Editor: Hạ Tần
Reup: Mèo Tai Cụp
Buổi chiều nói chuyện video một hồi, cuối cùng là do Lăng Vi cảm thấy thẹn đến nổi đỉnh đầu bốc khói nên mới dứt khoát tắt, ba Tạ bóp cổ tay, tiếp tục gửi tin nhắn công kích, lì lợm la liếm không biết xấu hổ đòi lấy những đạo cụ đáng yêu này từ chỗ cô.
“Không cho ném đi, mấy cái này đều là của tôi.” Ba Tạ gây rối vô cớ.
”Tại sao lại là của anh chứ? Đó là quà người khác tặng tôi.” Lăng Vi muốn phân rõ phải trái với anh.
“Chậm rồi, bây giờ tôi nhìn thấy rồi thì chính là của tôi.”
“Anh có biết xấu hổ không vậy?”
“Tôi muốn mèo, không biết xấu hổ.”
Nhìn câu trả lời vô sỉ của anh, Lăng Vi trợn to mắt chó, “Anh là lưu manh hả?”
“Tôi là tổng tài bá đạo, trọng điểm chính là: Bá đạo.”
Lăng Vi:……
Cô nghiến răng nghiến lợi uy hiếp: “Có tin tôi đăng đối thoại này lên bảng tin hay không ?!”
Ba Tạ không hề sợ hãi: “Có tin tôi đăng đoạn video vừa rồi lên bảng tin hay không?!”
Lăng Vi:……
Là một thương nhân thành công, ba Tạ cực kỳ nhân từ đưa ra hai lựa chọn: “Không cho mấy đạo cụ đó cũng được, em kêu vài tiếng mèo cho tôi nghe, ít nhất phải kêu mười tiếng.”
Không cho đạo cụ thì phải kêu? Ba Tạ đúng là ma quỷ mà!
Cái này còn có sự lựa chọn sao? Có sao?!
Cuối cùng, Lăng Vi nhẫn nhục đồng ý đưa đạo cụ cho anh, kết quả anh còn một tấc lại muốn tiến một thước nói: “Vì phòng ngừa em đột nhiên đổi ý, lập tức chuyển phát nhanh gửi tới nhà tôi, địa chỉ là xxxxxx……”
Lăng Vi:……
Lăng Vi cảm thấy nói chuyện với ba Tạ một hồi, không khác gì phế bỏ nửa cái mạng của mình, ném điện thoại di động sang một bên, cô sống không còn gì luyến tiếc nằm ngã lên trên giường, nghĩ thầm: Ba Tạ thật sự có yêu thầm cô sao?! Có người sẽ ở trước mặt nữ thần của mình, một chút hình tượng cũng không thèm giữ lại, bại lộ bộ mặt ông chú đáng khinh của mình ra sao?? Chẳng lẽ thật sự là mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi ư??
Lăng Vi giữ được nửa cái mạng, nằm ở trên giường miên man suy nghĩ một hồi lâu, mới gửi tin nhắn cho Trần Tiểu Nhược, kêu cô lấy mấy món đạo cụ đi chuyển phát nhanh, cô thật sự không muốn nhìn thấy chúng nó nữa!
Buổi tối đoàn phim đặt hai bàn ở nhà hàng gần đó, đạo diễn và các nhân viên đều tham dự, còn có mấy diễn viên quan trọng cũng tới, rất cho Lăng Vi mặt mũi.
Trên bàn tiệc không thể tránh khỏi chuyện uống rượu, làm Lăng Vi bất ngờ chính là, người đại diện Lý Ý của cô lại uống rất được, lúc Lăng Vi kính rượu mọi người, chỉ lộ ra dáng vẻ vô cùng thành ý xử lý ly rượu, sau đó bất cứ ai đưa rượu tới trước mặt cô, đều bị Lý Ý ngăn lại, sau đó mặt không đổi sắc lấy một địch mười, làm cho mấy ông già rót rượu đến lắc đầu, đưa mắt nhìn nhau.
Lăng Vi giống như bị mê muội, mở to mắt lấp lánh nhìn Lý Ý, cảm thấy cô ấy thật sự quá trâu bò, có giá trị trên mọi mặt luôn.
Đám người uống đến ngã trái ngã phải, liên tục té ngã, còn ồn ào muốn đi ca hát, Lăng Vi vốn định nói không cần long trọng như vậy, ăn bữa cơm là đủ rồi, kết quả đạo diễn lại nói bọn họ đã đặt bánh kem, không đi sẽ lãng phí. Vì thế đoàn người lại dời trận địa đến KTV (phòng karaoke), dọc theo đường đi, Lăng Vi có chút không được tự nhiên nói với Lý Ý, “Chị Lý, đãi ngộ như vậy phải là diễn viên chính mới được chứ.”
Lý Ý tỏ vẻ kinh nghiệm đầy mình nói: “Em đáng giá được hưởng thứ tốt nhất.”
Lăng Vi ngẫm lại, sau đó cũng cười theo, cô thật sự đã cẩn thận quá mức rồi, cô có thực lực có bản lĩnh, đương nhiên được hưởng thứ tốt nhất, không cần tự coi nhẹ mình.
Mọi người quỷ khóc sói gào ở KVT một hồi, một cái bánh kem lớn được đẩy vào trong phòng, mọi người để microphone xuống, nói Lăng Vi ước nguyện trước bánh kem, sau đó, cuộc chiến bánh kem không hề báo trước mà bùng nổ.
Thân là vai chính của đêm nay, Lăng Vi trở thành đối tượng bị tập kích chủ yếu, cuối cùng toàn thân bị dính kem trông cực kỳ thê thảm, trên tóc, trên mặt, trên quần áo, nơi nơi đều là kem, cô thật sự rất buồn bực, nhưng nhìn mấy con ma men này, cũng không biết nên mắng như thế nào.
Khi được Trần Tiểu Nhược hộ tống vào toilet, nhìn thấy bộ dạng của mình ở trong gương dưới ánh đèn, Lăng Vi đau khổ để Trần Tiểu Nhược chụp cho cô một bức ảnh mua vui.
“Muốn làm kỷ niệm hả?” Trần Tiểu Nhược giơ di động giúp cô chụp mấy tấm hình.
“Một người vui không bằng mọi người cùng vui.” Lăng Vi cười nói, sau đó rất có tinh thần giải trí gửi ảnh chụp cho Tạ Thanh Nghiên, nghĩ thầm giờ này ở bên kia chắc đang là sáng sớm.
Sau khi gửi ảnh chụp qua, Lăng Vi được Trần Tiểu Nhược trợ giúp rửa sạch một vài vết kem bơ trên người, “Cái bộ dạng này đúng là không thể gặp người mà.” Cô tự trêu chọc mình một câu.
“Chị Lý đã đi chào hỏi đạo diễn rồi, chị ấy đang lái xe tới, bây giờ chúng ta trực tiếp đến bãi đỗ xe.” Trần Tiểu Nhược nói.
“Hai người tuyệt đối là thiên thần nhỏ đáng yêu nhất!” Lăng Vi khen một câu từ tận đáy lòng.
Trở lại khách sạn, Lăng Vi ở trong phòng tắm gần một tiếng đồng hồi mới giải cứu bản thân ra khỏi mớ bơ kem dính nhớp kia.
Sau khi làm khô tóc, cô toàn thân thoải mái sạch sẽ nằm lên trên giường, Mặc dù đã gần giờ, nhưng vẫn bắt đầu chơi di động, vừa rồi sau khi cô gửi mấy tấm hình kia cho Tạ Thanh Nghiên, đến bây giờ đối phương cũng không trả lời lại, đoán chừng là vẫn chưa rời giường, Lăng Vi lại thuần thục mở bảng tin lên, muốn kiểm tra động thái của ba Tạ trước khi đăng lên bảng tin, nhưng mà……
“Cục cưng nhà ba ba thật là biết cách làm nũng, đáng yêu, muốn ăn ~”
Hình minh hoạ là bóng dáng Lăng Vi bị dính kem khắp người.
Góc chụp của bức ảnh này khá gian xảo, nhìn không rõ lắm, thứ bắt mắt duy nhất chính là bánh kem dính ở trên người cô.
Lăng Vi:……
Cái gì gọi là rất biết cách làm nũng chứ? Anh không chỉ không an ủi tâm hồn đang bị thương của cô, còn đăng ảnh lên trên bảng tin?! Lương tâm của anh đâu?
Bình luận ở phía dưới cũng là những câu trêu chọc.
“Đại vương, không ngờ khẩu vị của anh lại nặng như vậy?”
“Lão Thiết, cái này là do anh sửa hả? Anh còn sống không? Chị dâu không đánh chết anh chứ?!”
“Tôi chỉ muốn hỏi ba Tạ một câu, ăn ngon không? Trở về tôi cũng muốn trét khắp người vợ mình thế này!”
……
Lăng Vi:……
Người có thể nhảy nhót trong bảng tin của Tạ ma quỷ, chắc là cũng không phải người rồi.
Ba Tạ cực kỳ nghiêm túc trả lời bài đăng của mình:
“Đây là tình thú, không hiểu thì về tra từ điển đi.”
“Bảo bảo nhà tôi rất dịu dàng.”
“Cái đồ ngốc như cậu học theo không được đâu, cẩn thận bị vợ cậu đánh chết đó!”
……
Trong lòng Lăng Vi không hề gợn sóng tắt bảng tin đi, click mở giao diện chat của Tạ Thanh Nghiên lên, “Ba ba, anh thích ăn bánh kem hả?”
Ba Tạ trả lời: “Thích chứ, tôi thấy khối chocolate màu đỏ trên cái bánh kem kia cũng không tồi, muốn ăn.”
Chocolate màu đỏ? Trong đầu Lăng Vi hiện lên một nùi dấu chấm hỏi, xem lại ảnh chụp, cô nhớ rõ cái bánh kem kia đâu có chocolate màu đỏ đâu nha! Sau đó……
“Ba ba, đó là son môi màu đỏ của tôi.”
“Nha, màu sắc này không tồi, không biết ăn có ngon không?!”
……
Cho nên, cô lại tự mình đưa tới cửa bị đùa giỡn một lần nữa rồi sao???
“Mặc dù màu này có đẹp thật, nhưng lại có độc, liếm một chút cũng có thể chết người đó!” Cô hung tợn trả lời.
“Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.”
Anh không phải đã là ma quỷ rồi sao? Còn làm quỷ cái gì nữa!!
Hôm nay không đùa nổi nữa rồi.
“Tạm biệt!”
Cô gửi hai chữ này đi xong, dứt khoát thoát khỏi WeChat, sau đó tắt máy ngủ.
Có lẽ là do không có việc gì làm thân thể nhẹ nhõm, hoặc là do bị ba Tạ chọc tức gần chết, mà đêm nay cô ngủ cực kỳ ngon.
Sáng sớm hôm sau, thời tiết vô cùng tốt, tâm trạng của Lăng Vi rất vui vẻ dẫn người đại diện và trợ lý bay về Bắc Kinh.
Sau khi xuống máy bay, di chuyển y như người bình thường, ba người vừa nói vừa cười, thoải mái đi đến chỗ lối ra, kết quả Lăng Vi mới vừa đi ra tới cửa khẩu, đối diện lập tức truyền đến một trận thét chói tai, “A ~~~~~~~”
Lăng Vi:……
Lý Ý:……
Trần Tiểu Nhược: Run bần bật.
Suy nghĩ đầu tiên của Lăng Vi chính là: Đây là fans của ngôi sao lớn nào vậy?
Cái suy nghĩ thứ hai chính là: Oa ~ quy mô này thực khổng lồ đó! Đầu người chằng chịt, băng rôn đủ mọi màu sắc, cái này……
Cái suy nghĩ thứ ba chính là: Trời ạ ~~ Trên mấy cái băng rôn này viết tên của cô, thế giới này thật huyền huyễn mà!!!!
Cô vội vàng quay đầu lại nhìn Lý Ý ở bên cạnh, “Chị Lý, đây là fan giả công ty mua tới để tạo khí thế sao?”
Lý Ý cười lạnh, “Em thật sự cho rằng công ty để ý mình như vậy sao, sao bọn họ có thể bỏ tiền cho mấy chuyện này chứ?”
“Vậy đây là sao??”
Cô vẫn chưa nói xong, các fan ở đối diện đã tiếp tục nhiệt tình thét chói tai vừa nhảy vừa hô to khẩu hiệu: “Lăng Vi Lăng Vi cô đẹp nhất, Lăng Vi Lăng Vi cô đẹp nhất ~~”
Lăng Vi:……
Khẩu hiệu này, có phải hơi failed rồi hay không? Rốt cuộc là do ai nghĩ ra vậy?! Cô rất muốn đàm đạo chuyện đời người với người đó đấy.
Mặc dù bị mọi chuyện làm cho ngây người ra, nhưng đứng ngây người cũng không phải là phong cách của Lăng Vi, đời trước tốt xấu gì cô cũng là người nổi tiếng, tình huống nào chưa nhìn thấy qua chứ? Sẽ sợ cái này sao?
Nghĩ như vậy, cô lập tức điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt, lộ ra một nụ cười hoàn mỹ độ không có góc chết, rạng rỡ đi về phía trước, không ngừng vẫy vẫy tay với đám người đang thét chói tai kia, “Chào mọi người.”
“A a a a a a ~~~”
Có thể thét chói tai lớn đến như vậy cũng quá chuyên nghiệp rồi, giá cả chắc chắn không rẻ, rốt cuộc là tên nhà giàu nào đang tác quái vậy??
Lăng Vi nhìn vào trong đội hình khổng lồ này, sau đó liền nhìn thấy ở chính giữa có hai bóng dáng quen thuộc.
Lăng Vi:……
“A a a a, Tiểu Vi Tiểu Vi dì yêu con ~~”
“A a a a, mẹ ơi, con yêu mẹ ~~”
Được rồi, vừa rồi không nên hoài nghi ba Tạ, cô thật có lỗi với ba Tạ, nhưng việc này sau khi trở về cô cũng phải hỏi tội ba Tạ, tại sao có thể tùy tiện để người già và trẻ em chạy tới đây chứ? Lỡ như lạc mất thì làm sao?!!
Cô nhanh chân tiến lên, nhìn bà cụ ở chính giữa nói: “Dì, sao dì mang nhiều người tới quá vậy?”
Mẹ Tạ vui vẻ hớn hở nói: “Tiểu Vi nha, tình huống thế này con có ngạc nhiên không, bất ngờ không?!”
Lăng Vi:……
Bây giờ cô mới hiểu được, ba Tạ căn bản không là cái thá gì cả, bà cụ Tạ mới là đại gia của cô!
…………
Ở bên kia đại dương xa xôi, ba Tạ đột nhiên hắt xì hai cái thật to, nghĩ thầm rốt cuộc là ai đang nhớ thương anh vậy?
Di động bỗng nhiên truyền tiếng nhắc nhở meow ~ meow ~ meow ~ , người nước ngoài ngồi ở bên cạnh anh kỳ quái hỏi anh, “Boss Tạ, tiếng chuông di động của anh rất đáng yêu, download ở đâu vậy?”
Ba Tạ vô cùng đắc ý nói: “Đây là tiếng chuông độc quyền, chỉ một bản, không download ở đâu được cả.”