Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

quyển 3 chương 102

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hách Thiên Thần lui ra trước tiên, ung dung lau đi dấu vết bên môi, “Mấy vị Các lão đã thấy, cho dù ta lựa chọn Thiên Cơ Các thì có người cũng không cho phép ta đáp ứng. Muốn ta không gặp lại hắn thì ta cũng làm không được.”

Nghĩ đến quan hệ bất chính giữa hai huynh đệ, Liễu Phong Cố lấy lại tinh thần, vẻ mặt lộ ra biểu tình muốn buồn nôn, “Chúng ta cho ngươi cơ hội….”

“Các ngươi đang muốn chết!” Dám đưa ra yêu cầu bắt bọn họ từ nay về sau không được gặp lại, Hách Cửu Tiêu nhếch lên khóe môi nhưng đáy mắt không có ý cười mà chỉ có ám sắc thâm trầm.

Một trận gió lạnh như băng cắt qua không khí, nhiệt độ bỗng nhiên hạ xuống đột ngột, nghĩ đến tính tình của Hách Cửu Tiêu, một tên Các lão sợ hãi lui về sau vài bước, “Huyết Ma Y! Ngươi muốn làm cái gì? Nếu ngươi giết chúng ta….”

Hoàn toàn phớt lờ, ánh mắt của Hách Cửu Tiêu đông lạnh, tiếng mưa rơi như nhũ băng. Phốc, một làn gió sắc như đao xẹt qua, một cánh tay bị chặt đứt rồi văng lên giữa không trung, sau đó hạ xuống, máu bắn ra như mưa

Tiếng kêu thảm thiết thê lương đầy quỷ dị, tên Các lão kia đau đến mức ngất xỉu trên mặt đất, Liễu Phong Cố lập tức thủ thế, Phương Khiếu có công lực cao nhất nên đứng ở phía trước, đám người liên tục lui về phía sau.

“Ngươi giết chúng ta thì đệ đệ của ngươi coi như xong xuôi, Thiên Cơ Các cũng kết thúc, chúng ta chết thì các ngươi cũng không được sống thoải mái, chẳng khác nào cùng chết chung!”

Tiếng cước bộ lảo đảo vang vọng trong hành lang, đám người dừng bước, đứng đối lập với hai huynh đệ. Hách Cửu Tiêu khẽ nhắm mắt, Hách Thiên Thần nắm lấy bàn tay dưới cẩm y, cố gắng kiềm chế sát ý của Hách Cửu Tiêu, ý bảo hắn trước tiên đừng manh động, sau đó nhướng mi đối mặt với đám Các lão, “Thiên Cơ Các có tâm huyết của ta, ta không thể buông tha. Mà hắn là huynh trưởng của ta, cũng là…..” nhắm mắt lại, hắn bình tĩnh nói tiếp, “Cũng là người ta yêu.”

Nắm thật chặt tay Hách Cửu Tiêu, lúc này bàn tay của Hách Cửu Tiêu đã nắm lại tay hắn dưới lớp y mệ, hắn nhìn thẳng ánh mắt vừa kinh ngạc vừa khinh thường của đám Các lão, “Đối với hai sự lựa chọn này, ta sẽ không buông tay bất cứ cái nào. Về phần bọn ta là huynh đệ hay là quan hệ khác thì không liên can đến người bên ngoài. Thiên Cơ Các có quy củ của Thiên Cơ Các, các ngươi dám phóng hỏa trong Các, các ngươi có biết tội hay chưa?”

Ngữ thanh trầm trọng như tiếng kim thạch vang vọng trong hành lang địa lao, thanh y lỗi lạc đứng bên cạnh Hách Cửu Tiêu, vẻ mặt của hai huynh đệ lại phi thường trầm tĩnh.

Khi Hách Thiên Thần quyết định chọn yêu Hách Cửu Tiêu thì đã sớm đoán được đủ loại tình huống, vì vậy bây giờ không hề lúng túng, thu hồi vẻ ôn hòa, thần sắc phẫn nộ của hắn làm cho người ta hít thở không thông, tựa như một ngọn thái sơn đứng sừng sững.

Giống như hết thảy trầm ổn bình yên của ngọn thái sơn chỉ trong giây lát sẽ hoàn toàn khuynh đảo.

Liễu Phong Cố không ngờ chuyện này đã bị nói ra mà Hách Thiên Thần không hề chấn động, cũng không ngờ hắn cư nhiên lại ở trước mặt bọn họ nói về người mà hắn yêu, nhưng đối tượng không phải người nào khác, mà chính là ca ca của hắn!

Hắn trả lời bình tĩnh thản nhiên, tựa hồ đã sớm tính toán kỹ lưỡng, vài tên Các lão nghe thấy lời của hắn, nhìn thấy vẻ mặt của hắn như thế thì không thể không hoảng hốt, càng lúc càng trở nên kinh hãi.

Làm thủ hạ của Hách Thiên Thần trong thời gian không ngắn, bọn họ nhớ rõ, mỗi khi gặp chuyện ngoài ý muốn thì cũng không thấy Hách Thiên Thần luống cuống, khi mọi người rối loạn thì chỉ có một mình hắn bình tĩnh trấn định, trong khoảng thời gian ngắn có thể an bài thỏa đáng.

Lúc này, chẳng lẽ Hách Thiên Thần còn có chiêu gì hay sao? Không có khả năng, hắn căn bản không biết kế hoạch của bọn họ.

Phương Khiếu nháy mắt cho Liễu Phong Cố, Liễu Phong Cố gật đầu, sau đó cười lạnh vài tiếng, “Trước mặt chúng ta mà vẫn có thể làm ra chuyện như vậy, nói ra những lời vô sĩ. Hách Thiên Thần, ngươi không xứng làm Các chủ. Ngươi đã không đáp ứng cắt đứt quan hệ với hắn, nếu không muốn chúng ta đem chuyện này nói ra ngoài thì ngươi phải giao chức vị Các chủ cho chúng ta.” Những người khác đều gật đầu, hiển nhiên đã sớm thương nghị.

“Việc này tuyệt đối không có khả năng.” Hách Thiên Thần lắc đầu, hắn đã quá rõ ràng mưu đồ của bọn họ, “Các ngươi nghĩ ra trăm phương ngàn kế như thế, chẳng phải chính là vì muốn ép ta giao ra chức vị Các chủ hay sao.” Bọn họ ngay từ đầu đã hướng đến điểm này.

Ngữ thanh và thái độ nói chuyện như vậy đã chứng tỏ nam nhân mặc thanh y xem ra ôn hòa đã thật sự tức giận, thậm chí là phẫn nộ, đám người của Liễu Phong Cố tuy biết như thế nhưng cũng không kinh hoảng, bọn họ đã sớm có kế hoạch, “Không sai, ngươi phải giao ra chức vị Các chủ cho chúng ta.”

“Đám thủ hạ này sớm phải chết từ lâu.” Hách Cửu Tiêu quan sát bọn họ, khống chế không để cho mình động thủ.

“Ta biết bọn họ luôn bất mãn đối với quyền lực trong tay, cho đến bây giờ vẫn luôn có thành kiến đối với ta, nhưng nể tình bọn họ một lòng vì Thiên Cơ Các nên mới nhân nhượng cho đến ngày hôm nay nay, lúc này bọn họ làm như vậy cũng là vì tư lợi, một khi đã như thế, ta đương nhiên sẽ không tiếp tục làm ngơ.” Hách Thiên Thần cũng nhìn bọn họ, ánh mắt ôn hòa thản nhiên, không nhanh không chậm lướt qua.

Chịu không nổi ánh mắt quan sát của hai huynh đệ, Liễu Phong Cố mạnh mẽ tiến lên, dẫm nát ngọn đèn dầu trên mặt đất thành từng mảnh nhỏ, “Hách Thiên Thần, không cần giả vờ làm người lương thiện! Đừng tưởng bọn ta không biết ngươi làm cách nào để có được chức vị Các chủ!”

Ánh mắt ôn hòa lạnh nhạt chợt vỡ tung, như một mũi tên sắc bén phóng đến, Liễu Phong Cố không dám nhìn thẳng vào, đang lui từng bước thì Phương Khiếu ở bên cạnh lại nói tiếp, “Bọn ta sớm biết lão Các chủ trước đây đã chết như thế nào, là ngươi hại chết hắn!”

“Ngươi hại chết lão Các chủ để đoạt lấy Thiên Cơ Các. Hách Thiên Thần a Hách Thiên Thần, ngươi có lẽ không ngờ bọn ta biết được tất cả những điều này là do Các chủ trước khi chết đã nói cho bọn ta, sau này nếu xảy ra chuyện, nếu Thiên Cơ Các không có người tiếp nhận thì sẽ do Các lão chúng ta nắm trong tay. Hắn căn bản không có ý định lập Các chủ mới, làm sao lại giao Thiên Cơ Các cho ngươi!” Tên Các lão bị chặt đứt một cánh tay tỉnh dậy từ dưới đất, giọng điệu hung độc nói lên những lời này, rồi chậm rãi đứng dậy.

Lão Các chủ đối với bọn họ ơn trọng như núi, khi bọn họ biết hắn chết là lúc vô cùng kinh ngạc, không ai ngờ rằng hắn sẽ chết như vậy, trên chúc thư chỉ viết Thiên Cơ Các giao cho Hách Thiên Thần!

“Là ngươi giả tạo chữ viết của lão Các chủ, có phải hay không? Hay là ngươi buộc hắn viết?” Liễu Phong Cố lộ ra vẻ mặt dữ tợn, đám người còn lại đều trừng mắt nhìn, “Chúng ta đợi nhiều năm, cuối cùng cũng đợi được ngày hôm nay. Hách Thiên Thần, chính ngươi làm ra chuyện hạ lưu, chớ tránh chúng ta ép ngươi, Thiên Cơ Các vốn không phải của ngươi, giao ra đây!”

Các chủ tiền nhiệm Ngụy Tích Lâu? Ánh mắt của Hách Cửu Tiêu trở nên sắc lạnh, hắn không quên Ngụy Tích Lâu cứu Hách Thiên Thần là vì lợi dụng dị năng của Hách Thiên Thần, “Việc này là thật?” Hắn quay đầu nhìn đệ đệ của mình, “Ngươi giết Ngụy Tích Lâu?”

Hách Thiên Thần chớp mắt, trên khuôn mặt trầm ổn hiện lên vài phần lạnh lùng, lời nói của mấy tên Các lão quanh quẩn trong hành lang của địa lao, hắn chắp tay nhắm mắt lại, một lúc lâu sau mới chậm rãi nâng mắt lên.

Lời nói của Hách Thiên Thần rất nhẹ, dường như đang tự thì thào, “Thảo nào, thảo nào các ngươi bất mãn đối với quyền lực và địa vị như vậy, thân là Các lão nhưng Ngụy Tích Lâu không thể thỏa mãn các ngươi, hắn nói với các ngươi những lời này là vốn muốn các ngươi khống chế ta, thì ra là thế.”

Những lời này tương đương với việc thừa nhận sự thật – là hắn hại chết Ngụy Tích Lâu.

Mọi người kính nể Các chủ Thiên Cơ Các Đàn Y công tử, nhưng không ai ngờ là hắn không phải tiếp nhận chức vị Các chủ Thiên Cơ Các từ Ngụy Tích Lâu, mà là dùng thủ đoạn để chiếm đoạt. Như thanh liên trong trẻo, như minh nguyệt thuần khiết, như lưu vân cao cao tại thượng, tất cả đều là gạt người dối đời. Ai cũng nhìn thấy mặt ngoài mà không biết bên trong đã hãm sâu vào bùn đất, sóng ngầm đã khởi động.

Mái tóc đen được cột cao phía sau gáy, chắp tay mà đứng, thừa nhận tất cả, ánh mắt của Hách Thiên Thần trong bóng tối hiện lên một chút hồi ức đang trôi nổi. Ngụy Tích Lâu quả thật đã chết trước mặt hắn, là hắn bức tử Ngụy Tích Lâu bởi vì hắn muốn Thiên Cơ Các.

Thấy hắn thừa nhận, Liễu Phong Cố gật đầu, vừa giận vừa cười, “Khá Lắm Đàn Y, lúc trước ngươi làm thủ hạ của Lão Các chủ vẫn luôn khiêm tốn lạnh nhạt, ta chỉ biết trên đời làm gì có người như ngươi, hôm nay rốt cục thừa nhận Thiên Cơ Các vốn không phải của ngươi, trả lại cũng là điều cần phải làm!”

“Giao ra Thiên Cơ Các, bằng không bọn ta sẽ nói ra quan hệ bất chính của các ngươi!”

Hách Thiên Thần nhẹ nhàng phất y mệ, “Hôm nay, các ngươi không thể bước ra khỏi nơi này, nếu có thể thì lúc đó uy hiếp cũng không muộn.”

Hắn nhẹ nhàng bâng quơ phất y mệ, mấy tên Các lão cũng không dám lơi lỏng, tất cả đều bắt đầu thủ thế! Lực của năm người không biết có thể là đối thủ của huynh đệ bọn họ hay không, năm người cũng không thối lui, dường như đang ỷ vào điều gì đó.

“Thiên Thần, phải chăng hết thảy những gì xảy ra hôm nay đều nằm trong dự kiến của ngươi? Lúc trước ngươi nói là nhân nhượng, kỳ thực là đang chờ đợi, ngươi chờ bọn hắn nhịn không được, có đúng hay không?”

Hách Cửu Tiêu dường như có chút đăm chiêu, nghe được nguyên nhân cái chết của Ngụy Tích Lâu, hắn chỉ muốn mỉm cười, “Ngươi không phải không động vào bọn họ, mà là luôn luôn chờ đợi cơ hội, hoàn toàn loại bỏ bọn họ.” Tỷ như ngày hôm nay.

Sớm biết sự tình không hề đơn giản, lúc này được nghe nói thì Hách Cửu Tiêu tuy có một chút bất ngờ nhưng lại cảm thấy đó là chuyện đương nhiên.

Tuyệt đối không có lòng dạ đàn bà, bĩnh tĩnh phân tích thiệt hơn, vô luận bề ngoài ôn hòa tao nhã như thế nào thì lúc hạ thủ sẽ tuyệt đối không mềm lòng, như thế mới là Hách Thiên Thần, mới là đệ đệ của hắn. Xuất thân từ Hách Cốc, lại trải qua rất nhiều việc, quả thật chỉ có Hách Thiên Thần mới có thể làm cho Thiên Cơ Các sừng sững không ngã trong chốn võ lâm giang hồ.

“Nếu bọn họ không hai lòng thì ta sẽ không như thế.”Hách Thiên Thần khẽ nhíu mày, đây là tình huống rất tệ.

Lúc trước hắn cũng không thể hoàn toàn tin tưởng Hách Cửu Tiêu, cho dù Hách Cửu Tiêu là ca ca của hắn, huống chi là đám Các lão này, hắn hy vọng bọn họ có thể an phận thủ thường, nếu như không thể thì chỉ còn cách này.

Liễu Phong Cố nghiến răng nghiến lợi, hừ lạnh vài tiếng, “Khá lắm Hách Thiên Thần, đáng tiếc, hôm nay chưa hẳn có thể như ngươi mong muốn!”

Dứt lời, hắn xuất ra một chưởng, âm thanh của nội lực truyền sâu vào trong địa lao, một đám người từ trong các phòng giam ở dưới lầu và trên lầu nhào ra, hướng đến nơi này.

Tiếng bước chân của hơn một trăm người vang vọng trong địa lao, chỉ trong chốc lát ở hành lang lấp kín người. Sau lưng Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu chính là gian phòng đã từng giam giữ Lý Miên Ca, cửa phòng bị khóa, bên trong chỉ có một thi thể cháy đen, hai người không còn đường lui.

“Những người này đều là thủ hạ của bọn ta, chỉ cần bọn ta ra lệnh một tiếng thì huynh đệ hai người các ngươi sẽ chết trong này. Bọn ta sẽ nói với người ngoài là Lý Miên Ca phóng hỏa đào tẩu, sau đó nhân cơ hội ngươi chưa kịp phòng bị thì ám sát ngươi, chỉ cần mọi người biết được hắn là người của Lý gia thì sẽ không có ai nghi ngờ.”

“Bọn họ tuy rằng không bằng người của Nam Vô, nhưng công phu cũng không tệ, ta muốn biết các ngươi làm sao có thể ngăn cản hơn một trăm cao thủ!” Phương Khiếu ỷ vào. Đám Các lão đã sớm bất mãn đối với Hách Thiên Thần, lần này có cơ hội, làm sao có thể buông tha.

Từ đầu đến cuối hành lang đều là người của đám Các lão, người nào cũng cầm binh khí, ánh mắt lóe sáng, xác thực là đúng như lời của Phương Khiếu, không người nào là tầm thường, cho dù công lực của Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu cao đến đâu thì cũng chỉ có thể lực tẫn. Nếu hai người xoay lưng đối địch, tự giải quyết địch nhân trước mặt, một đám cứ tiếp tục giao chiến thì phải mất bao lâu mới có thể thoát thân.

Nếu cuối cùng có thể thoát thân thì cũng đã lực tẫn mà chết, còn có thêm một khả năng nữa chính là lưỡng bại câu thương.

“Các ngươi quả thực chờ không kịp…..Nếu ta giao ra chức vị Các chủ thì không biết ai sẽ là người nắm giữ, là ngươi Liễu Phong Cố, hay là ngươi Phương Khiếu, hoặc là hắn.” Đến lúc này Hách Thiên Thần vẫn không hề bối rối, đứng bên cạnh Hách Cửu Tiêu, hắn lần lượt chỉ vào từng tên Các lão.

Huyết Ma Y sẽ không nương tay đối với việc giết người, cũng sẽ không lo lắng nhân số nhiều hay ít, nét mặt không hề thay đổi. Nhưng đám Các lão nghe thấy liền biến sắc, Liễu Phong Cố hừ lạnh một tiếng, “Giải quyết ngươi trước, sau đó ai làm Các chủ cũng được, việc này chúng ta đã sớm thảo luận, ngươi đừng hòng châm ngòi, ý tứ của lão Các chủ là muốn năm người bọn ta cùng nhau chấp chưởng, chuyện này không cần ngươi lo lắng.”

“Không sai, hôm nay chúng ta nên báo thù vì lão Các chủ!” Mấy tên Các lão cẩn thận lui về sau vài bước, ra hiệu cho đám thủ hạ tiến lên.

“Các ngươi là vì báo thù cho Ngụy Tích Lâu, hay là vì tư lợi của bản thân? Liễu Phong Cố, ngươi có dám nói chính mình không có tư tâm? Các ngươi bất quá là mượn cớ, mắt thấy Thiên Cơ Các càng ngày càng lớn mạnh, địa vị và quyền lực hiện tại không thể làm cho các ngươi thỏa mãn.” Hách Thiên Thần vẫn đứng yên bất động, mặc cho bọn Các lão phất y mệ ra hiệu để đám thủ hạ tiến lên bao vây hai người.

Đám người dần dần tiến tới, cách bọn họ không xa. Cẩm Hoa Mãng ở dưới chân phùng mang thè lưỡi, đôi mắt mãng xà lạnh như băng, nhan sắc sặc sỡ dưới ánh hoàng hôn hiện lên nhiều màu kỳ dị, ngũ sắc sáng lạn, cũng là màu sắc chỉ cần chạm vào thì lập tức tử vong, Hách Thiên Thần thản nhiên đứng thẳng, không hề tỏ vẻ bất luận điều gì.

Thời gian dần dần trôi qua, Liễu Phong Cố bỗng nhiên cảm thấy không đúng, đám thủ hạ ở phía sau vẫn giữ một khoảng cách với hai huynh đệ, “Các ngươi còn đứng đó làm gì, tiến lên cho ta! Giết bọn họ!”

Tiếng quát vang vọng khắp hành lang, nhưng không người nào để ý đến, thật giống như không ai nghe thấy, mấy tên Các lão đột nhiên biến sắc, “Xảy ra chuyện gì, những người này….” Bây giờ bọn họ mới quan sát mặt mũi của đám thủ hạ, “Không đúng! Những người này không phải….”

“Bắt bọn họ cho ta!” Thanh y khẽ phất phơ, Hách Thiên Thần nâng ngón tay lên, những người đó lập tức bao vây năm tên Các lão.

Truyện Chữ Hay