn Tam Thúc của nàng, thế mà lại chạy đi mất tiêu.
- Lão Tứ, muội có thấy Tam Thúc không?
- Hả? Tam Thúc xuất cung rồi ư !? Thúc ấy đâu rồi?
Song Ngư còn hỏi ngược lại Thiên Yết, nàng lắc đầu, cô nhóc từ gương mặt hớn hở liền trở nên chán chườn buồn bã, Thiên Yết bất giác nhìn Cự Giải với Bảo Bình, hôm nay là nghỉ phép, chắc chắn cả hai bị Song Ngư ép đưa nó đi chơi rồi, dễ gì hai người bọn họ lại đi chung với con nhóc này chứ.
- Nhị Công Chúa, Vương Gia rất ít khi xuất cung, có khi ngài gặp ai đó quan trọng thì sao?
Cự Giải vừa lên tiếng thì Bảo Bình đẩy đầu anh một cái.
- Ngài ấy suốt ngày ru rú trong phòng thì lấy đâu ra dịp gặp ai đó quan trọng chứ.
- Phải ha, thế thì ngài ấy đi đâu cho được?
Cả đám đứng giữa đường phố suy nghĩ, chợt Thiên Yết xách Song Ngư lên, lôi cô bé trở về hoàng cung. Cự Giải và Bảo Bình thấy thế liền chạy theo, Song Ngư liên tục vùng vẫy, nhìn là tự biết Thiên Yết tìm Song Ngư là lôi con bé về học sử dụng ma pháp, con bé từng nói muốn trở thành người như Nhị Hoàng Tỷ, nhưng mà lại không chịu học hỏi một tí nào, phải lôi nó về giáo huấn lại từ đầu.
- Không chịu không chịu! Muội muốn đi chơi!!!
- Vẫy nữa Hoàng Tỷ đây tiễn muội xuống suối vàng.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Nam nhân mặc bạch y đeo chiếc mặt nạ cáo kia chính là Tam Vương Gia của Triều Hoàng Đại Hà - Sở Xử Nữ, không biết tại sao hắn lại xuất cung, nhưng cứ mỗi lần đi, hắn đều đeo mặt nạ cáo, bất kể ngày hay đêm, ngày thường hay lễ hội, chỉ cần xuất cung là đeo mặt nạ cáo, vì thế Thiên Yết nhìn phát liền nhận ra hắn.
Như bao lời đồn đại, Tam Vương Gia thật sự kén chọn, có lời cho rằng hắn ngoại tam tuần, cũng có lời cho rằng hắn đã tứ tuần, điều đặc biệt là độ ấy hắn vẫn chưa lập thê. Hành tung huyền bí, thoắt ẩn thoắt hiện, làm gì có nữ nhân nào để ý đến hắn chứ. Dù có để ý, cũng chỉ là cái nhan sắc cách đây năm về trước, năm trôi qua lâu như vậy rồi, làm gì được như xưa nữa, mà cũng chẳng ai còn nhớ mặt hắn trông thế nào đâu.
- Rõ ràng là ở đâu đây...
Xử Nữ đeo mặt nạ đi dọc các con đường, hắn như đang tìm kiếm thứ gì đó, khắp nơi hắn đi qua đâu đâu cũng là người với người, ở giữa biển người đông như thế, có thể có thứ gì được?
- Tam Thúc..?
Khi nghe thấy tiếng gọi phát ra ngay phía sau, Xử Nữ chợt dừng chân, không lẽ Thiên Yết lại đuổi kịp hắn rồi, hắn định quay lại đánh cho nàng một trận, nhưng khi quay lại thì không phải nàng, mà lại là Song Tử.
Không biết Song Tử đã tách ra với mọi người khi nào, chỉ biết là cô tách ra để đi mua mấy cuộn tranh, là Kim Ngưu nhờ cô mua hộ, cô chỉ là vô tình gặp được Xử Nữ thôi.
- Người sao lại...Oái!
Xử Nữ thuận tay bổ vào đầu Song Tử một phát mạnh, nhân lúc cô xoa xoa chỗ bị đánh, hắn chạy đi mất, lại không cho Song Tử cơ hội lên tiếng.
- Kì lạ... tình tiết trong chuyện đâu có miêu tả người mạnh tay như vậy... cơ mà tại sao người lại xuất cung thế nhỉ?
Ngay cả Song Tử cũng không rõ, tránh tiểu thuyết miêu tả không kĩ, hay là tránh cô không đọc kĩ đây, Tam Vương Gia không phải vã quá đi tìm tình yêu đích thực đấy chứ?
- Không không, thúc ấy không phải người như vậy... chắc chắn không phải người như vậy...
Song Tử vừa đi vừa lẩm bẩm, cô chợt nhận ra chưa đi mua cuộn tranh cho đại nương, về tay không có mà bị chửi chết.
...
Xử Nữ xác định cắt đuôi được Song Tử liền dừng lại ở một con hẻm, hắn lấy trong lớp áo ra một quả tinh cầu, không hiểu sao tinh cầu lại phát sáng, sáng đến mức nóng cả tay hắn.
- Sao lại có phản ứng nữa rồi? Không lẽ con bé...?
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chương là chương kết thúc cho sự xuất hiện của mười hai nhân vật chủ chốt, bắt đầu từ Chương mở ra sẽ là cốt truyện chính.
Lật lại bản án năm về trước, bất kì một số liệu nào được đề cập đều có thể là manh mối.
-----------------------------------------------------
Chuyên Mục Hằng Ngày______________
Bạch Dương : Kể từ chương sau chúng ta không được tự do tấu hài nữa...
Song Tử : Làm gì có, chỉ là nghiêm túc một chút thôi mà.
Kim Ngưu : Hai đứa bọn mày nghiêm túc được tao cũng mừng.