Cung điện, trong phòng ngủ của một thiếu niên khoảng chừng tuổi,thân thể hơi có vẻ đơn bạc, hai mắt nhắm nghiền, người giãy dụa cái giường,một lúc sau cả người ngồi dậy.
“ Không được, ngày mai là Đại Chu tổ tế, rất có thể mình sẽ tìm lại được tám mạch đã biến mất lâu nay, sự hào hứng này làm mình không vào được giấc ngủ “ Thiếu niên này bực bội nói
Thiếu niên này tên gọi Chu Nguyên là một người sống ở Thương Mang Đại Lục. Ở thế giới này những thiếu niên thuộc độ tuổi từ trở đi sẽ bắt đầu hấp thu nguyên khí, nhờ nguyên khí tìm kiếm tám mạch ẩn giấu trong cơ thể mình để đã thông, và những người đã thông tám mạch này người ta gọi là Khai mạch cảnh.
Đó cũng là bước đầu tu luyện của thế giới nơi này
Chu Nguyên vì sự ám hại của Đại Võ Vương Triều mà tám mạch trong cơ thể đã ẩn giấu đến nỗi hắn không thể cảm ứng, chính vì thế mà đến tuổi, hắn vẫn chỉ là một người bình thường nhưng hết thẩy điều này sẽ được cải biến, vì ngày mai chính là Đại Chu tổ tế, cơ may hắn sẽ tìm được lại tám mạch của mình.
Chỉ nghỉ đến đây thôi đã làm hắn hưng phấn, mặc dù vậy đó cũng không phải nguyên do chính làm hắn mất ngủ, ngày hôm nay hắn bất ngờ gặp Tề Nhạc, người này tâm có ý muốn lật đổ Đại Chu người hắn, làm hắn có chút bận tâm, vì vậy hắn chờ mong lần Đại Chu tổ tế này có thể tìm ra mạch của mình, nếu tìm ra được hắn mới có thực lực để ngăn chặn việc này.
“ haizz, chắc là đi uống một chút nước vậy “
Hắn tính uống một chút nước để có thể dễ ngủ, vừa mới đặt hai chân xuống đất thì đột hắn nhìn thấy, ở giữ căn phòng ngủ của hắn, trong không trung có một điểm sáng trắng, điểm sáng này dần dần to ra, đến khi gần bằng một cánh cửa mới dừng lại.
Hắn kinh ngạc nhìn vào điểm sáng, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra thì lúc này, một cái chân nhỏ bước ra từ cánh cổng ánh sáng.
Cái chân đạp xuống nền đất, một thân hình khoảng cm xuất hiện trong phòng phủ Chu Nguyên, người đó không xa lạ gì đó chính là Hoàng Thiên, hắn đã thành công xuyên không qua thế giới trong truyện tác giả, hắn nhìn xung quanh căn phòng và thấy tổng quát nơi đây là một căn phòng ngủ của người nào đó.
“ Thật sự là mình đã xuyên không qua đây ư? “
“ Mà đây là phòng ngủ của ai nhỉ? “
“ Đừng nói là phòng ngủ của Tô Ấu Vi nha…..”
Hoàng Thiên có chút xíu cười gian, dù sao bề ngoài hắn cũng mới chỉ là một đứa chỉ tuổi thôi mà lại khuôn mặt hắn, nhìn thế nào cũng cực kì dễ thương, nói không chừng sẽ được, Tô Âu Vi ôm vào trong lòng… hí hí.. Nghĩ đến đây hắn không khỏi khuôn mặt hắn có chút gian tà.
“ E.. Em là ai, sao đêm hôm lại đến phòng anh chi thế? “ Chu Nguyên lúc này bính tĩnh trở lại nói
Dù nghĩ thế nào cũng không ra, thôi thì bắt chuyện hỏi thẳng em đấy vậy. Chu Nguyên nhìn Hoàng Thiên một hồi âm thầm khen đứa trẻ này thật rất đẹp, khuôn mặt tuấn tú, da trắng, rất có khí chất của một gia đình quý tộc.
Hoàng Thiên nghe được giọng của một thiếu niên Chu Nguyên liền quay đầu nhìn, hắn quan sát Chu Nguyên một hồi, nhìn thiếu niên, có khoảng chừng có , phần là giống miêu tả Chu Nguyên trong truyện.
“ Anh là…. Chu Nguyên? “ Hoàng Thiên nói
Chu Nguyên nghe được đứa trẻ bỗng kêu tên mình khuôn mặt có chút sững sờ rồi quay lại bình thường, dù sao hắn cũng là con của vương triều, con nít tuổi cũng biết hắn là ai nên hắn cũng không lấy gì làm lạ.
“ Ừm, anh là Chu Nguyên “ Chu Nguyên hẳn định thân phận của mình
Hoàng Thiên đôi mắt mở to, Quả thật, hắn đã xuyên không đến thế giới này sao????
“ Em vào đây gặp anh có chuyện gì không? Và….. ánh sáng vừa nãy là gì thế, sao em có thể bước ra từ đó vậy? “ Chu Nguyên hỏi
“ À Thì…… “ Hoàng Thiên lúc này thầm nói “ Ch”t “, mọi việc xảy ra quá nhanh, khiến hắn không suy nghĩ, để đối phó việc này, bất ngờ hắn nảy ra một ý nghĩ.
“ Em… “
“Em?” Chu Nguyên chăm chú nghe
“ Em cũng không biết gì xảy ra nữa,lúc nãy em đang đi trên đường thì thấy cái ánh sáng nên đụng vào thử ai ngờ dịch chuyển đến đây “ Hoàng Thiên ngây thơ vô số tội nói
“ Có chuyện kì lạ như vậy sao? “ Chu Nguyên kinh ngạc nói, hắn tin tưởng lời nói của Hoàng Thiên, dù gì cũng là một đứa bẻ khoảng , tuổi, làm sao có thể nói dối được cơ chứ.
Hoàng Thiên gật đầu, Chu Nguyên vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ.
“ Chu Nguyên ca “ Hoàng Thiên mở miệng nói
“ Chuyện gì “
“ Huynh….. có thể làm bạn với ta được không? “ Hoàng Thiên nói
Chu Nguyên nghe vậy liền ngẩn người, sau đó lại cười đáp
“ Tất nhiên là được rồi, có một người bạn dễ thương như vậy ta vui lắm “ Chu Nguyên khẳng định
Vừa ra Chu Nguyên khẳng định, hắn liền quát thầm nói
“Kết Nối “
Một sợi vô hình liên kết dần dần kết nối giữa hắn và Chu Nguyên, năm trước, hắn tìm tòi, nghiên cứu rất lâu năng lưc “ Kết Nối “ nên đã thuần thục rất nhiều cách khác nhau.
Cách này của hắn khác với cách hắn làm với Hoàng Thường ở chỗ, hắn đưa ra đề nghị làm bạn với người khác nếu người đó đồng ý thì năng lực “Kết Nối” sẽ tự động thi triển.
Cách Kết Nối này chỉ thực hiện được với những người chưa bắt đầu tu luyện hoặc cảnh giới của Hoàng Thiên phải hơn người đó đại cảnh giới mới được mà Chu Nguyên hiện tại vẫn chưa tìm được tám mạch, chỉ là một người bình thường nên việc này diễn ra thuận lợi mà Chu Nguyên, dù có linh hồn mạnh đến đâu cũng không hề hay biết, dù linh hồn mạnh đến đâu cũng chỉ là một người bình thường, Dù về sau Chu Nguyên có thể tu luyện, thì phải ít nhất bằng cảnh giới của hắn hoặc cao hơn mới phát giác được việc này.
“ Xin lỗi Chu Nguyên, về sau, có dịp ta sẽ nói cho ngươi biết “ Hoàng Thiên âm thầm nói, hắn không muốn nói Chu Nguyên vì năng lực quá sức nghịch thiên, với lại hắn với Chu Nguyên mới gặp nhau không lâu hắn cũng không vội tin tưởng, chờ đợi thêm một thời gian, khi Chu Nguyên phát hiện ra hắn sẽ nói.
Chu Nguyên lúc này không hề hay biết được rằng việc này. Chỉ thấy được rằng khi thấy nói câu này ra, không hiểu sao có một loại thân thiết kì lạ giữa hắn và Hoàng Thiên, Sau đó cả hai trò chuyện, chơi đùa với nhau, đến khi cả hai bắt đầu mệt thì bắt đầu nằm xuống giường kể chuyện về cuộc đời mình. Hoàng Thiên hắn kể trước về gia cảnh của hắn, tất cả hắn nói đều là sự thật, về gia tộc hắn bị hủy diệt cho đến phải trốn chui trốn nhủi nhưng chỉ giấu đi công pháp và năng lực của hắn thôi.
“ Không ngờ em lại có gia cảnh như vậy “ Chu Nguyên thương xót nói
“ Ta cũng giống như em có điều đỡ hơn “
Chu Nguyên kể về cuộc đời hắn, không biết tại sao lúc này hắn lại rất muốn kể cho đứa bé mới gặp này nghe, kể hết xong hắn nói
“ Những người đó Tu vi như thế nào? Khí Phủ cảnh? Hay Thái sơ cảnh? Nếu là Khí Phủ cảnh thì ta có thể kêu người giúp đệ xử lý dùm”
Chu Nguyên bất ngờ quan tâm
“ Dạ à thì…….. em cũng không rõ, chắc là Thái Sơ cảnh… “
Hoàng Thiên mở miệng nói, hắn không biết thực lực,cảnh giới Thế Giới này với Thế giới của hắn khác nhau như thế nào nên hắn đành nói đại
“ Thái Sơ Cảnh à…. vậy là không được rồi “ Chu Nguyên thở dài nói
“ Không sao đâu “
Hoàng Thiên đứng dậy trên giường nói
“ Việc của gia tộc, một ngày nào đó chính tay em sẽ xử lý “
Hoàng Thiên thân người thẳng tắp, lời nói chém đinh chặt sắt nói
Chu Nguyên nhìn Hoàng Thiên như vậy cảm thán
“ Tốt, rất ra dáng nam nhi, rồi ngươi sẽ làm được “
“ Cám ơn Chu Nguyên ca “
“ Trời đã khuya rồi à, không được ta phải đi ngủ, ngày mai Đại chu tố tể rồi, không thể để bị muộn được“ Chu Nguyên nói một lúc bỗng nhớ đến chuyện gì liền nhìn Hoàng Thiên
“ Tiểu đệ giờ chắc không có chỗ nào ngủ phải không, để ta kêu người chuẩn bị phòng cho “ Chu Nguyên nói
“ Đa tạ Chu Nguyên ca “ Hoàng Thiên nói
Chu Nguyên sắp xếp một gian phòng cho Hoàng Thiên, Hoàng Thiên ở trong phòng ngồi suy nghĩ.
“ Nếu như đúng theo sự việc thì ngày mai Chu Nguyên sẽ đến một nơi thần bí, gặp Yêu Yêu với ông lão tên Thương Uyên nhỉ?”
“ Mình có nên theo xem không? “
Hoàng Thiên suy nghĩ nhưng rất nhanh không liền thôi, đùa à, nếu như trong truyện thì ông lão Thương Uyên này là một vị cường giả, trí thức và cách nhìn người rất cao, nếu hắn đi theo chỉ sợ trên người hắn bí mật sẽ bị ông đó nhìn thấu hết, rất có thể sẽ ra tay với mình, tốt nhất là thôi đi. Mà ở lại thì hắn cũng không biết làm gì,
“ Thôi thì đi về vậy “
Hoàng Thiên quyết định.
Về đến nhà, hắn lại bắt đầu tu luyện.
Sáng mai thức dậy, Chu Nguyên tính gặp một chút Hoàng Thiên sau đó mới đến tố tế, nào ngờ không thấy hắn trong phòng, hỏi thị thị nữ xung quanh thì thị nữ lắc đầu không biết. Hắn kiếm khắp cung điện cũng không thấy Hoàng Thiên đâu, giống như cả buổi tối qua trò chuyện với hắn chỉ là một giấc mơi, nếu không có thị nữ cũng nhìn thấy thì hắn đã nghĩ như vậy, sau một lúc vẫn không kiếm được hắn liền từ bỏ, cất bước đi đến Đại chu Tổ tể…….