“Tới tìm ta? Con cừu nhỏ lạc đường a….!”
Run rẩy, hắn đang sợ hãi, hắn biết rõ vì cái gì mà sợ hãi. Arni hít vào một ngụm lãnh khí. Hắn tự hỏi lập trường của chính bản thân mình: hiện tại một người đang ở một cửa hàng tình thú bị một người kia từ phía sau lưng ôm chặt lấy — cái kia có phải là một ác mộng trọn đời khó quên.
“Làm sao vậy? Ngươi đến đây chẳng phải rất muốn gặp mặt ta sao a!” người kia nói, ôm chặt lấy Arni, không chút khách khí mà dùng lực mạnh xoa xoa lồng ngực hắn.
Vừa nghe cũng biết đó là âm thaanh của người kia — tên biến thái giết người Lucifer.
“………Buông tay…….” tuy nhiên không muốn sự sợ hãi ăn mòn lý trí của mình, Arni tận lực duy trì sự bình tĩnh của mình, muốn quay đầu lại xem bộ dáng của người phía sau lưng mình, nhưng lại bị giọng nói mang theo hơi ấm của người kia tỏa vào tai chế trụ—-
“Muốn nhìn thấy bộ dáng của ta sao?” Lucifer cười, gặm liếm lấy vành tai của Arni: “ta rất không cam đoan rằng ta sẽ đối những người khác thế nào đó…..”
Bị trêu cợt như vậy, Arni không tự giác run rẩy. Hắn cảm thấy huyết mạch mình như bí trướng, ngay cả một cử động cũng không dám. Người kia tại trên người hắn gia tăng sự tiếp xúc mập mờ, giống như rất hài lòng khi thấy hắn nghe theo lời hắn uy hiếp. Theo ngực, thắt lưng, phủ đến cái mông, cuối cùng là dừng lại ở địa phương mà chưa có từng người nào dám đụng vào của hắn.
“A!” Arni thấp giọng phát ra âm thanh hô hấp ngắn ngủi. Hắn toàn thân thần kinh đều căng thẳng là vì khẩn trương, vì sợ hãi, hay là….. hưng phấn? Hắn không biết. Hắn chỉ cảm thấy thân nhiệt nóng lên, lý trí nói cho hắn biết phải nhanh một chút giãy dụa để thoát khỏi vòng tay của người kia, nhưng bản thân như thế nào mà một chút khí lực cũng không có.
“Ân, bạo gan kêu lên a, hay là nói….. ngươi cảm thấy không có một chút ý tứ?”, ngữ điệu hắn mang theo hưng phấn, Lucifer đơn giản đưa tay với vào trong quần Arni, trực tiếp đụng vào nơi cấm kị của hắn.
“Không cần…. không cần phải sờ…!”, không cách nào nói rõ cảm giác, Arni đều là không có sức phản kháng. Hai chân hắn mềm nhũn, cả người đều dựa vào người Lucifer, thân thể lại càng không bởi vì hạ thân truyền đến kích thích mà ở trong ngực của người kia giãy dụa.
“Thân thể của ngươi nói cho ta biết, ngươi rất muốn ta tiếp tục sờ a”, nghe được Arni thấp giọng rên rỉ, Lucifer thỏa mãn cười, cũng càng thêm hăng say tiếp tục nhục nhã con mồi trong ngực mình. Hắn thuận tay cầm lên những cái dụng cụ mát xa tinh khí của nam nhân đặt ở trên kệ, đè xuống chốt mở nút, sau đó để sát vào gò má Arni mà ma xát.
“Ai, lần sau cùng ta làm xong rồi thì, ta muốn đem cái này nhét vào trong ngươi….”
“Ừ…..Ngô……Ngươi là đồ biến thái….”Arni mắc cỡ làm bên tai nổi lên một màu hồng thấu, hắn tranh thủ thời gian nhắm mắt lại, chính là không thể ngăn cản gập ghềnh xúc cảm truyền đến từ gò má, còn có làm cho người kia trong tâm khảm bị chấn động.
“Hô, ngươi biết bộ dáng ngươi hiện tại có nhiều hấp dẫn sao?”, Lucifer thở dốc bắt đầu cấp tốc, hắn cúi sát vào lỗ tai Arni đã sớm hồng lên, cắn một cái, rồi dùng miệng liếm liếm. “Hấp dẫn tuân lệnh ta, ta nghĩ trong này cùng ngươi duy trì a”, nói, hắn đem khóa quần kéo xuống, móc ra cái của mình đã nhanh chóng bị hưng phấn, cũng cuối xuống kề sát mông Arni mà liếm.
“Không cần! Thả ta ra…..” Cảm nhận được dương vt cứng nóng của Lucifer ma xát chính mình, Arni sợ tới mức liều mạng vặn vẹo thân thể, nhưng chính là thoạt nhìn vào tựa như vặn vẹo thân dụ dỗ người khác.
“Ngươi mà lộn xộn lời của ta, ta sẽ hưng phấn mà mất đi lý trí đó” Lucifer thở khẽ nói “Khi đó ta sẽ quên mất người kế tiếp hi sinh bí ẩn cùng địa điểm đó…”
“Ngươi nói….. cái gì? Arni nghe được bao nhiêu giãy dụa đều quên mất.
“Người hi sinh….”
“Ở đâu!?”
“Hiện tại………ở Tế Đàn của ác ma….”, một loạt những cái hôn nóng rực nhả tại trên cổ Arni, hơn nữa lại có dày đặc những tiếng hít thở, tâm trạng Arni như sắp nổ ra kịch liệt nhảy lên.
“Cái……”còn chưa nói xong, Arni đột nhiên cảm thấy cái ôm trên người mình bị chấn động thoáng cái, đi theo, lại có một cảm giác ấm nóng cách quần truyền đến. Arni ngẩn ngơ, lập tức nghĩ đến Lucifer sau lưng làm gì.
“Thở dài…. thư giãn đi” Lucifer thở dài ra một hơi, buông Arni đã tới kinh hãi cực điểm ra.
Arni nằm mềm liệt trên mặt đất, chỉ cảm thấy gì má nóng nhanh chóng hòa tan. Mơ hồ có thể cảm thấy sự hiện hữu của hắn, thần kinh như là dây dưa cùng một chỗ, làm cho Arni thực muốn hít thở cũng không thông. Không biết là cảm thây thẹn hay sợ hãi, hắn cảm thấy hỗn loạn, nhưng chờ hắn đã lĩnh hội được những lời Lucifer nói, đột nhiên cảm thấy có một hồi phần nộ, hoặc vì những “thứ khác” mà làm hắn dốc hết toàn lực về phía sau mà vung đánh!
Nhưng sau lưng lại không thấy Lucifer.
Hắn ngây ngẩn cả người, giữa tửu điếm mờ nhạt chỉ vẻn vẹn còn nghe được tiếng thở dốc của hắn mà thôi.
Tại trong tiếng thở dốc, Arni giống giống như nghe thấy sự bàng hoàng của chính bản thân mình. Cái cảm giác làm chính mình bị lạc làm hắn cảm thấy thật nóng bức. Những “thứ” vừa được người kia chạm vào vẫn còn chút rung động mãnh liệt làm hắn cảm thấy một cảm giác đầy hỗ thẹn. Thân là cảnh sát hình sự, rõ ràng là bị một tên tội phạm giết người cố ý bài bố, nhưng lại nổi lên sinh lý. Hắn cảm thấy trong cổ thoát ra cái gì đó, cúi xuống mới thấy toàn thân vô lực mà nôn khan.
Cũng không biết mãi đến khi nào, Arni chỉ nhớ rõ chính mình hốt hoảng chạy đi tìm toilet rửa đi dấu vết người kia lưu lại trên quần.
Dòng nước từ trong vòi lạnh như băng chảy xuống làm hắn run rẩy, một bên xoa xoa làm dơ bộ phận đó, dinh dính làm hắn có cảm giác không tốt nhưng cũng không thể đẩy lùi ý chí của hắn, chán ghét cùng khuất nhục đã nhanh làm quyết tâm hơn.
Nhưng mà, nước chảy đích xác làm hắn tỉnh táo thêm một chút, hắn chậm rãi hồi tưởng lại câu nói không rõ nghĩa kia của Lucifer, cũng vô thức mà phát ra: “hiện tại……… ở chỗ Tế Đàn của ác ma….” Câu nói kia đến cuối cùng là chỉ cái gì? Là vui đùa? Là nhắc nhở? Hoặc là ……. là bẫy?
Về đến nhà, đã là hoàn hôn, Arni lập tức thấy người ngồi ở trước cửa, bộ dạng đầy căm tức của Vưu Lai Nỗ Tư.
“Ngươi biết ngươi đang ở đây làm cái gì?!”, vừa nghe chỉ thấy trong khẩu khí đầy bất mãn, Arni không nói một câu, chỉ nhìn xem Vưu Lai Nỗ Tư, nghỉ bởi hắn biết mình làm chuyện nguy hiểm nên mới trở nên như thế.
Vưu Lai Nỗ Tư chứng kiến hắn như vậy, bất đắc dĩ thở dài, vỗ vỗ vai hắn nói: “Không có chuyện gì là tốt rồi, ta thực sự rất lo lắng cho ngươi”.
“Ngươi biết ta đi chỗ đó?”
“Đương nhiên, ta gọi điện thoại nhưng ngươi không bắt máy”, Vưu Lai Nỗ Tư theo dõi phản ứng của hắn, “lập tức nghĩ đến là ngươi tự tiện chạy đến chỗ mà được lưu lại trên tấm danh thiếp kia mà tên kia cố ý để lại”.
“Ngươi đúng là tinh tường ý nghĩ của ta”, Arni không thể không kinh ngạc, nhưng hắn phát hiện trong mắt người kia có một tia bi thương.
“—— ta không nên để ngươi ở lại”, dựa đầu vào vai Arni, giọng nói Vưu Lai Nỗ Tư tựa hồ có một chút hối hận cùng tiếc nuối.
Arni có điểm cảm thấy không biết làm sao. Hắn thật sự không tưởng tượng đến Vưu Lai Nỗ Tư lại quan tâm đến mình như thế. Chỉ thấy Vưu Lại Nỗ Tư ngẩng đầu lên, vuốt vuốt mấy lọn tóc của hắn: “Nếu như ngươi vì làm như vậy mà phát sinh chuyện gì, ta nhất định là hối hận tới nỗi đi tự sát”.
“Ngươi, ngươi nghĩ như vậy sao! Ngươi xem ta không có chuyện gì mà?” nghe vậy, Arni bối rối đáp lại, mà Vưu Lai Nỗ Tư thì dùng ánh mắt trách cứ nhìn hắn: “Thật vậy chăng? Ta còn sợ Lucifer sẽ còn làm ra chuyện gì với ngươi kìa.”
Nghe được Vưu Lai Nỗ Tư nói thế, Arni sửng sốt một chút, nhớ lại mấy giờ trước đích thực là bị Lucifer khủng bố, trong đầu cứ thế mà như thước phim ngắn tua lại. Nhưng hắn chứng kiến Vưu Lai Nỗ Tư phát hiện dắc mặt mình không đúng, lại rất nhanh hổi phục, tự trấn tĩnh bản thân.
“Đã phát sinh chuyện gì?” Vưu Lai Nỗ Tư như là muốn xác định lại mà hỏi.
“Thật ra là——-” Arni đã định mở miệng nói ra tất cả nhưng nghĩ lại mục đích mà Lucifer đã làm với mình mà dừng một chút. Vì muốn tránh làm cho Vưu Lai Nỗ Tư lo lắng, hắn quyết định lược bỏ mất vài chi tiết: “Hắn đưa cho ta một vài tin tức”.
“Tin tức?” Ngữ khí có chút hoài nghi.
“Thật? Ngươi không tin ta sao?” Arni bắt đầu thống hận chính mình không thể nói dối, “chỉ tại—– máy ghi âm ta mang theo bị rớt xuống nên …. mấy cái thông tin ta kiếm được không còn đó thôi!”.
“Như vậy không phải là không có tinh thần thực hiện nhiệm vụ sao?” Vưu Lai Nỗ Tư không khỏi bật cười.
“Ta nói là có liên quan đến chỗ nhốt người bị hại tiếp theo, có phải là cần phải nghiêm túc điều tra hay không?”
“Ngươi nói hắn nhắc nhở?” Vưu Lại Nỗ Tư bưng trà đi vào phòng khách.
“Ngô ngô, đúng vậy”, vừa ăn bánh ngọt vừa uống trà, “ là hướng đến tế đàn của ác ma”.
“Chân tướng của lời gợi ý này là gì?” Vưu Lai Nỗ Tư có thói quen ngồi dựa lưng vào vách tường nhà Arni mà nói.
“Hơn nữa lời gợi ý này quả huyền diệu khó giải thích”, Arni ngửa đầu tự hỏi, “là có ý gì?”
“Ngươi hỏi ta, ta cũng không biết a”, nhăn đôi lông mày, Vưu Lai Nỗ Tư nhìn về phía Arni: “Lucifer, chính là đầu lĩnh ác ma, hắn nói như vậy là vì danh xưng của chính hắn?”
Arni nghe xong liền lắc đầu.
“Ta không nghĩ đơn thuần chỉ là vì một nguyên nhân như vậy.”
Nói xong, Arni cúi đầu xuống, cẩn thận mà tự hỏi. Người kia lưu lại tin tức như vậy, mà lại làm cho người ta khó có thể đoán ra chính xác, nhưng cũng không phải là quá khó để giải thích.
“Lực lượng của ác ma”, Arni tự hỏi một hồi, rồi đột nhiên nghĩ tới, “Ta giống như có điểm ấn tượng, lực lượng của thiên sứ có phải chính là đến từ ánh mặt trời a?”
“Nếu vậy thì lực lượng của ác ma là đến từ nguyệt quang”, Vưu Lai Nỗ Tư tiếp lời, hai người bừng tỉnh một hồi, nhìn nhau mà nói, “Là chỉ ánh trăng?”
“Ta là nghĩ như vậy, nhưng giống như cũng không có cái gì liên quan vậy?”
“Nếu như là chỉ vệ tinh nhân tạo?” Xem TV, Vưu Lai Nỗ Tư như là biết rõ đáp án, “Ánh trăng kì thật chính là quay xung quanh trái đất như một vệ tinh, như vậy thì cũng giống như là vệ tinh nhân tạo a? Hướng tới Tế Đàn có thể là nơi tiếp nhận tin tức phát ra từ vệ tinh—”
“Hệ thống vệ tinh”, Arni than nhẹ mà nói, “nhân tạo?”
“Hướng tới cũng có nghĩa là nghênh đón”, Vưu Lai Nỗ Tư vừa nói vừa nhìn trần nhà, “Tối nay đi ngắm trăng một chút”
“Nói cách khác là phải hơn một chút a?”
Những lời này vừa nói ra, trong lòng của hai người đã có chút minh bạch.
………….
Hai người lên xe đến một nơi quả thật thưa thớt người. Có lẽ là bởi vì không có những tòa nhà lớn a, nên có thể nhìn thấy rõ bầu trời đầy những vì sao tinh tú, thật rất đẹp.
Ánh trăng nhìn cũng thấy sáng ngời rất nhiều.
Bọn họ đi vào địa phương cao nhất lớn nhất, là nơi nhận thông tin kết nối từ vệ tinh. Do không có căn cứ xác thực, bọn họ chẳng khác gì là lén điều tra, nhưng vì Vưu Lai Nỗ Tư cẩn thận nên đã có báo cáo với cục cảnh sát hành về động lần này của bọn họ. Sâu kín bên trong chính là dày đặc những hệ thống thu nhận tín hiệu vệ tinh. Người nọ lựa chọn nơi chứa nhiều công cụ khoa học kỹ thuật như thế, còn là ở vùng ngoại ô hẻo lánh, làm cho có cảm giác thấy lạ lạ.
“Yên tĩnh quá….” Arni gẩy gẩy mấy lọn tóc trước mặt, thở dài, thân thể nửa ngồi nửa nằm trên xe, nhìn lên tòa tháp sắt cao kia. Trên đỉnh tháp, bóng đêm đã mơ hồ bao phủ lấy tất cả.
“Lên trên xem thử a” Vưu Lai Nỗ Tư xuống xe nói. Hắn nhìn thấy Arni khẩn trương, tuy là có nét lo lắng, nhưng hắn hiểu Arni nhất định sẽ kiên trì muốn tới xem xét. Arni thở sâu một hơi, gật đầu đồng ý, hai người tựu lúc đi thang máy lên đến lầu cao nhất.
Thang máy không thể đưa lên đến tầng cao nhất, chỉ có thể đưa đến tầng kế cận. Muốn lên tầng cao nhất đó, nhất định chỉ có thể đi tiếp bằng thang bộ. Nhìn sơ thang máy có chút điểm nhìn được qua đài, nhưng là không có ánh sáng, ánh trăng chiếu bào trên cửa kính, chỉ có thể thấy le lói một vào tia hàn ý.
Vưu Lai Nỗ Tư trước tiên ở trong thang máy thì đi điều tra một chút, còn Arni thì lại không mấy tỉnh táo lắm. Trong đầu hắn hiện tại chỉ có những lời Lucifer đã nói, cứ phảng phất mãi như là bị thôi miên vậy, không để ý đến Vưu Lai Nỗ Tư đang đi điều tra cái gì trước tiên, đều vội vàng muốn đến lầu cao nhất
Lầu cao nhất là cơ phòng, nhưng tựa hồ là đã lâu không có người dùng.
Arni bước nhanh lên thang bộ, đi đến trước cánh cửa gỗ của tầng cao nhất đã có chút cũ kỹ. Sau cánh cửa này chính là cơ phòng. Trực giác nói cho hắn biết, bên trong có người. Bất quá vì an toàn, hẳn là nên áp tai vào cửa để nghe qua thoáng tình hình bên trong. Không ngoài dự đoán, bên trong cảnh cửa gỗ truyền qua một âm thanh cổ quái, ngô ngô ừ, tiếng kêu như cầu cứu, cũng giống như tiếng rên rỉ của nữ nhân.
Arni nghe được tiếng người, liền ngay trong đầu hiện lên hình ảnh của người nữ nhân bị hại trước kia chịu khổ nhục, bị cường bạo đến chết. Nghĩ đến khả năng Lucifer chỉ sau cánh cửa này đang tàn sát nữ tử, Arni như mất đi hết tỉnh táo, hắn lực mạnh cầm lấy tay cầm mở cửa, không mở được liền liều mình dùng bả vai xô cửa ra.
Tại chỗ Vưu Lai Nỗ Tư đang điều tra, thì có chút kì quái.
Trong này quả thật là có vương bụi. Tựu như đã biết, tầng trên cùng này là có rất ít người đến, nhưng là góc tường bị dính mạng nhện vẫn còn rất mới.
“Quả nhiên là có người đã tới, hơn nữa lại không có ý đồ che dấu dấu vết của chính mình”.
Vưu Lai Nỗ Tư cũng không thấy khẩn trương lên, hắn vịn vách tường nghĩ quan sát mạng nhện, lại cảm thấy vách tường lại có một loại chấn động hết sức kỳ quái. Cẩn thận tự hỏi, đằng sau tường này chính là thang máy chính giữa, mà phòng điều khiển thang máy chính là ở tầng trên cùng.
Tự hỏi thật lâu, Vưu Lai Nỗ Tư càng nghĩ càng thấy không đúng. Loại chấn động này quả không có chút tự nhiên, giống như là có cái gì đó ma sát….
“Chẳng lẽ là—– nguy rồi! Arni!”
“Vì cái gì, cái nắm tay mở cửa lại cứng đến như vậy?” Arni trong nội tâm mặc dù có một tia nghi hoặc, bất quá hắn đã không thể nào mà nghiên cứu kỹ, chỉ nghĩ là mau chóng mở cửa cứu người bị hại ở bên trong.
“Phanh!”
Thật vất vả mới phá được cửa gỗ, Arni cũng bởi vì mất đi trọng tâm mà ngã rầm một cái lăn đến trong phòng. Nằm trên mặt đất, hắn nghe được một tiếng nổ nhỏ, sau đó là một âm thanh chói tai của một loại bom nổ chậm ma sát. Trong lúc đó thì lại có một chất lỏng ấm nóng cùng một vài thứ rơi xuống trên người hắn.
Arni cả người kinh sợ, bị chấn động thoáng cái.
“Nguy rồi!” Tại nguy cơ bốn phía trơn trợt, nói không chừng có thể nguy hiểm đến tánh mạng, Arni tranh thủ thời gian mở mắt chuẩn bị đứng lên. Nhưng khi hắn tập trung nhìn vào, toàn thân hắn như nhũn ra, thế nào cũng không thể đứng dậy được. Vừa rồi rơi xuống trên người hắn chính là tứ chi của nữ nhân! Còn có bầu vú đầy đặn, cái mông lớn mê người, còn có cái đầu nữ nhân dung mạo xinh đẹp… Hiện tại, tất cả đều bị tách rời ra, từng khối từng khối tán lạc bên cạnh Arni. Có chút phần còn lại của chân tay đã bị cụt nằm trên người hắn, giống như vừa cắt bỏ chân của ếch nhái không ngừng run rẩy…
Arni không khỏi chuyển động thoáng cái phần cổ cứng ngắc của mình, đưa ánh mắt hướng đến trên người mình. Như là được đổ nguyên một thùng sơn màu đỏ, cả người Arni nhuốm đầy một màu đỏ tươi. Điểm bất đồng chính là…. đó là ám áp, tanh hôi của máu tươi. Giống như toàn bộ máu tươi của nữ nhân đều được giội lên người hắn, nhưng là hắn chỉ cảm thấy toàn thân cao thấp đều như dính hồ, quần áo cũng bởi vì máu tươi dính ướt mà kề sát thân thể. Cái thứ làm cho hắn dốc hết tâm can chính là, máu tươi không chỉ dính trên quần áo, còn dọc theo cổ trượt đến thắt lưng, rất giống như ngàn vạn con sâu đang bò trên lưng.
“Trời ạ….. Ta không được….” Arni xác thực cảm thấy cây cột chống đỡ tất cả trong cơ thể mình dần dần tan vỡ. Hắn khởi vận tất cả ý chí, ý định đứng lên cái loại tình cảnh ác mootnj này. Đúng lúc này, cái đầu nữ nhân rớt xuống khi nãy lại đột nhiên quay tròn rồi dừng lại. Dừng lại ở ngay khoảng cách gò má Arni khoảng chừng vài cm, cùng hắn đối mặt. Đó là một nữ nhân xinh đẹp tóc vàng, Arni đơn giản nhìn vào đôi mắt nữ nhân, trong cái con ngươi màu lam nhàn nhạt ấy chứng kiến thấy cái bóng của mình, cũng chứng kiến thấy sợ hãi của bản thân.
Nhất định chính là trước khi chết đã bị tra tấn rất lớn a? Hai mắt nàng mở thật lớn, bị vải ngăn chặn lại ở miệng, đôi môi anh đào cũng không tự nhiên mở ra. Đáng sợ nhất chính là trên mặt còn đang run run, da mặt nhảy nhảy, giống như tùy thời sẽ mở miệng nói chuyện. Nhưng khi nhìn đến trên cổ đã bị đứt lìa, chỉ biết điều đó là không có khả năng.
Phần cổ bị đứt không ngừng chảy ra máu, đỏ thẫm một màu chậm rãi hướng Arni mà tràn ra, sộc vào mũi một mùi tanh hôi kéo căng thần kinh của hắn.
“……..Là ngươi…..”
Đôi mắt nữ nhân như hiện tại chỉ trích Arni.
“…….Hại chết ta……..”
“Không có…. ta không có…..”
“………Là tội của ngươi…..”
“Không phải! Không cần phải như vậy trừng mắt nhìn ta…….”
Như một bệnh nhân tâm thần mà thét lên, một lần, rồi lại một lần, cuối cùng biến thành một giọng nức nở nghẹn ngào. Arni ôm đầu, cuộn lại thân thể. Nằm ở đây không phải là chính mình, nhưng mà bởi vì chính mình nằm trong vũng máu mà dần dần mất đi ý thức.