Không Phụ Thê Duyên

chương 28

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hoắc lão phu nhân ở tại Xuân Huy Đường

Khi Tĩnh An Hầu đến Xuân Huy Đường, liền thấy mẫu thân đang nói chuyện cùng muội muội Hoắc Như

Hoắc Như là đích trưởng nữ Tĩnh An Hầu phủ, nâng niu chiều chuộng lớn lên, sau khi cập kê, được gả cho đích trưởng tử Doãn Bình của Xương Bình đại trưởng công chúa, sinh dưỡng được hai nam một nữ. Xương Bình đại trưởng công chúa là người rộng lượng, sau khi Hoắc Như gả vào phủ công chúa, bà bà thiện tâm, trượng phu săn sóc, thường ngày mười phần như ý, có thể thường xuyên về nhà mẹ đẻ thăm mẫu thân

Lúc này Hoắc Như đang cùng mẫu thân nói về muội muội Hoắc Bình tại Vân Châu thành

Hoắc Như nói: "Nghe muội muội nói, trước trung thu sẽ mang ba hài tử hồi kinh mừng thọ mẫu thân"

Trên mặt Hoắc lão phu nhân không giấu được vẻ tươi cười, cao hứng nói: "Trong mấy hài tử, ta lo lắng nhất chính là Bình nương, cũng không biết nàng bên kia như thế nào, vừa đi chính là vài năm, người không ở trước mặt thật không có an tâm" Dứt lời, nhịn không được thở dài

Hoắc Như an ủi nói: "Nương, muội phu là người có bản lĩnh, huống hồ còn có Cát thượng thư ở đây, muội phu sớm muộn gì cũng hồi kinh, ngài yên tâm"

Nói xong thấy huynh trưởng đi vào, Hoắc Như vội đứng dậy, cười nói: "Đại ca đã về rồi"

Tĩnh An Hầu sau khi thỉnh an mẫu thân, hàn huyên vài câu cùng muội muội, thăm hỏi tình hình các cháu ngoại trai

"Khánh ca nhi còn đỡ, hiện giờ có thê tử hắn quản thúc, người cũng ổn trọng hơn nhiều. Chỉ có Trang ca nhi hơi ham chơi, hôm kia còn làm vỡ tượng Phật trong phòng tổ mẫu hắn, bị phụ thân hắn phạt quỳ từ đường nhưng vẫn như cũ không thay đổi" Nói đến tiểu nhi tử, Hoắc Như có chút đau đầu

"Nam hài tử mà, tự nhiên có hơi bướng một chút, quản giáo tốt là được rồi" Tĩnh An Hầu nói

Hoắc lão phu nhân vội vàng phụ họa: "Vốn chính là như vậy, Trang ca nhi tuổi còn nhỏ, cũng không nên quá quản thúc hắn", rốt cuộc là đau lòng cháu ngoại

Hoắc Như biết mẫu thân thương cháu, không để lời nói của mẫu thân trong lòng, đã mười lăm tuổi rồi, sao vẫn còn là tiểu hài tử được?

Nói một lát, Hoắc Như biết huynh trưởng có lời muốn nói với mẫu thân, liền cười đứng dậy, nói: "Ta còn có việc muốn nói cùng nương Thừa Giác, ta đi trước tìm nàng"

Rốt cuộc cũng là nữ nhi đã xuất giá, không thể nhúng tay quá nhiều vào việc tại nhà mẹ đẻ, đạo lí này Hoắc Như vẫn hiểu

Chờ sau khi Hoắc Như rời đi, Hoắc lão phu nhân dò hỏi trưởng tử: "Có chuyện gì?"

Tĩnh An Hầu liền mang tin tức vừa nhận được nói với mẫu thân

Hoắc lão phu nhân nghe xong sắc mặt liền trầm, sau một lúc nhàn nhạt nói: "Quả nhiên là đứa không có phúc khí! Chỉ tiếc cho người Lục gia kia!" Sau đó lại thở dài, "Đáng thương cho Tề quốc công lão phu nhân, đều tuổi này rồi, nếu nghe được tin tức không biết thương tâm đến nhường nào"

Tĩnh An Hầu tự nhiên nghe ra người "không có phúc khí" trong miệng mẫu thân mình là ai, không tiếp lời này, chỉ nói: "Thù tỷ nhi vận khí không tệ, may mắn đoàn xe của nàng đi sau một bước, bằng không người xảy ra chuyện là nàng rồi"

Hoắc lão phu nhân trầm mặt không nói lời nào

Tĩnh An Hầu thấy vậy cũng không nói thêm lời nào

Quả nhiên, không quá thời gian một ngày, tin tức cháu trai cùng chất tôn nhà mẹ đẻ lão phu nhân Tề Quốc Công phủ trên đường vào kinh táng thân dưới đất đá do núi sạt truyền vào kinh, lão phu nhân Tề Quốc Công phủ khi nhận được tin tức không chịu nổi đả kích, ngất ngay tại chỗ

Trừ tin này ra, nghe nói lúc ấy còn có Thất tiểu thư Tĩnh An Hầu phủ đang vào kinh, Vệ Quốc Công thế tử cũng ở đấy, bất quá bọn họ đã may mắn thoát được một kiếp, hiện giờ đang cùng nhau hồi kinh

Hoắc lão phu nhân cùng Tề Quốc Công lão phu nhân khi còn trẻ là bạn thân, giao tình hai nhà không tệ, sau khi nghe nói tin tức này, vội vàng sai người mang chút dược liệu qua Tề Quốc Công phủ hỏi thăm

Hoắc ngũ lão gia sau khi rời khỏi nha môn về nhà, trực tiếp đi đến thư phòng Tĩnh An Hầu phủ hỏi: "Đại ca, Thù nhi không có việc gì chứ?"

"Nàng không có việc gì!" Tĩnh An Hầu nói, "Đoàn xe Ngu gia cách chỗ đường núi bị sạt lờ khoảng mấy trăm trượng, nên không bị ảnh hưởng, ngươi yên tâm đi"

Rốt cuộc Hoắc ngũ lão gia cũng nhẹ nhàng thở ra

Tĩnh An Hầu liếc mắt nhìn hắn, nói tiếp: "Bất quá nghe nói sau đó Thù tỷ nhi lại cùng hồi kinh với Vệ Quốc Công thế tử"

"Nếu gặp gỡ ở đó, lại cùng đường thì cùng nhau hồi kinh cũng không có gì lạ" Hoắc ngũ lão gia không để ý nói

Tĩnh An Hầu sau khi nghe xong nhịn không được cười một cái, Hoắc ngũ lão gia nghĩ như thế, nhưng người khác thì không nghĩ vậy, nghĩ sâu một chút, còn tưởng Hoắc gia bọn họ muốn leo lên Vệ Quốc Công phủ. Đặc biệt là Vệ Quốc Công thế tử sau khi vấn tóc vào năm trước đến nay vẫn chậm chạp chưa định thân, giờ tại kinh thành không ít người đang trong sáng ngoài tối nhìn chằm chằm vào vị trí Vệ Quốc Công thế tử phi.

Tĩnh An Hầu cũng nghĩ vậy, lúc ấy gặp tình huống này, yêu cầu phải đi đường khác, Vệ Quốc Công thế tử cùng Hoắc Thù đều phải hồi kinh, đi cùng đường thì chính là đồng hành. Nhưng không chịu nổi miệng người đời suy đoán lung tung được

Qua mấy ngày nữa, Tĩnh An Hầu phủ nhận được tin tức Hoắc Thù sắp đến kinh thành

Sáng sớm, Tĩnh An Hầu phu nhân đã kêu trưởng tử hôm nay nghỉ tắm gội ở nhà cùng thứ tử nhàn hạ ở nhà đi đến Thập Lý Đình ngoài thành tiếp đường muội nhiều năm không gặp vào kinh

Hoắc ngũ lão gia đi thỉnh an mẫu thân, sau khi nghe Tĩnh An Hầu phu nhân an bài, riêng cảm tạ Tĩnh An Hầu phu nhân, "Đa tạ đại tẩu"

Tĩnh An Hầu phu nhân nhìn thoáng qua Ngũ phu nhân gương mặt cứng đờ ngồi cách đó không xa, cười nói: "Nàng là cô nương Hoắc gia chúng ta, khó được về nhà, phải nên như thế"

Hoắc ngũ lão gia tuy muốn gặp đích nữ mười mấy năm không gặp, nhân vì hôm nay có chuyện phải ra cửa, đành phải dặn dò Ngũ phu nhân một tiếng

Ngũ phu nhân Thích thị đưa trượng phu ra cửa, nhấp nhấp miệng, sau khi trở về phòng, liền bực mình ngồi xuống giường La Hán

"Nương, làm sao vậy?" Hoắc Diệu đi vào phòng thấy thần sắc mẫu thân không tốt, ôn nhu hỏi

Ngũ phu nhân nhìn dung mạo ngây thơ đáng yêu của nữ nhi, thần sắc tốt lên một chút, gọi nàng đến bên người, xoa xoa mặt nàng nói: "Thất tỷ con hôm nay đến kinh thành, đại bá mẫu con đã kêu Giác ca nhi, Thụy ca nhi ra ngoài thành tiếp nàng"

Hoắc Diệu nghe xong, kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy?"

Ngũ phu nhân ừ một tiếng

Hoắc Diệu thấy mẫu thân có chút buồn bực, không biết bà vì sao như vậy, nhịn không được nói, "Nương, Thất tỷ trở về không tốt sao?"

Đối với vị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ chưa gặp qua lần nào này, Hoắc Diệu biết không nhiều, chỉ biết nàng từ nhỏ lớn lên tại Ngu gia, tổ mẫu dường như không thích nói về nàng, chỉ có phụ thân đôi khi sẽ nhắc đi nhắc lại vài câu, còn người trong nhà thì không ai nhắc đến nàng

Lâu ngày, Hoắc Diệu cảm thấy mình là cô nương duy nhất của ngũ phòng, cho nên đối với vị tỷ tỷ chưa gặp mặt kia cũng không có cảm giác gì nhiều

"Không tốt, cha con vẫn luôn ngóng trông nàng về, nếu không phải lão phu nhân..." Ngũ phu nhân vội vàng ngậm miệng, ngược lại nói, "Con chưa thấy đâu, người còn chưa trở về, cha con một ngày hỏi ba lần còn chưa nói, còn đặc biệt dặn ta dọn dẹp Điệp Thúy Viện cho nàng, trong viện còn thêm một ít đồ dùng hắn lấy ra từ kho riêng, cũng thật đủ thương nàng"

Nói tới đây, Ngũ phu nhân không thiếu giở giọng châm chọc

Nếu thật là thương như vậy, cũng sẽ không bởi vì lão phu nhân lên tiếng mà mười mấy năm không hề quan tâm đến nàng.

Khi nghĩ đến những đồ vật đó trong Điệp Thúy Viện, trong lòng liền hơi mất hứng, cảm thấy trượng phu quá mức bất công,

Hoắc Diệu nghe xong cũng có cảm giác không thoải mái. Nàng vẫn luôn cho rằng mình là nữ nhi phụ thân sủng ái nhất, trước kia khi Hoắc Thù không ở đây, cũng không nghĩ nhiều như vậy, nhưng nay người đã trở về....

Hai anh em Hoắc Thừa Giáp cùng Hoắc Thừa Thụy từ giờ Tỵ đã đến Thập Lý Đình ngoài thành, chờ khoảng một canh giờ mới nhìn thấy đoàn xe Vệ Quốc Công phủ cùng Ngu gia tiến đến

Đoàn xe Vệ Quốc Công phủ đi phía trước, làm cho người muốn xem nhẹ cũng không dám xem nhẹ, liền rất giống như lời đồn

Hoắc Thừa Giáp quay đầu nhìn thoáng qua quản sự do Vệ Quốc Công phủ phái tới nghênh đón, nhạy bén phát hiện còn có một nam nhân trung niên mặt trắng, là nội thị trong cung, không cần nói cũng biết nội thị này là do ai phái đến, không khỏi thở dài trong lòng

Vị đường muội này lần đầu hồi kinh, nào ngờ gặp núi sạt lở, lại còn đồng hành cùng Vệ Quốc Công thế tử, chỉ nội hai việc này cũng đã làm cho người khác chú ý

Huynh đệ Hoắc Thừa Giác đối xe ngựa của Vệ Quốc Công thế tử chắp tay, rồi đi về phía đoàn xe ngựa Ngu gia

Hai huynh đệ đến trước xe, Hoắc Thừa Giáp hỏi: ""Là Thất muội muội sao?"

Lúc này màn xe ngựa xốc lên, lộ ra khuôn mặt tươi đẹp. Một cô nương mười bốn tuổi tuy còn chút ngây ngô, nhưng cũng đã bày ra phong tư thiếu nữ tuyệt thế, khi mỉm cười rực rỡ như ánh mặt trời, sinh khí bừng bừng, tinh thần phấn chấn

Chỉ là, khi nàng che miệng ho khan, hai huynh đệ Hoắc Thừa Giáp mới chú ý thấy sắc mặt nàng hơi tái nhợt, gương mặt có thêm thần sắc mệt mỏi vì bệnh. Tuy là như thế, nhưng cũng không ảnh hưởng đến dung nhan của nàng, phần tái nhợt kia lại vì nàng thêm vài phần tư thái nhược bất thăng y, làm người khó có thể xem nhẹ vẻ đẹp của nàng

nhược bất thăng y: yếu không mặc nổi áo - kiểu như mong manh dễ vỡ ý

Đây là... muội muội Ngũ phòng?

Huynh đệ Hoắc Thừa Giáp không khỏi kinh ngạc

"Là đại ca cùng tứ ca sao?" Hoắc Thù vừa ho khan vừa hỏi, âm thầm đánh gia hai vị đường huynh

Người Hoắc gia bộ dáng đều tốt, ngũ quan huynh đệ Hoắc Thừa Giáp, Hoắc Thừa Thụy có phần tương tự, đều là khí vũ hiên ngang, dáng vẻ đường đường, tẫn hiện phong tư khí độ công tử thế gia hầu môn, làm người khác nhìn đến liền sinh tâm hảo cảm

"Thất muội muội sinh bệnh?" Hoắc Thừa Giáp quan tâm hỏi

Lúc này Hoắc Thù lại ho khan một cái

Anh Thảo vội vàng khoác cho nàng cái áo ngắn, Ngải Thảo trả lời nói: "Hồi hai vị thiếu gia, trong lòng tiểu thư mong nhớ lão thái gia, cho nên vội vã lên đường hồi kinh, không nghỉ ngơi tốt, nên mới...."

Huynh đệ Hoắc Thừa Giáp thấy nàng ho đến giống như sắp tắt thở, mặc kệ lời này có giả hay không, tâm tình đều có chút xúc động

Chờ đến khi Hoắc Thù thật vất vả ho khan xong, bắt đầu dò hỏi thân thể tổ phụ Hoắc lão thái gia, bộ dạng thập phần hiếu tâm

"Muội muội không cần lo lắng, thân thể tổ phụ vài ngày trước đã chuyển biến tốt lên một ít, tuy chưa thể xuống giường nhưng hiện giờ đã có thể nuốt được thức ăn" Hoắc Thừa Giáp nói trấn an

Trên mặt Hoắc Thù lộ vẻ kinh hỉ, "Thật chứ? Vậy thì tốt quá rồi!"

Hai huynh đệ đại phòng thấy bộ dạng đường muội vui sướng, nhịn không được cười theo nàng

Ba đường huynh muội lần đầu tiên gặp mặt khách khí hàn huyên với nhau vài câu, Hoắc Thừa Giáp thấy xe ngựa Vệ Quốc Công thế tử phía trước đã rời đi, liền xoay người lên ngựa, cùng nhau vào thành

Nguyên Võ tùy hầu bên cạnh xe ngựa Vệ Quốc công thế tử lùi về phía sau nhìn một cái, nhìn thấy huynh đệ Hoắc gia đi phía trước xe ngựa, không khỏi nghĩ tới vị Hoắc thất cô nương còn đang bệnh ở trong xe, cũng không biết hiện giờ như thế nào rồi.

Ngày hôm qua khi thế tử biết nàng sinh bệnh, dò hỏi vài câu, còn kêu hắn âm thầm đi tìm đại phu có y thuật có thể tin được, có thể thấy được vô cùng quan tâm nàng, trong sáng ngoài tối chú ý, việc có thể làm cho nàng đều làm

Bất quá nghĩ vị Hoắc thất cô nương năm nay mới mười bốn tuổi, còn một năm nữa sẽ cập kê liền muốn thở dài

Thế tử khó có quan tâm một nữ tử như vậy, mấy năm nay hắn cũng lo lắng cho thế tử, hi vọng thế tử tâm tưởng sự thành, có được vui vẻ

Trong xe ngựa thỉnh thoảng vang lên tiếng ho khan, huynh đệ Hoắc Thừa Giáp bên ngoài nghe được rõ ràng rành mạch, nhịn không được nhíu mày

Bọn họ chưa nghe nói thân thể của vị đường muội này không tốt, sao lần này bệnh nặng đến vậy? Nghe âm thanh ho khan kia, giống như tim phổi đều bị ho ra hết

Nghĩ đến đây, Hoắc Thừa Giáp gọi Hoàng quản sự lên dò hỏi

Hoàng quản sự có tâm nghĩ tốt cho Hoắc Thù, tự nhiên là lựa lời hay mà nói, "Thất tiểu thư đây là do mệt sinh bệnh, sau khi nghe lão thái gia bệnh nặng, nàng gấp gáp vội vã trở về, vẫn luôn chưa được nghỉ ngơi tốt. Mấy ngày trước đây khi đường núi sạt lở, lúc ấy tiểu thư cũng ở đó, đường núi kia sụp đổ trước mặt làm tiểu thư bị dọa, đêm đó tinh thần liền không tốt lắm...."

Nghe Hoàng quản sự nói xong, trong lòng Hoắc Thừa Giáp đối với vị đường muội này có thêm vài phần thương tiếc

Hoắc Thừa Thụy cũng có vài phần thương tiếc nàng, tuy hắn không phải người xem mặt bắt hình dong, nhưng dung mạo muội muội này xinh đẹp nhất trong nhà, nhìn liền thấy thoải mái, trong vô hình tăng thêm vài phần hảo cảm

Trong xe ngựa, Hoắc Thù ho đến nghẹn đỏ mặt, hai nha hoàn nhìn thấy đau lòng không thôi

Thật vất vả mới ngừng ho được, Ngải Thảo vội bưng ly nước ấm qua đâu cho nàng nhuận họng

Hoắc Thù thần sắc uể oải ngồi dựa vào gối, nói với hai nha hoàn đang lo lắng: "Ta không có việc gì, các ngươi yên tâm"

Nơi nào mà không có việc gì? Lúc trước các nàng cũng cho rằng tiểu thư không có việc gì, cho nên khi thấy nàng hắt xì hơi, chỉ cho rằng nhiễm ít phong hàn, uống ít dược liền khỏi, nào ngờ phong hàn này càng ngày càng nặng, hiện nay vẫn còn uống thuốc, lại còn ở trên đường, không có cách nghỉ ngơi dưỡng bệnh, nên bệnh mới càng ngày càng nghiêm trọng

Hoắc Thù cũng không nghĩ tới ban đầu chỉ là hắt xì hơi thôi, nhưng kết quả bây giờ lại là thế này. Nàng từ nhỏ thân thể khỏe mạnh, quanh năm suốt tháng không hề sinh bệnh một lần, khó có khi bệnh một lần, nào biết khi bệnh lại nghiêm trọng như vậy

Cảm giác đầu có chút choáng, Hoắc Thù sờ sờ trán, sờ đến một tay đầy mồ hôi lạnh, cũng không biết có phải lúc nãy ho nghẹn đổ mồ hôi, hay là thật sự đổ mồi hôi lạnh

Nàng an tĩnh nhắm mắt trong chốc lát mới mở mắt, chậm rì rì nói với hai nha hoàn: "Aiz, ta cảm thấy... ta giống như muốn sốt rồi"

Hai nha hoàn: "....."

Ngải Thảo phản ứng, vội đưa tay qua sờ cái trán nàng, quả thật có chút nóng

Anh Thảo gấp đến độ muốn hỏng, liền muốn đi tìm người, bị Ngải Thảo ngăn lại, "Một lát nữa liền vào thành, sau khi hồi phủ tiểu thư liền có thể nghỉ ngơi, giờ có nói cũng vô dụng"

Hoắc Thù thấy hai nha hoàn nôn nóng, nàng còn có tâm tình cười an ủi các nàng, "Ngải Thảo nói đúng, giờ không cần khẩn trương, chờ hồi phủ rồi nói"

Ngải Thảo nhìn bộ dạng không sao cả của nàng liền có chút bực

Nếu không phải nàng ỷ vào thân thể mình khỏe, không có chú ý, thuốc cũng không chịu uống, nơi nào sẽ bệnh thành như vậy?

Truyện Chữ Hay