Kiều Thê Chớ Có Chạy!

chương 7-4: ( 4 ) xuất cung một chuyến

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

....

Ở nhóm trông vui hơn nhiều, Thiên Yết chỉ tập trung nhìn xung quanh xem xem Song Ngư có xuất cung chạy đi đâu chơi không, Ma Kết thì mua vài xiên kẹo hồ lô lần lượt chia cho mỗi người, đến lượt Thiên Yết thì nàng từ chối, dù sao cũng không thích đồ ngọt, hà cớ gì phải ăn.

- Nàng không ăn thì đưa cho ta~!

Tưởng chừng như có mỗi Song Tử là ăn uống bất chấp, Bạch Dương cũng tham ăn không kéo, khi thấy Thiên Yết không nhận kẹo cô liền đưa tay với lấy, nói ra thì tự ái, cô ăn nãy giờ tổng cộng là xiên, tất cả chỉ mới ăn một xiên, Thiên Yết còn không thèm động vào.

- Cừu nhỏ, ăn nhiều đồ ngọt không tốt đâu, nàng ăn nhiều quá chút không đi được đâu.

Sư Tử giật lấy xiên kẹo từ tay Bạch Dương, cô liền phồng má dỗi, không thèm nhìn anh cũng không thèm đi nữa, giậm chân tại chỗ luôn.

- Thẩm Tiểu Thư không muốn đi nữa? Hay lại muốn ta bế đi?

Thiên Yết mặc dù không thích việc bốc vác cho lắm, cơ mà kể từ khi bắt đầu bế được Bạch Dương, nàng dường như cho đó là công việc luyện tập sức khỏe, vì Bạch Dương thực tế không có nhẹ.

- Đa tạ Nhị Công Chúa, ta chỉ là không muốn đi nữa.

- Đi, nàng muốn mua gì ta đều mua cho.

- Thật hả!?

Sư Tử vừa dứt lời, Bạch Dương liền nhảy lên người Thiên Yết, may mà nàng bế kịp, nếu không Bạch Dương ngã sml rồi.

- Đi!~ Ta đi!~

- Đi bằng hai chân không được hả?

- Là Nhị Công Chúa ngỏ lời mời ta!

- Kệ đi, muội bế cả con bò còn được, một con heo đã là gì.

Thế này có hơi tội Thiên Yết quá, tại nàng không để ý ấy chứ, nếu không thì mặc kệ Bạch Dương rồi.

...

Cả bốn người bọn họ tưởng chừng cũng yên bình đấy, tự dưng cái Bạch Dương giở chứng, mua một đống quần áo, một đống trang sức, Sư Tử đương nhiên phóng khoáng, nhưng mà Bạch Dương trông như muốn kiếm cớ bỏ đi hơn, liền bắt đầu ăn vạ.

Được một lúc, Thiên Yết tự dưng tách ra khỏi nhóm, bảo là thấy Song Ngư nên đi kêu con bé, Ma Kết không giữ được Bạch Dương, Sư Tử thì cầm đồ cho cô không hết, thế là cô liền bỏ chạy đi.

- Trời đất, sao nàng ta chạy như bị bắt làm con tin vậy !? - MK

- Có con tin nào sướng đến mức bị bắt mà còn được tùy ý mua đồ yêu thích thế này không? - ST

-----------------------------------------------

Song Tử sau khi tách ra khỏi ba người kia liền chạy một mạch đến Văn Vũ Các, không hiểu sao cô lại vì chuyện nhỏ nhặt ấy mà chạy đi, là cô cố tình chạy đi đến báo trước cho Kim Ngưu, cơ mà việc khóc là ngoài ý muốn nha, chị đây chỉ là bụi bay vào mắt, dễ gì mà chị đấy khóc chứ.

- Chời má... chạy có tí bụi bay vào mắt...AAAA!!!

Song Tử đứng trước cửa Văn Vũ Các làm điên làm khùng, khách nhìn cô mà lo sợ, chợt Bạch Dương cũng chạy tới, cái khoảng cách của team Bạch Dương gần hơn với team Song Tử nhiều, cả hai vừa thấy nhau liền đơ ra, rồi chạy lại ôm nhau một cái.

- Dương, tao đau quá..

- Im mồm đi, mày làm cái gì ở đây? Chẳng phải ở với Lệnh Hồ Như vui lắm mà.

- Vui...Vui lắm...

Song Tử lần này mới khóc ăn vạ Bạch Dương, Bạch Dương liên tục vỗ lưng kêu con bạn thân nín, mà nó lại khóc to hơn.

Ở trong bếp, người làm chạy vào báo với Kim Ngưu có người ở trước cửa quán làm loạn, Kim Ngưu lập tức chạy ra xem, đập vào mắt cô là hai con bạn thân, cô liền tặc lưỡi, một lúc lôi hết hai đứa nó lên lầu. Ngày đẹp mà tự dưng chúng nó đến phá là sao không biết.

-------------

- Nói, hai đứa bọn mày hôm qua trong cung làm loạn không vui hay gì, hôm nay đến phá chỗ tao?

- Vui...Vui cực kì...

- Sao mà bọn mày lại ở đây?

Bạch Dương và Song Tử nhìn nhau, không ai biết nói gì, bọn nó mà nói là đi chung với một đám hoàng tộc thì sao nhỉ, kẻo lại đem phiền phức đến với Kim Ngưu, Kim Ngưu có tức không?

- Nói.

Kim Ngưu đập tay xuống bàn, Bạch Dương và Song Tử nhảy dựng lên, cả hai ra giơ tay đầu hàng.

- N..Nói..

- Là bọn này xuất cung đi chơi, là tao tách khỏi bọn nó đi báo cáo với mày. - BD

- Tao cũng thế... - SoT

- Bọn nó? Bọn mày đi chung với bao nhiêu người? Tại sao phải đến báo với tao? - KN

- Thì.. tính cả hai đứa bọn tao... - BD

- ...Là người. - SoT

Bạch Dương giơ bốn ngón tay, Song Tử giơ bốn ngón tay, tượng trưng cho người, Kim Ngưu lắc đầu, bỏ đi xuống lầu.

- Diệp Đại Nương! Mày thật sự không hỏi bọn họ có ai hả? - BD

- Mày từ trong cung chui ra thì chỉ có hoàng tộc danh gia quyền quý thôi.

- Tiểu Tướng Quân là khách quen chỗ mày phải không?

Song Tử vừa dứt lời, Kim Ngưu liền khựng lại.

- Cũng có anh ta à?

- Đương nhiên...

- Vì thế chuẩn bị nhiều món ăn một chút!

Bạch Dương hớn hở cướp lời Song Tử, Song Tử liền kéo má Bạch Dương một cái. Kim Ngưu quay đi xuống lầu, Song Tử và Bạch Dương lại nhìn nhau.

- Hình như hồi nãy tao thấy đại nương cười...

- Ừ, lúc nãy tao thấy thoáng môi nó cong lên, không lẽ là vì mày nhắc đến tiểu Tướng Quân?

- Ừmmmm, có khi nào nó thích tiểu Tướng Quân không?

Nói đến đây, cả hai rơi vào trầm tư.

- Mà khoan đã, nó thích tiểu Tướng Quân cũng chả sao, như thế thì chúng ta hoàn thành việc kéo được người ra khỏi Lệnh Hồ Như rồi. - SoT

- Cái tao lo là tiểu Tướng Quân không thích nó kìa. - BD

Sau đấy cả hai lại rơi vào trầm tư.

- Nếu tiểu Tướng Quân không thích nó thì sao lại đến quán nó thường xuyên vậy? - SoT

- Mày không nhớ ổng nói là ẩm thực rất đặc biệt hả? Là ẩm thực, là ẩm thực đó! - BD

- Chứ có ai dám nói trắng ra là ở đó có bà chủ xinh đẹp đâu! - SoT

- Không thuyết phục, lí do không thuyết phục! - BD

- Là do mày không tin vào yêu đương đấy! - SoT

Lúc cả hai cãi nhau thì Kim Ngưu dọn đồ ăn lên, khi Kim Ngưu vừa đặt đồ ăn lên bàn, Song Tử và Bạch Dương liền im bặt, không biết từ nãy đến giờ Kim Ngưu đã nghe gì chưa.

- Nể tình chúng mày là đồng đội thân nhất của tao, tao không quan tâm mấy lời ba hoa đấy đâu.

- Đại Nương độ lượng quá đi!

............................Còn Tiếp................................

Vì một trục trặc là số từ dài hơn yêu cầu đề ra nên phải ăn bớt chữ ‹•.•›

Truyện Chữ Hay