Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Ba năm sau, đám Ayato mới được thả ra.
Ba năm, đối với cuộc đời vĩnh cửu của vampire là vô cùng ngắn ngủi, nhưng đủ để thay đổi rất nhiều thứ.
Nghe nói bọn họ được 'ra tù', Subaru hưng phấn chạy đi, lại rầu rĩ chạy về.
"Mẹ, vì sao đám Ayato không thích con."
Subaru tựa đầu lên đùi Christa, buồn bã nói.
"Sao vậy?" Christa nhẹ xoa đầu con trai.
"Con rủ bọn họ chơi cùng, Kanato đuổi con đi, Laito và Ayato cũng không để ý tới con." Subaru uất ức nói, "Vì sao bọn họ không nói chuyện với con?"
"Về sau Subaru tự chơi một mình được không, chẳng phải mấy ngày trước con muốn học kiếm đạo sao, mẹ tặng con một thanh kiếm nhé?"
Subaru gật đầu, nhẹ nhàng cọ má lên đùi Christa.
Cô xoa mái tóc bạc của con trai, khẽ thở dài.
Cuối cùng tình bạn này vẫn bị hiện thực tàn nhẫn đánh gục.
Từ khi tiếp nhận vị trí quản lý, Christa đã sớm đoán trước được chuyện này.
Trong quá trình trưởng thành, bắt buộc phải trải qua đau thương, đây là vấn đề của Subaru, không ai có thể giúp thằng bé.