Khí Trùng Tinh Hà

chương 150: bí mật đại lục

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tất cả năm vị Điện chủ của Tinh La Điện, đều là cảnh giới Cao Linh Võ Giả, nhưng cùng là Cao Linh Võ Giả, chênh lệch lẫn nhau vẫn có bất đồng rất khác nhau.

Ở dưới Điện chủ, là Pháp vương và Trưởng lão, đều là Trung Linh Võ Giả, cũng không có bất cứ một người nào ngoại lệ. Nhưng cùng là Trung Linh Võ Giả, thực lực cũng có phân ra mạnh yếu.

- Vô Song, ở Đại lục Thiên Huyền, có mấy nơi là ngàn vạn lần không được đặt chân vào.

Truân Trung Trì dặn dò nói:

- Những danh sách cấm địa này, ngươi phải nhớ cho kỹ. Ví dụ như Hiên Viên Khâu, ví dụ như Mộng Huyễn Thiên Trì, Vô Tận Đông Hải, Cực Bắc Tuyết Nguyên.

Tần Vô Song chăm chú lắng nghe, chỉ riêng những cái tên này, đã khiến hắn vô cùng say mê rồi.

- Tương truyền, những nơi đó, mới là địa phương của những người thống trị chân chính của Đại lục Thiên Huyền. Những địa phương như thế này, có một số là cường giả nhân loại tu vi cao cấp nắm giữ, có một số là bị một số giống loài cường đại khác nắm giữ. Những nơi này mới là những nơi có linh lực sung túc nhất, là trung tâm cao nhất của toàn bộ Đại lục Thiên Huyền. Đáng tiếc, trong số những quốc gia nhân loại này, chúng ta cũng chỉ có thể hoạt động ở mảnh đất bên cạnh mà thôi.

- Giống loài khác?

Tần Vô Song chớp mắt, vẻ mặt nghi vấn.

- Đúng vậy, ở quốc gia nhân loại, những vật chủng này cũng không có không gian sinh tồn, rất là quý trọng. Nhưng trong thổ nhưỡng sinh tồn của bọn chúng, năng lực sinh sản của bọn chúng, không hề thua kém so với nhân loại. Hơn nữa, địa bàn mà bọn chúng chiếm cứ, đại bộ phận đều ưu việt hơn quốc gia nhân loại.

- Không phải nhân loại, lẽ nào là Thú tộc sao?

Tần Vô Song hiếu kỳ hỏi.

- Nghiêm túc mà nói, bọn chúng cũng không tính là Thú tộc. Mà là thuộc về vật chủng đồng dạng có trí tuệ. Chỉ là hình dáng bên ngoài tương đối khác so với nhân loại, mà giống Thú tộc hơn, vì vậy có lúc sẽ được gọi là Thú tộc. Kỳ thực cách gọi chuẩn xác hơn là Yêu tộc. Bọn chúng sinh ra từ tự nhiên, sinh trưởng trong tự nhiên, hấp thu lực tự nhiên. Chỉ cần tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên, đều có thể được gọi là Yêu tộc! Loại Yêu tộc này, bao gồm đủ loại động vật, đi trên đất, trèo lên cây, bơi dưới nước, đều gọi chung là Yêu tộc. Sự cường đại của Yêu tộc, quốc gia nhân loại tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được. Nếu không phải nhân loại cũng có một bộ phận kẻ tu luyện mạnh, nắm giữ một bộ phận nơi có linh lực sung túc của Đại lục Thiên Huyền, sợ rằng Đại lục Thiên Huyền căn bản không thể có không gian sinh tồn của nhân loại…

Truân Trung Trì cảm khái một phen, nghiêm mặt nói:

- Vô Song, nhưng chuyện này ngươi tạm thời đừng suy nghĩ đến. Trừ phi ngươi có một ngày nào đó tu luyện vượt qua năm vị Điện chủ chúng ta, tiến nhập vào Linh Võ Đại viên mãn. Nếu không những bí mật nghe thấy nhất định vẫn chỉ là những bí mật, quan hệ không lớn đến ngươi.

Tần Vô Song cười cười:

- Sư phụ, cho dù là nghe một chút náo nhiệt, hiểu biết nhiều hơn một chút vẫn tốt hơn. Yên tâm đi, đồ nhi sẽ không tự cao tự đại, đồ nhi rất biết mình biết ta mà!

- Ồ, vậy thì được!

Truân Trung Trì nói:

- Kỳ vọng đầu tiên của vi sư đối với ngươi, chính là tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm. Khảo hạch cuối năm cũng chỉ còn bốn tháng nửa. Ngươi phải nỗ lực, tiến nhập vào giai tầng Đệ tử Trung tâm, không có một người nào không phải là cảnh giới Tiên Thiên. Ngàn vạn lần không được lơ là!

- Đồ nhi hiểu rồi!

Tần Vô Song nghiêm nghị, nghĩ thầm không thẹn là Đệ nhất Tông phái trong Đế quốc Đại La. Chỉ riêng đệ tử cảnh giới Tiên Thiên cũng đã hơn trăm tên, số lượng này còn chưa bao gồm những cao thủ cao cấp.

Chẳng trách Tinh La Điện vừa mở miệng, nhân vật cường hãn như Cực Âm Lão Quái cũng phải khuất phục. Tần Vô Song khởi điểm còn có chút giật mình, lúc này lĩnh hội được thực lực cường đại của Tinh La Điện, lúc này mới giật mình hiểu ra.

Còn muốn ngẫm lại những lời sư phụ vừa nói lúc nãy, Đế quốc Đại La trong toàn bộ Đại lục Thiên Huyền, cũng chỉ là thế lực nhị lưu, cho dù là trong Đế quốc thế tục, còn có ba Đại Đế quốc Thượng phẩm ở mặt trên đè xuống.

Xem ra, trong thế giới này, nếu muốn đứng trên đỉnh cao, thật sự không phải là chuyện dễ dàng.

- Tốt lắm, một khi ngươi đã là đệ tử đích truyền của ta, ở Thanh Vân Điện đương nhiên sẽ có lãnh địa riêng. Đợi một lát nữa ngươi hãy tới chọn một gian mật thất tu luyện thuộc về ngươi. Ở Tinh La Điện, bình thường chỉ có Đệ tử Trung tâm ở các điện mới có thể có mật thất chuyên môn. Ngươi là một ngoại lệ.

- Đa tạ sư tôn ưu ái!

Tần Vô Song biết đây là chiếu cố đặc biệt của Truân Trung Trì đối với hắn.

- Lời khách khí không cần phải nói, chỉ cần ngươi trong khảo hạch cuối năm thể hiện bản lĩnh, vượt qua kẻ đi trước, đem lại thể diện cho vi sư, so với vạn câu nói dễ nghe còn hữu dụng hơn nhiều. Ta khảo hạch đệ tử, một là xem thành tích, hai là xem nhân phẩm, những cái còn lại không quan tâm!

- Đệ tử hiểu rồi!

Tần Vô Song rất thích loại phong cách quan tâm hiệu suất không thích lễ nghi rườm rà của Truân Trung Trì.

Sau khi dẫn theo Tần Vô Song đi chọn một gian mật thất, Truân Trung Trì lại nói:

- Từ nay về sau, nơi này chính là nơi cá nhân của ngươi. Ngoài tình huống đặc thù ra, nếu không cho dù là trưởng bối Tinh La Điện, cũng không thể tùy tiện xông vào. Nơi này là một mật thất tu luyện, cũng là một kho dự trữ tư nhân. Ngươi có bất cứ đồ vật gì quý giá, đều có thể cất ở bên trong, tuyệt đối không cần lo lắng bị mất!

- Đệ tử hiểu rồi!

Truân Trung Trì gật gật đầu:

- Được rồi, mang theo lệnh bài của ngươi, bây giờ có thể tiến vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu tu luyện rồi. Sơn mạch Lăng Tiêu kéo dài vạn dặm, cho dù là bất cứ tổ sư đời nào của Tinh La Điện, cũng không thể đi đến tận hang cùng ngõ hẹp. Nhớ kỹ, ngoài Lăng Vân Phong ra, những nơi khác, ngươi đều có thể đi đến!

- Vâng!

- Có một điều cần nhớ kỹ! Giữa bất cứ đệ tử nào của Tinh La Điện, đều tồn tại cạnh tranh, bao gồm cả sư huynh đệ trong cùng một mạch. Bởi vì tài nguyên quý hiếm, một khi xuất hiện thiên tài địa bảo gì đó, rất có thể sẽ xuất hiện cục diện cạnh tranh theo đuổi. Đến lúc đó, ngươi nhất định phải toàn lực đoạt lấy, không thể nhường nhịn. Tinh La Điện không tôn sùng đồng môn tàn sát, nhưng xem trọng quy tắc cường giả vi tôn. Ngươi có thực lực, bất kể trường hợp như thế nào, chỉ cần không giết hại đồng môn, bất cứ thủ đoạn nào cũng được cho phép. Nhớ kỹ, cho dù thế nào, việc đáng làm vẫn phải làm!

Tần Vô Song nghiêm nghị, gật gật đầu:

- Đồ nhi ghi nhớ lời dạy bảo!

- Được rồi, ngày lễ mồng tám tháng chạp, nhất định phải chạy về Thanh Vân Điện tập hợp, đến lúc đó vi sư sẽ dẫn ngươi gặp mặt các đồng môn khác. Ba bốn tháng này, ngươi hãy tự do hoạt động. Trước khảo hạch cuối năm, vi sư tạm thời sẽ không truyền thụ bất cứ kỹ năng nào cho ngươi. Hơn nữa, ngươi có thể giết chết Lệ Vô Kỵ, chí ít tạm thời không cần lo lắng về phương diện kỹ thuật chiến đấu. Nhiệm vụ ngươi phải làm bây giờ, chính là củng cố cảnh giới Tiên Thiên, lĩnh ngộ sự ảo diệu của Tiên Thiên, lĩnh ngộ lực của tự nhiên, nắm bắt được tinh túy cần thiết của hấp thu lực tự nhiên. Ở đây có một cuốn Hấp Linh Lục Vấn, tóm tắt lại sự hữu dụng về việc hấp thu của cảnh giới Linh Võ Cảnh đối với lực tự nhiên. Vô cùng thích hợp với Tiên Thiên cường giả mới tiến nhập vào cảnh giới Linh Võ Cảnh. Ngươi có thể tham khảo một chút, nhưng nhất định không được rập khuôn hoàn toàn. Hiểu rõ rồi chứ?

- Đồ nhi hiểu rồi!

Tần Vô Song nhận lấy, bỏ vào trong lòng, lại cười nói:

- Bất cứ điển tịch gì đều chỉ là kinh nghiệm tu luyện của tiền nhân, đáng để tham khảo xem thêm, nhưng cũng không rập khuôn. Khi đọc sách cần phải tăng thêm phân tích, không thể mù quáng say mê, không thể tin tưởng tuyệt đối. Con đường tu luyện, thói quen và thiên phú của mỗi người đều không giống nhau. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

Truân Trung Trì hài lòng gật gật đầu, Tần Vô Song khiến hắn nhìn thế nào thích thế ấy. Môn đồ học một suy ba, nói một biết mười như vậy, ngộ tính cực cao, xác thực tốt hơn bất cứ một gã đệ tử nào mà hắn đã thu nhận trước đó.

- Vô Song, thời gian này, ngươi ngoại trừ ngọn núi Lăng Vân Phong cao nhất của Sơn mạch Lăng Tiêu, những nơi khác cũng đều có thể đi tới. Vi sư không hạn chế hoạt động của ngươi, chỉ cần ở cảnh nội của Đế quốc Đại La, đều có thể đi được. Nếu ngươi muốn rời cảnh nội, nhất định phải thông qua sự đồng ý của vi sư!

Điều này thật ra không phải Truân Trung Trì cố ý hạn chế tự do của hắn. Mà là xuất phát từ suy nghĩ an toàn. Dù sao Đại lục Thiên Huyền mênh mông vô bờ, cường giả đông vô kể, một Tiên Thiên Sơ Linh Võ Giả, đặt ở Đại lục Thiên Huyền, thực sự có chút nhỏ bé căn bản không có tư cách gì đi lung tung.

Tần Vô Song tạm thời chưa có dự định rời khỏi cảnh nội, gật đầu đồng ý.

Nghe xong sư phụ dạy bảo, Tần Vô Song sau khi làm quen một chút với địa hình đại khái của Tinh La Điện, liền hướng về sau núi mà đi.

Tu luyện, còn cần nơi yên tĩnh, mặc dù không thể tiến nhập vào Lăng Vân Phong cao nhất, nhưng chí ít có thể tiến vào các Chủ mạch khác của Sơn mạch Lăng Tiêu. Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu có vô số ngọn núi lớn nhỏ, mà Đệ tử Cao cấp cũng không quá trăm. Thoạt nhìn số lượng người đông, nhưng thật ra đặt ở khu vực Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu hai vạn dặm, kỳ thực cũng như hạt cát trên sa mạc mà thôi. Nếu không phải là vô cùng trùng hợp, cơ hội chạm mặt giữa đệ tử kỳ thực là vô cùng hiếm.

Thử nghĩ một chút, trong phạm vi khu vực hai vạn dặm, tổng cộng có mấy trăm người, nếu muốn chạm mặt, vậy xác suất có thể lớn bao nhiêu không cần nghĩ cũng biết.

Đại Tông phái chính là Đại Tông phái, nơi tu luyện này cũng tương đương với một Công quốc. Phải biết rằng, lãnh địa của Bách Việt Quốc cũng không vượt quá lãnh thổ trong hai ba vạn dặm. Nhưng Bách Việt Quốc lại có ba mươi hai châu nhỏ, chứa sáu triệu nhân khẩu!

Còn Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, lại chỉ cho phép mấy trăm Đệ tử Cao cấp tiến vào. Chênh lệch to lớn, không cần nghĩ cũng biết.

Tần Vô Song hiện tại cũng càng ngày càng có thể hiểu được. Tại sao người của thế giới này, tất cả đều vót nhọn suy nghĩ muốn trèo lên trên. Địa vị càng cao, tài nguyên chiếm cứ càng nhiều, chênh lệch trong đó tựa hồ đã đến mức độ biến thái.

Sau khi tiến vào Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, Tần Vô Song cũng không dám lơ là, thiếu cảnh giác, sư phụ trước khi ra khỏi cửa đã dặn dò, Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, mặc dù là địa bàn của Tinh La Điện, nhưng cũng không phải là nơi hoàn toàn không có Yêu thú xuất hiện.

Đồng môn của Tinh La Điện không cho phép tàn sát lẫn nhau, nhưng nếu trong thời gian tu luyện vận khí không tốt, đụng phải Yêu thú, thì chỉ còn biết cầu cho bản thân nhiều may mắn hơn một chút.

Chọn một ngọn núi hiểm trở, Tần Vô Song xuyên qua sườn núi, cảm nhận được khí tức nồng đậm của linh lực trong Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu. Xác thực, linh lực của Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này dày hơn rất nhiều so với Võ Thánh Sơn.

Trước kia, Tần Vô Song trước khi tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, cảm ngộ đối với linh lực cũng không mẫn cảm, chỉ là dừng bước ở một loại trạng thái thể ngộ mông lung. Nhưng sau khi tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, lực cảm ứng của Tần Vô Song đối với linh lực, giống như đột nhiên thông suốt. Cảm giác vô cùng rõ ràng tư nhiên, rất nhẹ nhàng có thể nắm bắt được khác biệt trong đó.

- Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu này, quả nhiên không bình thường. So với Võ Thánh Sơn, thật sự là một trời một vực. Chẳng trách cường giả Tiên Thiên của Tinh La Điện lại nhiều như vậy. Công lao của Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, tuyệt đối không chỉ là một chỗ tu luyện mà thôi.

Thế nhưng mà cho dù lúc này là ở tại Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu, nhưng Tần Vô Song vẫn không tìm thấy được cảm giác kỳ diệu như lần đầu tiên tiến vào cái sơn động kỳ bí kia tại Đại Thương Sơn lúc trước.

Tần Vô Song nhớ tới trải nghiệm trong sơn động ở vách đá Đại Thương Sơn ngày đó, đến bây giờ vẫn rõ ràng trước mặt, không thể nào quên. Cảm giác rửa tội lần đó quả thực là quá tuyệt vời. Lúc này hồi tưởng lại, rửa tội lần đó, có lẽ chính là một quá trình của quán thể linh lực, cũng chính là quá trình đó khiến hắn tỉnh tỉnh mê mê tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên.

Chỉ là, hắn không hiểu là, rửa tội lần đó nếu là quán thể linh lực, tại sao cơ thể của hắn lại có thể chịu được sự chuyển tải linh lực mạnh như vậy? Bình thường mà nói, nếu cơ thể không đạt được cường độ nào đó, không cách nào chịu tải được linh lực tự nhiên, kết quả duy nhất chính là cơ thể bạo liệt mà chết.

Nhưng lần đó, hắn lại bình an vô sự, hơn nữa còn rất hưởng thụ. Tất cả những điều này, tựa hồ hoàn toàn trái ngược với kiến thức thông thường trên con đường Tiên Thiên Linh Võ Cảnh.

- Có lẽ, năm luồng kỳ quang đó còn có huyền ảo khác!

Tần Vô Song nghĩ, bắt đầu tìm kiếm một góc yên tĩnh. Hắn chuẩn bị một chút, để tham khảo một chút quyển Hấp Linh Lục Vấn mà sư phụ vừa đưa cho!

Truyện Chữ Hay