Kiều Kiều Sư Nương

bài độc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lăng Phong rốt cục cũng giải trừ dâm độc Tiêu Hồn Mê Tình Dâm Hương Tán cho sư nương, kinh nghiệm trải qua cùng Linh Nhi vừa rồi khiến cho hắn kinh hãi; lúc này lại tận mắt chứng kiến, hắn càng thêm bối rối hoảng loạn, tim đập thình thịch, mỗi lần trùng kích trên người sư nương, Lăng Phong thấy tựa như đánh vào chính mình.

Nhưng Linh Nhi lại không thể nhắm mắt không nhìn, nàng phải nỗ lực trấn định, cố gắng tỉnh táo để tìm cách nhớ lại quá trình khai thông trong lúc nguy cấp vừa rồi, chính là như thế ...

Linh Nhi bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, vận khởi nội công tâm pháp của Hoa Sơn Ngọc Nữ Tâm Kinh.

Mặc dù lúc này Lăng Phong vẫn đang ôm sư nương, nhưng hắn đã có thể với tay ra, đặt tả chưởng tại "Đại Tiên huyệt" sau gáy Linh Nhi, Linh Nhi sau khi hiểu được ý tứ của Lăng Phong, cũng hoàn toàn phối hợp cùng hắn vận công.

Lăng Phong tự mình cũng áp sát vào "Thận Du huyệt" nơi eo Bạch Quân Nghi, một cỗ chân lực mạnh mẽ, chậm rãi trực thông (nối thẳng) tiến vào, đem cỗ dục hỏa cường đại vô bì trong nội thể Linh Nhị từ từ tập trung lại, dần dần đi theo kích thích mãnh liệt từ bên ngoài, chuyển hướng xuống hạ phúc Đan điền, tiếp tục chậm rãi đi xuống ... thấy thời cơ đã đến, Linh Nhi lại đặt tả chưởng vào "Đại Tiên huyệt" sau gáy Lăng Phong, mạnh mẽ hấp thụ chân lực! Luồng chân lực nóng như lửa này, lại nhanh chóng truyền qua xương sống Lăng Phong, trực tiếp tiến vào "Cưu Vĩ", "Hợp Ước".

Thất Tinh Ngọc Châu của Lăng Phong đang xâm nhập trong cơ thể Bạch Quân Nghi lập tức biến thành một chiếc ống hút, hấp thụ âm tinh hàm chứa kịch độc.

Bị Lăng Phong hút vào như vậy, Bạch Quân Nghi cũng nhịn không được ai ô một tiếng dài, toàn thân run rẩy, âm môn mở rộng, tiết ra khiến toàn thân nàng co quắp, cơ thể trận trận co rút, dồn nén, muốn đem tánh mạng cùng trấp dịch tất cả đều phụng hiến cho hắn hấp thụ ... mà dâm dược ác độc đã thấm vào tận xương tủy, cũng theo đó mà trận trận bài xuất ra.

Độc tính tức thì được giải, sự thống khổ cũng tan đi, theo đó chỉ còn lại một loại khoái cảm khó nói thành lời, nhẹ nhõm vui sướng theo từng nhịp chuyển động của Lăng Phong, như là khoan khoái đến tận linh hồn vậy.

Lúc này Bạch Quân Nghi bởi vì âm tinh tiết tẫn mà hư thoát, nhưng Lăng Phong vẫn tiếp tục bồi thường cho nàng sự thư sướng, dễ chịu, tao nhiệt trong thân thể cũng đã dịu bớt đi, dần dần trở lại bình thường ... nàng từ đỉnh cao trở lại thế giới thực, lại tựa như chưa thỏa mãn vẫn đắm chìm dưới vận động của Lăng Phong ...

Lăng Phong biết nàng hung hiểm đã qua, hơn nữa trải qua phối hợp cùng Tiêu Dao Ngự Nữ Tâm Kinh, sư nương tạm thời không còn đáng ngại, chỉ cần điều tức một chút là có thể phục nguyên, nên hắn rời khỏi ngọc thể mê người của nàng, ngồi xuống bên cạnh vận công!

Linh Nhi lập tức đỡ lấy Bạch Quân Nghi, quan tâm hỏi:

- Sư nương, người thấy thế nào?"

Bạch Quân Nghi từ từ tỉnh lại, chứng kiến bộ dạng của chính mình, lại thấy Lăng Phong đang đả tọa trên mặt đất hết thảy xích lỏa, nàng hoàn toàn hiểu được đã xảy ra chuyện gì, nàng vừa tự thương xót cho bản thân, đồng thời cũng thấy hối hận ... từ trước tới nay ngoài trượng phu ra, nàng chưa từng có lấy nửa hành vi quá đà, thủy chung đều là một lòng trung trinh, giữ mình như ngọc, hôm nay lại rơi vào kết cục như vậy ! Bạch Quân Nghi không khỏi lặng lẽ rơi lệ. Lúc nàng thấy rõ nam nhân trước mặt là Lăng Phong, cũng thấy vừa mừng vừa sợ, trăm ngàn tư vị trong lòng!

Linh Nhi sợ sư nương xử phạt Lăng Phong, vội vàng giải thích:

- Xin lỗi, sư nương, là con tự mình chủ trương, yêu cầu sư huynh cứu người ..."

Lăng Phong tại một bên nói:

- Sư nương, phương pháp này cũng chỉ là bất đắc dĩ! Người không nên trách Nhi nhi..."

Bạch Quân Nghi thở dài, cắn răng nói:

- Không cần nói nữa, nghiệp chướng ! Ba người chúng ta đã làm ra chuyện như vậy, e rằng chỉ có chết đi mới có thể tạ lỗi với liệt tổ liệt tông trên trời ..."

Lăng Phong cả kinh, khó hiểu hỏi:

- Sư nương, chúng ta tại sao phải chết?"

Bạch Quân Nghi nói:

- Cái này còn phải hỏi sao? Chuyện này nếu truyền ra ngoài, phái Hoa Sơn làm sao còn thể diện, sư phụ ngươi sao còn chỗ đứng trên giang hồ nữa ..."

- Sư nương, thứ cho đệ tử nói thẳng, chúng ta sống chẳng lẻ lại là vì thể diện phái Hoa Sơn, vì chỗ đứng của sư phụ trên giang hồ sao? Chẳng lẽ tính mạng của chúng ta không đáng quý trọng bằng thứ thể diện giả tạo kia sao?" Lăng Phong có vẻ đặc biệt kích động hỏi.

- Ngươi ..." Sư nương nhất thời bị Lăng Phong hỏi ngược lại, nói:

- Được, ngươi có thể không chết, nhưng chuyện hôm nay tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, ta đã làm hoen ố Hoa Sơn, làm nhục trượng phu, chỉ có thể lấy cái chết để tạ tội!"

Linh Nhi gấp đến độ khóc nức lên:

- Sư nương, đừng bỏ mặc Nhi nhi ..."

Bạch Quân Nghi thở dài nói:

- Sư nương chết, ngươi hãy theo Phong nhi, còn có Phi nhi, các ngươi hãy thay ta chiếu cố nàng."

Lăng Phong đột nhiên nhảy dựng lên:

- Ta không đáp ứng, dựa vào cái gì muốn ta chiếu cố Nhi nhi, Phi nhi. Ta không muốn."

- Ngươi ..." Bạch Quân Nghi lại sửng sốt.

Lăng Phong chất vấn nói:

- Chiếu cố Nhi nhi và Phi Nhi vốn chính là trách nhiệm của người làm mẹ như người, người sao lại nhẫn tâm bỏ mặc các nàng, khiến các nàng mất đi tình thương của mẹ, người nhẫn tâm như vậy, chẳng lẻ chính là để làm một người thê tử trung trinh sao? Người chớ quên, người vốn là người mẹ tràn ngập tình thương, người ngoại trừ trượng phu, vẫn còn có nữ nhi, người không thể vì thủ trinh với trượng phu, mà không gánh vác trách nhiệm của một người mẹ, đây chính là trốn tránh ..."

- Ngươi ..." Bạch Quân Nghi chẳng biết trả lời ra sao.

Lăng Phong lại cướp lời, nói:

- Nếu người thấy có lỗi với trượng phu, cách tốt hơn, là ta lấy người, quang minh chính đại lấy người."

- Hoang đường!!" Sư nương quát lên:

- Ta là nữ nhân đã có chồng, ngươi như thế nào có thể lấy ta?"

- Người trở về nói với Lục Thanh Phong, mình đã không còn là người trinh khiết nữa, ông ta tự nhiên sẽ bỏ người. Nếu ông ta làm như vậy, ta lấy người chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa." Lăng Phong không hề lùi bước, lời nói chuẩn xác, lời thề chân thành.

Sư nương Bạch Quân Nghi sững sờ, Linh Nhi lại càng kinh ngạc há hốc miệng, nói không ra lời, ai có thể nghĩ đến Lăng Phong cư nhiên lại có ý nghĩ như thế, chuyện không hề thực tế, mơ mộng hão huyền như vậy cũng có thể nghĩ ra.

- Cái này ... cái này như thế nào có thể được chứ!?" Bạch Quân Nghi lắp bắp hỏi.

Linh Nhi lúc này nói:

- Sư nương, sao lại không được, người, người không phải thường xuyên oán trách sư phụ đối với người không tốt hay sao? Hơn nữa các người cũng có năm năm không chung phòng, ông ấy một năm bế quan tu luyện mười một tháng, còn lại có bao nhiêu thời gian cùng người, sư phụ ông ấy ... ông ấy có thể coi như là trượng phu của người sao?"

- Nhi nhi, im miệng." Sắc mặt sư nương đột nhiên tái nhợt, hiển nhiên lời của Linh Nhi nói ra đều là sự thật, hơn nữa lại đều chạm trúng chỗ đau của nàng. Bí mật này bình thường đến cả Lục Phi Nhi cũng không biết, nguyên bởi Linh Nhi là thiếp thân thị nữ của sư nương, cho nên đối với chi tiết sinh hoạt của nàng đều biết rất rõ.

Lăng Phong nghe thấy Linh Nhi nói như vậy, quả thực là cao hứng đến phát điên, nguyên lai sư phụ sớm đã lạnh nhạt với sư nương, thậm chí năm năm không cùng phòng, cái này, đây là cái khái niệm gì a, quả thực chính là thủ hoạt quả (ý như góa phụ)!

- Ta đã không còn thể diện sống trên đời nữa ..." Sư nương Bạch Quân Nghi nói xong, cử chưởng đánh xuống Thiên Linh Cái của mình, Lăng Phong giữ được tay nàng trước một bước, nói:

- Sư phụ không muốn nàng, ta muốn nàng. Ta lấy nàng chẳng lẻ là đại nghịch bất đạo sao? Ta chưa bao giờ coi nàng là sư nương của ta. Cùng lắm nàng cũng chỉ so với tỷ tỷ ta lớn hơn vài tuổi! Ta thích nàng!"

Bạch Quân Nghi khi nào tiếp nhận nổi lời biểu lộ tình yêu trực tiếp như vậy, nhất thời trợn tròn mắt, lẩm bẩm nói:

- Hoang đường! Hoang đường!"

Linh Nhi lúc này cũng tiến lên ôm chặt lấy Bạch Quân Nghi, khóc lóc cầu xin:

- Sư nương, sư huynh nói đúng đó, người đừng như vậy ... còn sống, so với cái gì cũng đều tốt hơn."

Bạch Quân Nghi nhất thời không biết nói sao cho tốt:

- Nhi nhi, ngươi buông ra ..."

Linh Nhi vừa khóc vừa nói:

- Không, sư nương, từ xưa tới nay, ví như việc phu thê bất hòa cải giá cũng rất nhiều, nếu sư phụ đối với người không tốt, hà tất phải khổ sở vì ông ta thủ tiết. Đời người ngắn ngủi bất quá hơn mười thu, trăm năm qua đi, mọi người bất quá đều là một đống xương trắng, hà tất phải quan tâm đến trinh khiết, thể diện hiện tại! Càng huống chi sư huynh căn bản không có vũ nhục trinh khiết của chúng ta, chính huynh ấy đã cứu chúng ta!"

Bạch Quân Nghi thật sự nghĩ không ra Linh Nhi lại nói với mình như vậy, cả kinh nói:

- Cái gì? Ngươi nói cái gì??"

Linh Nhi nói:

- Chẳng lẻ không đúng sao? Kết quả như hôm nay, chính là bắt nguồn từ Điểm Thương sơn Chân Dương Tử, còn có tên ác tặc Ngô Chinh kia nữa! Chúng ta không có sai, sư huynh cũng vậy, hết thảy đều là do trời cao đã định trước."

Nói đến Ngô Chinh, Bạch Quân Nghi nhất thời biến thành tức giận, nói:

- Hừ, tên ác tặc đó đã bị ta đánh chết rồi!"

Linh Nhi nói:

- Ngoại trừ hắn ra, thế gian này còn có bao nhiêu tên bại hoại như hắn? Tên chính thức xúi giục sau lưng hắn vẫn còn đang tiêu dao khoái hoạt, chẳng lẻ người lại cam tâm như vậy để hắn tiêu dao tự tại? Chẳng lẻ người không muốn tiêu diệt bọn chúng, gột rửa mối nhục hôm nay sao?"

Bạch Quân Nghi hừ một tiếng, tịnh không đáp lại!

Lăng Phong nói:

- Nhi nhi nói đúng đó, chúng ta càng cần lưu lại tấm thân hữu dụng này, để tiêu diệt mấy tên bại hoại, ác tặc của võ lâm đó, vì dân trừ hại, thay trời hành đạo.Nếu mà chết như vậy, thế chẳng phải là chúng ta đã rơi vào cái bẫy của ác tặc đó sao ..."

Bạch Quân Nghi thở dài nói:

- Hành hiệp trên đời thêm ta cũng không phải là nhiều, thiếu ta cũng không phải là ít, các ngươi không cần phải nói nữa, ý ta đã quyết!" Nói xong lại muốn giơ chưởng lên!

Lăng Phong không thể làm gì khác hơn là đưa tay điểm huyệt nàng! Bạch Quân Nghi né không kịp, kêu lên:

- Ngươi, ngươi muốn làm gì?"

Lăng Phong nói với Linh Nhi:

- Nhi nhi, mau mặc lại y phục cho sư nương, đưa người về dịch trạm trước rồi hãy nói!"

- Về dịch trạm?!" Linh Nhi kinh ngạc nói:

- Vạn nhất sư nương người ..."

Lăng Phong tin tưởng vô cùng nói:

- Về đến dịch trạm, sư nương nhất định sẽ không chết. Sư nương, người nói có phải không?"

- Phong nhi, ngươi?" Bạch Quân Nghi giờ mới hiểu được ý đồ của Lăng Phong.

Đúng vậy, trở lại dịch trạm, chúng Hoa Sơn đệ tử một khi nhìn thấy sư nương, dám chắc sẽ hoan hân cổ vũ. Hơn nữa sư nương lúc đó dù sao vẫn không thể tự sát, như vậy sẽ khiến đệ tử hoài nghi, sư nương tại sao muốn tự sát, một khi phát hiện là chuyện thất trinh, vậy cho dù sư nương chết rồi, cũng khiến cho Hoa Sơn bị bôi nhọ. Bởi vậy dù chết cũng không thể che giấu sự tình, còn có thể khiến sự tình bị bại lộ, như vậy, chết đi không bằng cố sống để càng có thể giữ vững bí mật.

Không thể không nói, chiêu này của Lăng Phong chính là biện pháp tốt nhất bức sư nương Bạch Quân Nghi sống tiếp.

Linh Nhi đã nghĩ thông suốt gật gật đầu, nàng sửa sang lại xiêm y của sư nương một chút! Rồi đi theo Lăng Phong trở về dịch trạm của phái Hoa Sơn.

Truyện Chữ Hay