Hôm nay Âu Khắc mặc quần vải thô màu be, chất liệu khá mỏng, cả chai nước lạnh này phân nửa đều hất vào phần đũng quần lập tức làm cho hắn rùng mình một cái, thật sự lạnh thấu tim. Tên khốn kiếp nhà anh chết chắc rồi, mặc dù là do Âu Khắc tự mình gây ra nhưng hiện giờ cả người bị ướt lại chính là y. Nếu y bị ướt vậy thì tuyệt đối không thể bỏ qua cho kẻ đầu sỏ gây ra việc này. Ngọn lửa ai oán nhỏ nhoi này giống như đón được gió mà bùng lên.
Hiện giờ y vô cùng khẳng định đối phương đang trong trạng thái tỉnh táo, coi như việc đáp trả lại nụ hôn kia là bản năng đi, nhưng vừa rồi khi chai nước bị hất một phần lên quần thì hắn lại lờ đi, không phản ứng mà tiếp tục hôn mình.
Tình huống này, nếu không phải hắn giả say thì chính là đã sớm tỉnh rượu. Người say cũng không thể mất đi năng lực suy nghĩ, trừ phi say ngất luôn. Nếu không, coi như suy nghĩ bị rối loạn, đầu óc không tỉnh táo thì cũng có chút lý trí, hiện giờ, trạng thái của đối phương rõ ràng đã làm cho y phát hiện ra lúc này đối phương đang tỉnh táo. Đẩy Điền Nghị ra, khom lưng kéo quần xuống tới mắt cá chân, quần lót ẩm ướt cũng bị lột xuống.
Nhìn Điền Nghị vẫn đang trong trạng thái say híp mắt, khóe môi y nhếch lên một cái rồi lại bị y nhanh chóng kéo xuống. Nói bên tai Điền Nghị một câu “liếm” rồi mím môi ấn đầu Điền Nghị xuống phía thân dưới.
Điền Nghị vốn đang tập trung hôn bỗng nhiên thấy đùi mát lạnh, hắn qua khóe mắt đang híp lại nhìn một chút thì thấy không biết từ khi nào, trong tay Âu Khắc cầm một chai nước, mà chai nước chỉ còn gần một nửa, số còn lại thì hất toàn bộ vào đũng quần Âu Khắc. Chuyện này làm cho chút cảm giác say còn lại của hắn hoàn toàn bị giật mình là hết hẳn, nhưng hắn không thể tỉnh táo lại dưới tình huống lúng túng như thế này được, thế nên vẫn tiếp tục hôn Âu Khắc, giả vờ như không biết.
Đang lúng túng hôn hôn thì Âu Khắc đột nhiên ghé sát tai hắn nói câu liếm, sau khi nói xong thì ấn hắn về phía thân dưới. Vừa bị đẩy ra thì hắn sợ Âu Khắc chú ý tới vẻ mặt mình nên vẫn luôn nhắm chặt không mở mắt ra, chỉ nghe thấy tiếng loạt xoạt, cho rằng Âu Khắc đang lau nước bị hất vào quần, không ngờ đối phương lại cởi quần ra. Lúc này đột nhiên bị Âu Khắc ấn về phía thân dưới, câu liếm còn vang bên tai, hắn còn không hiểu thì hắn đúng là tên ngu ngốc rồi.
Cúi đầu nhìn thì thấy lớp lông phía trên dương vt của đối phương đều bị ướt, tên nhóc cũng rũ xuống, cong mình giữa hai chân. Hắn không đoán được đối phương có biết mình đã tỉnh rượu hay chưa, theo lý mà nói, nếu không biết hắn căn bản không say thì sẽ không thể tùy ý để cho một người bị say rượu mất ý thức khẩu giao cho đúng không? Nếu như đầu óc không tỉnh táo lại coi là bị cho ăn gì đó vậy thì hai chữ khẩu – giao kia không cần phải tách ra nữa mà cứ thế cắn thôi.
chữ cắn trong tiếng trung là 咬 gồm chữ 口 khẩu và chữ 交 giao ghép lại
Nếu như muốn phân biệt, vậy thì là hình dạng không giống, có thể co, có thể duỗi. Khi xưa Nữ Oa tạo ra con người rốt cuộc nghĩ như thế nào vậy? Đại để là so sánh ngón tay với cái 凸 thế nên đột nhiên nảy sinh ra ý nghĩ cho đàn ông đeo thêm một thứ đồ chơi như vậy chăng?
Vừa mới bị nước lạnh dội, giờ lại bị ngậm vào trong một nơi ấm áp, cuối cùng Âu Khắc cũng coi như biết cái gì gọi là băng hỏa lưỡng trọng thiên (nóng lạnh đối lập) rồi. Đối phương cứ như vậy hành động thuận theo ý làm cho y hiểu đối phương tuyệt đối đang trong trạng thái tỉnh táo. Nếu không phải trước đó đã phát hiện thì y cũng không dám để chỗ yếu hại liên quan đến nơi trí mạng cho một tên tửu quỷ ngậm lấy, nhỡ đâu đối phương say rượu, bụng rỗng lại coi đồ của y thành lạp xưởng thì coi như xong đời. Ngôn ngữ của Thiên triều đúng là vô cùng sâu sắc, ăn hay bị ăn.
Thứ đồ của y dưới sự ngậm mút của đối phương lại hưng phấn lên, hôm nay hai người làm được một nửa thì bị gián đoạn, đối phương đã bị dọa mà rũ xuống rồi, hiện giờ y có chút lo lắng đối phương có bị tạo thành ám ảnh mà không đứng được hay không, những trường hợp như vậy không phải không có. Đều là đàn ông, y biết khi gặp phải những kinh hãi như vậy thì có thể tạo thành hậu quả như thế nào.
Nghĩ tới đây, y rút thứ đang được ngậm trong miệng đối phương ra, giơ tay sờ sờ giữa hai chân đối phương một cái, thứ to lớn cứng rắn bị giam cầm trong quần của đối phương làm y buông lòng lo lắng. Sờ sờ vài cái thì thấy người đối phương hơi run run, rõ ràng là đã động tình.
Y cũng không vờ vịt ngại ngùng, y cũng đã động tình, hôm nay y vẫn chưa phát tiết, lúc này, sau khi bị BJ thì phía sau vẫn luôn thấy trống vắng. Cầm tuýp gel bôi trơn để trong xe từ lần mua trước, áo mưa thì không có loại giành cho người có ấy như lừa này, trước đó đã vệ sinh sạch sẽ, vì vậy y cũng không lo lắng, chỉ cần nhắc đối phương không ấy vào bên trong là được.
“Tự mình cởi quần.” – Âu Khắc nói với Điền Nghị, mà bản thân lại bóp chất lỏng lành lạnh ra, rồi dùng tay thấm lấy, làm công tác mở rộng.
“…” – Điền Nghị bị câu nói này làm kinh ngạc tới sững sờ, quả nhiên đã biết hắn đang giả say?
Vừa rồi khi giúp Âu Khắc khẩu giao, nghe tiếng thở dốc trầm thấp của đối phương, thực sự hắn đã động tình, phía dưới căng phồng, bị ghìm ở trong quần tới thấy đau, giờ lại nghe được lời của Âu Khắc cũng không dám chống đối, lại vì những chuyện kế tiếp mà càng thêm hưng phấn, phục tùng mệnh lệnh theo bản năng, nhanh chóng kéo quần xuống, sau đó chờ đợi món ăn ngon lành được dâng tới tận cửa cho mình.