Trong kỹ thuật rèn hiện đại phần đốc kiếm là phần được biến tấu và sử dụng làm cơ quan nhiều nhất, lý do được là ở phần này có diện tích rộng và thể tích lại lớn hơn so với phần tay cầm. Đốc kiếm cũng không chịu nhiều tác động khi va chạm như lưỡi kiếm, nên phần cơ quan này được bảo vệ tốt nhất. Phần cơ quan trong thanh kiếm của Phong cũng được đặt ở đốc kiếm, lúc đầu cầm thanh kiếm Phong đã ấn nửa ngày nút ẩn được giấu gần đốc kiếm mà chẳng thấy gì. Chỉ khi nhờ Thiết Thành xem giúp hắn mới biết thanh kiếm này bị chính mình khóa nội lực, phải dùng nội lực của chính hắn thẩm thấu vào mới mở khóa được. Khi mở khóa xong Phong háo hức ấn vào nút ẩn để thử nhưng mới giữ hai giây cảm nhận thấy luồng năng lượng chuẩn bị phóng ra hắn vội vàng buông nút, trực giác cho hắn thấy đây là một vũ khí khủng bố. Sau khi hắn và Solas tính toán thì rút ra kết luận thời gian giữ nút tối đa là ba giây là sẽ kích hoạt luồng năng lượng và có trời mới biết nó mạnh đến thế nào.
Thời gian của “phá giới hạn” cũng không còn nhiều, chiêu đâm tới này của Phong là chiêu cuối và cũng là sát chiêu. Thượng Kim cũng rút dao găm đâm tới, từ góc độ bên ngoài có thể thấy đây là một chiêu đồng quy vu tận và kiếm của Phong dài hơn thì Phong sẽ có lợi. Nhưng chỉ có Thượng Kim mới hiểu “như ý” sẽ giúp dao găm của mình dài đến mức độ thế nào. Thượng Kim đã tính toán cho dù Phong hồi phục nhanh thế nào thì bị đâm thẳng vào tim thì vẫn sẽ chết như người thường mà thôi. Khi Thượng Kim lao đến Phong, nội lực được truyền vào thanh dao găm làm nó dài dần dần ra. Thượng Kim đã tưởng tượng đến cảnh lưỡi dao của mình đâm xuyên qua người Phong và Phong đã gục ngã, chỉ còn một chút một chút nữa thôi. Bỗng luồng ánh sáng trắng lớn từ thanh kiếm của Phong bắn về phía hắn.
Ở sâu trong rừng ma hải, buổi sáng nơi mà con thú vẫn đi đánh răng rửa mặt ăn sáng rồi đi làm:V. Một luồng sáng kèm với tiếng nổ lớn vang lên, đánh động cả một góc rừng làm chim chóc bay tứ tung, một bóng người lảo đảo bước ra từ hốc cây cách xa vụ nổ. Đi được vài bước bóng đen gục xuống ôm lấy ngực mà ho lấy ho để đến mức hộc cả máu, tựa vào gốc cây gần đó bóng đen móc trong túi ra một lọ thuốc. Dốc cả lọ thuốc vào mồm rồi hắn ngồi bắt đầu ngồi điều tức. Bóng đen này là Thượng Kim, quần áo hắn bây giờ rách bươm toàn máu “điệu van tử thần” đã cứu hắn một mạng. Cũng may Thượng Kim luôn để dành đủ nội lực cho một lần dịch chuyển đến nơi an toàn, vừa điều tức hắn vừa nghĩ về trận chiến vừa nãy.
Chưa bao giờ Thượng Kim thấy mình tiệm cận cái chết như vậy, luồng năng lượng gần đến nỗi hắn ngửi thấy mùi vị của cái chết gần trước mặt. Cho dù đã kịp thời né khỏi vùng tác động nhưng luồng năng lượng cũng đã gần như giết chết hắn.
Thở dài rồi Thượng Kim thò tay vào túi rồi lấy điện thoại ra nhắn tin báo cáo về việc thất bại trong vụ truy sát và yêu cầu cả nhóm họp. Tất cả thành viên đều có thể yêu cầu nhóm tổ chức họp để làm rõ nhiệm vụ hay nhờ trợ giúp. Cứ điểm tạm thời của Ngũ Hành Thượng cũng khá gần đây, Thượng Kim vừa điều tức vừa đi đến đó. Cho dù hắn kiêu ngạo như thế nào thì vẫn phải chấp nhận nhiệm vụ này đã thất bại và giờ hắn chả còn tí sức nào mà truy bắt Phong. Hắn chắc Phong bị thương không nhẹ hơn hắn, nhưng với sức hồi phục cực mạnh kia hắn giờ chả có cửa.
Ngũ Hành Thượng cùng với Ngũ Hành Hạ là một trong những tổ chức xưa cũ. Tương truyền nó được thành lập từ hồi Cựu Thiên Quốc mở rộng bờ cõi. Để so sánh thì Ngũ Hành Hạ là tai mắt thì Ngũ Hành Thượng là tay chân, cả hai đội đều làm những nhiệm vụ mà quân đội hay cảnh sát không nhúng tay được. Nhóm Hạ thì chuyên mua bán tình báo, chế tạo vũ khí sát thương cao hay là những thí nghiệm bất hợp pháp,nhóm Thượng thì chuyên làm những nhiệm vụ ám sát, giải cứu, bảo vệ, trộm cướp...
Về kết cấu cả hai nhóm đều gồm năm người, từ trước là vậy sau này vẫn là vậy không hơn mà cũng không kém. Mỗi người đại diện cho nguyên tố trong ngũ hành KIM-MỘC-THỦY-HỎA-THỔ với nội năng hay ma năng tương ứng. Cả hai chỉ giống nhau được đến vậy tuy là do cùng một vị vua lập lên nhưng do khác nhau về cách thức và môi trường làm việc nên lịch sử hai đội rất khác nhau. Mỗi thành viên của Ngũ Hành Hạ đều là thiên tài trong lĩnh vực của mình, còn nhóm Thượng thành viên nào cũng là kẻ điên cả. Thời gian về hưu của hai nhóm cũng rất khác biệt, trong khi nhóm thành viên của nhóm Hạ toàn là người kì cựu thậm chí cha truyền con nối thì nhóm Thượng thay máu liên tục do toàn làm những nhiệm vụ nguy hiểm. Thời gian về hưu cũng hoàn toàn khác nhau nhóm Hạ thường sẽ chỉ về hưu lúc về già hay đã tìm được người thay thế còn nhóm Thượng có thời gian cố định: năm năm. Năm năm nếu anh không chết thì sẽ được về hưu nhà nước bao nuôi cả đời với số tiền kếch xù trong tài khoản. Trong lịch sử của Ngũ Hành Thượng thì chưa ghi nhận trường hợp nào về hưu, tất cả đều chết trong lúc thi hành nhiệm vụ, và cũng chưa ghi nhận trường hợp nào phản bội giống như Phong.