Cố Mạn Yên để yên một chút liền khó chịu cựa quậy, khi cảm giác có ai sờ soạn mình, đưa tay muốn đẩy ra nhưng không được.
Âu Cung Ngụy thấy cô phản kháng liền lên tiếng dụ ngọt.
"Ngoan, anh giúp em tắm".
Cố Mạn Yên nghe được giọng nói quen thuộc, cố gắng mở mắt, nhìn thấy là ai liền nhắm mắt ngủ tiếp, để yên cho anh giúp mình tắm.
Âu Cung Ngụy sau khi giúp cô cởi đồ xong liền đến âu phục trên người mình xuống, nhanh chóng bước vào bồn tắm chung với cô.
Đưa tay kéo cô dựa vào người mình, bàn tay bắt đầu di chuyển trên cơ thể cô, Cố Mạn Yên có chút cựa quậy, nhưng rồi cũng ngoan ngoãn ngồi im để anh tắm cho mình.
Âu Cung Ngụy thấy cô ngoan ngoãn như vậy, bàn tay bắt đầu không yên phận nữa, thú tính trong người bắt đầu nổi lên, nhẹ nhàng xoay người cô lại, để lưng cô dựa vào ngực anh, bàn tay đặt lên một bên đẩy đà của cô xoa nắng, tay còn lại lần mò xuống nơi hoa huyt nhỏ bé kia.
"Um, chồng em khó chịu". Cố Mạn Yên miệng phát ra một tiếng ngân nhẹ nhàng, khiến Âu Cung Ngụy hoàng toàn mất hết lý trí.
Lật nhanh người cô lại đối diện với mình, cúi người ngậm lấy môi cô, tay mạnh mẽ nhấc người cô lên, để đúng vị trí chính xác sau đó ấn xuống.
"Um, Chồng, đau hức hức...". Cố Mạn Yên cảm nhận được đau đớn từ hạ thân truyền đến, khiến đầu óc tỉnh táo vài phần.
" Bảo bối ngoan, một chút liền hết đâu". Âu Cung Ngụy cúi người hôn lên những giọt nước mắt của cô, nhìn những giọt nước mắt đó thật khiến anh đau lòng.
" Um,. Thật khó chịu". Cảm giác bên dưới cô vẫn chưa thể thích ứng được.
Âu Cung Ngụy nhìn cô như vậy thực sự không nỡ nhưng anh vẫn không có ý định sẽ ngừng hoạt động bên dưới lại.
Bên dưới anh vẫn để nguyên trong người cô, nhanh chóng giúp cô tắm rửa, rồi ôm cô đứng dậy đi nhanh về phía giường ngủ của hai người, đặt cô xuống giường, lấy chăn đắp hai người lại, tránh cô sẽ bị cảm lạnh.
Bên dưới Âu Cung Ngụy bắt đầu nhẹ nhàng cử động ra vào trong cô.
Cố Mạn Yên bắt đầu thích ứng được sự va chạm, nhanh chóng cùng anh hoà nhịp.
Âu Cung Ngụy thấy cô đã bắt đầu thích ứng, còn phối hợp cùng anh, bên dưới liền ra vào nhanh hơn.
Âu Cung Ngụy không biết đã cũng cô làm bao nhiêu lần, đến nỗi cô không chịu nổi mà ngất đi, anh vẫn chưa thỏa mãn, nhưng vẫm phải ngừng lại, vì anh sợ sức khỏe của cô, thật sự cô sức khỏe không tốt thật, chỉ mới cùng anh làm hiệp đã không chịu nổi mà ngất đi.:))).
~~~~~~~~~~~~~~~~~
" Chí Minh làm sao đây, tự nhiên tại sao ba anh và ba tôi lại muốn chúng ta đính hôn với nhau chứ, anh mau tìm cách giải quyết đi". Tần Tuyết Phi tâm trạng phức tạp, lúc ba cô nói cho nghe chuyện này không hiểu sao cô rất vui, từ lúc hay tin cô đã suy nghĩ rất kĩ, và biết mình thực sự đa thích, thích từ lúc nào cũng không biết, nhưng mà cô biết rất rõ Cao Chí Minh hắn ta sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này, bởi người hắn thích là bạn thân của cô, Cố Mạn Yên.
" Chỉ cần cô tiếp tục phản đối, họ sẽ không làm gì được". Cao Chí Minh có chút không vui lên tiếng, bọn họ thật quá nhàm chán đi, thấy hai người bọn hắn thường đi với nhau liền nghĩ có tình cảm, sau đó liền tự tiện lựa ngày đính hôn cho bọn hắn.
" Anh cũng biết trước giờ tôi không thể cãi lời bọn họ mà". Cô không hề nói dối, trước giờ cô chưa từng cãi lời ba mẹ cô.
" Cô nhất định phải cãi, bởi tôi không thể cưới cô được, tôi không thể cưới người tôi không yêu, lại còn là bạn thân của cô ấy".
" Tôi sẽ không cãi lời ba mẹ tôi, dù cho đó là chuyện gì đi chăng nữa".
" Tần Tuyết Phi, tôi sẽ không đồng ý cưới cô".
Tần Tuyết Phi đưa mắt nhìn hắn, sau đó đứng dậy bước đi, cô không muốn tranh cãi với hắn, càng không muốn nghe, bởi lời hắn nói cô rất đau lòng.