Kí Sự Nghiệp Quật Của Công Cặn Bã

chương 31: [pn]kí sự 'nghiệp quật'

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai chiếc đầu tóc tơ lù xù nho nhỏ dán sát lên mặt kiếng cửa sổ sát đất ngắm nhìn cảnh tuyết bay đầy trời. Đây là lần đầu tiên hai bé thấy tuyết. Nhìn thấy có một bông tuyết thật lớn rớt lên trên mặt kiếng, lập tức há to miệng phát ra tiếng kinh ngạc tò mò lạ lẫm.

Từ trên cầu thang, Nghiêm Tư Vinh bước xuống, nhìn thấy dáng vẻ hai đứa nhỏ vẫn còn đang chụm đầu dán cả người dính lên trên mặt kiếng cửa sổ ngắm tuyết làm y không khỏi buồn cười.

- Tiểu Sâm, đừng xem nữa, dẫn em trai lại đây, coi chừng bị bắt cóc đó nha.

Bé có vóc dáng nhìn lớn hơn một chút, nghe thấy cha mình kêu, ngay tức khắc đôi mắt bừng sáng lên, kéo lấy em trai cũng mặc bộ đồ ngủ cùng kiểu gấu con, nhảy nhót chạy rần rần, vội nhào vào trong lòng ngực ba nhỏ của mình.

- Ba ba! Tuyết! Sâm Sâm muốn chơi!

- Muốn chơi! Muốn chơi!

Hai bé con chớp chớp hàng lông mi, mở to mắt tròn xoe nhìn chăm chú vào y, biểu đạt khát vọng của mình.

Nghiêm Tư Vinh bị vẻ đáng yêu của hai bé con đánh trúng tim đến run rẩy cả lên, nhưng nhớ đến hai bé con mới vừa bị cảm mới hết, rốt cuộc y vẫn giữ vững lý trí dỗ dành:

- Bé cưng đợi chút nữa, ba ba ra ngoài xúc tuyết vào cho con chơi nha.

Ở phòng bếp, Cố Thận Hành đang bận nấu cơm vừa nghe thấy liền rất không vui, sao lại có thể để cho vợ mình đi ra cửa giữa trời tuyết như này được chứ liền lớn tiếng kêu:

- Tiểu Dục! Đâu rồi? Ra ngoài xúc tuyết mau lên!

Ngay tức thì vang lên vài tiếng bước đi 'cộp cộp cộp', đồng thời xuất hiện một người đàn ông cao gầy vừa gãi đầu vừa đi xuống cầu thang mở miệng hỏi.

- Sao vậy? Có chuyện gì hả?

- Tiểu Sâm và Tiểu Việt muốn chơi tuyết.

Nghiêm Tư Vinh cũng đã mặc xong áo khoác vừa hỏi cậu:

- Anh có muốn cùng em đi xúc tuyết không?

Vợ mình đã mở lời mời, đương nhiên là đi rồi!

Cố Dục Hành nhanh tay mau chân tròng lên quần áo ngoài, cầm theo dụng cụ liền nắm lấy tay vợ mình vui sướng chạy ngay ra khỏi cửa nhà rồi tung tăng trên sân vườn đầy tuyết. Anh cả nấu cơm, anh hai lệch múi giờ vẫn còn ngủ. Vì vậy, giờ vợ là của riêng cậu, đây!

Đêm mùa đông luôn rất nhanh mà buông xuống, mới sáu giờ hơn mấy phút, bầu trời đã tối đen.

Chiếc đèn sàn toả ra ánh sáng mờ nhạt, soi rọi một vùng trắng xoá mênh mông.

Bọn họ đang đào tuyết trong sân vườn nhỏ trước cửa nhà. Rất nhanh, đã chất đầy tuyết chiếc xô được lấy từ bếp ra.

Cố Dục Hành không cam lòng để vợ mình quay vào nhà ngay để bị hai đứa ranh con kia chiếm giữ. Cậu duỗi tay ôm đi chiếc xô đầy tuyết vừa nói:

- Hai đứa mình làm đôi người tuyết cho bọn nhỏ đi ha?

Cả hai người đều có đeo găng tay đội mũ, nên dù chơi trong tuyết một lát cũng không sợ lạnh. Nghiêm Tư Vinh nghĩ đến hai bé con đáng yêu trong nhà chưa từng ra ngoài ngắm nhìn thế giới nhiều, lập tức đồng ý lời đề nghị này.

Nghiêm Tư Vinh chất tuyết lên làm thân mình, còn Cố Dục Hành chồng tuyết làm đầu. Hai người còn bẻ mấy nhánh cây nhỏ cắm lên người tuyết để trang trí. Cố Dục Hành cắm lỏng, nên nhánh cây lập tức rớt xuống.

Nghiêm Tư Vinh nhặt lên cắm lại lần nữa cho nó, bỗng không ngờ, có một nụ hôn ấm áp rơi xuống trên khoé môi y.

Cố Dục Hành đỏ mặt nói:

- Có người nói, hôn nhau dưới trời tuyết, thì sẽ bên nhau đến già đó.

Nghiêm Tư Vinh chớp mi. Tên nhóc này ở trên giường chơi rất hung, nhưng dưới giường lại ngây thơ cực kì, làm người ta không nhịn nổi muốn trêu ghẹo.

- Thật sao? Nhưng mà hai ta đều đội mũ mà.

Cố Dục Hành lén muốn gỡ nón xuống, nhưng ngay tức thì vợ mình nói ra một câu là cậu bị ghim lại ngay đơ tại chỗ:

- Gỡ mũ xuống sẽ làm em lạnh mất.

Nhìn dáng vẻ đáng thương vô cùng của cậu, Nghiêm Tư Vinh cười hôn đáp lại.

Hai người đùa giỡn ầm ĩ trên nền tuyết. Sau khi quay vào trong nhà, Cố Thận Hành và Cố Ngạn Hành đã bưng món ăn dọn lên bàn hết cả rồi.

Hai bé con vừa mới chạm vào tuyết, đang là lúc vui vẻ tò mò nhất, ham chơi đến mức không chịu ngồi vào bàn ăn cơm.

Cố Thận Hành cũng mặc kệ hai tên nhãi con này.

Đáng lẽ, ban đầu trong kế hoạch của chuyến đi nghỉ ở Xứ Tuyết này, nào có chuyện dắt theo hai tên nhóc này. Do hai tên nhóc này ra vẻ đáng thương vừa khóc chít chít ôm đùi đòi đi theo cho bằng được, nên hiện tại dẫn tụi nhỏ này đi theo đến đây đã là sự nhún nhường lớn nhất của anh rồi.

- Có má Tôn trông chừng rồi, Vinh Vinh lại đây ăn cơm, kệ bọn nhỏ đi.

Cố Đại và Cố Nhị cùng ngồi xuống cạnh hai bên Nghiêm Tư Vinh. Cố Dục Hành đến chậm một bước, đành phải ngồi đối diện với vợ mình.

Một bữa cơm tươm tất, trong lúc ăn uống cũng an ổn. Có con cái ở đây, không ai có cử chỉ kì cục cả.

Nghiêm Tư Vinh ăn xong, muốn đi chăm nom hai đứa con nhỏ. Nhưng Cố Dục Hành ngăn y lại:

- Lên lầu tắm nước nóng đi đã, em vừa mới ra ngoài trời chơi có chút lâu, đừng để bị cảm lạnh. Để anh và anh hai đút cơm cho bọn nhỏ ăn là được mà.

Chuyến đi nghỉ lễ Giáng Sinh ở Xứ Tuyết này, là kì nghỉ mà cả nhà chờ mong rất lâu rồi. Vì muốn chờ chọn đúng thời gian mà mọi người cùng lúc đều được nghỉ là điều không phải dễ dàng. Nhớ lại, mấy hôm trước hai đứa nhỏ đều bị cảm lạnh, y chỉ lo chăm sóc chúng đến khi khoẻ lại thì cũng đã mất quá nhiều thời gian, mà chưa làm được gì cả......

Đây cũng là lúc để mở ra chiếc hộp dưới gầm giường.

Bốn người họ vốn mỗi người ở một phòng. Nhưng được sử dụng nhiều nhất vẫn là căn phòng chính rộng rãi quá mức mà y đang ở đây. Cũng may là do rộng quá mức, nếu không thì y muốn lén giấu đồ đi cũng không có chỗ để giấu mất.

Nghiêm Tư Vinh ngâm mình một lát. Dưới làn nước ấm dập dờn dần xua tan đi mỏi mệt của mấy ngày đã biến mất hầu như không còn, y mới bọc áo tắm dài bước ra ngoài. Y rất cẩn thận mò mẫn dưới gần giường của mình mà lấy ra một cái hộp.

Mở hộp ra là một bộ nội y tình thú.

Một chiếc băng đô đen được trang trí hai sừng hươu nhỏ bằng nhung. Một vòng cổ có treo một chiếc chuông nhỏ. Một cái áo nội y bằng lụa mỏng xuyên thấu trơn mềm rũ xuống tới tận bắp đùi. Một chiếc quần lót thắt nơ bướm nhỏ nhắn không che được mấy, và một cái nút bịt hậu môn được trang trí thành chiếc đuôi lông hươu mềm mượt.

Y gọi điện cho bảo mẫu xác nhận tình hình. Bảo mẫu nói, hai đứa nhỏ mới vừa uống sữa, uống xong sữa liền buồn ngủ ngay, đang chuẩn bị ngủ. Y an tâm đóng cửa lại, mới lần lượt mặc từng món đồ trong hộp lên người mình.

Từ ngăn kéo tủ đầu giường, y lấy nhuận hoạt tề, đổ lên trên thân nút hậu môn.

Đồng thời, trái tim y lại hồi hộp đập nhanh đến độ phát ra tiếng 'thình thịch'.

Vì sau khi bọn nhỏ ngủ, rất nhanh ba anh em sẽ đến đây ngay.

Y quỳ gối trên giường, hạ eo xuống ghìm lại, nâng mông cao lên, tự thọc hai ngón tay vào lỗ sau mềm mại của mình. Y rất ít khi tự mình làm nới lỏng, cho nên hiện giờ y chỉ đành vừa hồi hộp vừa phải tự mò mẫn. Nhúc nhích hai ngón tay thọc rút một cách lộn xộn ở trong lỗ sau, tự chơi mình nửa vời chưa đủ sướng.

Y vùi đầu ở trong chăn, hóp eo xuống, duỗi một tay bẻ hai cánh mông ra, lại dùng một tay còn lại cầm lấy nút bịt hậu môn trong suốt đầy dịch bôi trơn đút vào bên trong mông, rất nhanh đã nuốt đỉnh chóp nhòn nhọn lành lạnh vào trong. Đã khá lâu, lỗ thịt chưa nhấm nháp qua thứ đồ quá lớn như này. Cơ thể y vui vẻ đón nhận, thành ruột bên trong lập tức xoắn chặt lấy vật này.

Nghiêm Tư Vinh thở hổn hển một hơi, cố sức tự thả lỏng cơ thể mình, tay dùng sức tự muốn đẩy mạnh hết cả vào phía sau cơ thể mình.

Bỗng nhiên vang lên tiếng mở cửa phòng, làm y giật mình sợ tới mức tay của y cũng run lên một cái, trượt tay làm cả vật to lớn kia hoàn toàn nuốt vào trong thân thể mình. Cùng lúc này, y thuận thế lăn một cái trên giường, kéo tấm chăn trắng như tuyết liền muốn trùm lên hết cả người mình lại.

Khi hai người bước vào phòng ngủ, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo lại liếc nhau, cực kì có ăn ý kéo người trong chăn ra ngoài.

- Mặc đẹp như vậy, lại trốn trong chăn làm gì.

Cố Ngạn Hành nói.

Nghiêm Tư Vinh ngượng ngùng đến mức đỏ bừng cả mặt. Y kìm lại sự thẹn thùng hỏi:

- Vậy chồng thích không?

Trả lời y, chính là hành động của hai người. Cố Thận Hành và Cố Ngạn Hành lần lượt từng người một trước một sau nhốt y ở trong lòng ngực. Chỉ có vài chiếc nút là còn được gài an ổn đàng hoàng thủ vững vị trí trên áo sơmi mặc trên người y. Một bàn tay đặt lên hõm eo của y, mơn trớn làn da trần của y. từ phía sau, Cố Ngạn Hành thò người đến hôn môi với y, môi lưỡi quấn quýt đã nhanh chóng khơi dậy ham muốn dục vọng ở trong y. Quần lót y bị kéo ra, có một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve dương v*t nửa cương của y. Chiếc đuôi huơu nho nhỏ được người túm lấy kéo ra một cái, rồi lại thọc thật sâu vào trong.

Nghiêm Tư Vinh khó nhịn vặn eo lắc mông. Thứ đồ cứng rắn này lại không làm y sướng một chút nào. Lỗ sau của y đã đủ ướt, y muốn thức khác được nhét vào hơn.

- Sao hả, có hứng sớm thế à?

Cố Thận Hành rút cái đuôi huơu ra, ngay tức thì chầm chậm tự đưa mình vào trong.

- Hưm...... ư a ưm...... hức......

Nghiêm Tư Vinh phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào. Cảm giác thành thịt của mình được lấp đầy quá là sung sướng. Y dang rộng hai chân gác lên trên vai Cố Thận Hành. Cả người y khẽ chập chùng theo từng đợt thọc vào rút ra của anh, cùng lúc cái chuông lủng lẳng trên vòng cổ cũng lắc lư theo reo lên âm thanh réo rắt. 'Viên đậu đỏ' trước ngực y lại rơi vào khoang miệng mềm ướt lại nóng hầm hập mút lấy nó, dùng sức mút mạnh bạo liên tục hừng hực khí thế không hút được chút gì ra thì chưa cam lòng mà chịu dừng lại. Không hiểu vì sao mà thời kì tiết sữa của Nghiêm Tư Vinh vẫn luôn chưa từng ngưng lại. Sau một lúc bị người đàn ông hung hăng bú mút, đúng thật là đã hút ra được một ít sữa ra.

Chỉ là người đàn ông lại chưa vừa lòng, sau khi anh đâm lút cán vào sâu bên trong rồi lại bất động liền ngừng. Mà anh lại mạnh bạo bú mút lấy 'viên đậu đỏ' đến sưng đỏ lấp lánh ánh nước, vừa nhe răng nanh nhòn nhọn đè nghiến lên lỗ ti. Làm cho Nghiêm Tư Vinh vừa đau vừa sướng, chỉ biết duỗi năm ngón tay bắt lấy đầu tóc của người đàn ông, lại như tự ngược mà cố ưỡn ngực tự dâng mình lên.

Còn dương v*t cương cứng đến mức chảy nước của y đang bị Cố Ngạn Hành nắm trong tay mà dịu dàng vuốt ve. Đồng thời, 'tên nhóc to bự' trong cơ thể y thường thường nghiền qua điểm G. Cả hai hôn nhau thật sâu, đầu lưỡi bị mút mạnh. Dưới sự tấn công chơi đùa ở trước lẫn sau cả cơ thể y, làm y rất nhanh thít chặt vòng eo lập tức bắn ra.

Nhưng bọn họ đều biết rõ đây chỉ mới là khúc nhạc dạo đầu cho một màn trình diễn điên cuồng hơn thôi.

Cố Thận Hành rút ra khỏi thân thể của y, thì y lập tức hiểu hai người họ phải làm gì rồi.

Nghiêm Tư Vinh ngoan ngoãn quỳ lên trên giường, để cho dương v*t to lớn dễ dàng đút vào lấp kín thành ruột trong người y. Nghiêm Tư Vinh bị chịch mạnh bạo đến mức phải kêu rên lên một tiếng, cùng lúc này lại có một cây dương v*t dữ tợn va lên trên mặt y, quy đầu cọ qua khóe môi như có như không.

Nghiêm Tư Vinh hít sâu một hơi, mới nghiêng đầu liếm lên.

Ngay tức thì, mùi vị tanh mặn lan tràn khắp khoang miệng, nhưng dường như là y đã nếm được món ngon nào đó không gì sánh bằng. Y liếm láp qua thân dương v*t thô dài, ngậm lấy quy đầu cố sức phun ra nuốt vào, mê muội mà càng bú mút nhiều hơn nữa. Nhưng dương v*t quá lớn, y chỉ có thể ngậm lấy đầu khắc mút sâu thêm một chút, vươn đầu lưỡi linh hoạt nhẹ nhàng liếm láp, quét qua mọi đường gân guốc quấn quanh thân dương v*t. Y điều khiểu bựa lưỡi thô ráp kích thích lỗ tiểu ở đỉnh quy đầu, liếm mút say mê đến mức người đàn ông sung sướng đến kêu rên đầy gợi cảm.

Y là người bị chịch, nhưng y lại là người làm chủ cuộc chơi nhục dục điên cuồng này.

Y vươn một bàn tay ra nắm lấy phần thân thô dài dư lại của dương v*t, ra sức tuốt động chơi đùa vỗ về. Đồng thời, y dùng khoang miệng mềm ướt ấm nóng gắng hết sức nuốt nó vào càng nhiều hơn. Người đàn ông túm lấy tóc của y, hung bạo cử động vòng eo đâm thúc liên tiếp vào trong khoang miệng của y không dừng.

Nghiêm Tư Vinh khó chịu đến ứa nước mắt. Từng cú thúc sâu tận cuống họng làm y không có cách nào hít thở nổi, phối hợp cùng lúc với mỗi một đợt đâm rút thong thả nhẹ nhàng cũng bắt đầu kịch liệt theo, hung bạo mạnh mẽ đâm đến điểm G của y.

Nghiêm Tư Vinh sợ nhất là hắn bắn tinh ở trong cổ họng của y sẽ làm y ngạt thở mất. Cho nên, y vội lui ra ngoài một chút, chỉ ngậm lấy quy đầu cố ý đột nhiên mút mạnh một cái, ngay tức thì bắn ra từng luồng tinh dịch đặc sệt rót đầy miệng mình. Y chật vật nuốt xuống.

Cánh cửa lại mở ra lần nữa, là Cố Dục Hành. Cậu chạy vội tới bên giường, oan ức tủi thân mở miệng lên án:

- Mấy người này lại ăn vụng trước rồi!

Nghiêm Tư Vinh chột dạ quay đầu đi. Y chùi đi vết dịch trắng đục trào ra nơi khóe môi, như thể làm vậy là đã có thể tiêu hủy chứng cứ vậy.

Cố Ngạn Hành hỏi cậu:

- Bọn nhỏ ngủ rồi à?

- Tiểu Việt quấy đòi ba ba, em phải dỗ rất lâu mới ngủ.

Bằng không sao mình lại để lỡ mà không kịp vào chơi cùng chớ!

Cố Ngạn Hành đã bắn một lần, nên nhường lại chỗ cho cậu.

Cố Thận Hành nhắc nhở cậu:

- ĐểVinh Vinh nghỉ một lát đã.

Cố Dục Hành- người vẫn chưa ăn được đến miệng dùng cặp mắt trông mong mà nhìn chằm chằm vào Nghiêm Tư Vinh. Nhưng Nghiêm Tư Vinh vẫn không dao động, y khàn giọng nài nỉ:

- Cho em uống miếng nước trước đã.

Đêm nay, y mới là người mệt nhất nên cần được ưu tiên mà.

Cố Dục Hành chịu thương chịu khó mà vội chạy đi rót nước. Tất cả đều là lỗi của hai anh trai hết!

- A!......

Bất thình lình ập đến một cú thúc mạnh bạo đâm sâu vào trong cơ thể, làm cho Nghiêm Tư Vinh tỉnh táo lại liền rên rỉ:

- Nhẹ chút...... A...... bị đâm xuyên mất...... A

Theo động tác va chạm kịch liệt làm cho chiếc chuông lắc lư reo vang vui tai.

Cố Thận Hành banh hai cánh mông của y ra, vừa đâm cả cây gậy th*t to bự nóng hổi thúc vào lút cán vừa hỏi trêu:

- Bé hươu cái được cưỡi sướng không nào?

Đỉnh quy đầu khổng lồ thọc sâu va vào miệng túi thai, nghiền qua cọ lại ngay chỗ mềm mụp nổi gồ lên này, làm Nghiêm Tư Vinh sướng đến độ quỳ không vững nữa, mà y trực tiếp dựa hẳn lên trên người Cố Ngạn Hành.

- Sướng...... lắm...... chồng em chịch...... rất sướng...

- Ưm a... đừng nghiền chỗ đó nữa... chồng ơi!

Ngay lập tức, lỗ sau co rút kịch liệt liền lên đỉnh lần nữa.

Cố Thận Hành nhắm mắt hưởng thụ một lát, sau mới thở dài một tiếng, lại đâm thúc mấy chục đợt liền chống lấy miệng túi thai mà bắn tinh.

Cố Dục Hành bưng ly nước đến, uống từng hớp nhỏ rồi dùng miệng đút cho Nghiêm Tư Vinh uống.

Nghiêm Tư Vinh lấy lại chút sức lực, ra lệnh với cậu:

- Nằm lên trên giường.

Cố Dục Hành lập tức hiểu ngay. Cậu vội đặt ly xuống rồi nằm thẳng tắp xuống giường. 'Bé chim' của cậu đang cứng ngắc, thẳng tắp nhếch lên cao.

Cố Ngạn Hành ôm lấy y, nâng đỡ cả người y ăn hết cả cây dương v*t cứng ngắc lại nóng hổi này.

Nghiêm Tư Vinh ngửa đầu, chậm rãi ngồi xuống. Chiều dài của cây dương v*t này như là vô tận làm cho anh phải banh chặt lấy bắp đùi non đến phát run lên bần bật.

Đột ngột, Cố Dục Hành nâng eo dồn sức thúc lên một cú, đâm y làm cả người y nặng nề ngồi hẳn xuống. Tư thế khoá ngồi này càng làm cho dương v*t cậu đút vào càng sâu thêm. Nghiêm Tư Vinh hít một hơi thật sâu, mới bắt đầu vặn eo nâng hông, cả thân hình y phập phồng ngồi trên thắt lưng của cậu. Bỗng dưng, xuất hiện một cây ngón tay mơn trớn men theo chỗ giao hợp liền chen chúc đút vào cùng.

Nghiêm Tư Vinh sợ nhất là hai anh em họ cùng đút vào, nhưng y mà từ chối sẽ chỉ đổi lấy trừng phạt nặng hơn nữa.

Trên trán y phủ kín một tầng mồ hôi mỏng, Cố Ngạn Hành vừa hôn y, vừa nhét ngón tay thứ hai vào, lại mở miệng dỗ dành:

- Vợ yêu à, thả lỏng đi nào, đừng sợ, không phải là lần trước em vừa mới ăn rồi mà? Nghĩ xem, em có muốn hai cây gậy th*t cùng thúc vào tận miệng tử cung hay không nào?

Y nhớ tới lần trước hai anh em họ lấp đầy thành ruột của mình ra sao, hai cây dương v*t đua nhau thi thố tranh giành đâm thúc đến tận miệng túi thai, hung bạo chịch y đến mức sống sờ sờ mà mất khống chế.

Y phát ra một tiếng nức nở, cùng lúc lỗ sau đã được nhét vào ngón tay thứ ba.

Còn may, không phải là Cố Thận Hành muốn cùng đút vào; y hốt hoảng mà nghĩ, với một cái dương v*t của anh thôi cũng đã đủ chịu không nổi rồi.

Cố Dục Hành có một cây dương v*t dài lại hơi cong luôn thúc sâu vào tận bên trong. Còn cây của Cố Ngạn Hành thô dài vừa phải, chỉ là bề ngoài rất dữ tợn, từng đường gân xanh nổi cộm lên, gồ ghề càn quét từng chỗ trong lỗ thịt của y, làm y sướng điên cả lên đến mức run rẩy cả người.

Hốc mắt y đong đầy nước mắt, rơi rớt xuống như là chuỗi châu bị đứt. Hai cây dương v*t một trước một sau cùng nhau đâm thúc vào miệng túi thai, gây nên cảm giác sung sướng tột độ làm y nghẹn ngào không nói nổi, đến cả âm tiết đơn giản nhất cũng hoàn toàn không thể nào ra nổi.

- Lại sinh thêm một đứa nữa có được không? Rót đầy nơi này ha?

Hai anh em điều chỉnh lại vị trí của mình. Một cây dương v*t bị rút ra mà nghiền qua điểm G, còn một cây dương v*t kia liền thúc lút cán đâm đến tận miệng túi thai của y. Niềm sung sướng nhân đôi cuộn trào tràn trề bất tận không thôi, Nghiêm Tư Vinh bị chơi đến mức cả người run rẩy, đầu óc trống rỗng, dương v*t lại dưới tình huống không cần đụng chạm, lại tự bắn ra vài luồng tinh dịch.

- Sinh hay không sinh đây?

- ...Sinh! Sinh!...... không chịu nổi nữa...... xin anh mà......

Y khóc nức nở vừa kêu la lộn xộn, hình ảnh này chỉ càng làm ba người đàn ông thêm phấn khích.

Lại xuất hiên một cây dương v*t được để ở bên miệng Nghiêm Tư Vinh, y chỉ đành vừa nức nở vừa hé môi ngậm vào trong miệng mình. Cùng lúc này, trong thân thể y đang được lấp đầy bởi hai cây dương v*t của đàn ông. dương v*t to lớn cứng rắn vừa nóng hổi đang đấu đá lung tung khắp trong cơ thể y, mang đến khoái cảm tột độ cho y.

Đồng hồ điểm đúng chín giờ, chỉ mới là cảnh mở màn cho một đêm cày cấy vất vả như trên.

-HOÀN-

(14/02/2024)

Truyện Chữ Hay