Trước khi vào truyện mình sẽ giải đáp nỗi khúc mắc của vài người . Mặc dù không nói nhưng sẽ có vài người nghĩ rằng tại sao các công của Harry hành hạ nguyên chủ đến như vậy . Nhưng cậu không những trả thù lại còn tha thứ cho họ . Thì theo mình tha thứ cho một người đôi khi không phải do người ấy quan trọng mà là chỉ muốn lòng mình được thanh thản . Không oán giận , không hận thù cũng tốt cho mình .
------------------------------------------------------------
" Chỉ cần cậu muốn , cái mạng này cũng không tiếc !"
P.
: Hogwarts
Tiết trời mùa thu là khoảnh khắc đẹp đối với trời tây . Những tán lá đỏ rơi xuống hay bay phấp phới theo hướng gió tạo nên khung cảnh dễ chịu . Thời tiết đẹp như thế nhưng lại không có ai rảnh rỗi chiêm ngưỡng nó . Thiên nhiên chỉ đành cô độc toả sáng một mình . Tất cả các phù thuỷ sinh của Hogwarts đều tập chung tại đại sảnh . Không phải là dùng bữa trưa , mà là do có chuyện nghiêm trọng đã xảy ra .
Từ những phút trước các phù thuỷ sinh nhà Slytherin đã được báo tin . Họ đứng ngồi không yên khi cả huynh trưởng lẫn huynh phó đều đang nằm ở bệnh thất . Nhiều người đã viết thư về cho gia đình . Tình hình bây giờ không mấy khả quan cho lăm . Các giáo sư vì bận rộn không thể trông chừng họ được đành cho các phù thuỷ sinh về kí túc xá của nhà mình . Không được phép ra ngoài nửa bước .
Bệnh thất bây giờ bên ngoài đa số là các giáo sư , nhóm của Draco và Ron . Tất cả đều như ngồi trên đống lửa nhìn về cửa bệnh thất . Ở bên trong , Severus và bà Pomfrey không ngừng điều chế dược và cầm máu cho cả hai . May mắn là sau một hồi tất cả đã ổn thoả . Nữ vương bệnh thất thầm thở phào . Bà mời cụ Dumbledore , Tom và Grindelwald vào trước . Khi hiệu trưởng bước vào , cụ có thể ngửi thấy mùi máu còn thoang thoảng quanh đây .
" Bà Pomfrey , Harry và Mione sao rồi "
" Tất cả đã ổn rồi . Mione bị dùm bùa cắt nên tạm thời đừng cử động vùng bụng quá mạnh . Còn Harry thì ổn hơn chút , phần đầu bị cầm máu kịp thời nên không sao hết . Khi hai trò ấy tỉnh dậy cho ăn uống , nghỉ ngơi và uống thuốc đầy đủ thì sẽ nhanh hồi phục thôi "
" Khụ khụ ta nghĩ nên cho những người ngoài kia vào . Còn việc này chúng ta sẽ giải quyết ở phòng hiệu trưởng . "
Grindelwald ho vài tiếng nhìn ra phía ngoài . Nhận được sự đồng ý , Ron là người nhanh chân nhất đẩy cửa bước vào . Trong tam giác vàng , Ron là người an phận nhất . Hermione và Harry là vảy ngược của cậu , chỉ cần không đụng đến thì sẽ an toàn mà tha mạng . Nhưng nếu chạm vào vảy ngược của cậu .......... thì ngay cả được chôn trong quan tài cũng đừng hòng . Ron là kẻ an phận nhất nhưng cũng là người tàn ác nhất .
Đập vào mắt cậu là hình ảnh hai người đang nằm trên giường ngủ . Sự phẫn uất , bất lực xen lẫn đau lòng . Tâm can như muốn nứt ra thành từng mảnh . Nếu để ý kĩ có thể thấy Mione thỉnh thoảng sẽ nhăn lại do đau đớn. Công chúa của cậu sau chiến tranh chưa từng phải chịu điều này . Vào ngay lúc này cậu liền nhận ra một điều rằng , cậu muốn giết người !
Còn Draco và Pansy lại không quan tâm đến hai người mà trực tiếp đến bên giường của người thương . Harry chỉ là đang say giấc ngủ nhưng Hermione là đang đối chọi với cơn đau ở vùng bụng . Khi chạm vào cô , bàn tay nó run rẩy đến mức sợ rằng cô sẽ biến mất . Chỉ là vào khoảnh khắc đó , tất cả đã rơi nước mắt.
Voldemort trầm lặng rời đi nhưng nếu để ý có thể nhận ra đôi đồng tử đỏ đã sớm sẫm màu . Sát khí nổi lên chỉ sợ kẽ gây ra chuyện này không thoát khỏi . Hắn đã đụng tới những người không nên đụng !!!
: Tại bệnh thất
Tất cả mọi người đã tạm thời rời đi một lúc nhưng chỉ có Ron là không chịu đi . Câu co lại một góc bên cạnh giường bệnh của Harry , tự lẩm bẩm trong sợ hãi . Không hiểu sao cậu lại bật khóc , đôi mắt xanh biển đã đỏ lên thấy rõ . Bỗng một bàn tay lướt nhẹ trên mắt cậu nhằm lau đi nước mắt . Ron ngẩng đầu lên nhìn qua bên cạnh . Harry yếu ớt nhìn cậu cười .
" Đừng khóc Ron , tất cả sẽ ổn thôi "
Câu nói khiến người ta muốn kiện hóc nhất chính là đừng khóc ! Thiếu niên tóc đỏ không nhịn được mà khóc lớn , ôm chặt lấy Harry không buông . Miệng không ngừng tự trách mình mặc dù cậu không có lỗi gì cả . Mà Harry cũng chỉ biết ôm cậu mà vỗ về .
" Hức...hức các cậu là đồ nói dối có khác gì mình đâu chứ oà ... oà "
Harry chỉ biết ôm cậu bạn dỗ dành . Cậu biết Ron sợ mất cậu và Mione . Sự ra đi của Fred và Zabini đã khiến cho người thiếu niên luôn vui đùa trở nên trầm lặng đi , trưởng thành hơn . Có lẽ các giáo sư sẽ không còn phàn nàn về tính cách của cậu nữa rồi . Nhưng Harry đã từng ước rằng tất cả đều giống như ban đầu . Ngây thơ , trẻ con , ngồng cuồng với tuổi trẻ . Chỉ là ...... ở đời mấy ai được như vậy ?
.
.
Trái ngược với bệnh thất thì không khí ở phòng hiệu trưởng lại khác một trời một vực . Tất cả mọi người đều tập trung đông đủ ở đây . Gia đình Weasley , Zabini và Granger . Ngay cả James và Lily cũng có mặt trên bức tranh trống .
" Cụ Dumbledore chuyện này là sao đây ? Tự nhiên đang yên đang lành lại có kẻ đột nhập . Lại còn tấn công những đứa trẻ . Hogwarts từ bao giờ lại có nhiều chuyện xảy ra như vậy " - James hẳn học với người thầy của mình nhưng không dám quá phận .
" Nơi xảy ra vụ việc là một lối đi đã bị bỏ quên từ lâu . Ở đó có chứa những dụng cụ tra tấn . Điều đó cho thấy kẻ đột nhập đã trà chộn vào đây từ lâu " - Dumbledore chống tay ồn tồn nói . Chuyện này đến quá bất ngờ làm cụ cũng không ngờ nó lại xảy ra .
" Dụng cụ tra tấn !!! " - Molly ngỡ ngàng che miệng mình lại
Những người khác cũng ngạc nhiên không kém , họ bây giờ cảm thấy may mắn . Nếu như kẻ đó nổi máu lạnh lên thì thật không dám nghĩ tới . Lily run rẩy nhĩ tới con trai của mình . Cô không ngờ lại có chuyện như vậy . Các cựu gia chủ Potter đang rất mong ngóng vợ chồng cô về để nghe ngóng tình hình đứa cháu của mình . Tâm trạng lúc này chỉ thiếu điều chạy tới đây gây chuyện thôi .
" Chúng ta nhất định sẽ tìm được kẻ đột nhập . Trước mắt Hogwarts không còn an toàn nữa . Các chủ nhiệm hay thông báo lại cho các nhà . Tuyệt đối phải cẩn trọng "
Dumbledore đứng dậy cảnh báo với mọi người . Dáng vẻ không còn nhí nhảnh nữa mà thay vào đó là nghiêm túc cùng sự căng thẳng tột độ . Màn đêm bao trùm lấy Hogwarts , không biết tương lai sẽ ra sao . Họ chỉ có thể sẵn sàng chuẩn bị để chiến đấu .
P.
Voldemort từng bước từng bước nhìn thuộc hạ của mình . Đôi mắt đỏ sẫm quét một lượt làm cho họ dựng tóc gáy . Tự nhiên chủ nhân lại tức giận như vậy đương nhiên là có điềm . Bellatrix quỳ xuống bên phải Voldemort . Đứng bên cạnh hắn là Lucius và Severus . Không gian quỷ dị này càng chở nên rùng rợn hơn khi Nagini trườn xung quanh các Tử Thần Thực Tử . Không thể chịu nổi nữa , Bellatrix đành đánh bạo nói
" Chủ nhân tôn quý , ngài có việc gì giao phó ạ "
Trong lòng những bầy tôi ở đây không ngừng cảm động trước sự hi sinh này . Họ sẽ ghi tạc trong lòng . Nagini tê tê vài tiếng , trườn nhanh đến giữa vòng vây đưa ra một bức ảnh . Là một chàng thiếu niên tóc đen , mắt lục bảo . Đa phần thuộc hạ của Voldemort là những quý tộc nên họ rất dễ nhận ra đây là ai . Còn ai ngoài Gia chủ dòng tộc danh gia Potter - Harry Potter .
" Hogwarts có kẻ đột nhập và tấn công Harry , các ngươi phải tìm cho ra được hung thủ . Nhất định phải tìm cho ra được kẻ chủ mưu . " Lời cuối của hắn bỗng gằn đi như mệnh lệnh bắt buộc phải hoàn thành . Làm cho những người ở đây chỉ biết run rẩy mà gật đầu - " Bella , ngươi là người ta tin tưởng nhất . Ta giao cho ngươi việc đi giết Lucas Potter . Còn lại thì giải tán "
" Nhưng thưa chủ nhân tôn quý chẳng phải Lucas Potter là anh của điện hạ Harry sao "
Cô ta ngạc nhiên vội hỏi nhưng khi nhắc đến tên Harry lại phần thành kính , phần nể phục . Việc đụng đến người nhà Potter là điều rất khó khăn . Chỉ cần sai một bước thì vinh quang gia tộc đó đều khó giữ được . Harry còn là gia chủ của Black ....... Nhưng Voldemort lại không vui khi nhắc đến việc này . Severus đồng dạng nheo mắt khó chịu làm Lucius khó hiểu . Bộ Bellatrix nói sai à ?
" Một kẻ như hắn không xứng đáng ở cạnh Harry . Nhưng em ấy lại không muốn bẩn tay vậy thì để ta giúp vậy . Đằng nào ...... " - Câu nói lấp lửng làm mọi người tò mò . Hắn vẫn thản nhiên tuyên bố - " Đằng nào người ở bên em ấy đến cuối đời cũng là ta "
Tiếng sấm gầm vang khắp bầu trời , từng tia sét xẹt qua chiếu sáng bầu trời đêm . Từng đàn quạ bay loạn xạ khắp nơi . Những nhà tiên tri khi thấy cảnh này liền sửng sốt . Tất cả đều trở nên hỗn loạn . Thế giới sắp phải đối mặt với những gì ? Là những kẻ đứng trong bóng tối đang bắt đầu rục rịch hay là sự phẫn nộ của thần lình đối với họ . Suy cho cùng đều là một mảng mơ màng không lối thoát .
: Bệnh Thất
" Hermione vẫn chưa tỉnh dậy nữa , chán quá đi mất "
Ron ngáp ngắn ngáp dài nhìn giường đối bên cạnh . Cậu gật gù như muốn ngủ , tay lâu lâu lại dủi mắt cho tỉnh táo . Gã người yêu của cậu cùng với hai người bạn phải về nhà họp mặt gia đình gấp . Nên giờ Ron không muốn về ký túc xá , đằng nào thì ngồi đây vẫn có Harry .
" Cậu đi ngủ đi , trễ rồi " - Harry xử lí đống tài liệu trên bàn ân cần hỏi han . Nhưng mắt lại thường lia ra ngoài cửa sổ . Ron phụng phịu từ chối nhưng sau một hồi thuyết phục cậu cũng rời đi . Trước khi rời đi , Ron vẫn nán lại nắm chặt lấy tay cậu xoa lên . Môi khẽ mấp máy thầm thì .
" Đừng luôn nghĩ rằng cậu chỉ có một mình , Harry .Nếu như cậu muốn thì cái mạng này tớ cũng không tiếc "
Bệnh thất bây giờ chỉ còn mỗi cậu và Mione , Harry kéo tấm màn trắng che lại cho cô nàng rồi lên giường . Nhưng tuyệt nhiên không ngủ được , cứ mỗi lần nhắm mắt lại cảm thấy lo âu . Từ ngoài bỗng có tiếng động , là tiếng bước chân . Nó từng bước tiến về phía cậu . Nắm chặt trong tay đũa phép , cậu cẩn giác nhìn như muốn xuyên qua tấm rèm trắng trước mắt . Bóng đen dừng lại , lấy tay mở phắt rèm trắng ra .
" Cedric ? Anh làm gì ở đây ? "
" Anh tới thăm em , bận quá nên giờ mới tới được ấy mà "
Cậu thở phào buông đũa phép ra . Lưng vô lực dựa vào thành giường hướng về phía gã . Harry nhìn từ trên xuống dưới liền thấy có điều không đúng . Ở cánh tay của gã hình như có dính máu nhưng không muốn vạch trần liền lờ nó đi .
" Trễ thế này rồi , anh nên về phòng ngủ đi "
" Anh chỉ muốn gặp em "
Cedric vươn tay ôm lấy cậu , đầu dụi vào bờ vai nhỏ . Cậu không tình nguyện nhưng vẫn để gã ôm . Bóng đen ngoài cửa lấp ló rồi chạy vụt đi . Cậu nheo mắt nhìn nhưng không tài nào thấy được ai .
" Harry anh yêu em "
" Hả ... Gì cơ ? " - Cậu ngây ngốc nhìn gã như không tin vào tai mình . Nhưng Cedric lại điềm tĩnh đến lạ , nhìn thẳng vào cậu , từ từ thốt ra những điều che giấu trong lòng .
" Anh yêu em , rất yêu em , Harry Potter "