Tran và Edit: Stevegas
Sau khi đánh bại 『Dị Thánh』 ở ngôi làng biên giới, Ardis và Kyrill rời đi vào sáng hôm sau, họ tới Reiten sau hai ngày. Bị hối thúc bởi Kyrill, người có vẻ đang rất háo hức, Ardis thong thả đi bộ trên trong khi ngắm nhìn đường phố.
Bước vào tòa nhà có bảng hiệu, 『 Thương hội Litte』, Kyrill nói chuyện với nữ lễ tân về mục đích của họ, họ chờ một lúc trước khi được dẫn vào phòng. Sau khi được phục vụ trà, khoảng năm phút sau có ba người bước vào.
Người dẫn đầu là một phụ nữ trẻ. Cô có mái tóc ngắn màu xám và con ngươi lớn màu hạt dẻ. Có thể thấy được sự giàu có từ vẻ bề ngoài của cô ấy.
Theo sau là hai người đàn ông. Một người ở tuổi trung niên mặc đồng phục chỉnh tề như người hầu. Và người còn lại có lẽ là một vệ sĩ. Mặc dù anh ta không có bất kì mảnh giáp nào trên người, nhưng vẫn có một thanh kiếm đeo trên thắt lưng.
Tóc màu lục đậm và đồng tử cũng cùng màu. Anh ta có đủ cơ bắp cần thiết để là một kiếm sĩ mặc dù trông có vẻ gầy, nhìn tổng thể rất cân đối. Ngay cả cách anh ấy bước vào mà không có sơ hở nào, đã đủ thể hiện rõ khả năng của anh ấy.
Khi bước vào phòng, anh ta liếc nhìn Ardis trước khi thốt lên một tiếng 『Uha―』 khó hiểu. Nghe vậy, người đàn ông trung niên kế bên đánh mắt sang khiển trách
「Xin lỗi vì đã để em phải đợi, Kyrill-kun. Chị rất vui vì em đã trở lại an toàn」
Không thèm để ý đến chuyện phía sau, cô gái trẻ chào Kyrill trước khi ngồi xuống ghế sofa.
「Vâng, Marrieda-san. Em đã trở về an toàn. Ư-Ừm, cái này……. Thanh kiếm đã nói từ trước...」
Kyrill trao thanh kiếm mà cậu đã ôm khư khư trong vài ngày qua cho người phụ nữ tên là Marrieda.
「Um, hẳn là nó rồi. Làm tốt lắm― 」Marrieda nhận nó một cách nhẹ nhàng rồi liếc một cái trước khi đặt nó lên bàn.
Ardis cảm thấy có gì đó không ổn với hành động vừa rồi.
Đó là thanh kiếm phải khó khăn lắm mới lấy được từ khu rừng. Theo lẽ thường, người ta chắc chắn sẽ phải rút ra và kiểm tra.
Thậm chí không cần kiểm tra bao kiếm hay tay cầm, thậm chí còn không thể hiện một thái độ hài lòng gì về món đồ mà cô ta yêu cầu, có cảm giác như đây là thứ mà cô không hề muốn.
「Ư-Ừm. Điều này có nghĩa là tiền sẽ được cấp đúng không ạ?」
「Tất nhiên rồi ~ nii. Sự chăm chỉ của Kyrill-kun chắc chắn sẽ được đền đáp ~ yon」
Trước những lời của Marrieda, Kyrill có vẻ nhẹ nhõm hơn.
「Nhân tiện, cậu trai này là ai vậy―? 」
Marrieda nhìn về phía Ardis và hỏi Kyrill.
「Ư-mm ……. Anh ấy là Ardis-san. Về anh ấy ……anh ấy đã giúp đỡ em rất nhiều ở Nagras …… 」
「Thật là quý hóa quá. Cậu đã chăm sóc Kyrill-kun rất tốt ~ nii. Hãy để tôi nói lời cảm ơn ~ yon」
Dù đang mỉm cười, đôi mắt cô ấy vẫn chưa hề mất đi sự cảnh giác trong lúc nói.
「Không có gì đâu. Tôi chỉ làm theo ý của mình thôi」
Đổi lại, Ardis đáp lại với vẻ cáu kỉnh. Người đã đưa tấm thiệp đặt trong chiếc phong bì được niêm phong cho Kyrill chính là người này, thế nên không đời nào Ardis có thể coi lời của cô ta có giá trị được.
「Vậy thì, Kyrill-kun. Về kinh phí, chị sẽ nói chuyện với chủ nhân của em trong vài ngày tới, nên hãy nghỉ ngơi thật tốt hôm nay nha ~ yon. À, Ellie đang đợi trong phòng chủ tịch, chị khuyên em nên đến đó trước ~ nii」
「 Hả? ……… Tại sao Nee-san lại ở đây? 」
Như thể nghe thấy điều không ngờ tới Kyrill tròn xoe mắt hỏi.
「Xin lỗi …………cô ấy đã phát hiện ra」
Teehee, Marrieda vừa nói vừa lè lưỡi.
「Hở? Eeeeeeh !?」
「Chà―, sẽ tốt hơn nếu giữ được bí mật thêm một ngày nữa ~ nii. Nhưng cô ấy đã nghe lỏm được từ đâu đó, và lúc nãy đã hậm hực đến chỗ chị ~ nii」
Kyrill đang bắt đầu đổ mồ hôi.
「Giờ thì, em nên đến gặp chị ấy ngay bây giờ khi mà sự kiên nhẫn của cô ấy vẫn chưa tới giới hạn. Biết đâu nếu em không nhanh chân, Ellie sẽ là người chạy đến trước?」
「Eh - ah - umm, nhưng mà…… 」
Kyrill dường như chuẩn bị đứng lên nhìn Marrieda và Ardis, rồi lại liếc qua cửa phòng chủ tịch một cách bối rối.
「Tôi không phiền đâu. Đi trấn tĩnh lại Nee-san của nhóc đi」
「Ơ …… ah…… vâng ạ」
Kyrill đang do dự khi để Ardis ở lại phòng liền lập tức lao ra sau khi nghe Ardis nói. Sau khi tiễn Kyrill, Marrieda xác nhận với người hầu của mình.
「Căn phòng đó, ông đã chuẩn bị chưa ~ nii?」
「Vâng, tôi đã chuẩn bị nó đúng như yêu cầu」
「Ừm, vậy hãy mang cái này đến đó」
Nói rồi, Marrieda đưa thanh kiếm trên bàn cho ông người hầu.
「Được rồi, tôi muốn nói chuyện với cậu thanh niên này ở đây. Nicole, cậu có thể để chúng tôi một mình được không ~ nii?」
Marrieda ra chỉ dẫn cho vệ sĩ của mình, nhưng người hầu của cô phàn nàn.
「Xin hãy đợi, thưa cô. Tôi khuyên cô nên để Nicole ở lại」
「Không sao, ổn mà. Ông không phải lo lắng gì đâu」
「Nhưng thế là không nên ……. Này, Nicole, cậu nói gì đi—— 」
「Không, không đỡ nổi ―. Đó không phải là thứ tôi có thể đối phó. Tôi không có chút cơ hội chiến thắng nào」
Cậu vệ sĩ gọi Ardis『Đó』ngay lập tức xua tay và từ chối.
「Thấy chưa, đến Nicole cũng nói vậy, nhanh lên đi― 」
「Thưa cô—! 」
Ông người hầu vẫn không bỏ cuộc, Marrieda đành phải đẩy họ ra khỏi phòng.
「Tôi sẽ chờ bên ngoài phòng để đề phòng. Hãy hét lên nếu có gì xảy ra. Mặc dù tôi không biết liệu mình có thể làm được gì nếu có chuyện không nữa」
Anh chàng vệ sĩ nói với giọng điệu lạnh ngắt và rời đi.
Và giờ, Ardis hiện đang ở một mình trong phòng với Marrieda. Nếu theo kịch bản một người nam và một người nữ bị bỏ lại một mình trong cùng một phòng, nó sẽ trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của các cô gái trẻ hoặc những bà cô nhiều chuyện, nhưng bầu không khí trong phòng rõ ràng là không có mấy ngọt ngào gì cả.
「Vậy giờ—」
Marrieda ngồi xuống ghế sofa một lần nữa nhấp một ngụm trà trước khi bắt đầu.
「Hãy để tôi giới thiệu một lần nữa. Tôi là Marrieda. Tôi là một thương nhân, cũng là chủ tịch của thương hội này ~ yon. Rất vui được gặp cậu, 『Thiên Kiếm Ma Thuật Sư』 -san」
Đồng tử đen của Ardis hiện lên dấu hỏi khi anh vừa nghe thấy một cái tên chưa từng nghe qua.
「Thiên Kiếm Ma Thuật Sư? Là gì vậy?」
Sau khi di chuyển đến vương đô Gran từ Thoria, Ardis đã không còn che giấu khả năng của mình nữa. Đó là lý do tại sao sự tồn tại của kiếm ma thuật, và việc Ardis là người sử dụng đã lan rộng khắp vương đô, khiến anh có cái tên thứ hai là 『Người sử dụng kiếm ma thuật』.
Ngoài ra, nhờ chiến công đánh bại Tam Đại Cường Quỷ, Ardis còn có danh hiệu 『Tam Đại Cường Quỷ Thảo Phạt Giả. Nhưng, 『Thiên Kiếm Ma Thuật Sư』 là cái tên mà anh chưa bao giờ nghe thấy một lần trong đời.
「Chà, tôi biết rằng cậu sẽ không thể hiểu được mà ~ yon」
Trong khi mỉm cười, Marrieda quyết định phủ nhận những gì cô vừa nói.
「Đây là lần đầu tiên Ardis-kun đến Reiten ~ nii? Đây là một thành phố buôn bán nên có rất nhiều loại nguyên liệu cũng như thực phẩm được nhập về, và cũng có rất nhiều món ăn ở đây ~ yon. Cậu có thể tìm được những món thú vị ở đây đó ~ yon. Chà, mỗi tội là chúng ta ở xa biển quá nên cá hầu như không có ~ nii」
Marrieda đã bắt đầu nói ra những điều mà Ardis chả có chút hứng thú. Có vẻ như cô không có ý định tự mình bắt đầu chủ đề.
「Chúng tôi cũng có cả món từ Nagras, nhưng cậu không thực sự phải ăn——」
「Cô là ai?」
Cuối cùng, Ardis, người không còn kiên nhẫn nghe thêm những câu nói vẩn vơ, ngắt lời
Và Marrieda đáp lại với một nụ cười không hề thay đổi.
「Huuuuh? Không phải tôi đã nói rằng tôi là Marrieda của Thương hội Litte, phải chứ―?」
「Tôi không hỏi về việc đó」
「Chà, đừng làm bộ mặt đáng sợ như vậy chứ. Tôi sẽ nói điều này trước, tôi không phải kẻ thù của Ardis-kun đâu~ yon」
Marrieda nói với một giọng chảnh choẹ, liền bị ánh mắt của Ardis chào đón lại
「Huuuuh? Tôi không được tin tưởng sao ~ nii?」
「Đó chỉ là tự nhận. Cô nghĩ rằng tôi sẽ có chút sự tin tưởng đối với một kẻ đã tự mình gửi một đứa trẻ vào một khu rừng ngập tràn quái vật và quỷ sao?」
Ban đầu, tính cách của Marrieda và vấn đề của Kyrill là hai chuyện hoàn toàn tách biệt. Nhưng người đã đưa Kyrill vào khu rừng đầy quỷ và quái vật không ai khác chính là người phụ nữ này. Nếu cô ta là người có lương tâm, không đời nào cô ta lại làm vậy trừ khi cô có ác ý với Kyrill.
Nhưng rốt cuộc, Kyrill đã an toàn trở về, và thanh kiếm được nói đến cũng đã được lấy về. Nhưng đó là nhờ Kyrill đã tình cờ gặp được Ardis. Nếu Ardis không giúp cậu, không đời nào Kyrill có thể sống sót trong khu rừng Corsas, thậm chí còn không đến được tàn tích. Ngay cả khi cậu làm được, không đời nào cậu có thể rời đi trong khi phải chịu những cuộc tấn công từ bọn hình nhân kì lạ.
Suy nghĩ theo lẽ thường, nếu từ trước đến giờ cô ta có một kiếm sĩ như Nicole làm vệ sĩ, thì cô ta ắt sẽ phải có thừa tiền để Kyrill được hộ tống tử tế ở vương đô. Nhưng trước đó, giao nhiệm vụ tìm kiếm ở trong tổ của bọn quỷ không phải là điều mà bất cứ ai sẽ làm…….
「Nhưng sự thật là Kyrill-kun đã hoàn thành nhiệm vụ của mình nhỉ ~ yon? 」
「Đó chỉ là tình cờ và trùng hợp thôi」
「Chà, tôi sẽ cấp thêm tiền di chuyển và hộ tống nếu có thể―, nhưng nếu tôi làm vậy, Kyrill-kun sẽ không bao giờ gặp được Ardis-kun đúng không ~ nii?」
(Người này đang nói cái quái gì vậy?)
Ardis vô cùng bối rối trước những câu từ không rõ ràng của Marrieda. Nếu Ardis hiểu lời cô ta theo đúng nghĩa đen, thì như thể mục đích thực sự của cô ấy là để Kyrill gặp Ardis.
Nhưng, không thể có chuyện đó được.
Việc Ardis vào khu rừng Corsas vào ngày hôm đó, hoàn toàn là tình cờ. Cũng tình cờ, người thợ rèn đã hoàn thành thanh kiếm mà anh đã đặt hàng. Tình cờ, hôm đó Ardis đã không nhận bất kỳ yêu cầu nào. Tình cờ, Ardis đã quyết định thử những thanh kiếm mà anh ta vừa có được ở khu rừng Corsas.
Ngay cả đối với Kyrill, cậu đã vào rừng một cách tình cờ vào ngày hôm đó, những người hộ tống đã bỏ rơi cậu một cách cũng tình cờ, và nơi cậu chạy trốn khỏi bọn quỷ lai tình cờ chạy đến Ardis. Không có một tỉ lệ hay cơ hội nào để có thể lên được kế hoạch như vậy được.
Nếu cô ta biết rằng Ardis sẽ xuất hiện, thì cô chắc chắn có thể dự đoán rằng họ có thể tìm thấy cánh cửa sập ẩn trong tàn tích, rằng họ có thể đối phó với những hình nhân đỏ vào ban đêm, rằng họ có thể quay trở lại Reiten một cách an toàn.
Nhưng bản thân Kyrill dường như không biết chút gì về Ardis, cho dù Kyrill có biết từ đầu đi nữa, vẫn có quá nhiều sự trùng hợp đến mức không thể tin được.
Cuối cùng là những dòng chữ được viết trên tấm thiệp nhỏ được đưa cho Kyrill. Đó chắc chắn là một thông điệp gửi đến Ardis để thu hút sự chú ý của anh.
「Tấm thiệp cô đưa cho Kyrill. Cô đang lên kế hoạch gì? Cô biết được gì? Cô là ai?」