Kiến Tạo Thế Gia Hệ Thống

chương 19: đấu giá hội hồi 3 : cái giá cho bệnh " tinh trùng thượng não ".

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Ô ô... đem ra đi...

- Chúng tôi không đợi được nữa...

Phòng đấu giá nào nhiệt hẳn lên, vừa rồi ngay từ lúc đấu giá thanh Huyền Giai Đỉnh pháp khí đầu tiên đã có mùi tranh đấu mãnh liệt như vậy, chắc chắn pháp khí tiếp theo sẽ không chút nào thua kém.

- À Husuuuuuuuuuuuu! - Lâm Thần vừa lấy ra Gia Cát Liên Nỗ, tiếng Lang tru vọng lên khắp cả phòng.

Gia Cát Liên Nỗ vừa được Lâm Thần gia nhập thêm Lang hồn bắt trong U Minh Sâm Lâm tối qua, thân bạch kim óng mượt, đường vân hình Lang trảo hai bên thân, cái đầu Lang uy vũ gắn ở phía đầu nỏ, phảng phất như đầu Bạch Kim Lang vương đang hiện lên hư ảnh.

- Sau đây là loại pháp khí tầm xa, danh tự Gia Cát Liên Nỗ, được rèn đúc từng bộ phận tỉ mỉ sau đó lắp ráp lại, được chế từ............ xí.xa...xí...xồ......., - Lâm Thần như cũ thao thao bất tuyệt đọc thông tin trên hệ thống.

- Và điều đặc biệt của pháp khí này trong lúc luyện chế có gia nhập thêm yêu hạch và thần hồn của đầu Nguyệt Lang Vương tứ giai biến dị, có thể gần coi như là linh khí. Có tác dụng phụ trợ đặc biệt đối vớ cả võ giả luyện thể và luyện hồn, tăng thành tốc độ vận chuyển chân khí hay thần hồn.

- Hơn hết nữa đối với các võ giả có “ bản mệnh chi lực “ là thú hồn thuộc Lang tộc, có thể dung nhập cường hóa “ bản mệnh chi lưc “ tăng cao thực lực. Sức sát thương cực mạnh xuyên thủng cả nham thạch cứng rắn.

Để chứng minh Lâm Thần lại lần nữa sử dụng Gia Cát Liên Nỗ biểu diễn màn toái nham thạch. Trên sân khấu đã thấy được đem tới khối nham thạch cao lớn cả trượng, tầng nham thạch vô cùng cứng đến nổi mà Huyền Giai pháp khí khó có lưu lại vết mờ.

Lúc này Lâm Thần giương nỏ, hắn cũng không vận chân khí mà lại dụng đến thần hồn lực. Sau chưa đầy khắc ngưng lực, tên được phóng ra cây liên tục, cây nào cây nấy đều do thần hồn lực ngưng tụ mà thành toàn thân óng ánh bạch sắc. Quang mang của mũi tên này vậy mà lại hợp lại với nhau hư hóa thành Đầu Lang dài trượng, trảo đập vào nham thạch chẳng khá gì miếng đậu hủ, tảng nham thạch trực tiếp bị xuyên thủng, tảng phía sau cũng không thoát khỏi số phận.

Sau màn thử nỏ cao trào, mọi người đều bật phắt dậy, ánh mắt chăm nhìn vào cái lỗ trên tầng nham thạch. lỗ thủng tròn trịa cứ thế xuyên suốt qua cả tảng nham thạch mà không gây thêm bất cứ vết nứt dư thừa nào khác.

- Hít! lực xuyên thấu thật mạnh!

- không lấy chút lực thừa thải..

- nếu đó là thân thể con người thì.........., ôi ôi ta không dám nghĩ!

Tất cả các vị khách trên lầu chữ Thiên giờ này tâm có vững cách mấy cũng không còn giữ dạng bình tĩnh nửa, ánh mắt lăm lăm trên Gia Cát Liên Nỗ, họ đã bỏ qua Thanh Trừng Kiếm nên quyết tam lần này không kiêng kị bố con thằng nào mặc sức mà ra giá.

- Giá khởi điểm như ban đầu, bắt đầu đấu giá! - tiếng hô của Lâm Thần vừa dứt.

- VẠN!!!!!! - tên Mục công tử hét bạo cả lên, hắn quyết không nhường nhịn ai cả bởi vì “ bản mệnh chi lực “ của hắn lại vừa vặn là đầu Thương Lang.

- mẹ cha ta ơi, vừa bắt đầu đã vạn, có để người ta tham gia nữa không!

- ta phi, ngươi tính là gì, người ta đường đường là thiếu gia Mục Gia Mục Vân Thiên, tài lực vô số so với ngươi? Đại thụ so với củi khô mà thôi!

- Ha Ha, Mục gia tiểu tử cũng không khỏi quá hăng đi chứ! Ta Phi Vân thương hội vạn!

- A! Lão Ngô cũng tham dự a! Để ta Trần Đạt chơi với ngươi vậy! VẠN!

Mục Vân Thiên ánh mắt sắc bén liếc lão ẩu kia, thế nhưng có tức cách mấy hắn cũng không thể phát tiết được, người ta nhưng lại là thế lực Thương Hội lớn nhất không phải Mục Gia hắn dây vào nổi. Hắn chỉ còn cách tăng giá.

- VẠN!!! - bất ngờ là nữ tử Kiều gia đó lại ra giá.

Vừa bị chặn ngang họng, Mục Vân Thiên điên cuồng hẳn lên, nhìn qua gian lầu ấy lại là nử tữ vô cùng xinh đẹp,hắn nuốt nước bọt trôi sạch cơn giận vừa phát: “ Đẹp quá, sao lại có nử tử như tiên thiên thế kia! Nàng rốt cuộc là ai,sao ta chưa từng thấy qua!! “.

Ánh mắt hắn vô cùng hèn mọn chằm chằm lên nữ tử kia, tâm địa xấu ra luôn không thể bị che dấu bởi vẻ ngoài, hắn mực muốn cưỡi nử tử kia hận không thể ngay tức khắc chộp lấy.

- Cô nương, tại hạ Mục Vân Thiên Mục Gia xin hỏi đại danh quý tánh của cô nương! - Mục Vân Thiên hắn giả vờ làm ra vẻ lich sự chào hỏi.

Đương nhiên Kiều Linh San không để hắn vào mắt rồi, nói giỡn đường đường là tiểu thư của Tam phẩm thế gia lại để tên lục phẩm gia tộc vào mắt? Vả lại Kiều Linh San đang trong nhiệm vụ, nàng không muốn để lộ thân phận của mình, trực tiếp bơ đẹp hắn.

- Vị cô nương này, ta thế nhưng là thiếu gia của lục phẩm gia tộc, cô có thể cho mặt mũi được không?

Lại rổ bơ vào mặt. Mục Vân Thiên thật sự khó chịu rồi, trước giờ người đàn bà mà hắn muốn chưa bao giờ thất thủ, giờ đây lại có nử tữ đẹp như tiên thiên lại không để hắn vào mắt. Hắn gằn giọng đe dọa:

- Cô nương,ta nhưng không thích nói ngoa đâu, khôn hồn thì đừng đắc tội Mục Gia ta, sẽ không có quả ngon để ăn đâu!

Bị chọc đến như thế, cho dù có là băng sương nữ nhân cũng đến mức phát hỏa. Nàng lại có trêu vào hắn? Hắn trước mặt nàng chẳng khác gì con chó đồng dạng cả.

- Mục Gia? Chưa từng nghe, ta cũng không thích nghe, tiểu thư nhà ta há lại là người ngươi có thể xằng bậy? - lúc này chỉ thấy bà lão bên cạnh lên tiếng, khí thế tỏa ra.

Lâm Thần tự nhiên trông vào mắt, hắn lại bực bội à nha, hắn chỉ mở bán đấu giá lại có chọc qua ai? Ỷ có quyền thế là có thể xem Lâm Gia hắn như quả hồng mềm mặc sức bóp sao!

Tên Mục Vân Thiên này thật sự là “ tng trùng thượng não “ rồi, hắn lại không đoái hoài tới sự đe dọa cua Lâm Thần khi trước, mồm quát tháo.

- To gan! Lão tiện nhân ngươi có cái mẹ gì tư cách nói chuyện cung bổn thiếu gia, mạng của ngươi bổn thiếu gia ta muốn định rồi! Nhưng mà chỉ cần vị cô nương kia chịu... Hắc..hắc... ta lại có thể tha cho ngươi sinh lộ.

Vị Dân trưởng lão kia sắc mặt đen lại, bà ta không ngờ đường đường là trưởng lão của Tam phẩm thế gia có tu vi Hóa Đạo Khí tinh lại bị tên nhị thế tổ mù mắt đe dọa? Nói ra chỉ sợ chọc cười chết người khác!

Khí nộ xung thiên, tu vi Hóa Đạo Khí tinh hoàn toàn khai triển, không gian xung quanh vặn vẹo hẳn, lão định ra tay!

Chợt có ánh mắt làm bà ta rét run, động tác khựng lại không dám ra tay tiếp! Dân trưởng lão đổ cả mồ hôi, tim đập phập phồng như vừa trải qua cảnh “ ngàn cân treo sợi tóc “, ánh mắt nhìn về hướng dưới sân khấu!

Lâm Thần đứng đó, khí tức nhè nhẹ tỏa ra không hề mãnh liệt hay dồn dập, nhưng đổi lại làm người khác nhìn vào như có cảm giác tử thần đang kề cổ. Hắn thật sự đang tức giận, chẳng lẽ sự đe dọa của hắn lúc trước lại có người dám để ngoài tai, không thể, uy của LÂm Gia không thể phạm!

Lâm Thần vừa rồi đồng khởi động kĩ năng hệ thống [ Vô hình áp bức ], [ Hào quang yêu nghiệt ]. Khí thế tăng vọt Lâm Thần chọn cho thần hồn giả tăng lên từ Ngưng Thần tinh vọt lên đại giai vị đến Hóa Đạo Thần tinh, lực lượng thần hồn của Lâm Thần vốn ở mức ngang với Hóa Đạo Thần tinh lại theo đó vùn vụt tăng lên cả cảnh giới khỏi nói cũng đủ biết đáng sợ thế nào!

Ánh mắt Dân trưởng lão nhìn Lâm Thần như nhìn vị thần chuyển thế, lộ ra vẽ nồng đậm sợ hãi, chân khí không động mà tán, tim như muốn ngừng đập. Thật ra cảm giác áp bức không phải mỗi Dân trưởng lão cảm nhận phải, chỉ do tu vi của bà ta cao nên cảm giác càng giống thật hơn.

Kiều Linh San thấy Dân trưởng lão lại sợ sệt như vậy nhìn Lâm Thần, nàng cũng không ngờ khí thế Lâm Thần gây nên lại ác liệt như vậy. Nàng biết nếu Lâm Thần nổi giận thật không xong, nàng vừa định lên tiếng.

- Lâm gia ch.....!

- Ngừng! Cô nương và vị tiền bối đây không làm gì sai! Kẻ sai là Mục Gia các ngươi! - Lâm Thần giơ tay, nở nụ cười quỷ dị.

Thật sự chứng “ tng trùng thượng não “ vô cùng nguy hiểm, hai tên trưởng lão theo hộ vệ Mục Vân Thiên đã tự bao giờ ngồi cụp đui không dám cựa quậy, ấy mà thiếu gia bọn chúng lại làm như không cảm thấy.

- Sao! Ngươi Lâm Gia lại muốn xen vào việc của Mục Gia ta, nói trước cho ngươi nhớ sở dĩ ta không lên tiếng không phải vì không sợ ngươi, thật ra ta là người rất theo quy tắc! Nhưng hiện nay ngươi lại muốn trêu trên đầu ta sao, cái lục phẩm gia tộc không phải là vài cái Thất phẩm gia tộc đem đi ra làm so sánh đâu! - hắn cười lạnh.

Mà lão hộ vệ phía sau lúc này nghe được trực tiếp phun ra: “ Phốc! Mẹ ngươi nha lại còn dám đe dọa nhân gia người! Ngươi muốn chết cũng đừng khiến bọn ta chôn cung chứ! “

Giờ khắc này nếu còn im lặng nữa thì thật xin lỗi, ai có thể nhưng LÂm Thần thì không! Sao hắn phải sợ, hắn có hệ thống kia mà, hắn có thực lực mà!

Thần hồn lực cuồng tỏa, tràn ra như đê vỡ mùa lũ ngập khắp cả đấu giá trường. Hư ảnh Ma Thần lập lòe ẩn hiện, hắn lại sắp trang bức con người ta tất nhiên vận dụng linh hồn MINH VƯƠNG đi ra áp bức là hợp nhất.

Mọi người sợ hãi, cực kì sợ hãi, lại có người thế mà nhận ra hư ảnh Ma Thần đó. Chẳng phải là tên Ma Thần giao chiến với song long lúc trước sao!

Dân trưởng lão lúc này ngồi phịch xuống cả đất. Vị trưởng lão Đan Gia kia cũng mặt mộng bức không đứng dậy nổi. Các cường giả có tu vi Hóa Đạo cũng lâm vào tình trạng tương tự, họ mực nhìn vào hư ảnh Ma Thần kia. Đây là “ bản mệnh chi lực” sao? Lại có loại tồn tại khủng khiếp thế sao? Lúc này cảm giác duy nhất họ cảm nhận được chỉ có từ: “ HOÀN TOÀN ÁP CHẾ “.

- Đây lẽ nào là Chân Tiền Thần! Không phải, còn hơn cả thế siêu việt cả Chân Tiền, còn mạnh hơn cấp bậc lão tổ! - tên Đan trưởng lão trong vô thức nói ra.

- Không, không phải Chân Tiền, mà là Thoát Hư cảnh. Cái cảm giác áp bức này thật rất giống vị cường giả Thoát Hư Thần ít nhất là ở trung kì! - Dân trưởng lão mặt mộng bức nói ra, bà ta thế nhưng từng tiếp xúc qua lão tổ Kiều Gia cái cảm giác lúc ấy thật rất giống bây giờ.

- THOÁT HƯ! - tất cả cường giả đạt tới Hóa Đạo đều nghe nói tới Chân Tiền cảnh là cảnh giới tiếp theo của Hóa Đạo, nhưng còn Thoát Hư là khái niệm thật sự vượt qua tầm hiểu biết của mấy thế lực lục phẩm này.

Ai cũng không thể cử động nổi thậm chí là cả mở lời cũng khó khăn, nhưng, riêng chỉ có tên đang còn hăng tiết gà hằm hằm trợn mắt đe dọa Lâm Thần, mọi người đều nhìn thấy thầm tội nghiệp cho điếc không sợ súng. Thật ra cũng là do Lâm Thần cố ý không gây ra áp lực lên hắn, để cho hắn phen sủa loạn trước khi chết.

- Sao,ngươi muốn giết ta? Nói cho ngươi biết, cha ta là gia chủ Mục Gia tu vi còn muốn mạnh hơn hai tên sau lưng ta, động đến ta, LÂm gia ngươi tất diệt! - vô cùng huênh hoang phách lối quát lớn.

Chỉ thấy lúc này tên hộ vệ phía sau nhào lên bịt mồm Mục Vân Thiên lại, bộ dáng hết sức chật vật chống đỡ áp bức, bộ dáng bù lu bù loa.

- Đ.. đ.. đại nhân, thiếu gia nhà ta có bệnh “ chó điên “ từ nhỏ, ở vào phân vị mặt mũi Mục Gia xin ngài đừng chấp nhất!

- Đúng đúng ạ, bọn tiểu nhân cũng không gây phiền phức cho ngài!

tên vậy mà lại tự mắng thiếu gia họ có bệnh “ chó điên “, ôi mẹ ta ơi lão thiên, không lẽ tiết tháo ở đây rẻ như vậy sao!

- Mục Gia? Mặt mũi? Xin lỗi nhưng các ngươi nói đúng, ta không muốn phiền phức! - LÂm Thần bộ dáng lãnh đạm nhẹ phất tay. Lại là Kim Không Ba, kim hồn bay với tốc độ chóng mặt cắm xuyên thức hải của đám người Mục Gia.

tên Hóa Đạo Khí tinh cứ thế mà chết, họ chết rất không cam lòng, đến lúc chết họ vẫn rất oán hận tên thiếu gia “ máu chó “ kia.

- ding, kí chủ đánh chết Hóa Đạo Khí tinh, thưởng vạn exp khí tinh, vạn điểm kiến tạo.

- dign, kí chủ..............

- ding, hình tượng [ Ma Thần Lãnh Khốc ], thưởng lần quay thưởng.

- ding, kí chủ đạt Ngưng Khí tinh, tinh.........

- ding, chúc mừng kí chủ đã đạt đến Ngưng Khí đỉnh, xin mời phục dụng [ Kết Tâm Đan], [ Căn Cơ Khí ĐAn ] để thăng cấp.

loạt tiếng thông báo dồn dập đến bên tai khiến tâm trạng Lâm Thần không khỏi thoải mái hơn. Đây là lần đầu Lâm Thần oanh sát Hóa Đạo Khí cường giả mà lại là người tinh lượt. Hắn vô cùng cảm thán a:

- A..a..a, đến đến, gây sự nhiều nhiều chút nha, ca đây nhưng rất cần kinh nghiệp lắm!

Tiếp tiếp tiếp, cảm ơn đọc giả đã đẩy kp nhé, like, share mạnh tay để ủng hộ tác giả nào!

Truyện Chữ Hay