Khuynh Thế Tuyệt Sủng Tiểu Hồ Phi

chương 93: ngươi muốn, thì cho ngươi (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Tử Sắc Y

Trong một sơn động nào đó ở ngoài đế đô, đôi mắt đẹp của Tô Mặc Nhi nhìn về phía trước xa xăm, trên khuôn mặt tuyệt mỹ nhỏ nhắn hiện lên nét đờ đẫn.

Tầm mắt của nàng đặt về phía, một con hồ ly có màu lông trắng như tuyết, đang ngẩng đầu lên, ánh mắt ngạo nghễ nhìn về phía nàng, còn cái miệng lúc đóng lúc mở phát ra âm thanh, “Như thế nào, chân thân của tiểu gia có phải là rất đẹp hay không?”

Tô Mặc Nhi, “...”

Nha ! Ai trơ mắt đi chứng kiến một người đang còn trưởng thành sống bình thường lại đột nhiên biến thành một con hồ ly, thì sẽ có tâm tình đi thưởng thức con hồ ly kia có xinh đẹp hay không sao? !

Nàng không trực tiếp ném một cục gạch qua, thì thật không có lỗi với hắn!

Khoé mắt Tô Mặc Nhi dường như ẩn chứa giận dữ, cắn răng nói, “Ngươi mau biến trở lại cho ta!”

Mỗ hồ ly u oán nhìn nàng một cái, sau đó, một luồng ánh sáng trắng chợt lóe lên, con hồ ly kia lập tức đã không thấy bóng dáng, chẳng mấy chốc trên khoảng trống kia xuất hiện một thiếu niên tuấn mỹ.

Chỉ là, toàn thân thiếu niên này trần truồng ! !

Gương mặt nhỏ nhắn của Tô Mặc Nhi tối sầm lại, lập tức đưa tay che mắt, tức giận nói, “Mặc quần áo vào!”

“Là, chủ nhân.”

Mỗ hồ ly chậm rãi đi đến một bên lấy áo bào, cũng chẳng thèm kiêng dè, mà thành thạo ở trước mặt Tô Mặc Nhi mặc vào.

Một hồi lâu, chỉ nghe giọng nói của hắn có chút tự hào, “Chủ nhân, tiểu gia đã mặc rồi. Lần này ngài hãy tin ta nói đi!”

“...” Khoé môi Tô Mặc Nhi giật giật, bất lực nâng trán, “Không nên gọi ta là chủ nhân, tuyệt đối là ngươi nhận lầm người!”

“Chủ nhân, tuyệt đối không sai được!” Tô Mặc Nhi vừa dứt lời, hắn đã vô cùng chắc chắc nói, “Trên người ngài chảy dòng máu cao quý nhất của hồ tộc, ở trong lục giới, ngoại trừ nữ vương, cũng chỉ có một mình công chúa ngài mới có được dòng máu thần khiết như thế!”

“... Nhưng ta là người.”

“Có thể chủ nhân đã nghe qua một câu nói gì chưa?” Vẻ mặt mỗ yêu quái đột nhiên nghiêm túc nhìn nàng.

Tô Mặc Nhi ngẩn người, hỏi, “Nói cái gì?”

Mỗ nam nghiêm mặt nói, “Thiên cơ không thể tiết lộ!”

Trong ngực Tô Mặc Nhi khó chịu một hồi, hận không thể tát một cái đánh hắn văng lên tường!

Vậy nói nhảm thì có ích lợi gì? !

“Chủ nhân, tất cả đều có định số. Hiện tại, chỉ là thời gian chưa tới!”

Tô Mặc Nhi nghe như lọt vào trong sương mù, cũng không muốn lại đi so đo với những lời kia, thuận miệng hỏi, “Ngươi tên là gì?”

“Thiên Chi, ta gọi là Thiên Chi!”

Tô Mặc Nhi gật gật đầu, coi như nhớ kỹ, nhưng vẫn không quên dặn dò với hắn, “Sau này, không được phép gọi ta là chủ nhân nữa!”

Cái tên này từ sau khi nàng tỉnh lại, hắn luôn liên tục vây quanh nàng gọi là chủ nhân, còn nói cho nàng biết một đống chuyện không giải thích được, khi nghe nàng cũng chỉ cảm thấy thật quá kì lạ khó nói.

Kể cả hắn nói hắn là hộ pháp của hồ tộc, nàng cũng không tin, cho đến khi hắn ở trước mặt nàng biến thành một con hồ ly, nàng mới không thể không tin.

Chỉ là, nàng thật sự không phải là công chúa của hồ tộc công chúa!

Nàng nhớ rõ là mình có cha mẹ, mặc dù nương chết sớm, phụ thân cũng không biết có phải là cha ruột của nàng hay không, nhưng nàng thật sự rõ ràng mình chính là con người!

“Nhưng ngươi đúng là chủ nhân của ta mà!” Thiên Chi thật sự là bướng bỉnh, hết lần này tới lần khác trên mặt của hắn còn mang theo một ít hồn nhiên, giống như là vốn không cảm thấy có chuyện gì không ổn.

Tô Mặc Nhi nhức đầu một hồi, hoàn toàn không phản bác được một lời.

Sau một lát, nàng mới mở miệng hỏi, “Ngươi bắt ta tới nơi này, là vì muốn cho ta thấy ngươi biến thân sao?”

Lúc này Thiên Chi bừng tỉnh đại ngộ, mới nhớ tới chuyện chính sự, bực tức nói, “Tiểu gia vốn nghĩ là độc ngươi mắc không có giải dược, nên muốn giúp ngươi giải độc. Đêm qua nếu không phải là người kia phá, thì tiểu gia đã sớm mang ngươi đi rồi!”

Bên tai Tô Mặc Nhi khẽ ửng đỏ, như nhanh lẩn trốn chiếc lông vũ kia, nghi hoặc hỏi, “Ngươi biết hắn?”

Nàng nhớ đêm qua bị người nọ ôm, dường như cũng nhớ mơ hồ là có người đã ngăn cản đường đi của bọn họ.

Bây giờ nhìn lại, người cản đường này, chính là tên nhị hoá ở trước mắt này rồi!

(Nhị hoá: có nghĩa là chị TMN chế chữ, ý bảo là TC có thể hoá thành hồ ly, có thể hoá thành người)

Truyện Chữ Hay