“Tiểu Trạch Trạch ” Tiêu Đế Chi chỉ mặc một chiếc áo tắm dụ nhân nằm ở trên giường nhẹ giọng gọi, giường cũng không phải rất rộng, càng thu hút ánh nhìn, đèn ngủ mờ nhạt lấp lánh tỏa từ đỉnh đầu Tiêu Đế Chi xuống, khi con mắt hơi nheo lại, càng lộ vẻ câu nhân hấp dẫn, còn khuôn ngực mở rộng cảnh “xuân”, Tô Vũ Trạch nuốt xuống một ngụm nước bọt, hầu kết trượt xuống dưới rời lại đi lên, tận lực khống chế ánh mắt của mình, phải biết ba mẹ đang ở cách vách, cách đến cũng không xa.
“Chuyện gì? Không dưng gọi em như vậy, buồn nôn quá đi.” Cố ý dời ánh mắt khỏi người hắn.
Tay Tiêu Đế Chi nhẹ nhàng đem áo tắm từ bả vai kéo một đường dài xuống dưới, lộ ra nửa g ngực màu mạch bên trái, bả vai cường tráng êm dịu hiện ra đột ngột lóe lên ánh sáng lung linh, bắp đùi thon dài uốn lượn, áo tắm chỉ có thể miễn cưỡng che lại vị trí hạ thân quan trọng, muốn ẩn muốn lộ, chỉ cần nhẹ nhàng mở vạt áo ra, là có thể nhìn khắp toàn thân. ( đoạn này có chém hơi nhẹ).
“Đương nhiên là thỏa mãn em a, anh trai ” mị nhãn ném qua, dẫn tới tim Tô Vũ Trạch run theo.
“Mấy ngày nay chúng ta sẽ cấm dục một hồi, nếu không ba mẹ sẽ biết quan hệ của chúng ta.” Tô Vũ Trạch nghiêm trang nói.
“Tô Vũ Trạch, ‘anh’ nói còn không thấy ngại.” Che mặt làm bộ gào khóc, “Năm đó, ‘anh’ gạt tôi đến gian phòng này, ý đồ làm tôi say rồi thực thi, khi đó sao ‘anh’ không sợ ba mẹ biết, cả đời tôi thuần khiết hoàn toàn hủy trên tay ‘anh’, còn bị ‘anh’ bẻ cong sờ sờ ra đó.” Nói xong còn rất oan ức trừng mắt Tô Vũ Trạch.
Bị Tiêu Đế Chi lên án ‘Tội danh’ khiến cho tay chân luống cuống, “Chuyện đó…chuyện đó đã qua… “
Lại khiêu khích ở trước ngực mình vẽ vòng tròn, “Đừng che giấu thú tính ‘anh’ đối với tôi, ngày hôm nay không cần chuốc say tôi, tôi đây nằm ở trên giường mặc ‘anh’ tùy ý cường bạo, thế nào?”
Bên tai Tô Vũ Trạch vang lên ong ong, ‘Tùy ý cường bạo’, quá mê người, bản thân chưa từng làm công, thượng không? Không được, tuyệt đối không thể, động tĩnh lớn như vậy, ba mẹ nhất định sẽ nghe được.
“Do dự nữa, cơ hội sẽ không có.”
“Xem dáng vẻ quần áo không chỉnh tề anh đi, bé ngoan mau ngủ!” Quả quyết từ chối mê hoặc.
“Xem ra tôi không làm thụ được, chỉ có thể cả đời làm tổng công đại nhân” Tuy ngữ khí ai oán, vẻ mặt lại rất đắc ý, trong mắt tràn ngập đồng tình cùng đùa giỡn Tô Vũ Trạch.”Tổng công đại nhân công đức vô lượng, tổng thụ mỹ nhân vạn thụ vô cương “
“Ạch…không biết xấu hổ!” Suy nghĩ hồi lâu chỉ nói ra được mỗi từ này, đối với tên Tiêu Đế Chi này y triệt để không có cách nào. Đi tới tủ quần áo từ bên trong lấy chăn gối ra, “Em ngủ dưới đất, anh ngủ trên giường là rồi, miễn cho anh dục hỏa đốt người, tai vạ tới cá trong chậu.”
“Không được, chúng ta ngủ cùng nhau!” Đứng dậy duỗi cánh tay đem Tô Vũ Trạch kéo đến trước mặt mình, “Em chẳng lẽ không muốn ngủ cùng anh, hả?”
Không phải phí lời sao, không phải là không muốn, là không thể, “Ngày hôm nay…không…hành.” Hai tay chống đỡ g ngực đang chậm rãi áp sát tới mình.
“Nhưng em đã nghĩ hôm nay.”
“A!” Bất ngờ bị Tiêu Đế Chi đẩy ngã lên giường khiến Tô Vũ Trạch sợ hãi kêu một tiếng, nhớ tới điều gì vội vã dùng tay che miệng lại. Chẳng may lại phát sinh tiếng động gì đánh thức ba mẹ thì sao.
“Em không phải chê cốt truyện của chúng ta rất đơn điệu sao, bây giờ tên nào đó ( tác giả a) đem chúng ta sắp xếp thành huynh đệ, lại là nơi ‘hiện trường gây án’ của em ngày trước, ngày tốt mỹ cảnh như vậy, chúng ta sao mà không làm, phụ lòng tâm ý lão nhân gia nha.” Tay đưa xuống dưới lớp quần sờ soạng, ở trước núm vú hắn dừng lại, vân vê kéo ấn, “Anh nói xem đúng hay không? Anh trai “
“A a…” miệng bị che, chỉ có thể phát ra âm thanh mơ hồ không rõ, cái gì mà nói hiện trường gây án, năm đó rõ ràng y bị hắn đánh tới sưng mặt sưng mũi, ba mẹ hỏi chỉ có thể nói dối nói mình đụng vào tủ đầu giường, làm tổn thương mắt, lại lăn xuống giường bị giập mũi, cánh tay, cái bụng…bây giờ còn bị hắn nói như vậy, thật sự khổ không thể tả…
“Vừa nghĩ tới được làm với ‘anh trai’, em đã hưng phấn không chịu được. ‘Anh trai’, có phải ‘anh’ cũng rất kích động a.” Không đợi y trả lời liền hôn xuống tới tấp.
Vài tiếng anh trai thốt ra khiến Tô Vũ Trạch không ngừng kêu khổ, vốn dĩ cái tên này dục vọng đã mạnh, lại có thêm cái thân phận anh trai gây đủ kích thích, sau này mình…
(Mỗ nào đó: Ai bảo ngươi cảm thấy ngươi cùng Tiêu Đế Chi trong lúc đó quá Thanh thủy, không được độc giả hoan nghênh, ha ha, hiện tại có mình ngươi chịu.)
“Thả em ra, ba mẹ sẽ nghe được, đừng như vậy.” Tô Vũ Trạch nhẹ giọng kháng nghị.
“‘Anh trai’, ‘anh’ lại nhẫn tâm đối xử em trai như thế, ‘anh’ xem em.” Hắn lôi kéo tay Tô Vũ Trạch bao bọc lấy dục vọng của mình, “Nhẫn nhịn rất đau người.”
“Anh đi tắm nước lạnh… a…a, đau quá!” Tô Vũ Trạch bị đau kêu lên.
Tiêu Đế Chi nghe Tô Vũ Trạch nỡ lòng bảo hắn ‘đi tắm nước lạnh’ ‘tự mình giải quyết’, tức giận hôn lên Tô Vũ Trạch, khẽ cắn lại đầu lưỡi y.
Hai tên trẻ tuổi thân thể kề sát, cọ xát lẫn nhau, khó tránh khỏi sát súng cướp cò, huống hồ một người trong đó đã dục hỏa đốt người, nhiệt độ nóng bỏng do Tiêu Đế Chi truyền tới trên da Tô Vũ Trạch, rót vào trong cơ thể, làm nổi lên dục vọng…
“Ô…không đúng…a…không phải anh nói để em…” Tô Vũ Trạch hơi đẩy Tiêu Đế Chi ra.
“Để em làm gì?”
“Để em…để em tùy ý cường bạo sao.”
“Vốn định để em ở trên, nhưng ai bảo em do dự không quyết định, hiện tại cơ hội đã hết. Còn nữa, em là ‘anh trai’, nên phải cho anh.”
Tiêu Đế Chi dáng vẻ đương nhiên làm trong lòng Tô Vũ Trạch phiền muộn muốn chết, đủ loại không muốn…
Tô Vũ Trạch không phản ứng.
“Vậy anh dùng cường lạc, em đừng quên anh đã từng luyện qua.”
Vẫn không phản ứng.
“Thật sự sẽ rất đau, ngày mai em sẽ không xuống giường được giường, ba mẹ hỏi thì trả lời làm sao?” Đem vấn đề vứt cho Tô Vũ Trạch không nói lời nào.
“… “
Nhân lúc Tô Vũ Trạch nghi hoặc thả lỏng thân thể, nhanh chóng tiến vào thân thể của y.
“A…Tiêu Đế Chi…anh là đồ khốn nạn…”
“Gọi anh Đế Chi là được rồi.” Tiêu Đế Chi thỏa mãn cười nói.
“…Khốn nạn!”
“Em nói lớn như vậy là muốn gọi ba mẹ tới quan sát chúng ta sao? Khẩu vị thật nặng a.” Tiêu Đế Chi trêu nói.
“…”
Cắn chặt hàm răng, khắc chế không để bản thân phát ra âm thanh, khoái cảm mãnh liệt trên thân thể như sóng không nhừng ập tới, Tô Vũ Trạch liều mạng áp chế, trong cổ họng phát ra tiếng nghẹn ngào trầm thấp, bầu không khí căng thẳng cùng hoàn cảnh đặc biệt làm Tô Vũ Trạch bắn ra sớm, sau khi cao trào qua đi thân thể càng thêm mẫn cảm, càng khiến lòng căng như dây cung. Trong lòng oán giậnTiêu Đế Chi đang ở trên giương oai.
Rất lâu sau giường mới ngừng rung lắc, Tô Vũ Trạch cảm giác cực kỳ mệt nhọc, so với bất kỳ lần nào thì bây giờ vẫn mệt nhất, vô lực nằm lỳ ở trên giường thở dốc, mà Tiêu Đế Chi thì thỏa mãn ôm Tô Vũ Trạch làm nũng, “Vũ Trạch ca ca, ‘anh’ thật tốt.”
Nghe xong muốn thổ huyết…nhưng không có khí lực phun ra.
“…” muốn mắng hắn, nhưng không lấy ra nổi khí lực phản bác một câu.
Mà Tô ba Tô mẹ ngủ say lại không biết sát vách, con nuôi ôn văn nho nhã bọn họ vừa nhận đã đem con ruột ăn sạch sẽ