Dù sao, bản thân tính cách của Sử Nhã đã khó nắm bắt rồi, lại cũng vẫn luôn cười tủm tỉm mọi lúc mọi nơi, giống như mãi mãi không có không vui vậy.
Vậy nên trong lúc nhất thời cũng không ai phát hiện có gì không phải.Cũng chỉ có Chung Sử Bân ngồi bên cạnh Sử Nhã là vừa lúc thấy được.
Cậu cảm thấy mẹ mình càng ngày càng kì quái, chỉ cười thôi cũng có thể trở nên quái dị như vậy, nếu để cậu miêu tả mẹ mình lúc này.
Vậy chắc chắn sẽ là bà thím chuyên bắt cóc trẻ con mới có thể thích hợp.Tất nhiên, với vẻ ngoài ngốc bạch ngọt như bây giờ của Sử Nhã.
Cho dù cô có học theo nụ cười của nhân vật phản diện trong phim truyền hình lúc giờ.
Thì người ngoài nhìn vào cũng chỉ có thể cảm thán mấy tiếng dễ thương quá linh tinh thôi.
Ngoài chuyện đó ra, một đường đi tới cũng coi như là thuận lợi, không có gì bất ngờ xảy ra.Bởi vì căn cứ rất to, hơn nữa đường xá cũng đều là mới xây, chưa được hoàn thiện lắm, vậy nên bọn họ cũng mất chút thời gian mới đến được văn phòng nhà đất.
Văn phòng nhà đất trong căn cứ có rất nhiều, thế nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ đi thuê nhà.
Vậy nên ông lão quyết định đưa bọn họ tới một văn phòng có danh tiếng không tồi, như vậy có thể an tâm hơn một chút.Bởi vì Chung Khải yêu cầu số lượng nhà tương đối nhiều, hơn nữa yêu cầu cũng tương đối cao, lại ra tay hào phóng, thế nên quản lý văn phòng nhà đất quả thực thích chết đi được.Chỉ riêng tiền hoa hồng thôi cũng đủ để hắn vui vẻ rất lâu, đó là chưa kể đến hoàn thành đơn hàng lớn thế này, sẽ còn có khen thưởng thêm nữa.Quản lý văn phòng nhà đất đối với khách hàng lớn Chung Khải có thể nói là ân cần còn hơn cả cha mẹ hắn, không hề có một chút sơ xuất.
Nhà trong căn cứ chia thành hai loại, một là đã có từ trước mạt thế, hai là sau mạt thế tới thì xây dựng thêm.
Nhà xây dựng thêm thông thường đều là những khu chung cư cao khoảng tầng, là dựa vào người thường có kĩ thuật và dị năng giả hệ thổ xây dựng nên.
Những căn nhà xây dựng thêm thông thường đều khá nhỏ, rộng khoảng m², chỉ phù hợp với những người cô đơn sống một mình.
Chẳng qua thông thường nơi đó cảnh sắc đều không tồi, lại là mới được xây dựng, vậy nên vẫn có rất nhiều người nguyện ý thuê phòng ở đó.
Tiếp đó quản lý văn phòng nhà đất liền cùng đám Chung Khải ngồi xe điện đến những khu còn đang thiếu người ở.
Nhà đất trong căn cứ nếu không có chủ thì đều sẽ bị thu về trở thành tài sản của căn cứ.Mặc dù căn cứ Xuân Tích có sức chứa lên tới triệu người.
Thế nhưng cư dân thường chú của căn cứ lại chỉ có khoảng - trăm ngàn người, lại thêm khoảng dân cư tự do.Vậy nên nhà ở trong căn cứ cũng bỏ trống rất nhiều.
Thế nhưng dân cư là phân bố rải rác, vậy nên tìm được một nơi thuận tiện mà lại thưa thớt dân cư cũng không dễ.Bọn họ chọn gần nửa ngày mới lựa chọn một chỗ gần cổng ra vào phía Nam của căn cứ, nơi đó không phải rất náo nhiệt, thế nhưng hoàn cảnh sống không tồi, giao thông cũng thuận tiện, có nhà đơn cũng có chung cư, quả thực là một lựa chọn tốt.Nhà mua đứt đắt hơn nhiều so với nhà thuê, cho dù là Chung Khải cũng không lấy ra được.
Vậy nên hắn liền giao trước tiền thuê năm.
Coi như là sống thử đi, nếu có thể an ổn định cư xuống dưới, vậy lúc đó mua cũng không có vấn đề.Những người khác cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Mặc dù bọn họ vẫn luôn hi vọng có thể yên ổn sinh hoạt tại một chỗ.
Thế nhưng trong cái thế giới chết tiệt này, nơi nào mà chẳng nguy hiểm giống nhau.
Mà thực ra, cuộc sống dân du mục lúc trước của bọn họ cũng không đến nỗi nào.
Chỉ cần bản thân cùng người nhà có thể sống sót thật tốt, vậy những thứ khác cũng sẽ chỉ là mây bay, không đáng nhắc tới.Sau khi cùng quản lý văn phòng nhà đất hỏi thăm thêm một số vấn đề, bọn họ liền trở về văn phòng làm thủ tục.
Chung Khải xem qua những vị trí được phép thuê.Cuối cùng trực tiếp định xuống toà chung cư sát nhau mới xây có sân thượng cùng vườn nhỏ bao quanh và căn nhà đơn gần đó.
Chung cư cũng không lớn, có tầng, khoảng phòng ở, hai tòa tức là phòng.
Thế nhưng bởi vì kèm theo vườn nhỏ cùng sân thượng, vậy nên giá cũng cao hơn một chút.Có điều bởi vì Chung Khải thuê rất nhiều, vậy nên cuối cùng vẫn được đánh triết khấu %.
Thủ tục nhanh chóng được chuyển lên hệ thống nhà đất, kiểm duyệt, thông qua chỉ mất có mười phút.Sau đó lại giao nộp tiền thuê, vậy là bọn họ đã có thể thuận lợi lấy được chìa khóa nhà.
Tiếp đó Chung Khải lại ngồi xe điện trở lại đón những người khác.Lúc bọn họ quay trở lại nơi làm thủ tục để vào căn cứ, đã có rất nhiều người đứng chờ bên ngoài.
Có một số người trong đoàn xe vẫn không nghĩ tách ra, còn ôm chút tâm lý may mắn muốn trộn lẫn vào tiếp tục chiếm tiện nghi của Chung Khải..