Trình Thiên Nhiễm bị Tô Mặc Trừng nắm lấy tay, bên phía tay còn lại của hai người là những túi quà mà họ vừa mua trước khi đến.
Sau khi vào cửa, Tô Mặc Trừng và Trình Thiên Nhiễm thay giày ở cửa rồi vào phòng khách, Khương Mộ Côn cùng Tô Dịch Ngôn thì đang bận rộn ở trong phòng bếp, chỉ có Khương Chỉ Niệm ngồi ở phòng khách, cô nhìn thấy Trình Thiên Nhiễm thì đôi mắt sáng lên, ngọt ngào gọi: “Chị Trình!”
Sau đó cô nàng quay đầu về phía phòng bếp gọi to: “Ba mẹ! Anh con đưa chị Trình về nhà rồi!”
Trình Thiên Nhiễm xấu hổ: “…”
Tô Mặc Trừng bật cười, bỏ mấy túi quà xuống rồi lấy tay chọc chọc đầu Khương Chỉ Niệm.
Ngay lúc Trình Thiên Nhiễm đặt quà xuống dưới bàn thì Tô Dịch Ngôn và Khương Mộ Côn cũng vừa vặn đi ra từ phòng bếp, nhìn thấy một đống quà tặng như vậy, Tô Dịch Ngôn cười cười ca cẩm: “Sao Thiên Nhiễm lại mua những thứ quà này rồi? Lần sau không được phung phí tiền như vậy nữa! Còn như vậy nữa thì dì sẽ không vui đây đấy.”
Trình Thiên Nhiễm nghĩ rằng cô thật sự muốn mua quà, nhưng ngay tại lúc cô chọn xong, trả tiền thì bị người cướp mất rồi, thật ra những thứ này đều là con trai dì mua…
Nhưng ở bên ngoài vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu, cười ngại ngùng chào hỏi, Tô Dịch Ngôn kéo cô rồi kêu cô cứ thoải mái ngồi xuống; Khương Mộ Côn cũng hiền lành nói với nàng cứ tự nhiên, đừng câu nệ.
Tô Mặc Trừng ngồi vào phía đối diện, rót xong mấy chén nước để ra trước mặt cho mọi người, sau đó nhàn nhã dựa vào sofa uống nước.
Trong bếp vẫn còn đồ đang nấu, nên Khương Mộ Côn cũng không ngồi lâu quá mà quay về phòng bếp. Tô Dịch Ngôn cùng Trình Thiên Nhiễm nói vài lời rồi cũng đứng dậy đi đến phòng bếp, Trình Thiên Nhiễm nhìn thấy Tô Dịch Ngôn bước vào phòng bếp đóng cửa lại xong rồi mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cô gái nhỏ ngồi cạnh nàng xích lại gần, nhìn chằm chằm rồi cười trêu cô: “Chị Trình đang lo lắng lắm hả?”
Trình Thiên Nhiễm cười cười: “Đúng vậy, cực kỳ lo lắng.”
Khương Chỉ Niệm cười thành tiếng, vỗ vỗ mu bàn tay cô đang đặt ở trên đùi nói: “Đừng sợ, ba mẹ em đều rất thích chị, cả hai đều đang mong chờ anh em rước chị về nhà đây!”
Trình Thiên Nhiễm: “…” Cô nghe xong thì đỏ mặt.
Cô nhấc ly thủy tinh trước mặt lên, giả vờ bình tĩnh uống một ngụm nước như không có việc gì. Khương Chỉ Niệm thấy cô thẹn thùng đến đỏ cả mặt, vụng trộm nở một nụ cười với Tô Mặc Trừng rồi cúi đầu chơi điện thoại.
Tô Mặc Trừng đứng lên từ sofa rồi đi đến ngồi cạnh bên còn lại của Trình Thiên Nhiễm, cũng là chỗ mà Tô Dịch Ngôn vừa ngồi, anh thoải mái đưa tay đặt vào sau lưng cô, nhấc một bên chân lên, tư thái hơi tùy ý. Vài giây sau, anh nghiêng người sang phía khuôn mặt nhỏ của cô hôn trộm một cái.
Nhiệt độ trên má còn chưa giảm xuống, Trình Thiên Nhiễm như một chú thỏ bị dọa sợ, dùng ánh mắt trừng anh. thần sắc mang theo sự hờn dỗi khiến cho ngực Tô Mặc Trừng nóng lên, anh nắm tay lại rồi để lên bờ môi, nhẹ nhàng ho một tiếng để che đi ý cười.
Trình Thiên Nhiễm lén lút nhéo mu bàn tay anh, nhưng bị Tô Mặc Trừng bắt được cơ hội nắm lấy rồi giữ chặt không buông.
Hai người cứ yên lặng trêu trêu đùa đùa, mà Khương Chỉ Niệm thì đang lướt diễn đàn Xuyên Vũ, vài phút sau, cô gái nhỏ đột nhiên gọi Trình Thiên Nhiễm.
“Chị Trình, chị lại đây xem đi!”
Trình Thiên Nhiễm nghiêng người sang, kết quả nhìn thấy bài post đang nổi nhất trong diễn đàn trường học, là đang nói về mối quan hệ tình cảm của cô.
Trình Thiên Nhiễm: “…”
Cô rút tay ra khỏi lòng bàn tay Tô Mặc Trừng, cầm lấy điện thoại của Khương Chỉ Niệm nhìn, nói thầm: “Chị nổi tiếng đến thế sao?”
Khương Chỉ Niệm cười hì hì: “Sự thật chứng minh, chị Trình của chúng ta rất được hoan nghênh đó!”
Tô Mặc Trừng: “Cái gì?”
Khương Chỉ Niệm: “Anh tự mình xem đi, ảnh chụp chị Trình và anh ở sân bay bị tuôn ra đây này. Hai người tình cảm bị show ra ở trên trang chính Xuyên Vũ đây, có rất nhiều cậu học sinh thích thầm chị Trình đang hối hận nuối tiếc đây.”
Trình Thiên Nhiễm cúi đầu say mê đọc.
Người đăng post tên là ”Rượu mạnh phá quần áo”, tiêu đề viết là: Nữ thần đạt được giải thưởng Tái kim đã xuống khỏi thần đàn đi yêu đương với phàm nhân!
[ Chủ post ] [ rượu mạnh phá quần áo ]: A a a a a a không ngờ sau khi xuống máy bay đã ngẫu nhiên gặp nữ thần của tôi, lén lút đi theo phía sau để chụp ảnh, kết quả! Phát hiện! Nữ thần của tôi có bạn trai!!!
Không nói nhiều, lên đồ.
P/s: Nói thật, bạn trai nữ thần cũng đẹp trai quá đi a a a a, hai người gặp nhau cũng rất thân thiết, ôm lấy nhau luôn. Huhuhu tôi một con chó độc thân bất ngờ chưa bị phòng đã bị nhét một mồm cơm chó rồi.
[ ảnh chụp ôm ấp.jpg ]
[ ảnh chụp khẽ hôn.jpg ]
Tuy rằng ảnh chụp nhìn không rõ ràng lắm, nhưng vẫn có thể thấy rõ bộ dạng của bọn họ.
Trình Thiên Nhiễm tiếp tục lướt xuống dưới
[ lầu ] [ yêu nhất một chữ mã ]: Đây không phải chị gái xinh đẹp năm nay mới tốt nghiệp nghiên cứu sinh trong trường rồi làm giảng viên sao! Uầy hai người nhìn xứng đôi quá! Trai tài nữ sắc!
[ lầu ] [ ngân trang tố khóa ]: emmmmm theo tôi được biết, khóa chúng ta còn có vài cậu trai âm thầm thích chị gái này đấy, đột nhiên thấy đau lòng thay bọn họ.
[ lầu ] [ phsa thành mảnh nhỏ mộng ]: Cô giáo trrinhf của chúng ta!!! Ôi mẹ, khiếp sợ!
…
Bài post được chủ post đăng vào thời gian là ngày Trình Thiên Nhiễm về nước, ngày mùng tháng , đăng lúc chạng vạng.
Trong post gần như đều là học sinh Xuyên Vũ, mà Trình Thiên Nhiễm khoảng thời gian trước vừa mới đạt được giải thưởng quốc tế tái kim, gần như mỗi người trong Xuyên Vũ đều biết đến trong trường có một chị gái dạy múa đương đại, không những xinh đẹp, mà thực sự rất mạnh. Thế nên khuôn mặt này của Trình Thiên Nhiễm, bọn họ không thấy lạ chút nào.
Hiện tại lúc này post vừa được đăng, trong một lúc đã hấp dẫn rất nhiều người.
[ lầu ] [ tưởng đứng ở điểm cao nhất ]: Đi mua sắm, vô tình đụng phải nữ thần của chủ post, được rồi cũng là nữ thần của tôi OvO. Cảm giác tình cảm của nữ thần vào bạn trai cô ấy thực sự rất tốt, xem ảnh chụp mọi người sẽ biết [ ảnh chụp.jpg ]
[ lầu ] [ kiễng mũi chân ]: Uầy duma lầu trên! Cậu dường như đã không cẩn thận bại lội việc gì của nữ thần cậu rồi kìa…
[ lầu ] [ yêu sao sao thu ]: Trọng điểm ở trên sườn gáy anh trai kìa →_→
Trình Thiên Nhiễm đang nhìn trộm post:”…”
Muốn chết muốn chết, lầu tiểu bảo bối, tôi không phải nữ thần của cậu sao? Có ai hố nữ thần của cậu như vậy không? Điều này bảo tôi về sau làm sao đối mặt với học sinh giảng bài bình tĩnh tự nhiên đây?
Trình Thiên Nhiễm một mặt sống không còn gì hối tiếc, Khương Chỉ Niệm sợ thiên hạ không loạn, cười phát ra một tiếng “À” ý nghĩ thâm sâu, Tô Mặc Trừng lặng im không tiếng động, khóe môi lại nhẹ nhàng cong lên,
[ lầu ] [ đuổi tới nàng liền đổi danh ]: Tôi còn chưa tốt nghiệp, cũng chưa tỏ tình luôn, cô ấy còn không biết tôi thích cô ấy nữa luôn… Mà cô ấy đã thành bạn gái nhà người khác rồi:)
[ lầu ] [ oa ha ha xứng AD cái thích méo mó ]: Xoa xoa lầu trên, tuy rằng biết cậu bây giờ đang rất đau khổ, nhưng tôi vẫn muốn nói cậu một câu, ID của cậu…Sợ cả đời này cũng không đổi được đâu ha ha ha ha ha ha ha.
[ lầu ] [ vô số lần mộng ]: Lầu trên lầu trên +
…
Tô Mặc Trừng phát ra một tiếng hừ lạnh từ xoang mũi, Trình Thiên Nhiễm biết biết lu dấm to này lại bị đổ rồi, cô lập tức lướt qua bình luận khác.
Tuy rằng mấy trăm bình luận phía trước cũng có một hai lời khó nghe trào phúng cô, nhưng Trình Thiên Nhiễm cũng không thèm để ý, dù sao thì, người sống trên đời, vốn dĩ không có khả năng tất cả mọi người đều thích mình, mà bản thân chỉ cần quang minh lỗi lạc, không thẹn với lương tâm là quá tốt rồi, không cần phải để ý quá về ánh mắt người khác.
Nhưng, đằng sau có bình luận kỳ quặc, nháy mắt đã khiến trong lòng cô nổi lửa.
[ lầu ] [ ha ha đát ]: Mồng sau khi đi mua sắm về, hai người quay về nhà trọ giáo sư, đến bây giờ còn chưa ra ngoài đâu. Như vậy còn đòi làm gương tốt cho người khác hả, quả thật là trà xanh quá rồi, dẫn đàn ông về nhà trọ của công nhân viên chức:), người đàn ông này có tám chín phần mười là bị cô ta bao nuôi rồi.
[ lầu ] [ không thua điểm tâm ]: … Hiện tại đã là bảy tám giờ rưỡi đêm rồi… Người anh em lầu trên, cậu biết rõ như vậy, chẳng lẽ cậu luôn luôn ngồi canh ở cửa lớn của chỗ trọ giáo sư? Nếu là thật… emmmm tôi chỉ có thể nói rằng anh thật biến thái, chú ý sinh hoạt cả nhân của người khác vui lắm à? Như vậy là đang xâm phạm quyền riêng tư của người ta đó? Đó là phạm pháp đấy!
[ lầu ] [ quy y quốc tế vũ ]: lầu có hiểu lầm gì đối với nhà trốn giáo sư hả? Trường học chia phòng cho giáo viên đều là phòng có hộ khẩu, nói cách khác là phòng ở này thuộc về riêng giáo viên. Người ta mang bạn trai về nhà có gì sai sao, sao cậu xoi mói thế?
[ lầu ] [ khiêu vũ sử ta vui vẻ ]: Lầu trên lầu trên và lầu trên +, lâu bị bệnh thần kinh.
[ lầu ] [ ta là lâu chủ ]: Lầu , tôi post bài này không phải là để cậu nói xấu nữ thần của tôi. Nói đạo lý, người ta làm sao lại không phải là tấm gương tốt cho người khác, đưa bạn trai về nhà không thể làm tấm gương tốt? Còn nữa mà nói, có lẽ nữ thần của tôi đã sớm đăng ký kết hôn cùng với anh trai này rồi! Anh dựa vào cái gì mà ăn nói bừa bãi, nói người ta bao nuôi đàn ông? Ai cho anh dũng khí phỉ báng thế hả?
…
[ lầu ] [ tô là lâu ]: Không thèm xem sinh hoạt cá nhân của bọn họ, sợ ô uế mắt của tôi. Nam nữ dâm đãng, ảnh chụp dấu hôn trong trung tâm mua sắm kia đã nói lên tất cả rồi:)
…
[ lầu ] [ ta là lâu ]: Giải thích trước ảnh là tôi tiện tay chụp, không hề chú ý đến việc trên cổ anh trai có dấu hôn, sau này bị nhóm các chị em trong bình luận phát hiện ra, tôi muốn thu hồi nhưng thu hồi không được huhu khóc chít chít. Gọi lầu biến thái, mỗi người đều có sinh hoạt cá nhân, nữ thần của tôi quang minh chính đại yêu đương, thân thiết với bạn trai mình, là phạm pháp vẫn là vi phạm đạo đức, khiến cho anh nhục mạ cô ấy với anh trai kia như vậy? Xin khuyên anh, đầu óc có bệnh đi trị bệnh nhanh lên!
[ lầu ] [ xinh đẹp như hoa ]: Ngay cả ngài cũng đã nói “Khinh thường nhìn” sinh hoạt cá nhân của Trình Trình chúng tôi, vậy nói cách khác chính là lời nói lúc trước của ngài là bản thân nói bừa, cố ý vu hãm Trình Trình của chúng tôi? Vậy không phải là tôi có thể trực tiếp nói cho Trình Trình biết chuyện này, để cho cô ấy kiện anh tội nói xấu phỉ báng? Còn về phần anh nhục mạ Trình Trình của chúng tôi, còn có thể kiện anh xâm phạm quyền danh dự:)
[ lầu ] [ kiếm tiền dưỡng gia ]: Lầu trên không có tật xấu, ổn!
…
Tuy rằng ngoaij trừ lầu , gần như tất cả bình luận đều nghiêng về phía cô, nhưng Trình Thiên Nhiễm càng xem càng thấy buồn, dứt khoát thoát diễn đàn trả lại điện thoại cho Khương Chỉ Niệm. Cô gái nhỏ lúc trước cũng chỉ nhìn thấy mấy bình luận đầu, đằng sau không thấy, lúc này nhìn đến đề tài lệch ra đến như vậy, chị Trình và anh trai bị một thằng biến thái nói không chỗ nào đúng, trong lòng tức không chịu được, vì thế lại mở cái post kia ra, lời nói sắc bén cãi nhau.
Trong lúc cô nàng nghiêm túc trả lời khiến cho bọn họ hết giận, Trình Thiên Nhiễm đã bị Tô Mặc Trừng lôi lên trên tầng, mang vào phòng ngủ của anh.
“Không vui?”
Trình Thiên Nhiễm dựa vào chân bàn làm việc của anh, lấy một cây bút từ trong ống đựng bút của anh ra thưởng thức, cúi đầu nói: “Chỉ là cảm thấy người kia nói anh như thế khiến cho em cảm thấy rất phiền, cái gì cũng không biết mà lại loạn cắn người như chó ở chỗ kia, cắn người còn chưa tính, cố tình là cắn anh, em không nuốt trôi được cục tức này.”
Trong lời nói của cô, tất cả đều là vì anh, rõ ràng cô cũng bị mắng, nhưng cô chỉ để ý mỗi anh.
“Quan tâm việc này làm cái gì.” Tô Mặc Trừng đứng ở bên sườn thân thể cô, cũng dựa vào bên cạnh bàn làm việc, anh thoạt nhìn không hề tức giận chút nào, thậm chí còn hơi hơi vui vẻ.
“Anh ta trách móc anh!” Trình Thiên Nhiễm hơi giận nói.
“Một người râu ria mà thôi, anh ta thích nói cái gì thì cho anh ta nói. Anh chỉ để ý thái độ của Nhiễm Nhiễm đối với anh mà thôi.” Anh dừng một chút, mỉm cười: “Huống hồ, mấy ngày nay anh đúng là được bao nuôi mà.”
Trình Thiên Nhiễm: “…”
Tô Mặc Trừng vòng cơ thể sang, vòng lấy cô ở giữa bản thân và bàn công tác, nhìn cô rất nghiêm túc, nói: “Anh cảm thấy được em nuôi rất tốt.”
“Em có muốn lo lắng một chút hay không, nuôi anh lâu dài.”
Trình Thiên Nhiễm bị vẻ mặt nghiêm túc của anh chọc cười, hỏi: “Em nuôi anh có điều tốt gì hả?”
“Anh sẽ đưa cho em cả bản thân lẫn tiền lương của anh.”
“Mỗi ngày nấu cơm cho em ăn, ngày cuối tuần đi dạo phố xem phim cùng em, ngày nghỉ đưa em đi du lịch.”
“Yêu cầu gì của em, anh cũng sẽ thỏa mãn.”
Trình Thiên Nhiễm điện thoại hiện lên tin nhắn mới.
Là Khương Chỉ Niệm đang ở phòng khách dưới tầng gửi tin nhắn cho cô, nội dung bên trên là chủ post nói là vì do bản thân cô đã quá kích động đăng bài khiến cho nữ thần bị một thằng biến thái nói xấu, cô rất áy náy nên đã xoá bài. Hi vọng người nào đó dừng công kích nữ thần của cô ấy, bằng không cô ấy sẽ là người đầu tiên không buông tha,nhất định sẽ áp dụng pháp luật kiện anh ta tội phỉ báng.
Không thể chịu nổi người khác vũ nhục Tô Mặc Trừng như vậy, Trình Thiên Nhiễm vốn định trở về đi tìm người hiểu về pháp luật để tham khảo ý kiến, lúc này nhìn thấy chủ post thông báo đã xoá post, nên cũng từ bỏ.
Tô Mặc Trừng thấy cô cúi đầu nhìn điện thoại không để ý đến anh, anh rút điện thoại trong tay cô ra ném ra đằng sau, điện thoại của cô rơi vào trên giường lớn của anh.
Trình Thiên Nhiễm ngẩng đầu là đã nhìn thấy biểu cảm không vui của anh, cong môi nở nụ cười, tay vòng lên trên cổ anh, mắt hạnh hơi nhíu lại, mỉm cười nói: “Vậy Trừng Trừng nói lâu dài, là bao lâu thế?”
“Cả đời.”
Đôi mắt sâu thẳm của anh thẳng tắp nhìn cô, giống như lốc xoáy vĩ đại, sâu lắng hút Trình Thiên Nhiễm vào, lòng của cô đã thay cô nói chuyện. Hỗn loạn đập kịch liệt như thế, cho tới bây giờ chỉ vì mỗi mình anh mới có.
Cô cười khẽ, môi đỏ bừng hé mở, lộ ra vài phần của hàm răng, lập tức lời nói mềm ngọt tràn ra ngoài: “Được.”
Lúc Tô Dịch Ngôn gõ cửa gọi bọn họ ra ngoài ăn cơm, Trình Thiên Nhiễm đi xuống tầng trước cùng với Tô Dịch Ngôn, Tô Mặc Trừng không đi theo ngay lập tức, đôi mắt anh vốn mang theo ý cười nhợt nhạt trong nháy mắt đã trở nên lạnh lùng, đôi môi mím mại, chuyển tiếp cái bài post vừa rồi cho một người, sau đó gọi điện cho anh ta.