Điền Nghị khiếp sợ nhìn sợi dây trên người, lẽ nào đối phương định phản công?
Không đúng, không phải cậu ta tự nhận là thuần sao? Trong khi đầu óc hỗn độn nghĩ đến đấy thì miệng cũng hỏi luôn.
“Tôi chỉ muốn tăng tình thú thôi, sao vậy, anh muốn tôi phản công à?” – Âu Khắc nhân lúc đối phương đang thất thần sợ hãi, nhanh chóng buộc nút chết một đầu dây thừng, lại thừa dịp đối phương không phản ứng kịp mà quyết định dùng cà vạt buộc vài vòng vào cổ tay hắn đề phòng hắn vùng ra.
Nếu như đối phương nhất định muốn y phản công, y cũng có thể thử xem.
Mặc dù y là thuần nhưng ai mà không biết tận dụng mọi thứ cơ chứ, y chỉ không muốn bồi dưỡng cho mình một khuê mật mà thôi.
“Không, không phải, tôi cảm thấy tình thú như vậy là tốt rồi, phản công gì đó thì thôi đi” – Điền Nghị vội vã trả lời, nói xong thì cảm thấy có gì đó không đúng.
Hắn vẫn tự cho mình là người tam quan đoan chính, cho rằng khi hai người đàn ông làm tình với nhau, số hay số đều bình đẳng. Ai chẳng có bộ phận sinh dục, không có cái kiểu nói rằng trước giờ anh vẫn đâm tôi mà lại không muốn để tôi đâm anh.
Tất nhiên, cũng có những người thuần như Âu Khắc, không muốn làm , giống như hắn, không muốn làm .
Hắn và đối phương đã xảy ra quan hệ xác thịt, nếu như đối phương muốn phản công hắn, hắn biết rất rõ, cái tư tưởng công thụ bình đẳng rồi cái thế giới tam quan đoan chính của hắn trước giờ sẽ bị lật đổ hoàn toàn.
Đối với việc này, hắn cảm thấy rất xấu hổ, cũng may là gặp được Âu Khắc, y hoàn toàn không có hứng thú với phía sau của hắn.
Nếu không phải vậy mà bị đối phương trói lại rồi muốn cưỡng ép mà OOXX hắn, thì hắn còn có cách gì?
May là đối phương không có ý nghĩ kia, so với việc phải dâng đóa hoa cúc ra, thì quả nhiên việc bị trói lại chơi trò tình thú cái gì đó hoàn toàn không thành vấn đề mà ha ha…
Đối phương vui vẻ, cảm thấy hứng thú thì người được hưởng lợi trực tiếp chính là hắn. Nghĩ như vậy, hắn từ việc khó chấp nhận trở thành chờ mong chuyện sẽ xảy ra.
Âu Khắc thấy đối phương bỗng nhiên ngoan ngoãn phối hợp, cảm thấy có chút không nhẫn tâm ra tay.
Thế nhưng đối phương mang vẻ mặt một mực chờ mong rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, hắn lại liên tưởng đến chuyện gì không biết.
Sau khi trói Điền Nghị lại, Âu Khắc cầm cái quần lót tình thú giơ lên đặt xuống trước mặt Điền Nghị hai lần, cố gắng để nét mặt trở nên thâm tình nói: “A Nghị, tôi muốn thấy anh mặc cái này, anh mặc cho tôi xem một chút có được không?”
Lần đầu tiên khi nhìn thấy cái quần lót kia, Điền Nghị nghĩ ngay đến dáng vẻ Âu Khắc mặc lên người rồi bị hắn túm chặt lấy tiến vào, làm hắn suýt chút nữa cứng lên tại chỗ, hận không thể bắt đối phương lập tức mặc vào rồi đứng trước mặt hắn.
Nhưng bây giờ chiếc quần này lại được mặc lên người hắn, hắn cảm thấy có cái cảm giác không tên vừa vui vừa sợ…
Được rồi, dù sao cũng đã bị trói chặt, thỏa mãn cậu ta một chút cũng không sao…. Nhỉ?
Âu Khắc dùng giọng điệu dụ ngọt này gọi một tiếng “A Nghị”, tim Điền Nghị liền mềm nhũn cả ra, tuy biết rằng trinh tiết cùng tự tôn của mình đã tay trong tay chuẩn bị bỏ nhà trốn đi, hắn vẫn rất chu đáo chuẩn bị hành lý cho bọn chúng.
Thấy Điền Nghị mặc dù không nói gì nhưng rõ ràng đã thả lỏng, Âu Khắc nhấc chân đối phương lên, dùng động tác vô cùng gợi cảm mà mặc quần lót cho đối phương, cảm thấy tâm tình vô cùng sung sướng. Ngắm dáng vẻ Điền Nghị đang bị trói lại cũng thấy vô cùng mê người, đến ngay cả truyện H mà hắn viết thì y cũng thấy mình có lòng đi xem lại một lần nữa.
Nhưng lại không vừa ý với thái độ vò đã mẻ rồi thì cho vỡ luôn này của Điền Nghị, vẻ mặt chỉ hơi giãy dụa một chút rồi cứ thể chấp nhận rồi sao?
Tên khốn này đừng có vạch lá tìm sâu như thế chứ. Lẽ nào cậu muốn hắn rõ ràng trong thâm tâm đã chấp nhận rồi nhưng vẫn khóc lóc cầu xin cậu đừng bắt hắn mặc vào, rồi sau đó sẽ bị cậu dùng vũ lực ép hắn mặc thì cậu mới vui à.
Bởi vì quên không mua loại dây thừng chuyên dụng đành phải miễn cưỡng dùng ga trải giường thay thế, ít ra thì chất liệu này cũng thoải mái, trói lại sẽ không bị hằn vết, càng không siết đau đối phương, cũng sẽ không xảy ra tình tiết đối phương bị dây thừng thô ráp cọ xát hai điểm hồng hồng trước ngực như trong tiểu thuyết. Y chỉ muốn trừng trị đối phương một trận, không hề có ham muốn làm S, cũng không muốn bồi dưỡng hứng thú này.
Ban đầu Điền Nghị nhìn thấy dây thừng chỉ mải hưng phấn, căn bản không liên tưởng đến ga trải giường. Bây giờ cho dù bị trói lại vẫn nghĩ rằng đây là loại dây thừng đặc biệt. Dù sao loại dây thừng thô ráp hắn viết trong tiểu thuyết đều là hư cấu, nhưng từ tiểu thuyết chuyển hóa thành hiện thực thì dây thừng thô ráp không phải là dây ni lông sao, cứ thế mà liên tưởng tạo thành một cảm giác vui vẻ không tên……
Dây ni lông: Này này này, anh định để về sau người khác nhìn tôi thế nào hả _(:з” ∠)_
Trước tiên không nói đến bi kịch của tấm ga trải giường đã bị Âu Khắc xé thành từng mảnh. Bất kể khả năng liên tưởng đến mức nào thì người ta cũng không thể nghĩ ra giả thiết kỳ quái cả căn phòng được trang trí toàn đồ dùng màu trắng mang phong cách trang nhã lại có một tấm ga trải giường đỏ thẫm cả.
Vừa bắt đầu, Âu Khắc vì đề phòng đối phương vùng ra mà toàn bộ dây thừng đều thắt nút chết, hơn nữa còn thít rất chặt.
Lúc nhận ra đối phương chấp nhận bị trói, cuối cùng y cũng tử tế một lần, tất cả những chỗ bị trói đều được bôi gel bôi trơn, làm như vậy để Điền Nghị càng thêm tin tưởng y chỉ muốn chơi trò tình thú.
Dáng vẻ Điền Nghị nhắm chặt mắt lại để mặc cho người khác chà đạp, thật ra trong lòng hắn cảm thấy không thể chịu được và xấu hổ nữa.
Quả nhiên ban đầu không nên tràn ngập ảo tưởng tên ngạo kiều nhà hắn sẽ mặc cái quần lót nhỏ tình thú kia rồi bị trói lại.
Lẽ nào cậu ta nhìn ra được hắn đã phát hiện ra niềm vui bất ngờ mà cậu ta chuẩn bị nên mới thẹn quá hóa giận làm thành thế này?
Thiếu niên à, cậu quá thành thật rồi. Đối phương ủ mưu thật đó, đừng lạc quan mà sảng khoái tự đi bổ não như thế chứ.
Người viết tiểu thuyết nhất định phải có một tâm hồn nhạy cảm cùng một kết cấu đại não vô cùng thần kỳ, nhìn thấy cậu lộ ra vẻ mặt quả nhiên là như thế, tôi liền cảm thấy vô cùng thất vọng về các tác giả…
Mặc dù nói tiểu thuyết là được sinh ra từ hiện thực không sai, nhưng lẽ nào cậu không biết phần lớn tình tiết trong tiểu thuyết chỉ là để thỏa mãn mơ mộng hão huyền của mọi người hay sao?
Ví dụ như trong tiểu thuyết bạn thụ giết cha ruột của bạn công, kết quả bạn công chẳng qua là dù có lòng cũng không thể xoay chuyển được tình hình, hoặc là máu chó đến mức sau khi vừa yêu vừa muốn giết thì lại rộng lượng tha thứ cho bạn thụ.
Ở trong tiểu thuyết cho dù tác giả viết cho CP đó đáng yêu lại yêu nhau đến mức nào đi nữa, nếu như đó là trong hiện thực, thì những độc giả hô lớn muốn họ ở cùng nhau, không nên ngược bạn thụ như vậy, rồi bạn thụ đáng thương quá gì gì đó sẽ cảm thấy không thể tiếp nhận được. Cũng có người thấy đau khổ nói rằng nhiều năm trước nếu sớm biết rằng tôi sẽ sinh ra một đứa con như vậy thì tôi sẽ giết luôn cho đỡ phải đau lòng.
Vì những tác giả bị bôi nhọ cùng độc giả thắp một ngọn nến
Âu Khắc đúng là không định được voi đòi tiên mà buộc chặt đối phương trong tư thế quỳ sấp, chỉ là trói hắn lại không cho hắn vùng ra mà thôi.
Tất cả đã được chuẩn bị xong, chính thức bước vào hành động.
Hôn lên đôi mắt đang nhắm chặt của đối phương, sau đó đối phương…….
Các bạn cho rằng bị hôn liền mở mắt thì hãy đi úp mặt vào tường đi nhé. Đây cũng không phải là truyện công chúa ngủ trong rừng.
Công chúa ngủ trong rừng: Tự dưng ăn đạn lạc, mị không phải hủ nữ, mấy tên gay này đừng có đến nhúng chàm mị.
Công chúa ngủ trong rừng bị trói trong truyện cổ tích năm nào
Công chúa Bạch Tuyết là người chuyển giới, bị thất long nhập động (ặc)
Người mà công chúa tóc mây thích thực ra vừa thô kệch lại to lớn
Lời tác giả: Tôi xem mấy truyện cổ tích hắc ám thật đen tối mà. Không đành lòng nhìn vào hiện thực. Ha ha.