Trong một căn phòng , không có đến một bóng đèn chỉ có ánh sáng tản ra từ một ngọn nến nhỏ.
- Mọi người đã nghe kỹ kế hoạch chưa- Ted nói nhỏ.
- Xong rồi chị, việc trang trí, em và kun đã chuẩn bị- Su nói.
- Bánh kem anh sẽ đảm nhận-Kan nói( Trong người con trai, thì chỉ có kan biết nấu ăn)
- Quà thì anh và lin cũng đã chuẩn bị sẵn rồi, ngày mai chắc chắn sẽ đến nơi- Kin nói.
- Còn Jun, ngày mai anh phải dụ Ice đi ra ngoài cho đến khi em nhắn tin đã xong- lin
- Tuân lệnh- Jun
- Còn bọn con sẽ làm gì- Bảo bảo hỏi.
- Các con ư- kun
- Mai các con đi đến một nơi bí mật, ngày mai cô sẽ cho người đến đón các con, lúc về các con phải mang một thứ ở đó về tặng mẹ Ice được không?- Lin nháy mắt.
- Vâng- bảo bối nhu thuận gật đầu.
- Em đã mời mấy người kia chưa- Jun hỏi
- Yên tâm, mai họ sẽ có mặt đông đủ- Kan vỗ vai Jun nói
-Hãy tổ chức một buổi sinh nhật đáng nhớ cho Ice nào- Ted nói
-- Yoh...
- Sáng ngày hôm sau--
- Ice, dậy đi em- Jun lay người Ice dậy.
- Để em ngủ- Ice mắt vẫn nhắm nhưng miệng vẫn nói như nói mớ.
- Dậy đi mà, đừng để anh làm mạnh tay ah- Jun đe dọa .
Nhưng người kia vẫn chìm vào giấc mộng , không thèm để ý đến anh. Khi ngủ cùng Jun, cô ít khi mơ lại ác mộng, lại còn ngủ nhiều hơn.
Chụt.... Jun hôn Ice, một nụ hôn sâu làm cho Ice như khó thở mà tỉnh dậy.
Đập vào mắt cô là khuông mặt phóng đại đầy yêu nghiệt của Jun. Cô xô Jun ra.
- Vk à, em làm gì vậy- Jun oan ức nói
- Câu đó phải để em nói mới đung- Ice nhìn Jun như muốn ăn tươi nuốt sống anh.
- À, anh chỉ muốn rủ em đi chơi cùng anh thôi mà-Jun cười cho đỡ ngượng.
- Oáp...anh rủ mấy người kia đi đi , em muốn ngủ- hôm qua Ice đã phải thức khuya để giải quyết công việc của công ty Ice và chuyện của bang.
- Vk à, lâu lâu chúng ta cũng phải đi chơi riêng chứ- Jun lại gần Ice nũng nịu.
-- Không là không- Ice lấy khăn đắp kính đầu.
- vk à, vk ơi, ck biết vk yêu ck nhất mà- Jun cũng không tha, mè nheo .
Lát sau
- Được rồi, đợi chút- Ice không thể chịu thêm một chút nào nữa nên giơ cờ trắng đâug hàng
- Anh yêu vk nhất- Đạt đc mục đích nên Jun rất vui vẻ.
Ice bước ra từ phòng tắm , cô vận trên người chiếc váy voan cổ điển màu hồng phấn, chân đi giày búp bê màu trắng. Trong cô rất nữ tính, khác với thường ngày lạnh lùng. Cô giống như một cô tiên với mái tóc tím dài bước ra từ truyện cổ tích , điều này làm cho Jun mê mẫn, nhìn cô hồi lâu, khi cô nói mới tỉnh dậy.
-Anh muốn đi đâu- Ice uể oải nói.
- Đi đi rồi biết- Jun kéo tay Ice đi xuông lầu.
Thấy căn nhà yên ắng lạ thường, lại không thấy bọn kia đâu, nó hỏi:" mọi người đi đâu hết rồi"
- Bọn nó đi hẹn hò hết rồi, chỉ có anh và em thôi-
- Uhm-
- Em muốn đi otô hay xe máy- khi bước xuống gara Jun hỏi.
- Tùy anh -
Jun lấy từ trong gara, chiếc xe rẻ tiền nhất nhưng đối với người khác họ phải nhịn đói mấy chục năm mới mua được.
Jun lái chiếc xe Lamborghini Reventon, bước xuống mở cửa cho Ice ngồi.
-