Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Cô gái nhân loại đầu tiên chuyển tới biệt thự nhà Sakamaki.
Xinh đẹp thanh tú, có hơi nhát gan, tuổi.
Về việc tiếp đãi, Christa giao toàn quyền cho Reiji.
Bọn nhỏ đều đã lớn, cô không tiện quản thúc, cứ để cho Nhị thiếu gia quán xuyến là được.
"Mẹ, con không thích cô ta."
Trở về từ trường học ban đêm, Subaru cau mày cắn một miếng cookie.
"Sao vậy? Mẹ thấy đám Ayato rất vui mà." Christa chọc ghẹo.
"Rốt cuộc otou-sama đang nghĩ gì vậy? Nói với bọn con rằng ai được cô ta chọn sẽ trở thành người thừa kế, con cảm thấy cô ta không có gì đặc biệt, ngoại trừ khóc ra, cô ta chả biết làm gì." Subaru phiền não vò tóc.
"Bố con nghĩ gì, ngoại trừ ngài ấy, không ai biết được." Christa bình tĩnh rót trà cho con trai, "Con không thích thì đừng có tranh vị trí kia, tự mình làm khổ mình. Mẹ nghe từ chỗ bố con, có vẻ cô gái này chỉ là vật thí nghiệm."
"Nói cách khác, không chỉ có một cô dâu?" Subaru trợn mắt.
"Là cô dâu hiến tế, đương nhiên không chỉ có một người." Christa cắn một miếng cookie, nói sang chuyện khác, "Bài tập trên trường có khó không?"
"Tch... cũng được..." Nói tới bài tập, Subaru lập tức ấp a ấp úng.
"Mẹ mặc kệ, nếu con không đạt được điểm cao, con biết thủ đoạn của bố con rồi đấy." Christa thâm ý nói.
Subaru rùng mình.
"Đi làm bài tập đi, ở đây không có gia sư dạy kiếm đạo, nhưng không được lơ là, ăn cơm tối xong mẹ sẽ phái người kiểm tra."
"Vâng." Subaru gật đầu, ra khỏi phòng.
Christa chậm rãi đứng dậy chuẩn bị bữa tối, từ khi tới đây, số lần kim chủ ghé qua rất ít, cô cũng vui vẻ thanh nhàn.
Về cô gái hiến tế, Christa cũng mơ hồ đoán được kết cục, nhưng cô làm ngơ coi như không thấy. Cô không phải Chúa cứu thế, chỉ là Tam phu nhân bị nhốt trong lồng giam, tự mình còn không cứu được mình, nào có năng lực cứu cô gái kia.
Làm vampire suốt mấy trăm năm, Christa thầm cảm thán, trái tim cô càng lúc càng trở nên băng giá.
. . .
Mọi chuyện diễn ra đúng như những gì Christa dự đoán.
Sau một tháng, cô gái kia tự tử.
Nhảy từ ban công, đập mặt xuống đất.
"Đám Ayato liên tục hành hạ cô ta." Subaru vừa dùng bữa vừa lắc đầu, "Nhưng cũng thật bất ngờ, cô ta là người nhát gan, thế mà lại có dũng khí tự tử."
Christa thở dài.
Hiển nhiên nơi đây đã vượt quá phạm vi thừa nhận của cô gái ấy, cô ấy chỉ có thể thông qua cái chết để giải thoát.
Hết thảy mới chỉ là bắt đầu.
Có cô dâu đầu tiên mở đầu, mấy cô dâu sau lần lượt được mang tới, không một ai sống sót.
Đâu phải ai cũng chịu được mấy vị thiếu gia bọn họ.
"Chẳng khác nào otou-sama đang tặng cho họ mấy món đồ chơi." Subaru khinh thường.
Nhiều cô gái như vậy, chưa một ai lọt vào mắt Subaru.
Shu và Reiji không có động tĩnh, chỉ có anh em sinh ba chơi đùa với các cô dâu... Nhất là Laito, gia nhân báo cáo, cậu ta chưa từng buông tha cho cô gái nào...
Christa im lặng không nói.
Thời điểm mọi người trong biệt thự đã dần quen với cô dâu hiến tế, một cô bé tóc trắng chuyển tới.
Cô ấy tên Komori Yui.
Trong buổi tiệc một tháng tổ chức một lần, nhìn dáng vẻ gầy gò nhưng kiên cường của của cô ấy, trí nhớ bị thời gian vùi lấp của Christa dần quay trở về.
Đó là trí nhớ của kiếp trước.
Về một tựa game cô đã không còn nhớ tên, nội dung xoay quanh yêu đến chết đi sống lại, đối tượng chơi chủ yếu là phái nữ.
Ra là vậy.
Christa cười khẽ.