Khi Nam Chính Yêu Nữ Phụ

chương 1: xuyên không

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhã Tĩnh mở mắt,thứ mà Nhã Tĩnh nhìn thấy đầu tiên đó chính là căn phòng trắng đơn điệu chứ không phải là căn phòng đen u ám của cô.Nhã Tĩnh ngồi dậy nhìn một lượt khắp căn phòng,căn phòng đầy bụi,quần áo,đồ ăn bừa bộn như cả băm không ai dọn dẹp.Nhã Tĩnh bước chân xuống nền gạch lạnh,khiến cho đôi chân Nhã Tĩnh run lên,cô mơ màng bước đến chiếc gương ở góc phòng.

Đứng trước gương không phải là Nhã Tĩnh,cô trợn mắt ngạc nhiên nhìn người trong gương.Cô gái ở trong gương ấy như yêu vậy,đôi mắt đen như hố sâu không thấy đáy,chiếc mũi như được điêu khắc tỉ mỉ,đôi môi đỏ không cần son khiến người ta muốn nếm thử vị ngọt từ nó,mái tóc đỏ như thác rũ xuống bờ vai thon gọn,làn da mịn màng như em bé khiến người khác muốn véo cái, vòng hoàn hảo ẩn náo trong chiếc áo ngủ mỏng làm cho cô gái ấy như yêu tinh đang mê hoặc người đời.

Tất cả những hành động trợn mắt,chiêm ngưỡng của Nhã Tĩnh đều phản chiếu qua tấm gương rõ ràng,không thiếu một hành động nào.

Tại sao?Đây là ai?

Nhã Tĩnh ngồi xuống nền gạch lạnh mà bất lực,cô cố gắng lục lọi trí nhớ của mình song không thể nào nhớ lại tại sao mình lại ở đây.Nhã Tĩnh mệt mỏi đưa mắt khắp căn phòng lạ nhưng chỉ vài giây Nhã Tĩnh như nhớ ra điều gì đó,liền đứng dậy và lục tung khắp phòng.Nhã Tĩnh lục từ đầu giường,ngăn tủ,bàn học và tủ đồ.Dường như ông trời không phụ lòng Nhã Tĩnh tìm kiếm,nên thứ cần tìm ở trong ví.Cầm giấy chứng minh nhân dân Mà lòng Nhã Tĩnh hồi hộp lạ thường,giờ đây Nhã Tĩnh mới thấy giấy chứng minh nhân dân quan trọng đến cỡ nào.Những hàng chữ xinh xắn đập vào mắt cô.

Họ và tên:Trương Nhã Tĩnh.

Giới tính:Nữ.

Năm sinh://..

Nhã Tĩnh như tưởng mình nhìn lầm,nên đã nhắm mắt và nhìn kĩ lại nhưng những hàng chữ ấy không đổi."Phịch"giấy chứng minh rơi xuống đất,cũng là lúc Nhã Tĩnh khuỵa xuống đất.Ai có thể cho cho biết vì sao cô lại ở đây không?

Trương Nhã Tĩnh là nữ phụ nổi tiếng đanh đá,dâm đãng mà tất cả các độc giả đều ghét.Dường như tất cả cái xấu đều được tác giả ưu ái cho Nhã Tĩnh,còn cái đẹp đều cho Tú Tinh.Ai cũng ghét Nhã Tĩnh nhưng không biết nguyên do tại sao tính cách lại như vậy?

Thử nghỉ coi đứa trẻ chỉ mới tuổi mất mẹ,cha không thương yêu thì sẽ như thế nào?Năm tuổi cha đưa mẹ kế về và đứa em không ruột thịt về nhà và cũng kể từ đó cô từ tiểu thư thành người hầu cho họ.Năm tuổi thích người nhưng người đó lại yêu đứa em không chung dòng máu với mình,thậm chí còn bị người yêu sỉ nhục.Một đứa trẻ ngoan hiền như thiên thần nay lại bị thời gian và con người làm cho thiên thần thành ác quỷ,suốt ngày chỉ biết đến hận thù.Vậy mà thứ nhận lại đều là sự sỉ nhục của người đời.Có xứng đáng không với một đứa trẻ?

Nhã Tĩnh xoa mi tâm của mình thầm chấn an mình nhưng chỉ cô biết mình không ổn tí nào.Ngẫm nghĩ lại những gì mình đã trải qua ở thế giờ kia.Có lẽ cô và Trương Nhã Tĩnh giống nhau,đều là nnững kẻ cô đơn.Im lặng hồi lâu Nhã Tĩnh mới chấp nhận sự thật mình đã xuyên qua.Vậy thì kể từ đây Dương Nhã Tĩnh sẽ là Trương Nhã Tĩnh.

Đứng dậy và nhìn một lượt khắp phòng,ngán ngẩm và bắt đầu công cuộc dọn dẹp nhà.Vì còn phải đi học Nên Nhã Tĩnh làm rất nhanh.Vội vệ sinh cá nhân và thay đồ đồng phục.Áo sơ mi trắng,cà vạt đen,chiếc váy màu đen,khi mặc lên người Nhã Tĩnh trong rất đẹp.Xoã mái tóc đỏ ra và chải mái thưa thật gọn gàng.Ngắm nhìn mình trong gương hài lòng,Nhã Tĩnh cầm cặp sách và bắt đầu đi học,trở về với trang giấy trắng...

____________________

Trường Lạc Thiên là ngôi trường danh giá,đứng top đầu những ngôi trường danh giá.Có đầy đủ tiện nghi để phục vụ học sinh và giáo viên.Những ai từng học trường này đều là những người nổi tiếng,được nhiều người biết đến...

Bước vào trường Lạc Thiên,Nhã Tĩnh choáng ngộp với độ rộng của nó.Ở giữa sân trường là đài phun nước lớn,những giọt nước được ánh sáng chiếu vào lấp lánh như vì sao sáng.Phía bên phải là hầm giữ xe,nhưng chiếc xe đắt tiền đều được gửi tại đây.Phía bên trái và đằng trước là những phòng học.Đó chính là những gì mà Nhã Tĩnh thấy khi vào trường Lạc Thiên.

Nhã Tĩnh chạy tìm lớp a của mình.Loay hoay một hoài Nhã Tĩnh mới thấy lớp a.Đứng trước cửa lớp a,nơi mà mình sẽ phải đương đầu với sóng gió và thử thách.

Vì sao?

Vì trong lớp a có nam chủ đang học và cũng là người mà nguyên chủ Trương Nhã Tĩnh yêu.Đó chính là Trịnh Hy, trong những nam nhân quyền lực của trường và thế giới.Là người mà nguyên chủ yêu,là người tẩy chay Nhã Tĩnh trước trường,là người đẩy Nhã Tĩnh xuống vực thẳm không thấy đáy...

Hít vào và thở ra thật sâu để bình tĩnh.Bước chân vài lớp,nói chuyện,chạy nhảy và học bài của mọi người đều dừng lại,ai cũng nhìn Nhã Tĩnh chăm chú và đánh giá.Mọi người sau khi đánh giá liền bàn tán:

-Học sinh mới à-Nam sinh A.

-Xinh thế-Nữ sinh A.

-Xinh hơn cả Tú Tinh-Nam sinh B.

Bla...bla...bla...

Nhã Tĩnh có lẽ đã quá quen với những lời đánh giá này,nên không mấy bận tâm.Đi qua mặt,bỏ ngoài tai những lời bình luận của họ.Bước đến chiếc bàn nơi mà nguyên chủ ngồi,nhìn xuống ngăn bàn ánh mắt Nhã Tĩnh tối lại.Trong ngăn bàn đầy dao lam,tấm hình của Nhã Tĩnh bị rạch tơi bời.Còn có dòng chữ được viết bằng sơn đỏ"Mày chết đi".

Vui nhỉ?

Nhã Tĩnh nhìn mọi người trong lớp,ánh mắt của Nhã Tĩnh làm cho họ chột dạ.Nhã Tĩnh cất giọng như tử thần đòi mạng.

-Ai làm?.

Trong lớp nhiệt độ như dưới âm độ,ai cũng run lên.Ngay khi mọi người còn đang nhìn nhau thì ở đâu Ái Vy bước đến mở giọng thách thức Nhã Tĩnh:

-Là tao làm đó thì sao?

Nhã Tĩnh ngẩng đầu nhìn Ái Vy,ánh mắt của Nhã Tĩnh như xuyên qua cơ thể Ái Vy vậy.Khiến cho Ái Vy tâm can lo sợ trước ánh mắt đó.Nhã Tĩnh cất giọng nhẹ nhàng:

-Tại sao cậu làm vậy?

Ái Vy nhìn Nhã Tĩnh ánh mắt như muốn nuốt sống Nhã Tĩnh.Ái Vy cất giọng trêu tức:

-Tao thích thì tao làm thôi.

Ái Vy cũng là nữ phụ như Nhã Tĩnh,do yêu nam chủ tên là Lạc Quân,anh họ Nhã Tĩnh mà bị nữ chủ bày mưu hàm hại.Không ngờ chưa đụng cô ta mà cô ta đã kiếm chuyện với Nhã Tĩnh rồi.Nhã tĩnh cất giọng nhẹ nhàng nhưng lời nói thì chẳng thể nào nhẹ:

-Người ta nói tiểu thư Ái Vy không sai,cách cư xử như dân chợ búa vậy.

Ngay khi nói lời này thì khuôn mặ Ái Vy nhăn lại.Gịong nói nhẹ nhàng nay lại thay bằng giọng nói chanh chua:

-Mày nói tao như thế là sao hả?Mày cũng chỉ là đứa con bị thất sủng thôi.Suốt ngày chỉ biết bám theo nam nhân,mà làm như thanh cao lắm vậy mà chửi tao.

Toàn bộ mọi người trong lớp đều nín trở chở xem kịch vui,mọi người đã suy đoán vô số loại giả thiết sắp xảy ra,khiến cho họ càng thêm phấn khích.Nhã Tĩnh vẫn vậy vẫn dùng giọng điệu nhẹ nhàng của mình mà nói nhưng nếu để ý kĩ thì trong giọng nói có một chút tức giận:

-Trương Nhã Tĩnh tôi dù có đeo bám nam nhân thì cũng tốt Ái Vy cô rất nhiều.Lên giường với thầy chỉ vì muốn nâng điểm số.Trong khi đó thầy lại đáng tuổi cha mẹ mình.Loại người như cô tốt hay sao mà nói tôi.

Lời nói của Nhã Tĩnh đã có sức công phá mạnh mẽ với Ái Vy,cô ta run run sợ hãi như tên trộm bị bắt.Ái Vy nhớ là cái bí mật kinh thiên động địa này cô chỉ nói với Tú Tinh bạn thân của mình thôi.Vậy cớ sao Nhã Tĩnh cô ta lại biết chứ?Chẳng lẽ...

Tiếng xì xào bàn tán của mọi người càng ngày càng nhiều hơn,khiến cho Ái Vy run run sợ hãi mà chạy đi khỏi lớp,khóc nức nở,trong đầu Ái Vy bây giờ chỉ muốn gặp Tú Tinh hỏi cho ra chuyện.Ngay khi Ái Vy chạy đi cũng là lúc tiếng chuông vang lên,báo hiệu giờ vào lớp.Ai cũng lật đật ổn định chỗ ngồi của mình,Nhã Tĩnh cũng phải cố gắng ngồi ghế,trong khi ngăn bàn đầy dao lam.Cô giáo bước vào.

Môn Toán do cô giáo nghiêm khắc dạy,cô giáo rất thích làm khó học sinh,thường cho những bài khó và những bài nâng cao.Cô giáo viết lên bảng bài toán dài khiến cho bọn học sinh ngán ngẩm.Cô nói:

-Ai giải được bài toán khó này thì các cột kiểm tra trong học kì này đều sẽ là điểm.

Cô giáo bắt đầu đọc danh sách,ở dưới lớp ai cũng hồi hộp cầu mong không phải là mình.Cô giáo nhìn danh sách và nói to:

-Trương Nhã Tĩnh lên làm bài này cho cô.

Cả lớp thở phào nhẹ nhõm vì người gặp nạn không phải là họ.Và họ cũng muốn xem kịch vui khi mà Nhã tĩnh không giải được bài toán này.

Nhã Tĩnh loay hoay khoảng phút liền xuống.Cả lớp và cô giáo ngạc nhiên.Cô giáo tưởng Nhã Tĩnh bỏ cuộc nhưng bắt ngờ là Nhã Tĩnh làm hoàn toàn đúng.

-Đúng rồi.

Cả lớp ai ai cũng buồn ra mặt khi Nhã Tĩnh không bị gì cả.

Trong suốt tiết học Toán Nhã Tĩnh có cảm giác ai đó đang nhìn mình nhưng cô cũng không quản.

Giờ Toán kết thúc ai ai cũng chuẩn bị học bài lại,Nhã Tĩnh cũng vậy.Đang dọn đồ thì ai đó đứng trước mắt cô.Mùi thơm bạc hà thoang thoảng khiến Nhã Tĩnh chìm vào mùi hương đó nhưng khi giọng nói của chủ nhân có mùi hương đó Làm cho Nhã Tĩnh chỉ còn lại là bài xích.Trịnh Hy nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng có đôi chút đùa cợt:

-Nhã Tĩnh cô bữa nay lạ thật.Không còn si mê tôi nữa mà cách cư xử bữa nay cũng rất lạ.

Nhã Tĩnh im lặng không muốn nói gì với anh ta nhưng Trịnh Hy không buông tha Nhã Tĩnh mà vẫn lải nhải bên tai Nhã tĩnh:

-Hay là cô thích tên nào rồi nên không cần tôi nữa.

Nhã Tĩnh như đã đến giới hạn của mình liền nói.Trong giọng nói có uỷ khuất và đòi lại một chút công bằng:

-Xin lỗi Trịnh thiếu gia,tôi đã không còn yêu anh nữa.Anh biết vì sao không?Là vì yêu anh thì tôi nhận lại được là gì?Nước mắt?Lời nói nhẫn tâm của anh?Hay sự sỉ nhục của người đời?Dù bây giờ tôi còn sót lại một chút gì đó yêu anh nhưng xin lỗi tôi không muốn sống trong những tháng ngày đau khổ nữa.Vì vậy,kể từ đây chúng ta không còn quan hệ gì cả.Anh chết chỗ nào tôi không quan tâm..

_________________________

Tác giả:Do mọi người nói truyện diễn biễn của mình nhanh quá.Nên mình sẽ sửa tất cả chương.Không biết chương này diễn biến chậm chưa.Mong mọi người góp ý

Truyện Chữ Hay