Một đuổi một chạy, Hoàng Phong và Hoắc Kiến Thành nhanh chóng chạy ra hơn mười cây số, đi sâu vào trong dãy Thiên Nhẫn.
Đuổi được một lúc, Hoắc Kiến Thành đã vô cùng lo lắng.
Bây giờ đã sắp vào khu vực bên trong, từ đoạn này trở đi tam giai hung thú đã đầy rẫy, tứ giai hung thú ẩn hiện thường xuyên.
Tuy không biết làm sao Hoàng Phong chạy từ nãy đến giờ không đụng phải bất kỳ hung thú nào chặn đường, còn riêng Hoắc Kiến Thành đã trêu chọc một loại tam giai hung thú.
Dưới Nguyên Anh uy áp của hắn, bọn chúng còn chưa dám nhào lên, nhưng nếu gặp phải tứ giai hung thú thì lại là chuyện khác.
Trong lúc Hoắc Kiến Thành còn đang lo lắng xem bao giờ sẽ gặp phải tứ giai hung thú chặn đường thì Hoàng Phong lại đột ngột dừng lại.
Không phải Hoàng Phong kiệt sức mà là lúc này trên bản đồ D của Hệ Thống hiển thị nơi mắt trái của hắn xuất hiện một điểm vàng rực rỡ.
Hoàng Phong biết đây là ký hiệu của tứ giai hung thú.
Bản đồ hiện nay đang có phạm vi là mười cây số, tức là hắn chỉ cần chạy thêm mấy cây nữa là sẽ đi vào phạm vi lãnh địa của hung thú kia.
Tứ giai hung thú cũng giống như Nguyên Anh cường giả, muốn tấn giai cần Tinh thần lực dung nhập đan hạch.
Bởi vậy nên tứ giai hung thú là sẽ khai mở được linh trí, có được trí tuệ không khác gì nhân loại.
Sau này theo ngày càng tấn cấp và tu luyện, sẽ dần dần trở lên thông minh hơn, đến được ngũ giai là đã có trí tuệ ngang ngửa người trưởng thành, thậm chí đến lục giai là có thể mượn Nguyên lực dung nhập thân thể, từ đó biến hóa lại thân hình.
Có được trí tuệ, hung thú sẽ bắt đầu có được ý thức lãnh địa cực kỳ mạnh mẽ.
Bất kỳ động vật nào mà không được sự cho phép của nó dám bước vào bên trong lãnh địa của nó lập tức sẽ bị đuổi giết ngay lập tức.
Hoàng Phong tuy có cả ẩn nặc thuật, dung hòa tự nhiên và Hệ Thống che giấu nhưng hắn cũng không dám liều mạng bước vào.
Ai biết được tứ giai hung thú kia có bằng phương pháp gì phát hiện được hắn hay không.
Bị hai tứ giai giáp công, Hoàng Phong thấy mình không chết thì cũng phải lột một lớp da nên hắn lựa chọn dừng lại, chọn nơi đây làm điểm quyết đấu, đánh với Nguyên Anh kia một trận sau đó tùy theo tình hình mà làm ra lựa chọn tiếp theo.
Trong lúc chờ đợi, chân nguyên từ sau lưng Hoàng Phong tuôn ra, thấm dần vào cự kiếm sau lưng, sung năng cho khối Nguyên thạch trên thân kiếm.
(mọi người chú ý nhé, chân cương là do nguyên năng trong Đan hải ngưng luyện mà thành, còn chân nguyên là trạng thái Nguyên năng tồn tại bình thường bên trong thân thể Nguyên Đan cường giả.
Khi đánh nhau muốn gia tăng uy lực chiêu thức thì Nguyên đan thường ngưng luyện chân cương đánh ra, còn bình thường sử dụng sẽ là chân nguyên nhé.
Không phải cứ Nguyên Đan là sẽ chỉ sử dụng chân cương đâu.)
Hoắc Kiến Thành đang lo lắng thì thấy Hoàng Phong dừng lại tại chỗ, hắn lập tức vui mừng quá đỗi sau đó không chút chần chờ đuổi kịp.
Mấy mươi giây sau, Hoắc Kiến Thành xuất hiện trước mặt Hoàng Phong, cả hai cách nhau chưa đầy một trăm mét.
Đến lúc này qua mấy tháng vờn nhau, cả hai mới lần đầu thấy mặt.
Nhìn thấy Hoàng Phong câu đầu tiên Hoắc Kiến Thành nói ra lại là:
- Không chạy nữa sao oắt con?
Mấy tháng truy sát ngoài dã ngoại, Hoắc Kiến Thành đã sớm kìm nén một bụng lửa giận.
Nguyên Anh cường giả cũng là người, chỉ vì Hoàng Phong mà hắn phải rời đi Hoắc gia tổng bộ, mấy tháng sinh sống dã ngoại, các loại tiện nghi thiếu thốn, dã thú, độc trùng rình rập khiến chất lượng cuộc sống của hắn bị ảnh hưởng rất nhiều.
Nếu không vì Hoàng Phong trên người có quá nhiều bí mật cần biết, Hoắc Kiến Thành đã sớm làm thịt Hoàng Phong từ lần trước gặp mặt, chứ không chỉ tung đòn đánh chặn để Hoàng Phong có cơ hội chạy mất.
Hơn tháng nay lại bị Hoàng Phong chơi đùa xoay quanh, tổn thất mất mấy chục tam giai cường giả, khiến Hoắc Kiến Thành càng hận Hoàng Phong hơn.
bg-ssp-{height:px}
Hắn thề nếu bắt được Hoàng Phong sẽ phải cho Hoàng Phong nếm đủ đau khổ.
(Sâu trong rừng rậm tự nhiên chỉ có tam giai mới có thể lâu dài sinh hoạt, nhị giai trừ khi có người bảo hộ trên không thì sớm muộn cũng sẽ mất mạng với độc trùng, hung thú.
Thế nên một tháng trốn trong núi Hoàng Phong giết toàn là tam giai cường giả của Hoắc gia.)
Hoàng Phong cau mày đánh giá Nguyên Anh trước mặt, thậm chí còn nhờ Hệ Thống xem có tra xét được thông tin chi tiết kỹ càng hơn không.
Đáp án của Hệ Thống lại khiến hắn khá là thất vọng.
Hệ Thống bây giờ chỉ có thể nhờ vào những thông tin mà Tinh thần lực Hoàng Phong quét được mà phân tích ra thông tin.
Còn bản đồ là Hệ Thống thông qua thu thập thông tin môi trường xung quanh mà phân tích ra chứ cũng không phải là Hệ Thống bây giờ có chức năng quét hình.
Nghe thế Hoàng Phong cũng trầm mặc lại, bên người bắt đầu xuất hiện từng lớp, từng lớp pháp thuật hộ thuẫn.
Chỉ nhìn từ bên ngoài, Hoàng Phong cũng chỉ đánh giá được đây là một kẻ thiên về nhanh nhẹn hoặc tấn công từ xa chứ không phải là một cận chiến, da dày thịt béo hình chiến sĩ.
Bây giờ hắn mới chỉ là Kim đan kỳ, phản ứng không thể nào nhanh như Nguyên Anh cường giả, cách duy nhất không để rơi vào trường hợp bị động ứng đối chính là chủ động phát động phòng ngự từ trước.
Nhìn thấy xung quanh Hoàng Phong xuất hiện pháp thuật hộ thuẫn, Hoắc Kiến Thành cũng không nói thêm điều gì, vung tay lên chỉ lực từ đầu ngón tay xuất hiện đánh về phía Hoàng Phong, đồng thời cũng bắt đầu từ từ vừa thăm dò vừa tiến lại gần đề phòng Hoàng Phong chạy trốn.
Nhìn thấy mấy cuộc giao tranh của Hoàng Phong với cấp dưới, Hoắc Kiến Thành mặc dù hơn Hoàng Phong một đại cảnh giới, nhưng vẫn rất cẩn thận đề phòng.
Hắn không biết lúc nào Hoàng Phong lại móc thêm ra một chiêu thức ly kỳ cổ quái nào nữa để âm hắn hay không.
Ba tên tam giai xui xẻo đã cho Hoắc Kiến Thành thấy được khi đối mặt với Hoàng Phong phải cẩn thận nhường nào.
Từng đạo nguyên lực từ ngón tay của Hoắc Kiến Thành nhanh chóng bắn ra, đập về phía Pháp thuật hộ thuẫn của Hoàng Phong.
Chỉ lực cùng hộ thuẫn va chạm, nguyên năng cùng nguyên năng chôn vùi, chuyển hóa.
Khu vực nằm giữa Hoàng Phong và Hoắc Kiến Thành bắt đầu bị Nguyên năng cày xới, phá hoại.
Tất cả các loại động vật, hung thú xung quanh bắt đầu bỏ chạy thục mạng.
Hoàng Phong tuy chỉ là Kim đan cảnh giới, nhưng pháp thuật hộ thuẫn của hắn cũng là do tinh thần lực mô hình cấu tạo mà thành, khi va chạm cùng Nguyên lực của Hoắc Kiến Thành cũng không hề rơi xuống hạ phong chút nào.
Sau vài giây thăm dò, Hoắc Kiến Thành thấy rõ nếu chỉ sử dụng Nguyên lực áp chế là không thể làm gì được Hoàng Phong, hắn liền bắt đầu gia tăng áp lực.
Nguyên lực không còn từng đòn từng chiêu mà bắt đầu biến thành như mưa rào rơi xuống, không còn là chỉ lực phát ra từ đầu ngón tay mà bắt đầu biến ảo thất thường, từ chỉ, chưởng, quyền, đến đao, kiếm hình thành từ nguyên lực, từ mọi mặt tấn công về phía Hoàng Phong.
Trước công kích như vũ bão kia, Hoàng Phong chỉ có thể toàn lực sử dụng Pháp thuật hộ thuẫn bao quanh bản thân.
Chân cương từ trong cơ thể hắn tuôn ra như nước lũ, tràn vào những mô hình pháp thuật chưa thành hình, sau đó dưới sự ảnh hưởng và sắp xếp của Tinh thần lực nhanh chóng ngưng tụ thành kiên cố nhất tường thành, che chắn bản thân.
Hoàng Phong biết chỉ đứng im chịu đòn thế này là không ổn, nhưng hắn ngoài pháp thuật hộ thuẫn ra thì chỉ có chân cương kết hợp quyền ý là có thể đối kháng lại Nguyên lực của Nguyên Anh đánh ra.
Quyền ý muốn đánh ra lại cần thời gian ấp ủ, không thể thuấn phát được như Nguyên lực của Nguyên Anh nên hắn cũng không dám lấy quyền ý ra đối chiêu mà chỉ có thể bị động chịu đòn.
Hoắc Kiến Thành thấy Hoàng Phong không có phản ứng gì khác ngoài dựng lên pháp thuật hộ thuẫn ngăn cản liền càng thêm không chút kiêng dè, hỏa lực bật hết trút về phía Hoàng Phong, như để phát tiết bao bực bội, khổ cực mấy tháng nay mình nhận phải.
(Các đạo hữu đừng hi vọng Hoàng Phong dựa vào dăm ba miếng võ kỹ luyện chưa đầy một tháng hay một chút quyền ý mà đòi đánh ngang tay với Nguyên Anh nhé.
Người ta luyện cả mười mấy năm trời hắn luyện có một tháng đòi vượt cấp giết người là ảo tưởng sức mạnh thôi.
Cho main ăn hành vui qué ha ha.).