Bọn họ không để chuyện ngày trong lòng, nhưng người qua đường mắt thấy toàn bộ quá trình, tiện tay chụp mấy bức mà up lên internet, vốn chỉ là người tốt việc tốt bình thường, không ngờ vì sắc đẹp như thần tiên của Trần Tiểu Mộng mà lan ra rất nhanh.
Trên đùi Trần Tiểu Mộng có vết sẹo do tai nạn, cho nên đa phần cô mặc quần dài che lại, trong hình cô mặc bộ đồ màu lam khói, quần bằng lụa mỏng, tóc dài xõa ngang vai, da trắng hơn tuyết. Khác với thẩm mỹ hiện tại là trang điểm tỉ mỉ, để mặt mộc cũng đến đến khiến người ta tim đập thình thịch, làm một đám dân mạng kinh ngạc thốt lên: tiên nữ.
—— đây là cái thần tiên sắc đẹp gì vậy, chỗ nào cũng đẹp, thanh thuần thoát tục, đẹp hơn mấy mặt nhọn như xà tinh nhiều lần!!
—— rất đẹp, rất thuần khiết, tui muốn đeo đuổi, nhưng đáng tiếc tiểu tỷ tỷ có bạn trai rồi á á á.
Nhìn thấy bình luận, mọi người mới phát hiện một góc của bức ảnh còn một người đàn ông trông lạnh lùng mang khẩu trang tồn tại, tuy rằng không thấy rõ mặt, mà thân hình cao to, khí chất lãnh khốc, tám phần mười là một anh đẹp trai, có anti-fan thích bắt bẻ xông ra, nói lời chanh chua.
—— có chắc là không phải cặp tình nhân trên mạng nào đó dàn dựng không, thời đại này làm gì có chuyện tốt vậy, là giả đó.
Có kẻ tò mò trực tiếp tìm ra video theo dõi đoạn đường hôm xảy ra chuyện, phát hiện trong video Trần Tiểu Mộng chống gậy từ trong tiểu khu đi ra, hẳn là nhà ở đây, mà tên đàn ông mang khẩu trang vẫn luôn thân mật đi bên cạnh, sau đó không biết tại sao bỗng nhiên một mình rời khỏi, mà trong lúc này liền xảy ra chuyện trước mắt.
Video cuối cùng, người đàn ông cầm hai chai nước và kem lại xuất hiện trong hình, tiến hành cứu trị ông cụ còn giúp liên lạc người nhà, đưa ông cụ và cháu gái lên xe taxi.
Trong lúc đó người đàn ông nhét vào tay nữ sinh cấp ba cái gì đó, chỉ là trong hình thấy không rõ lắm, nữ sinh nói cám ơn cũng xin cách liên lạc, người đàn ông khoát tay trực tiếp rời đi.
Việc này rất rõ ràng, cũng không phải diễn, mà Trần Tiểu Mộng dựa vào sắc đẹp thần tiên của mình gặp may mà nổi tiếng trên mạng. Nữ sinh cấp ba kia cũng đăng weibo làm rõ mọi chuyện và cảm ơn, nói rõ ông mình làm công nhân bảo vệ môi trường, bởi vì trời nóng mới say nắng té xỉu, mà cha mẹ vừa lúc đi công tác ở bên ngoài, cô nhận được điện thoại liền vội vàng xin trường nghỉ để chạy tới. Lúc đi anh kia còn cho mình một trăm đồng trả tiền xe.
Năng lượng của việc này làm mọi người đi khắp nơi truyền tụng, người đàn ông kia từ đầu tới đuôi nhìn lạnh lùng như vậy, nhưng bên trong lại rất nhiệt tình, làm cây gậy cho “Bạn gái” lại còn tỉ mỉ săn sóc như vậy, không khỏi làm mọi người cảm thấy có sự tương phản đáng yêu, nhìn chằm chằm nhan sắc thần tiên của Trần Tiểu Mộng cũng không khỏi nhìn vào người này, nhưng mà nhìn lâu, vài dân mạng không khỏi phát hiện một ít đầu mối.
—— mịe, các ông có phát hiện đôi mắt của anh này có chút giống Trần Ức không, hai người bọn họ đều là tam bạch đản, khí chất cũng giống nhau! Cũng lãnh khốc không thiếu chỗ nào.
—— ai u tha cho tui, thật sự có điểm giống anh Ức nhà tui, vừa thành fan ổng thì ổng công khai yêu đương, đầu tường sụp nhanh như vậy sao?
—— ai u lầu trên làm tui cười chết, Trần Ức cũng có fan hả.
—— sao, bà đây chính fan ổng, nickname là phú ông ngàn tỉ, không phục không được!
Bởi vì trời nóng, với chỉ đi loanh quanh hai vòng gần nhà, Trần Ức cũng không mang nón lưỡi trai, khí chất của gã rất quá rõ ràng, nét mặt sắc sảo vô cùng dễ nhận ra, cơ hồ lập tức liền có dân mạng có kim tinh hỏa nhãn bắt đầu so sánh, cuối cùng giám định xong xuôi, phát hiện độ tương tự cao hơn %.
Dân mạng: Choáng quá …
Trần Ức công khai tình yêu giấu kín, nhà gái sắc đẹp như thần tiên
Dân mạng cứ liên tục click vào, không lâu sau đứng thứ hot search, mọi người vừa kinh ngạc với chuyện người tốt việc tốt của Trần Ức, cũng kinh ngạc với sắc đẹp thần tiên của Trần Tiểu Mộng, mà càng kinh ngạc hơn chính là hai người này lại là một đôi, hình như lại còn ở chung!!
Lần này liên quan tới fandom, mọi người mồm năm miệng mười thảo luận chuyện này, một cái tin mới vừa phát ra, chưa rất rõ đã thấy hàng loạt comment.
—— Mie ưi, tui luôn ship Ức Niên mà, giấc mộng tan vỡ rồi ư?
—— tôi tuyệt đối là fan khổ nhất rồi từ trước tới giờ, mới vừa thành fan Ức Ca một tuần không tới, ổng liền công khai bạn gái, tui thấy có hơi hoảng loạn.
—— ôi má ơi, Ức Ca là người tốt, tui quả nhiên không thần tượng sai người, bạn gái cũng có sắc đẹp thần tiên, khó trách có thể có được Ức Ca.
Hội trưởng Nhược Mộng @ toàn thể thành viên, phát ra một đoạn thoại dài, nhưng mà không tới giây liền bóng dáng cũng không thấy, vạn lần bất đắc dĩ, cô trực tiếp cấm thành viên bình luận, thế giới trong nháy mắt thanh tịnh lại.
Nhược Mộng: Mọi người hãy nghe tôi nói, ở nhà ai cũng có người thân, lỡ cô kia là chị em họ hay chị em ruột với Ức Ca thì sao? Hơn nữa Ức Ca cũng không trực tiếp thừa nhận, mọi người không nên truyền miệng, nhất định phải lý trí.
Cái tin này vừa đăng được mười phút, Nhược Mộng xác định tất cả mọi người có thể nhìn thấy, lúc này mới bỏ cấm nói, ba giây sau, lại có tin nhắn bay tới.
—— tui không tin, hai người bọn họ không hề giống nhau, khẳng định không phải thân thích.
—— không nghe nói Ức Ca có em gái á, tui cảm thấy em gái Ức Ca không có đẹp như trong trong video, mặt Ức Ca sắc quá, đẹp trai ngút trời, cô kia chắc từng bị tai nạn xe.
Trưởng fandom offline.
Trần Tiểu Mộng cũng không cầm gậy, trực tiếp khập khễnh vào phòng Trần Ức, kéo gã từ trong chăn ra, gấp gáp: “Anh, dậy mau!”
Ngày hôm qua Trần Ức nghiên cứu kịch bản suốt đêm, ngủ tương đối trễ, nghe vậy vẫn thuận thế nằm xuống, ngáp một cái, nắm tóc, buồn ngủ nói: “Sao vậy?”
Trần Tiểu Mộng đem việc này nói nhanh như pháo nổ mà giải thích một lần, sau đó cầm bả vai gã mà lắc: “Anh nhanh đăng weibo giải thích đi, để người ta hiểu lầm làm sao bây giờ.”
Trần Ức thở dài thườn thượt, đành lấy điện thoại ra, kết quả phát hiện đã hết pin, gã cắm đầu sạc vào, lúc này mới phát hiện Phó Tu Niên, Ninh Đồng, Đinh Đang đều gọi điện cho mình.
Trong điện thoại có album có rất nhiều hình Trần Ức cùng Trần Tiểu Mộng chụp chung, khi còn bé cũng có, Trần Ức liền nhắn tin cho Phó Tu Niên trước, sau đó tùy ý chọn vài tấm up weibo, cùng caption:
——@ Trần Ức: Tôi và em gái ruột. (kèm hình)
Phát xong weibo, lúc này gã mới có thời gian nhìn lại mọi chuyện vừa qua, cuối cùng đánh giá cao khả năng vừa nhìn thấy gã mà đã nhận ra của dân mạng: “… Đám người này có tài đấy, làm trinh thám thì tốt.”
Thám tử Đông Hán cũng không trâu bò vậy nha.
Trần Tiểu Mộng không để ý tới gã, về phòng lướt weibo.
Vì Trần Ức vốn bị dân mạng anti nên chưa bao giờ chơi weibo, tình cờ đăng một vài thứ cũng là quảng cáo tuyên truyền, bài đăng không bao lâu, lượng chuyển tiếp đã hơn hàng ngàn, đồng thời trật tự mới cũng được lập.
Trước đây có ít người suy đoán Trần Tiểu Mộng có thể là em gái Trần Ức, mà xét thấy tin về đời tư của Trần Ức ít, nên không ai nghĩ tới mặt này, bây giờ đột nhiên được chứng thực, ngược lại có vài người ngạc nhiên với gia cảnh Trần Ức.
Weibo có hình hai anh em khi còn bé chụp chung, còn có khi Trần Tiểu Mộng lúc lên đại học cùng Trần Ức chụp ảnh chung ở cửa trường học, sự thay đổi không lớn, mà trên mặt mơ hồ có thể nhìn ra một chút cái bóng khi còn bé.
Dân mạng giật mình, cả nhà này có sắc đẹp thần tiên à, đẹp trai xinh gái, không dùng app không photoshop cũng đẹp độ không góc chết.
Trần Tiểu Mộng dựa vào mỹ nhan mà nổi tiếng trên mạng tới giờ chưa hết, hiện tại nhân khí lại còn tăng lên, vài blogger vì cọ nhiệt cũng dồn dập bắt đầu nói về đề tài liên quan, kết quả đám thám tử Đông Hán trong miệng Trần Ức dồn dập login bắt đầu đào bới.
—— a a a a a a trường đại học của em gái không phải đại học C sao?! Chắc là đàn chị hay đàn em của tui rồi!! Tui cực lắm mới thi đậu, thành tích của ẻm chắc là rất tốt!!!
——lầu trên, không chừng chỉ là đứng trước trường nổi tiếng chụp chung lưu niệm mà thôi, kích động cái gì.
—— không, cổ là sinh viên tốt nghiệp trường C, học cùng ngành với tui, hình như tên Trần Tiểu Mộng, năm đó là hoa khôi, sau đó nghe nói bị tai nạn xe nghiêm trọng, cắt đứt liên hệ với tất cả mọi người, tôi còn tưởng rằng cổ qua đời rồi
—— Ồ? Hèn gì lúc đó cổ chống gậy, bức ảnh sau cũng rất gầy, thật đáng thương.
Dân mạng càng đào càng sâu, bọn họ lúc này mới biết lúc trước Trần Tiểu Mộng bởi vì tai nạn xe cộ nằm trong phòng bệnh ICU hơn nửa năm, cái mạng hoàn toàn là từ trong tay Tử thần đoạt về, hiện đang bình phục, mà cơ chân bị teo nghiêm trọng, đi lại là vấn đề rất lớn, nhiều năm như vậy Trần Ức vẫn luôn chăm sóc cô.
Có dân mạng từng trải việc này nước mắt rưng rưng.
—— bà nội ta lúc trước cũng là bởi vì tai nạn xe mà vào bệnh viện, lúc đó trong nhà nợ rất nhiều, căn bản không trị nổi, muốn tự tử, Trần Ức tốt như vậy, không từ bỏ em gái.
Có anti-fan thấy thế trực tiếp cắn lại:
—— minh tinh có thể giống với bình dân như chúng ta à, thuốc thang thì cũng xem như vứt vài đồng bạc, như muối bỏ bể, đừng bận tâm vớ vẩn.
——lầu trên, ông có dùng đầu mà tính không, Trần Tiểu Mộng gặp nạn khi Trần Ức vẫn còn vô danh trong Hoa Ngu, căn bản không nổi tiếng, có thể có bao nhiêu tiền, tiền phòng ICU một ngày trên dưới ngàn, Trần Tiểu Mộng nằm hơn nửa năm, nhà ai mà chịu được, còn chưa tính tiền hồi phục, nói không tự mình hắc để bạo hồng cũng là vì chữa bệnh cho em đấy.
——lầu trên, tui thấy ông nói có lý, Trần Tiểu Mộng là sinh viên tốt nghiệp năm xx, lúc đó Trần Ức ký hợp đồng với Hoa Ngu chưa được mấy năm, căn bản không nổi tiếng, chắc là vì em gái gặp tai nạn nên mới để bị cả giới anti như vậy.
Dư luận dần dần xoay chuyển, Trần Ức kiên trì hiếm thấy mà đọc qua mấy mấy cái comment một lần, cuối cùng tắt điện thoại di động, gã vào phòng Trần Tiểu Mộng nhìn một chút, kết quả phát hiện cô ngồi trước máy vi tính học cắt nối biên tập video, từ bếp bưng cho cô một đĩa dưa hấu.
Trần Tiểu Mộng thấy thế, cười cong mắt: “Cảm ơn anh, sao hôm nay anh lại tốt như vậy.”
Trần Ức nói: “Sau này sẽ tốt hơn.”
Gã tựa hồ muốn nói gì đó, mà cũng chẳng nói được gì, chỉ là xoa đầu Trần Tiểu Mộng, sau đó liền ra ngoài.
Phó Tu Niên cũng nhìn thấy hot search ngày hôm nay, bất quá cậu nhớ Trần Ức từng nói qua mình có em gái, cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ là ngày hôm nay gọi cho gã liên tục mười mấy cú điện thoại cũng không bắt máy, lòng không thể không sinh nghi ngờ…
Với bản lĩnh của Phó Tu Niên, điều tra Trần Ức dễ như ăn cháo, nhưng trước đây cậu không làm như vậy, ngày hôm nay cũng nhịn được.
Bình thường vào lúc này, khoảng một tiếng nữa Trần Ức sẽ tới, Phó Tu Niên vẫn ngồi yên trên ghế sofa, cuối cùng đi vào nhà bếp rửa rau làm cơm, ngày hôm nay là canh sườn khoai tây, cậu nhớ tới Trần Ức không thích gừng, cố ý cắt một củ lớn, chờ canh sôi mới vớt lên.
Nồi đất sôi sùng sục, cuồn cuộn bọt nước, mùi thịt nhàn nhạt tràn ngập trong không khí, Phó Tu Niên dựa vào bồn rửa tay, nhớ tới trong video Trần Ức đỡ cái cô em không biết là giả hay thật kia đi ra, chỉ cảm thấy xưa nay đối phương chưa từng ôn nhu với mình như vậy.
Lòng có chút chua.
Phó Tu Niên thấy canh đã chín, rũ mắt tiếp tục cắt khoai tây, ống tay áo kéo đến khuỷu tay, lộ ra một đôi tay thon dài đẹp đẽ, nhìn ra được là được nuông chiều từ bé, trước đây chưa hề không dính qua nước mùa xuân, chẳng tưởng tượng nổi ngày hôm nay lại đi làm cơm.
Khoai tây gọt đến một nửa, gian ngoài cửa phòng bỗng nhiên vang lên một tiếng răng rắc, nhưng Phó Tu Niên đang suy nghĩ chuyện gì đó nên không nghe thấy, cho nên khi cậu bị người ta ôm chặt lấy từ phía sau, phản xạ có điều kiện, thiếu chút nữa quăng dao.
“Suy nghĩ gì nhập tâm vậy.”
Trần Ức ôm cậu bằng một tay, xoay cổ tay một cái, cây dao kia vững vàng nằm trong lòng bàn tay, Phó Tu Niên thấy gã, thở phào nhẹ nhõm, vội vàng để dao qua một bên: “Anh tới sớm sao không nói với em, dọa em đấy.”
Tay Trần Ức trượt xuống, bóp cái nơi nào đó một cái, cười mà không cười nói: “Em mua điện thoại làm gì, anh tới cũng nhắn tin cho em rồi.”
Hôm nay Phó Tu Niên gọi Trần Ức liên tục mười mấy cú điện thoại đều không ai bắt máy, cũng chẳng có tâm tình động vào điện thoại, việc được làm sáng tỏ trên weibo cũng không thấy, nghe vậy lắp bắp nói: “Em không thấy…”
Trần Ức thích bộ dạng ngốc nghếch này của cậu, thoạt nhìn rất dễ bắt nạt, nghiêng đầu hôn một cái lên mặt cậu, sau đó không nhanh không chậm cắn vành tai ửng hồng của Phó Tu Niên tới sung huyết, bên tai cậu thấp giọng nói: “Anh nhận được một bộ phim, tháng sau vào đoàn, lúc đó chắc không tới đây được.”
Phó Tu Niên bị một loạt động tác của gã làm váng đầu mắt hoa, nghe vậy quay người ôm cổ gã, ngửa đầu nửa thật nửa giả hỏi: “Nhớ anh thì làm sao?”
Trần Ức nói: “Tới tìm anh đi.”
Nói xong cúi đầu hôn lên mắt cậu, con ngươi thâm thúy: “Nhìn thấy hot search ngày hôm nay không?”
Phó Tu Niên ngừng lại: “Nhìn thấy…”
Trần Ức tiếp tục hôn lên đôi môi mím chặt của cậu: “Đó là em gái anh, hôm qua anh ngủ hơi trễ, sáng sớm hôm nay không dậy nổi, cũng không nghe được điện thoại của em.”
Ra là như vậy.
Phó Tu Niên hơi cụp mắt, sau đó ôm sát cổ Trần Ức: “Không có chuyện gì, anh không bắt máy, em có hơi lo lắng.”
Trần Ức từ mâm đựng trái cây tiện tay cầm một quả cà bi, tung hứng nó, nói chuyện không kiêng kỵ gì: “Sợ cái gì, sợ miệng anh thối quá bị người ta chém chết hả?”
Phó Tu Niên nở nụ cười: “Fan anh vây giờ nhiều hơn, ai dám chém anh, lúc đó em còn chờ anh giúp được, Ức Ca, sống trong phú quý, đừng phụ người bên mình lúc khó khăn.”
Trần Ức thoáng nhíu mày: “Được, không quên.”
Phó Tu Niên nhàn nhạt khép mắt, nặn nặn vành tai gã, sâu xa hỏi: “Vậy anh hồng rồi, có ghét bỏ em không?”
Giớ giải trí này có nhiều ví dụ, giá trị bản thân lên cao, đều sẽ quên đi người cũ, mà tìm người mới.