Kiêu Ngạo Thiên Hạ

quyển 1 chương 16: cướp quái là chuyện bình thường (hạ)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-Nữ Thợ Săn kia là Phi Vũ Thiên Mang!

Sở Thiên Biến nhìn cách đó không xa có một người đang giương cung bắn tên, một bên linh hoạt lui về phía sau, sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng đôi mắt không ngừng có tia sáng lóe lên cho thấy lúc này hắn không hề bình tĩnh.

-Trong trò chơi, Thợ Săn luôn là nghề nghiệp dễ dàng cướp quái, cho nên tiểu Thiên Cậu bị cướp quái cũng là chuyện bình thường, không cần phải tức giận!

-Huống chi, nữ Thợ Săn Ám Dạ Tinh Linh còn là một cao thủ, một cao thủ hàng đầu! Người chơi Pháp hệ muốn giành quái với Thợ Săn là chuyện không thể nào.

Lời nói sáng nay của Ngụy Kim Tịch không ngừng xuất hiện trong đầu Sở Thiên Biến, lời khuyên của bạn bè, hơn nữa bạn mình còn là người chơi chuyên nghiệp, Sở Thiên Biến tất nhiên là phải ghi nhớ, vừa rồi khi login hắn cũng không định đoạt quái lại.

Dù sao, một người chơi mới gặp một cao thủ, lại muốn giành lại thể diện trên phương diện đối phương am hiểu nhất, kết cục của hắn nhất định sẽ rất thê thảm, Sở Thiên Biến từ trước đến nay đều hiểu rõ lợi-hại, tất nhiên là sẽ không nhàn rỗi, chạy tới giành quái với nữ Thợ Săn này để tìm ngược.

Nhưng Sở Thiên Biến lúc này lại nhớ tới một chuyện khác, từng chi tiết trong video Thiết Bồ Tát của "Đại Tiểu Chu Thiên Bảng" đối chiến với Thợ Săn hắn đều nhớ rất rõ, nó làm cho nội tâm của Sở Thiên Biến cảm thấy xucq động.

-Tuy mình và nữ Thợ Săn này có chênh lệch rất lớn, nhưng có thời điểm chỉ thực lực tuyệt đối thôi thì không thể giành được thắng lợi.

Sở Thiên Biến nắm pháp trượng càng ngày càng chặt, trong mắt xẹt sự kiên quyết:

-Ảnh hưởng tới thắng lợi có rất nhiều nhân tố, ví dụ như cây cối, còn nữa, lúc này mình đang ở trong tối, cô ta thì đang ở ngoài sáng...

-Cướp quái là chuyện bình thường!

Ngay khi ý nghĩ này xẹt qua, tay nắm pháp trượng của hắn đã thả lỏng, hắn dùng một loại động tác kỳ lạ giơ pháp trượng lên, chú ngữ trầm thấp tuôn ra từ miệng hắn, quả cầu màu xanh hiện lên trên đỉnh pháp trượng, thế nhưng thời gian hình thành quả cầu so với lúc trước còn nhanh hơn một chút.

-Hơn kém một giây, sinh tử liền phân!

-. giây!

Quả cầu xanh biết ngưng tụ, trong phút chốc liền lớn lên, bay ra đánh lên người Hỏa Anh sắp sửa bay ra khỏi phạm vi công kích của thuật Phẫn Nộ.

"-" !

cấp thuật Phẫn Nộ với Boss có tới HP mà nói nhỏ bé đến mức có thể xem nhẹ, nhưng nó lại làm cho nữ Thợ Săn đang chơi diều kia căn thẳng.

-Trùng hợp!

Phi Vũ Thiên Mang không thể nghĩ rằng Boss với tốc độ cao như thế lại có người đánh trúng, hơn nữa đây còn là ma pháp. Lúc này vừa mới Open Server, tất cả chức nghiệp, chủng tộc lại có hình thức công kích khác với những Game Online khác, từng người chơi đều có bắt đầu ngang hàng, ưu thế của những cao thủ so với những người chơi bình thường chỉ là kinh nghiệm mà thôi, đối với Dạ Tước, mọi người đều có khởi đầu ngang hàng.

Là một người chơi có danh tiếng, Phi Vũ Thiên Mang biết rất rõ Pháp hệ lúc này muốn làm quen kỹ năng là chuyện khó khăn cỡ nào, phải làm quen với chú ngữ hoàn toàn mới, hơn nữa còn phải áp súc, việc này không thể làm trong một sớm một chiều được.

Đồng thời Phi Vũ Thiên Mang rất rõ ràng kỹ năng bắt đầu của Pháp Hệ, thời gian đọc chú ngữ gần như hoàn toàn giống nhau, kỹ năng thuyết minh qua đều ghi là . giây, thực tế phải đọc chú ngữ gần giây, căn bản là không đuổi kịp tốc độ bay của Cuồng Bạo Hỏa Anh.

-Nhất định là trùng hợp!

Phi Vũ Thiên Mang không tin thật sự có người chơi vừa mới tham gia một ngày liền có thể làm được tới tình trạng này, cô tình nguyện tin đây chỉ là trùng hợp.

Nhưng ý tưởng này vừa mới xuất hiện thì lại là có một quang câu từ bên ngoài bay tới, đánh trúng thân thể Hỏa Anh.

Rốt cục, Phi Vũ Thiên Mang che dấu không được sự rung động, cô hoảng sợ nói:

- m! Hơn nữa còn có thời gian để quả cầu bay tới, tổng cộng chỉ có giây! Người này đã đem thời gian đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ giảm xuống chỉ còn . giây ! Thậm chí còn có thể ngắn hơn...

Trong khi lui lại, nữ Thợ Săn còn tranh thủ liếc nhìn nơi quà cầu vừa bắn ra, cô thấy một bóng người từ một gốc cây này chạy sang một gốc cây khác, trên đỉnh pháp trượng một lần nữa có một quả cầu xanh biếc ngưng tụ, thuật Phẫn Nộ một lần nữa bay ra.

-Thật sự chỉ có . giây!

Phi Vũ Thiên Mang nhắm mắt lại, nhanh chóng đem sự rung động áp chế, khuôn mạt từ từ hiện ra nụ cười:

-Muốn từ trong tay mình cướp quái, đây chính là chuyện thú vị, vậy thì thử xem!

Phi Vũ Thiên Mang ngừng lại một chút, đôi chân thon dài kia một lần nữa di chuyển, cách di chuyển của nữ Thợ Săn liền trở nên mờ ảo hơn, cả người lúc ẩn lúc hiện, hơn nữa từng mũi tên màu trắng bay ra bắn trúng Hỏa Oanh.

"-", "-", "-" ...

Mũi tên mù trắng bắn ra nhưng những mũi tên này hoàn toàn không có uy lực giống như khi đánh Hỏa Anh bình thường, mỗi mũi tên chỉ tạo thành khoảng điểm tổn thương.

Sở Thiên Biến chạy theo phía sau, khi thấy được Phi Vũ Thiên Mang chỉ có thể tạo thành một chút tổn thương như vậy liền biết chuyện gì xảy ra.

-Vị trí nguy hại của Cuồng Bạo Hỏa Anh không phải ở đầu, khó trách, hình thể quái vật lớn như vậy, nếu vị trí nguy hại nằm trên đầu thì còn gì là ‘ Phòng hộ nguy hại’ nữa chứ. Hơn nữa sức phòng ngự của con Cuồng Bạo Hỏa Anh này hơn xa Hỏa Oanh bình thường, bình thường Phi Vũ Thiên Mang có thể đánh ra điểm tổn thương nhưng lúc này con số tổn thương chỉ còn một nữa, nói cách khác sức phòng ngự của con Boss này gấp Hỏa Oanh bình thường.

Sở Thiên Biến nhanh chóng đưa ra kết luận, nụ cười trên miệng càng ngày càng đậm:

-Cứ như vậy, vốn chỉ có một phần nắm chắc giờ đã tăng lên thành một nữa. Nắm chắc một nữa, vậy chỉ còn chờ xem ai đánh ra Bạo Kích nhiều mà thôi, theo lời của Ngụy Kim Tịch nói thì chính là xem ai có nhân phẩm tốt hơn.

Nện bước theo sát phía sau Hỏa Anh, Sở Thiên Biến nhanh chóng tính toán thời gian, hắn bắt đầu dự đoán đường đi, từng quà cầu màu xanh biết cũng từ đỉnh pháp trượng bắn ra, dới sự công kích của người, lượng HP của Cuồng Bạo Hỏa Anh chỉ còn một nữa.

Sự bất an từ từ khuếch tán trong lòng nữ Thợ Săn, cô phát hiện cho dù mình di động thế nào đi nữa thì cũng không thể nào thoát ra tên Đức Lỗ Y kia được, thuật Phẫn Nộ kia lại giống như trải qua sự tính toán của máy tính, mỗi cách giây sẽ trúng Cuồng Bạo Hỏa Anh. Về phía Phi Vũ Thiên Mang, cô phải vừa di chuyển vừa công kích, còn phải không ngừng tính toán, thay đổi vị trí, khoảng cách, sau đó mới là tiến hành bắn, hơn nữa vị trí nguy hại của Cuồng Bạo Hỏa Anh không phải ở đầu nên thương tổn mà cô tạo ra càng thêm mỏng manh

Cứ như vậy, Phi Vũ Thiên Mang phát hiện tên Đức Lỗ Y giành quái với mình trong giây có tổn thương đã ngang bằng cô, hơn nữa còn có xu thế vượt qua.

-Đáng chết! Sao hắn có thể theo kịp bước chân của mình, giống như là hắn biết trước bước tiếp theo mình sẽ đi thế nào vậy.

Phi Vũ Thiên Mang tức giận, hơn nữa trong lòng cô còn có chút khiếp sợ.

Nữ Thợ Săn cũng không biết Sở Thiên Biến sở dĩ có thể biết được cách di chuyển của cô là vỉ mỗi ngõ ngách trong cách rừng này hắn đã tìm hiểu rất rõ. Trong hiện thực là một thợ săn tiền thưởng, thăm dò địa điểm hành động đã trở thành bản năng của hắn, khi Sở Thiên Biến tới nơi này làm nhiệm vụ cũng tự nhiên quan sát mọi ngõ ngách nơi này một lần, hắn đối với khu rừng này quen thuộc hơn Phi Vũ Thiên Mang rất nhiều.

Dù sao, Phi Vũ Thiên Mang tuy là một cao thủ, nhưng có ai lại để ý tới nơi mình hoạt động chứ, một khi hoàn thành xong nhiệm vụ, ai còn trở lại đây? Loại chuyện này cho dù là tay mới hay là cao thủ thì cũng chẳng có ai chú ý tới, cũng chỉ có người như Sở Thiên Biến mới thăm dò nơi này mà thôi.

Cũng chính vì như thế Phi Vũ Thiên Mang mới buồn bực phát hiện cho dù cô di chuyển thế nào thì tên Đức Lỗ Y kia cũng sẽ theo sát, một bước cũng không rời.

Từ bên ngoài xem ra, Phi Vũ Thiên Mang kéo Cuồng Bạo Hỏa Anh tới nơi này chơi diều, hoàn toàn chiếm chủ động, nhưng trên thực tế hai người đểu rõ ràng quyền chủ động đang từng bước từng bước chuyển sang Sở Thiên Biến.

"Phanh" !

"-" !

Lại một đòn Phẫn Nộ đánh lên lưng Cuồng Bạo Hỏa Anh, con Boss giống như bị kích thích, trong giây lát kêu to vài tiếng, sau đó xoay người bay về phía Sở Thiên Biến.

Trong một phút đồng hổ truy đuổi chiến, thương tổn Sở Thiên Biến phát ra rốt cục cũng vượt qua Phi Vũ Thiên Mang, Cuồng Bạo Hỏa Oanh chỉ còn HP cuối cùng cũng bị cừu hận hấp dẫn, bay nhanh tới chỗ Sở Thiên Biến.

Mà Phi Vũ Thiên Mang thấy thế, trên mặt liền hiện ra nụ cười đoán trước: "Cơ hội tốt! Hù, để mình xem hắn thế nào dùng thân phận Pháp hệ để chơi diều, không thể vừa di chuyển vừa đọc chú ngữ, hắn đừng hòng có thêm chút thương tổn nào. Huống hồ giằng co một phút đồng hồ, pháp lực của hắn chắc là cũng sắp hết rồi."

Sở Thiên Biến đứng bên ngoài m vẫn rất bình tĩnh, lượng MP của hắn quả thật như Phi Vũ Thiên Mang dự đoán, chỉ đủ phóng thêm một lần Phẫn Nộ, thế nhưng lúc này Sở Thiên Biến vẫn nở nụ cười.

Hán lui lại phía sau, thân thể hắn lần lượt thay đổi vị trí, bộ pháp của hắn so với Phi Vũ Thiên Mang còn linh động hơn vài phần. . .

Truyện Chữ Hay