Kiếm Đạo Độc Tôn

chương 41: tam cường đỉnh lập!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Diệp Trần phát huy mặc dù xuất sắc nhưng cũng không hấp dẫn quá nhiều ánh mắt.

Người thu hút nhiều sự chú ý nhất đương nhiên là Diệp Đường, Diệp Hải và Diệp Huyên. cả ba người đối thủ đều bỏ quyền, hoặc là bị một chiêu tùy ý đánh bay ra ngoài, đến nửa chiêu cũng không đỡ được, thực lực vượt xa các đệ tử Diệp gia khác, trong mắt nhiều người, họ chính là tam cường năm nay.

- Tam cường đỉnh lập! Thật không biết ai sẽ là người chiến thắng.

Lâm thành chủ càng lúc càng đánh giá cao Diệp Huyên, nhưng không thể trực tiếp nói ra, nếu không làm Diệp Phách Thiên mất hứng, bản thân cũng không được thoải mái.

Diệp Phách Thiên đến lúc này mới nở một nụ cười,

- Diệp Huyên không tệ, Diệp Hải cũng rất giỏi, Đường Nhi nghe nói học tập Bắc Tuyết Sơn Trang Bá Tuyết Đao Pháp, không biết có mấy thành hỏa hầu, về phần Diệp Minh trừ tu vi hơi kém, những phương diện khác đều ổn, có lẽ sẽ giành được vị trí thứ tư, vị trí thứ năm chắc là của tuyển thủ số 6 Diệp Tuấn, hắn cũng là Tử Dương Tông đệ tử.

Diệp Thiên Hào không để tâm đến những gì Diệp Phách Thiên đang nói, ông chỉ để ý Diệp Trần, không biết đối phương có lại làm ông kinh hỉ, làm giảm nhuệ khí Diệp Phách Thiên nữa hay không.

Nghỉ ngơi một khắc, vòng thi thứ hai bắt đầu.

Cũng giống như vòng thi thứ nhất, vòng thi thứ hai vẫn là lựa hai số thứ tự gần nhau để xếp cặp, chia thành Diệp Đường và Diệp Hòa, Diệp Tuấn và Diệp Trần, Diệp Hải và Diệp Minh, Diệp Huyên và Diệp Cẩn, về phần số 17 lạc loài Diệp Lâm, hắn có thể tự chọn cho mình đối thủ trong số những người còn lại, thắng thì thì thay thế vị trí đối phương, thua thì bị đào thải.

Lên đài.

Diệp Hòa ngoài dự đoán không bỏ quyền, hắn nói với Diệp Đường toàn thân bạch y:

- Ta không để cho ngươi thắng dễ dàng đâu.

Diệp Đường cười lạnh:

- Vậy thì tốt, bằng không quá nhàm chán.

Tam trưởng lão thấy hai người đã chuẩn bị xong, quát lớn:

- Trận đấu bắt đầu.

Bá!

Tam trưởng lão vừa dứt lời, Diệp Hòa đã lao ra, cúi rạp thân hình, không đi theo đường thẳng mà thành một đường vòng cung thiếu quy tắc, giống như một con độc xà hung mãnh đang săn mồi, lúc nào cũng có thể phát ra một đòn chí mạng.

- Bộ pháp nhân cấp cao giai: Cửu Chuyển Xà Bộ!

Có người nhận ra môn võ học mà Diệp Hòa thi triển.

- Nghe nói tu luyện Cửu Chuyển Xà Bộ, thân thể phải luyện thật mềm dẻo, đau khổ thế nào chỉ có bản thân mới biết, Diệp Hòa thật không đơn giản!

- Chính xác, Diệp Hòa trong đệ tử ngoại môn Nam La Tông cũng thuộc nhân vật số má, võ giả Luyện Khí Cảnh tầng thứ mười đỉnh phong chưa chắc đã đánh lại hắn, còn Diệp Đường vừa mới bước vào Ngưng Chân Cảnh, chân khí vẫn chưa ổn định, muốn thắng hắn có lẽ phải dùng hơn mười chiêu, nói không chừng không chỉ có vậy.

Khác với những người khác, Diệp Trần không đánh giá cao Diệp Hòa, Lưu Vân Tông mặc dù không có bí tịch Cửu Chuyển Xà Bộ, nhưng không ảnh hưởng đến việc hắn đưa ra đánh giá, Diệp Hòa sử dụng Cửu Chuyển Xà Bộ nhìn thì có vẻ không chút dấu vết, công kích mau lẹ, nhưng mỗi lần chuyển hướng đều phải dừng lại vài giây, đó là vì vẫn chưa đến trình độ hỏa hầu, nếu như Diệp Đường có chút nhãn lực, chắc chắn không thể bỏ qua sơ hở này.

Quả nhiên là vậy.

Trong lúc Diệp Hòa một lần nữa chuyển hướng phát động công kích, Diệp Đường chợt động, bạch ảnh lóe lên, bàn tay duỗi thẳng như đao, bá bá chém liền ba nhát.

Nhát thứ nhất và nhát thứ hai chém xuống tay trái và tay phải Diệp Hòa, nhát thứ ba đáp lên ngực đối phương, phát ra những tiếng rắc rắc giòn vang, liền sau đó, cả người Diệp Hòa bay thẳng ra ngoài, ngã sấp xuống đất cách đó mười mấy mét, nhất thời không bò dậy được.

- Diệp Đường ra tay ác quá.

Diệp Trần rõ ràng nghe thấy tiếng xương gãy, không khỏi nhíu mày.

Trên ghế khách quý, Diệp Phách Thiên hắc hắc cười,

- Võ giả đôi khi cũng nên liều lĩnh, nếu không không bao giờ làm thành đại sự, không tệ.

Diệp Thiên Hào phản bác nói:

- Đều là người nhà, cần gì ra tay nặng vậy.

- Người nhà đôi khi chưa chắc đã đứng cùng trận doanh, huống hồ thua người nhà cùng lắm nằm trên giường một hai tháng, thua người ngoài vĩnh viễn không tỉnh lại được, bây giờ không để cho hắn biết sư tàn khốc của thế giới bên ngoài, sau này bảo hắn làm sao sinh tồn được.

Diệp Phách Thiên không coi những lời Diệp Thiên Hào nói ra gì, ông ta có thể lên làm Trưởng lão nội môn Tử Dương Tông, đương nhiên phải có lý luận của mình.

Trong lúc mọi người vẫn còn đang xôn xao, trận đấu thứ hai bắt đầu.

Diệp Tuấn cũng như cái tên của mình, tướng mạo tương đối anh tuấn, vẻ anh tuấn của hắn không phong thần tuấn lãng như Diệp Đường, cũng không thanh tú tuấn dật như Diệp Trần, mà là cái gì cũng vừa vặn, chỉ riêng ngũ quan thôi đã rất khó tìm ra khuyết điểm.

Chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Trần, Diệp Tuấn thản nhiên nói:

- Ngươi thua chắc.

- Vậy sao?

Diệp Trần bật cười.

Nghe vậy, Diệp Tuấn hơi nhíu mày, ngữ khí nhẹ nhàng của đối phương khiến hắn có chút bất an, nhưng ý nghĩ đó rất nhanh bị khu trừ ra khỏi đầu, hắn bái nhập Tử Dương Tông sớm hơn Diệp Phong một năm, năm nay đã mười sáu tuổi, tu vi đạt đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ mười trung kì, bình thường không để lộ ra nên không ai biết trình độ của hắn đã vượt qua Diệp Phong, còn tưởng hắn vẫn luẩn quẩn ở Luyện Khí Cảnh tầng thứ chín.

- Diệp Huyên tỷ, tỷ nghĩ ai thắng?

Bên cạnh nữ tuyển thủ, một cô gái tuổi độ mười ba mười bốn tên gọi Diệp Tiểu Mỹ hỏi.

Diệp Huyên bình tĩnh nói:

- Tỷ lệ thắng của Diệp Tuấn cao hơn một chút!

Diệp Tiểu Mỹ không tin,

- Nhưng vừa rồi, Diệp Trần một quyền đánh bại Diệp Phong, Diệp Tuấn có lẽ không lẽ được điều này?

Đối thủ sắp tới của Diệp Huyên Diệp Cẩn lắc đầu nói:

- Tiểu nha đầu, Diệp Huyên là thiên tài tiến nhập Ngưng Chân Cảnh nhanh nhất trong lịch sử Diệp gia, tỷ ấy nói chắc chắn có đạo lý. Bạn đang đọc truyện tại -

Diệp Tiểu Mỹ bĩu bĩu môi, thiên tài nói nhất định là đúng sao?

- Tiểu Mỹ nói không sai, luận tu vi, Diệp Trần mạnh hơn một chút, nhưng hai bên giao thủ không chỉ độ tu vi, lúc trước Diệp Trần một quyền đánh bại Diệp Phong, dựa vào chỉ là nội khí cường hoành mà thôi, lựa chọn lấy cứng đối cứng, với kinh nghiệm và khả năng nắm bắt võ kĩ, hi vọng đánh bại Diệp Trần là rất lớn.

Diệp Huyên lý luận nói.

Trong lúc ba người còn đang thảo luận thì hai người trên đài bắt đầu giao thủ.

- Hô!

Diệp Tuấn thổ khí phát lực, hai mắt đột nhiên trở nên sáng lóa, nắm tay đang siết chặt tỏa khí lưu cực nóng, giống như hai cái bàn ủi nung đỏ.

Chân hơi động, Diệp Tuấn vượt qua khoảng cách bảy tám mét, điên cuồng triển khai công kích đối với Diệp Trần.

- Liệt Hỏa Quyền? Không phải, là Tử Dương Tông Tôi Hỏa Quyền, còn mạnh hơn Liệt Hỏa Quyền một bậc.

Truyện Chữ Hay