Kiều Kiều Sư Nương

chương 70: thiếu hiệp kiều thê

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cao triều qua đi, Tuyết Phượng Hoàng nằm trên giường, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.

Lăng Phong nâng mặt ngọc đỏ bừng của Tuyết Phượng Hoàng lên, ôn nhu nói:

- Hoàng thái hậu, ta có làm nàng thoải mái không?"

Tuyết Phượng Hoàng ngẩn ra, thanh âm rên rỉ của nàng ngừng lại, trên mặt ngọc tràn ngập vẻ xấu hổ, hạnh nhãn xinh đẹp vẫn nhìn chằm chằm Lăng Phong, lúc này tóc tai nàng tán loạn, hồng tai như hà, nhộn nhạo trứ khôn cùng xuân sắc… nàng còn không có khả năng phục hồi tinh thần lại, vẫn còn đang trầm luôn trong tột đỉnh vui sướng.

Lăng Phong nhìn Tuyết Phượng Hoàng nằm thẳng tắp, không ngừng thở hổn hển, trên khuôn mặt đều là mồ hôi hột, tràn ngập đỏ ửng làm động lòng người, vẻ mặt vô cùng thoả mãn, thậm chí có thể nghe thấy rõ ràng tiếng trống ngực kịch liệt của nàng.

Tuyết Phượng Hoàng cảm nhận được ánh mắt của Lăng Phong, quay đầu, nhìn thẳng về phía hắn, trong mắt tràn ngập vẻ phức tạp.

Lăng Phong đón nhận ánh mắt của nàng, có chút cười cười, đồng thời trong lòng tính toán làm sao ứng phó được với mọi chuyện.Vươn hai tay tiếp tục vuốt ve ngọc thể mềm mại của nàng, cười dâm nói:

- Nếu không thoải mái, chúng ta sẽ tiêu hồn thêm lần thứ ba nữa, được chứ?"

Tuyết Phượng Hoàng trừng mắt nhìn Lăng Phong trong chốc lát, rồi chậm rãi nói:

- Hỗn đản, chàng cứ tiếp tục tới đi, dù sao ta cũng không muốn sống nữa…"

Lăng Phong vẻ mặt thong dong, hắn giương mày lên, nhàn nhạt nói:

- Sao thế, mới vậy đã nhanh chóng muốn chết sao, nàng không phải muốn làm võ lâm minh chủ phu nhân sao?"

Tuyết Phượng hoàng nhất thời ngạc nhiên! Một lúc sau, nàng yêu kiều cười rộ lên, tựa như cây hoa tươi nở rộ vậy.

Tuyết Phượng Hoàng sóng mắt lưu chuyển, hạnh nhãn ném cho Lăng Phong một cái liếc mắt câu hồn, cười quyến rũ nói:

- Đúng rồi, chàng là võ lâm minh chủ, thiếp là võ lâm minh chủ phu nhân, dù có bị chàng làm chết, thiếp cũng cam tâm tình nguyện." Nàng vặn vẹo thân thể xích loã đứng dậy, trên da tay mềm mại đã đầy mồ hôi.

Lăng Phong hài lòng gật đầu, nói:

- Hôm nay, ta là trời, nàng là đất, hết thảy đều phải nghe lời ta. Ta bất kể nàng là ai, xưng bá Hoa Sơn cũng tốt, độc bá võ lâm cũng được, hết thảy phải dựa vào kế hoạch của ta mà chấp hành, mọi hành động cùa nàng đều phải do ta chỉ huy."

- Nhưng mà phu quân… Thiếp chỉ là người của ma giáo, bên người còn có Tứ đại hộ pháp. Có một số việc ngay cả thiếp cũng không thể làm chủ được." Tuyết Phượng Hoàng đối với Lăng Phong đã hoàn toàn động tình, nàng bây giờ không thể thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, bởi vậy nàng chỉ còn cách nỗ lực hết mình.

Kỳ thật, Tuyết Phượng Hoàng không phải ai khác, chính là ma giáo thánh nữ đời thứ mười tám, mẫu thân nàng là thánh nữ đời thứ mười bảy, cũng chính là thê tử của Tiêu Dao Vương, Tuyết Phượng Hoàng chính là nữ nhi của Tiêu Dao Vương. Năm đó, Ngọc Linh Lung không tiếc phản bội ma giáo để cùng chung sống với Tiêu Dao Vương, vì vi phạm thánh quy, theo lẽ phải xử lăng trì. Đáng tiếc, ngay cả tứ đại trưởng lão cũng không phải đối thủ của Tiêu Dao Vương, cho nên chỉ có thể cùng Bạch Thanh Tùng liên thủ, chính phải truy sát Tiêu Dao vương, ma giáo mượn cơ hội truy sát Ngọc Linh Lung. Ngay lúc ma giáo bắt được Ngọc Linh Lung, vừa khéo Ngọc Linh Lung đã hạ sinh một nữ hài, căn cứ vào huấn kỳ của ma giáo, thánh nữ khi hạ sinh một tân thánh nữ đời kế tiếp. Là mẫu thân của thánh nữ, Ngọc Linh Lung chỉ cần thối vị, thì có thể lấy được tự do, không bị kết án phản giáo. Tuyết Phượng Hoàng đã cứu Ngọc Linh Lung một mạng, nhưng là phản đồ, Ngọc Linh Lung bị cách ly khỏi nữ nhi. Tuyết Phượng Hoàng chính là do tứ đại trưởng lão bồi dưỡng thành tân thánh nữ đời thứ mười tám, đối với mẫu thân mình, nàng căn bản không hề có chút ấn tượng nào, thậm chí nàng còn chưa từng gặp mặt qua,nàng chỉ biết mẫu thân mình là thánh nữ chí cao vô thượng mà thôi.

Tuyết Phượng Hoàng tiếp quản ma giáo, cũng là lúc suy yếu nhất của ma giáo suốt mấy trăm năm qua,lúc này bên trong tranh đoạt quyền lực cực kỳ khốc liệt. Tuyết Phượng Hoàng vì muốn bình phục nội đấu, tự mình bày kế ly gián chính phái để tạo ra một hồi phân tranh, nàng đã tuyển Điểm Thương Sơn cùng Hoa Sơn. Đầu tiên nàng an bài Thuý Dung câu dẫn Trần Phất Hiểu, đội nón xanh cho Chân Dương Tử, Chân Dương Tử quả nhiên bị chọc giận, muốn lên Hoa Sơn cùng Lục Thanh Phong tính sổ. Bước đầu tiên đã thành công, Tuyết Phượng Hoàng lại an bài tiếp bước thứ hai, đầu tiên để Tô Xán đi gây phiền toái với đệ tử phái Hoa Sơn, sau đó lại an bài Ngô Chinh dùng dâm độc dạ tập dịch trạm Hoa Sơn phái, ý đồ dâm loạn nữ đệ tử Hoa Sơn, khiến cho Hoa Sơn cùng Điểm Thương Sơn kết oán càng nặng, nàng còn phái thêm không ít cao thủ hỗ trợ Ngô Chinh, chỉ là nàng không ngờ ràng, tất cả đều bị Lăng Phong phá huỷ hết. Vì vậy, nàng đột nhiên nghĩ ra ý tưởng, dứt khoát giúp đỡ một con rối lên làm võ lâm minh chủ, như vậy chính tà đều nằm trong tay nàng. Người được nàng chọn chính là Lăng Phong, bởi vì Tuyết Phượng Hoàng thấy Lăng Phong là người trẻ tuổi lại là người có tiền đồ, hơn nữa nàng cũng không thể uỷ khuất chính mình, mặc dù Lăng Phong cũng chỉ là con rối. Lúc chính thức gặp Lăng Phong, nàng đã an bài ba đại cao thủ của ma giáo, đồng thời thử võ công của Lăng Phong, nha hoàn thân cận của nàng, còn có Đao Ba Vương, Lý Thiên Long đều là người của ma giáo, cũng không đấu được với Lăng Phong một hiệp. Điều này làm nàng vừa mừng vừa sợ, mừng vì võ công cùng tài hoa của Lăng Phong còn trên cả tưởng tượng của nàng, sợ vì nàng không dám chắc có thể chế ngự được nam nhân như vậy. Tuyết Phượng Hoàng sau khi cân nhắc cẩn thận, quyết định mạo hiểm một phen, nếu chuyện của Lăng Phong cùng sư nương không thể uy hiếp được hắn, thì sẽ tạm lui một bước dùng sắc đẹp của nàng để thần phục Lăng phong dưới gấu quần.

Đáng tiếc, Tuyết Phượng Hoàng lại không được như ý, dưới sự cường đại cùng dục vọng chinh phục của Lăng Phong, toàn bộ bị đổ bể, chính nàng còn bị hắn chinh phục, một người không có lực chống cự bị chinh phục. Mặc dù như thế, Tuyết Phượng Hoàng cũng có chút vui mừng, ít nhất, Lăng Phong cũng bị lời đề nghị của nàng thuyết phục, mặc dù nàng không thể chế ngự được Lăng Phong, nhưng có thể khống chế được võ lâm, cũng có thể coi là thành tựu lớn. Chỉ cần tâm tính nàng bãi chính, để Lăng Phong làm phu quân của nàng, lên làm minh chủ phu nhân, cũng không khác biệt kế hoạch ban đầu là mấy, từ điểm này mà nói, Tuyết Phượng Hoàng đã hoàn toàn thần phục Lăng Phong.

Lăng Phong nhìn Tuyết Phượng Hoàng, nói:

- Ta mặc kệ cái gì ma giáo, chờ ta thu thập xong phái Hoa Sơn, ta sẽ theo nàng thu thập toàn bộ lão bất tử cùng đám phản nghịch đó."

Tuyêt Phượng Hoàng đầu tiên kinh ngạc, mặc dù là gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ kính ngưỡng, nam nhân như vậy chính là điều nàng mong muốn. Một lát sau, Tuyết Phượng Hoàng lại đột nhiên leo lên người Lăng Phong, nhìn vào mắt Lăng Phong, cười quyến rũ nói:

- Phu quân, vừa rồi thiếp có giống một dâm phụ không?"

- n…" Lăng Phong không nghĩ tới Tuyết Phượng Hoàng lại hỏi như vậy, hơn nữa chuyển biến lại cực nhanh, không khỏi ngẩn người.

- Phu quân, chàng nói đi." Thân thể Tuyết Phượng Hoàng trên người Lăng Phong không ngừng vặn vẹo, làm cho Lăng Phong có một cảm thụ không nói nên lời.

Lăng Phong cảm thụ khoái cảm trên người, mỉm cười nói:

- Không sai! Nàng quả là một dâm phụ! Hơn nữa là thiên hạ đệ nhất dâm phụ! Bất quá cũng chính là người nữ nhân chính thức! Một nữ nhân có thể làm ta mê đắm!"

Tuyết Phượng Hoàng cười cười, nàng nhìn Lăng Phong, đột nhiên mị thanh nói:

- Vậy chàng… yêu thiếp sao?"

Lăng Phong im lặng! Nói thế nào nhỉ, đối với Tuyết Phượng Hoàng, hắn có cảm giác phi thường phức tạp! Ngay từ đầu, hắn không thích nàng, có thể nói là cực độ chán ghét, nàng quá kiêu ngạo! Chỉ là theo mức độ tiếp xúc thâm mật của hai người, cảm giác của hắn đối với nàng dần thay đổi, kỳ thật nàng là nữ nhân dám yêu dám hận, nàng khinh thường cách nhìn của người khác, chỉ biết làm chuyện mình cho là đúng. Trong cái xã hội nam tôn nữ ti này có thể làm được như vậy, thật sự là rất khó khăn…

Chỉ là…

Lăng Phong nhàn nhạt trả lời:

- Chúng ta trong lúc đó, có tình yêu sao?"

Tuyết Phượng Hoàng ngạc nhiên, nàng nhìn Lăng Phong, nói:

- Chẳng lẽ chàng không muốn thiếp làm võ lâm minh chủ phu nhân sao?"

Lăng Phong mỉm cười nói:

- Đương nhiên là muốn, chỉ là nàng là một trong số những võ lâm minh chủ phu nhân mà thôi!!"

Tuyết Phượng Hoàng vũ mị nói:

- Phu quân, chàng thật xấu, nhưng thiếp thích chàng thành thật như thế, bằng không thiếp đã không chơi đùa chàng."

Lăng Phong không khỏi tức cười lại có chút dở khóc dở cười, không ngờ Tuyết Phượng Hoàng lại điên đảo trắng đen! Hắn nhìn Tuyết Phượng Hoàng nói:

- Dường như là ta chơi đùa nàng mà!"

Tuyết Phượng hoàng mày liễu phất lênh, nói:

- Là chàng bị ta chơi đùa chứ."

- Là nàng!"

- Là chàng!"

- Ha ha ha ha…" Lăng Phong cảm thấy thú vị, không khỏi thất thanh cười to, Tuyết Phượng Hoàng cũng bật cười.

Hai người cười trong một chốc, Lăng Phong đột nhiên ngưng cười, nghiêm mặt nhìn Tuyết Phượng Hoàng nói:

- Bất quá từ này về sau, nàng phải nghe lời ta. Bằng không nàng đừng nghĩ làm võ lâm minh chủ phu nhân."

Tuyết Phượng Hoàng trong mắt loé lên quang mang động lòng người, mị thanh nói:

- Dạ, phu quân!!"

Lăng Phong ôn nhu nói:

- Nàng thật sự là một hảo bảo bối mê người!!"

Tuyết Phượng Hoàng hôn lên gương mặt tuấn tú của Lăng Phong, cười quyến rũ nói:

- Phu quân, thiếp còn một vấn đề nữa, rốt cuộc, thiếp trên giường tuyệt vời hơn, hay là sư nương của chàng tuyệt vời hơn, nghe nói nàng ta mười lăm năm trước là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân."

Lăng Phong hôn nhẹ một cái, mỉm cười nói:

- Nếu nói về phong vận tư vị, đương nhiên là nàng có sức sống hơn. Không cách nào so bì cả, các nàng mỗi người đều có đặc điểm riêng."

Tuyết Phượng Hoàng cười cười nói:

- Phu quân, chàng thật thẳng thắn, vậy chàng thích cùng ai lên giường hơn?"

Lăng Phong "ha ha" nói:

- Tốt nhất là đem cả hai nàng lên giường, nhếch thân lên cho ta giày vò, đó là thời khắc hạnh phúc nhất đời ta!"

Tuyết Phượng Hoàng ngạc nhiên nhìn Lăng Phong, sóng mắt lưu chuyển, rồi cười quyến rũ nói:

- Phu quân, thiếp nhất định sẽ giúp chàng thực hiện ước vọng đó, đến lúc để sư nương dâm phụ cùng dâm phụ này cùng hầu hạ chàng trên giường, cho chàng mỗi ngày làm hoàng thượng."

- Ba…" Lăng Phong vỗ một cái vào mỹ đồn của nàng, nói:

- Nhớ kỹ, là Thái thượng hoàng. Ta không chỉ muốn nàng, mà còn muốn võ lâm thập đại mỹ nữ, còn có thập đại mỹ nữ mười năm trước, chỉ cần là mỹ nữ, ta đều không thể bỏ qua, cho nên nàng ngoại trừ giúp ta lên làm võ lâm minh chủ, còn phải thu thập mỹ nữ lớn nhỏ về đây, nhất là khiến cho các nàng bị vây khốn, để ta làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhất nhất chinh phục các nàng."

- Dạ, Thái thượng hoàng." Tuyết Phượng Hoàng nói, ánh mắt lộ vẻ kiêu ngạo:

- Thiếp là võ lâm minh chủ phu nhân, nhất định sẽ vì chàng xây dựng một cái hậu cung thật to lớn, đem hết thảy mỹ nữ trong thiên hạ bắt vào đó…"

Lăng Phong đối với Tuyết Phượng Hoàng cực kì hài lòng, một bên nắm lấy thuỷ mật đào của nàng, một bên thiểm trứ nói:

- Vậy nàng làm sao kiến lập cho ta một cái hậu cung bây giờ? Ta muốn lên làm minh chủ võ lâm xong lúc cần quy ẩn, cho dù ẩn cũng phải ở nơi thế ngoại đào viên để đám lão bà của ta hưởng phúc!"

Tuyết Phượng Hoàng bị Lăng Phong làm cho bật cười, nắm lấy Thất tinh ngọc châu của hắn, nói:

- Thiếp thấy nên xây dựng một toà Phượng Hoàng thành trên đỉnh Ngọc Long tuyết sơn làm hậu cung cho phu quân, ở nơi đó, bốn mùa đều là mùa xuân, hoa cỏ xanh tươi, quả thực là nhạc thổ tại nhân gian!"

Lăng Phong nói:

- Tốt, vậy nàng tổ chức xây dựng hậu cung Phượng Hoàng thành cho ta, không có tiền thì tới tìm ta, bạc không thành vấn đề. Nàng cần phải nhanh, ta xem ra, không tới ba năm, võ lâm sẽ bị ta đạp nát dưới chân."

- Dạ, phu quân" Con mắt của Tuyết Phượng Hoàng càng phát ra vẻ mọng nước, mị mục nhìn chăm chú vào Lăng Phong. Sóng mắt lưu chuyển, có sân, có hỉ, có thiêu đậu, có trêu chọc,có hưởng thụ, thiên biến vạn hoá không nói nên lời, phong tình vạn chủng, càng phát ra vẻ câu hồn nhiếp phách.

Sóng mắt nàng lưu chuyển tràn ngập xinh đẹp và quyến rũ, khiến Lăng Phong cảm thấy một trận mê người.Tuyết Phượng Hoàng cười rộ lên, sóng mắt nàng chớp động, đôi môi đỏ mọng phát ra mị thanh:

- Phu quân, chàng đang nhìn gì vậy?"

Lăng Phong không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm nàng, rồi nói:

- Ta thấy một dâm phụ đang động tình."

Tuyết Phượng Hoàng cắn môi dưới, điều này làm cho thần thái của nàng càng thêm kiều mị:

- Vậy chàng biết một dâm phụ thì cần gì không?"

Lăng Phong nói:

- Một nam nhân chân chính!"

Tuyết Phượng Hoàng âm thanh càng thêm nhu mị:

- Phu quân, vậy chàng còn lo lắng gì?"

Lăng Phong dục hoả mạnh mẽ tăng lên. hắn dứt khoát đứng dậy nói:

- Dâm phụ, hôm nay ta cho nàng xem, cái gì là nam nhân chân chính!"

Một hồi da thịt kịch chiến lại bắt đầu diễn ra!

Tuyết Phượng Hoàng thực sự là một tuyệt thế vưu vật, mặc dù hôm nay là lần đầu tiên của nàng, nhưng nàng rất nhanh đã lĩnh ngộ được sự huyền bí trong Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh, cùng với Lăng Phong phối hợp cơ hồ thiên y vô phùng (ý nói quá ăn ý như áo trời ko một vết vá), cơ hồ có thể làm được mọi tư thế, khiến cho các bộ phận trên thân thể nàng đã mê người nay càng mê người hơn, uyển chuyển như ngư long, Lăng Phong có chút lóa mắt, tâm thần như bị nàng đoạt mất. Hắn đẩy sự hoan du lên cao một bậc rồi lại một bậc, tưởng như là không bao giờ leo tới đỉnh cao, cho tới khi tới tận chân trời... (ý nói làm mãi không chán)

Truyện Chữ Hay