Trung thu qua đi, thời tiết liền bắt đầu trở lạnh.
An Dương quận chúa mang cái bụng to, được nha hoàn bà tử vây quanh, đi qua hành lang gấp khúc, liền nhìn thấy Ngu Tòng Tín một thân y phục huyền sắc, eo buộc đai lưng hồng anh, từ bên ngoài đi vào, áo bào phía sau tạo nên một đường cong xinh đẹp giữa không trung, làm cho khuôn mặt tuấn nhã của hắn có thêm vài phần anh khí.
“Tam ca!” Hai mắt An Dương quận chúa sáng ngời.
Ngu Tòng Tín ném bội kiếm bên hông cho gã sai vặt đi theo, đi qua đỡ lấy nàng, hỏi: “Nàng đây là muốn đi đâu?”
An Dương quận chúa cong khóe môi, “Ta đi thỉnh an tổ mẫu a.” Thấy trên mặt hắn lộ vẻ lo lắng, nàng cười nói: “Thái y nói, thai phụ cần vận động nhiều mới dễ sinh, vừa lúc ta sớm tối mỗi ngày đều đi thỉnh an tổ mẫu, cũng xem như vận động, ở trong sân đi đường ngắn như vậy, ta cũng cảm thấy quá ít.”
Ngu Tòng Tín tuy rằng cũng nghe thái y nói như vậy, nhưng nhìn bụng nàng cao ngất, trong lòng liền có chút lo lắng.
Hắn đỡ An Dương quận chúa đến Vinh An Cư, liền thấy tổ mẫu Ngu lão phu nhân đang dùng kính lúp Tây Dương xem một phong thơ, nhìn thấy bọn họ tiến vào, Ngu lão phu nhân cười nói: “Tam Lang, bên Bình Nam Thành gửi tin tức đến, từ tháng trước nương con đã khởi hành từ Tây Bắc lại đây, qua mấy ngày nữa hẳn là sẽ đến.”
Ngu Tòng Tín nghe được lời này, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, quay đầu liếc nhìn thê tử một cái, nói: “Nương tới đúng lúc, đến lúc đó Tú Tú cũng sắp sinh rồi.” Dù sao cũng là thai đầu tiên, mà bụng còn lớn như vậy, Ngu Tòng Tín ít nhiều cũng có chút lo lắng, mẫu thân đã sinh được bốn hài tử, kinh nghiệm phong phú, đến lúc đó có nàng bên cạnh, cũng có thể yên tâm một ít.
An Dương quận chúa hiểu ý hắn, nhịn không được cúi đầu mỉm cười vỗ về bụng, mặt đầy vẻ hạnh phúc
Ngu lão phu nhân cũng thập phần quan tâm bụng này của cháu dâu, đặc biệt là khi tròn bảy tháng, lúc thái y bắt mạch, nói có lẽ là có hai đứa nhỏ, Ngu lão phu nhân thật đúng là sửng sốt.
Bà còn nhớ rõ lúc trước khi ở Tướng Quốc Tự cháu ngoại gái nói có khả năng trong bụng cháu dâu sẽ có hai oa oa, không ngờ thật là nàng đã nói đúng.
Nữ nhân sinh hài tử tựa như đi qua quỷ môn quan, một đứa còn đỡ, ở đây hai đứa thì càng phải cẩn thận, không phải ai cũng có thể sinh hài tử dễ như ăn cơm giống như Hoắc Thù được
Tâm Ngu lão phu nhân cũng khẩn trương theo, nên đã gửi tin cho con dâu thứ hai, để nàng có thể lại đây cũng tốt.
Ngu lão phu nhân giữ hai vợ chồng lại cùng dùng bữa tối, bữa tối xong, liền thúc giục bọn họ trở về nghỉ ngơi
“Tam Lang cần chiếu cố tốt Tú Tú, buổi tối đừng ngủ quá sâu, biết không?” Ngu lão phu nhân dặn dò tôn tử.
Ngu Tòng Tín cười khanh khách đồng ý.
An Dương quận chúa có chút ngượng ngùng, cảm thấy trưởng bối Ngu gia không giống công hầu phủ khác, không gả vào thật sự không cách nào tưởng tượng nơi này có bao nhiêu tốt
Ngu Tòng Tín đỡ tay An Dương quận chúa rời khỏi Vinh An Cư, chậm rãi đi về Tương Trúc Viện của bọn họ
Nhiệt độ cơ thể thai phụ cao, dễ dàng ra mồ hôi, sau khi tản bộ tiêu thực trở về, An Dương quận chúa liền cảm thấy toàn thân có chút mồ hôi, nhìn nha hoàn nói: “Đi múc nước tới đây, ta muốn lau mình.”
Ma ma phụ trách chiếu cố thân thể nàng do dự nói: “Quận chúa, ngài hiện tại thân thể nặng nề, cũng không thể ngâm bồn được.” Trong bụng này có tới hai oa oa a, không thể không cẩn thận.
An Dương quận chúa không cao hứng nói: “Ta lại không ngâm bồn, ta chỉ là lau người thôi.”
Ngu Tòng Tín thay đổi một thân trường bào đơn giản ra tới, nhìn nha hoàn nói: “Đi múc nước đi, có ta ở đây, sẽ không có việc gì.”
Ma ma sau khi nghe xong, liền không tiếp tục khuyên nữa
Không tin An Dương quận chúa, còn có thể không tin quận mã sao?
Ngu Tòng Tín ngày thường biểu hiện quá tốt, nơi nơi chu đáo, có một số việc nha hoàn bà tử còn chưa nghĩ đến, hắn đã nghĩ tới, hơn nữa nghĩ đến thập phần chu toàn, thế cho nên người hầu hạ bên cạnh An Dương quận chúa rất tín nhiệm hắn
An Dương quận chúa nghe xong liền muốn cự tuyệt, nàng hiện tại bụng lớn như sọt, thân thể thực sự khó coi, thật sự không muốn cởϊ áσ tháo thắt lưng trước mặt hắn, làm hắn nhìn thấy thân thể sưng vù của mình.
Nhưng chuyện Ngu Tòng Tín muốn làm, rất ít người có thể ngăn cản hắn, đừng thấy hắn tạo cho người ta ấn tượng lịch sự văn nhã, tính tình cùng bộ dáng rất tốt, nhưng chuyện đã quyết định thì sẽ không sửa đổi, cố tình hắn còn có thể làm người khác không tự chủ được mà tin phục hắn, hoàn toàn không phản đối được quyết định của hắn.
An Dương quận chúa sau khi gả cho hắn, mới phát hiện người này tính tình không giống vẻ bề ngoài, ngẫu nhiên bị hắn ăn đến sạch sẽ.
Rốt cuộc rửa xong thân thể, An Dương quận chúa mặc một bộ áo ngủ to rộng trắng thuần cổ áo thêu lá liễu, ngáp một cái, khóe mắt thấm ra nước mắt buồn ngủ
Ngu Tòng Tín đỡ nàng lên giường, hôn xuống trên trán nàng một cái, ôn nhu nói: “Vây nàng ngủ trước đi.”
An Dương quận chúa ngô một tiếng, nhìn nam nhân đứng trước giường đang cởi giày cho mình, đột nhiên nói: “Mặt ta xấu như vậy, chàng còn có thể hôn được sao?”
Ngu Tòng Tín nhìn vẻ mặt tò mò của nàng, có chút buồn cười, nói: “Cho dù có xấu, cũng là do ta làm, ta sao có thể ghét bỏ?”
An Dương quận chúa tức khắc giống như ăn mật
Nàng nghiêng người nằm trên giường, thấy hắn tựa như vội muốn đi, hỏi: “Chàng còn không ngủ sao?”
“Ta còn có chút chuyện chưa làm xong, nàng cứ ngủ trước, đợi chút ta sẽ trở về.” Ngu Tòng Tín thò người vào bên trong kéo chăn qua, đắp lên cho nàng, lại chỉnh mớ tóc đen rối tung trên gối cho nàng, nhìn nàng nhắm mắt lại, rồi mới đứng dậy rời đi.
Giữa tháng tư bởi vì phiên vương vào kinh liên hợp với hoàng tử cùng người Ô Nhật tộc Nam Cương làm loạn, Ngu Tòng Tín lập được công lớn, hiện nay đã thăng thành chỉ huy sứ Ngũ Quân Doanh, trở thành tâm phúc trọng thần của hoàng đế, tiền đồ vô lượng.
Những người vốn đã từng châm chọc An Dương quận chúa gả thấp cho con nhà võ, hiện tại cũng không dám mở miệng cười nhạo, ngược lại còn hâm mộ Vinh Thân Vương phi mắt sáng chọn được rể hiền, lúc trước thân phận Ngu Tòng Tín cũng không đủ để xứng đôi với An Dương quận chúa, Vinh Thân Vương phi vẫn đem ái nữ thấp gả, hiện giờ Ngu Tòng Tín nhảy vọt trở thành thần tử hoàng đế tín nhiệm, đối với An Dương quận chúa có thêm sủng ái, có thể thấy được Vinh Thân Vương phi sáng suốt.
Bất quá cũng không phải ai cũng có quyết đoán được như Vinh Thân Vương phi, người thường hướng chỗ cao đi, chỉ có gả nữ đến nơi nhà cao cửa rộng, nào có đạo lý gả nữ vào nhà cửa thấp?
Ngu Tòng Tín ở trong thư phòng bận rộn một hồi, cho đến lúc bên ngoài vang lên tiếng trống đánh canh ba, mới trở về phòng.
Hắn đi tịnh phòng đơn giản rửa mặt, trở về phòng chuẩn bị nghỉ ngơi, liền thấy người trên giường ngủ thật không an ổn.
Ngu Tòng Tín ngồi bên cạnh, đưa tay sờ vào trong chăn, đè chân sưng vù của nàng lại, nhẹ nhàng mát xa cho nàng. Loại chuyện này hắn làm thực tự nhiên, tháng thai càng lúc càng lớn, buổi tối khi An Dương quận chúa ngủ, chân thường xuyên bị chuột rút, chỉ cần hắn ở nhà, đều sẽ tự mình mát xa, giảm bớt khó chịu cho nàng
An Dương quận chúa mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy người ở mép giường, kêu một tiếng “Tam ca”.
Ấn một lát, Ngu Tòng Tín nhỏ giọng hỏi: “Còn khó chịu không?”
An Dương quận chúa động chân, đưa chân lên, trề môi reo lên, “Không khó chịu nữa.”
Chờ khi Ngu Tòng Tín nằm xuống trên giường, nàng đem bàn tay vào trong lòng ngực hắn, để lên trên vòng ngực ấm áp rắn chắc của hắn, nói: “Tam ca, khi nào ta mới có thể sinh đây? Đứa nhỏ này thật là hành người, sớm biết miệng Tố Tố lợi hại như vậy, lúc trước nên tin tưởng nàng rồi.”
Ngu Tòng Tín có chút buồn cười, lúc trước biểu muội nói trong bụng An Dương quận chúa khả năng sẽ có hai oa oa, hắn cũng chỉ xem như tiểu cô nương gia thích nói giỡn, nào ngờ sau khi khám lại, thật đúng là có hai oa oa.
“Vạn khí của Tố Tố từ trước đến nay tương đối tốt.” Ngu Tòng Tín cười nói.
“Dù sao, về sau ta cũng không dám bỏ qua lời nàng nói nữa.” An Dương quận chúa cười hì hì nói, “Đúng rồi, tam ca, chàng nói xem hài tử là một nam một nữ, hay là hai nam hoặc hai nữ đây?”
“Hẳn là hai nam hài.” Ngu Tòng Tín thực khẳng định nói: “Nhà của chúng ta không có duyên với nữ hài tử.”
An Dương quận chúa sau khi gả đến Ngu gia, cũng biết Ngu gia thiếu nữ hài tử đến đáng thương, liếc mắt một cái nhìn qua, đều là một đám nam nhân, nữ hài tử ở Ngu gia làm người ta rất hiếm lạ.
“Không bằng hôm nào kêu Tố Tố lại đây, hỏi nàng là nam hay nữ, không chừng nàng lại có thể nói đúng đấy?” Nàng cười ha hả nói.
Ngu Tòng Tín duỗi tay qua, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, không dám dựa quá sát để tránh đè lên bụng nàng, cười nói: “Không cần, là nam hay nữ đều có thiên định, cũng gần sinh rồi, đến lúc đó sẽ biết thôi.”
An Dương quận chúa nghe được lời này, cảm thấy cùng với lời lúc trước khi Hoắc Thù mang thai đã nói, tuy cách diễn đạt khác nhau nhưng kết quả lại như nhau, liền biết tính tình này của Hoắc Thù cũng thật giống người Ngu gia, cũng bởi vì như thế, nàng mới không giống người thường.
“Được rồi, ngủ thôi.” Ngu Tòng Tín dỗ dành nói.
An Dương quận chúa sờ soạng mặt hắn một chút, rồi mới nhắm mắt tiếp tục ngủ
Truyện chỉ đăng tại truyenwikiz.com/tac-gia/nhamy
Qua mấy ngày sau, Ngu Nhị phu nhân tới kinh thành, Ngu Tòng Tín tự mình đi Thập Lí Đình đón nàng.
Ngu Nhị phu nhân đột nhiên nhìn thấy bụng con dâu to như vậy, cũng bị dọa nhảy dựng, vội vàng dò hỏi nàng sản kỳ, nàng có chỗ nào không thoải mái, thái y nói như thế nào.
Ma ma bên người An Dương quận chúa đúng sự thật trả lời.
Ngu Nhị phu nhân nghe nói tình hình đều tốt, đè nén lo lắng trong lòng xuống, nhìn con dâu nói: “Con không cần lo lắng, Tứ thẩm con trước kia khi sinh Cửu Lang, Thập Lang cũng vô cùng thuận lợi, không tới một ngày thời gian đã sinh ra rồi, sau khi sinh xong còn có sức lực ăn canh gà đấy.”
Đây là lần đầu An Dương quận chúa mang thai sinh hài tử, không có kinh nghiệm, chỉ có thể nghe trưởng bối. Nghe được lời này, nàng nhịn không được muốn cười, cảm thấy nữ nhân Ngu gia đều rất lợi hại.
Hoắc Thù biết được nhị cữu mẫu từ Bình Nam lại đây, thật cao hứng ôm nhi tử béo nhà nàng qua thăm, cũng để cho nhị cữu mẫu nhìn thấy tiểu mập mạp nhà nàng
Ngu Nhị phu nhân nhìn thấy A Cửu trắng trẻo mập mạp, rất cao hứng, ôm hắn vào trong ngực đùa giỡn
Hoắc Thù ngồi cùng các trưởng bối trong chốc lát, liền nhìn bụng An Dương quận chúa nói: “An Dương đây là sắp sinh sao?”
“Hồi thế tử phu nhân, chỉ còn mấy ngày nữa” An ma ma đáp.
Hoắc Thù quay đầu hỏi ngu Nhị phu nhân, “Nhị cữu mẫu, đến lúc đó người muốn tôn tử là cháu gái hay cháu gái?”
Ngu Nhị phu nhân đang đút trái cây cho A Cửu, sau khi nghe xong liền cười nói: “Cháu trai cháu gái đều tốt, nhà chúng ta nam nhân nhiều, cô nương thiếu, đẻ ra tiểu cô nương cũng thích.”
Hoắc Thù nghe xong, nhìn bụng An Dương quận chúa nói: “Tú Tú sau khi mang thai, cũng xấu thành bộ dáng này rồi, phỏng chừng sẽ là tiểu tử, nhưng cũng không xấu đến nỗi quá mức, có lẽ bên trong còn có một tiểu cô nương cũng không chừng.”
An Dương quận chúa nghe được lời này, hơi nhướng mày
Ngu lão phu nhân chỉ vào nàng cười nói, “Nha đầu này lại đoán nữa à?”
Ngu Nhị phu nhân cũng nghe lời Hoắc Thù nói trước đây từ chỗ nhi tử, liền cười nói: “Nếu thật là một nam một nữ, liền thành một chữ tốt, như thế là tốt nhất.”
Buổi tối sau khi Ngu Tòng Tín trở về, nghe An Dương quận chúa kể lại lời Hoắc Thù nói lúc ban ngày, nhịn không được cũng cười nói: “Nếu thật sự bị nàng nói đúng, vậy Tố Tố thật đúng là Tống Tử nương nương, về sau muốn nam hài hoặc nữ hài, để nàng mở miệng nói là được rồi.”
An Dương quận chúa oán trách liếc hắn một cái, “Chàng đừng nói bậy, truyền ra ngoài cũng không tốt.” Nếu mỗi người đều cho rằng Hoắc Thù thật là Tống Tử nương nương, về sau cửa Vệ Quốc Công phủ còn không phải bị người ta đạp vỡ? Nghĩ đến tình cảnh kia, chính An Dương quận chúa cũng nhịn không được muốn cười.
Chờ khi An Dương quận chúa sắp sinh, mọi người vẫn nhịn không được nhớ tới lời Hoắc Thù nói.
An Dương quận chúa trải qua thời gian một ngày, rốt cuộc bình an sinh hạ một đôi long phượng thai
Truyện chỉ đăng tại truyenwikiz.com/tac-gia/nhamy