Chap
Lý Cảnh đưa nhìn xuống cô gái đang im lặng không nói không rằng gì hết mà ôm lấy mình không buông hơn phút cảm thấy khó hiểu. Cuối cùng cô ta làm gì thế này?
“Em có chuyện muốn nói cho anh biết.” - Thùy Vân bắt đầu lên tiếng.
“Sao?”
Cô buông anh ra và nói – “Anh có thể đi theo em không?” – cô buông Lý Cảnh ra rồi kéo tay anh ta đi vào phòng mình rồi ngồi xuống ở tủ làm việc của mình.
Lý Cảnh kinh ngạc nhìn Thùy Vân mở tủ làm việc lấy hết đồ trong đó rồi kéo ra miếng gỗ cùng tông màu chiếc tủ. Anh từng xem báo cáo chuyện mấy tên thuộc hạ giám sát cô, có thấy cô gái này ngay khi đến đây có đi qua mấy cửa hàng dụng cụ mua ít thứ nhưng chưa bao giờ anh nghĩ cô ta làm cái thứ này. Cô đề phòng anh đến độ này sao? Thật đáng sợ.
“Em làm thế là có ý gì?”- anh lên tiếng.
Thùy Vân lấy ra hộ chiếu, giấy tờ, mấy bản kế hoạch cùng điện thoại cô dùng để liên lạc riêng Thùy Hân đưa cho Lý Cảnh nói - “Đây là tất cả.”
Anh nhìn mấy thứ này rồi nhìn cô gái đối diện càng kinh ngạc hơn.
“Từ đầu chuyện Hồng Ngân đều là do em sắp xếp?”
Cô gật đầu.
“Tại sao em lại nói cho anh biết?”
“Bởi vì em nhận ra không biết từ khi nào mình đã có tình cảm với anh. Em không muốn phải tối ngày chơi trò dối trá nữa. Yêu nhau mà không tin tưởng nhau thì yêu nhau làm gì?”
Lý Cảnh tiến đến ngồi xuống đất cạnh cô nói.
“Em yêu anh thật sao?”
Thùy Vân gật đầu.
“Em có chấp nhận làm vợ anh không?”
Cô gật đầu.
Lý Cảnh không kiềm được cảm xúc ôm chặt lấy cô gái trước mặt.
“Anh có tha thứ cho em không?” – Thùy Vân lên tiếng hỏi.
“Có.”
“Chúng ta có thể tin tưởng nhau không? Đừng nghi kỵ nhau nữa… Em không muốn sống mà cứ phải nghi ngờ nhau như thế này…”
Lý Cảnh mỉm cười gật đầu. Không phải đây là điều anh mong muốn nhất hay sao?
Anh buông cô ra và đặt môi lên môi cô từ tốn hôn. Không hiểu tại sao anh không kiềm được cảm xúc tấn công cô điên cuồng hơn. Lý Cảnh vội buông Thùy Vân thấy cô đang chết trân trước hành động của anh.
“Em hôn tệ quá. Chả kích thích tý nào…” – anh nói.
Cô mở to mắt nhìn anh đáp - “Sao? Anh tự tiện hôn em mà còn bình luận chê bai hả?”
Không nói không rằng, Lý Cảnh bế Thùy Vân về phòng của mình và đặt cô xuống giường.
Khốn thật, thằng cha này sao rút ngắn giai đoạn còn kinh hơn mấy thằng seme của yaoi thế này? trang đầu anh gặp nhau, trang sau anh uke hiểu lầm anh seme, trang tiếp theo hóa giải hiểu lầm và sau đó anh thịt nhau ở trang cuối … Đây đâu có trong kế hoạch lật bài lấy lòng tin đẩy nhanh tiến độ ban đầu của mình đâu… Sao hắn không làm như trai truyện tranh shounen thiếu niên thuần túy? Làm theo từng bước tỏ tình, nắm tay, hẹn hò rồi hôn nhau… Chết tiệt, tụi nó là học sinh cấp …
“Này… khoan… không phải chúng ta nên đi từ từ hay sao?” – cô lên tiếng.
Anh cười ranh ma – “Chúng ta cái gì cũng làm rồi… nắm tay, hẹn hò, hôn nhau, ngủ chung, sống chung… còn từ từ gì chứ? Sáng mai chúng ta đi kết hôn ngay… giờ thì em im lặng chút đi để anh làm việc”. Sau đó Lý Cảnh cởi ngay áo của mình ra.
Khốn thật, đúng là mấy ngày hắn bắt cóc mình làm đủ cả rồi. Mà anh làm việc cái éo gì chứ? Tôi cũng có phần ở đó mà… Tìm kế hoãn binh ngay. Đây không có trong kế hoạch… Sao thất sách quá…
“Khoan… em là cô gái trong sáng… có gì anh phải để thích nghi chứ sao cái đùng thế này được”. Đúng, Thùy Vân cô chưa từng yêu ai hay hẹn hò nếu không nói là ế thì có thể tính là trong sáng, thuần khiết.
Lý Cảnh đẩy cô xuống thì thầm tai cô – “Em đừng nghĩ là anh không biết trong đống truyện của em có mấy cuốn truyện quái đản gì mà thằng nó đè nhau làm đủ kiểu còn nóng hơn phim cấp nữa. Bên cạnh đó mấy lần anh thấy em xem ba cái phim gay mấy cảnh kinh dị mà tỉnh bơ ăn cơm. Nói em trong sáng thì thế giới này chả có ai đen tối đâu…”. Sau đó anh đưa môi lên môi Thùy Vân tấn công miệng cô bạo liệt không để cô nàng lảm nhảm gì thêm.
Chết tiệt, mấy bà chị hội truyện tranh hại mình rồi… Hồi đó coi ba cái đó riết nó thành thói quen nên có gì đâu mà kinh ngạc khi coi ba cái BL drama kia. Mà mấy bộ phim đó nhạt thế mà hắn nói kinh dị sao? Chưa đâu tới đâu. Đúng thật là mình không phải dạng thánh thiện thuần khiết. Mà thằng cha này khốn nạn thật, làm sao mà miệng hắn vừa làm việc được mà tay lại không ngừng lần mò vậy trời. Đúng là kinh nghiệm hơn mười bốn con bạn gái mà chưa kể hàng lúc hắn đi du học nữa … Bình tĩnh lại, tìm cách ứng phó xem.
Lý Cảnh thấy Thùy Vân không phản ứng gì thì cười thầm. Quen cô gái này hơn năm, anh cứ như thằng đàn ông bất lực ấy. Muốn làm gì cũng cố kiềm chế lại để chờ đợi. Bên cạnh đó, anh không phải dạng đàn ông bắt cá hai tay. Ngày xưa, khi anh bắt đầu hứng thú cùng cô gái khác thì tuyệt đối chia tay bạn gái hiện tại và tấn công cô gái kia chứ không day dưa thiếu dứt khoát làm cả đau khổ như cha anh từng làm. Cả năm nay anh cứ bị cô nàng này hành liên tục nên tối nay tuyệt không thể tha được. Lúc này là lúc cho cô biết ai mới là kẻ mạnh.
Lý Cảnh lấy tay mở xong cúc áo cuối cùng của Thùy Vân thì nhanh tay kéo áo ra và đẩy môi xuống cổ cô hôn điên cuồng. Anh ngẩng đầu lên nhìn thấy cô nắm chặt mắt thì cười khuẩy. Đúng là đàn bà chỉ có ở trên giường mới ngoan thôi.
“Này, mở mắt ra nhìn anh đi.”
Chết tiệt, sao lời thoại y như phim sex thế này? Mình tiêu thật sao? Cố tìm cách ứng phó xem… Mà tên này ăn chay lâu rồi mà trước đó ăn mặn liện tục, lần này ăn mặn chắc chắn là cực kỳ kinh dị… Phải tìm cách ứng phó ngay…
Lý Cảnh gắt lên – “Mở mắt nhìn anh ngay.”
Thùy Vân mở mắt nhìn anh sau đó quay mặt đi ngay.
Anh nhìn thấy biểu tình này thì cười ranh ma – “Thấy anh hấp dẫn rồi sao?”. Sau đó anh đưa tay lần mò xuống dưới người cô.
Không phải anh hấp dẫn mà là tôi thấy nguy hiểm cho mình đây này. Mà làm quái gì anh hấp dẫn như mấy thằng trong mấy cái yaoi tôi xem được, hàng D không bao giờ sánh được hàng D. Không phải khi không hiện nay đám hủ nữ nó điên cuồng gào lên “Các anh yêu nhau hết đi. Tụi em chấp nhận nhận làm nữ phụ, à không quần chúng cũng được”. Chết tiệt, hắn làm mình mất trung quá. Nếu không hắn mà… thì quá muộn khỏi trốn luôn.
Lý Cảnh vùi đầu vào ngực Thùy Vân. Cô gái này bình thường mặc mấy bộ đồ thể thao unisex nên che hết mấy điểm hấp dẫn của bản thân. Anh dần cảm nhận được nó… Anh ngẩng đầu lên cúi sát thì thầm tai cô.
“Yên tâm giao cho anh. Không sao đâu.”
Thùy Vân nhìn xuống thân dưới của người đàn ông đang đè mình. Điều cô không muốn nhất đã xảy đến. Cô quay mặt ra nhìn thấy Miêu Miêu đang ngồi nhìn mình thì lấy sức đẩy mạnh Lý Cảnh ra, vơ nhanh lấy cái mền trùm kín người lại trước ánh mắt kinh ngạc của anh.
“Xin lỗi, giờ không phải là lúc… Em không muốn có con lúc này. Mọi ước mơ của em đều chưa cái nào hoàn thành cả.”
Xài tiếp khổ nhục kế gợi lại quá khứ vậy. Cảm ơn em, Miêu Miêu đã gợi ý cho chị…
Lý Cảnh đang sung sức bị cô gái này đẩy ra thì có phần hơi khó chịu. Anh gắt lên.
“Chưa làm gì hết mà em lo có con rồi? Mà nếu có thì anh sẽ chăm sóc mẹ con em.”
Thùy Vân nằm xuống lấy mền che kín mặt lại để che cái mặt đơ đơ không bao giờ được cất nhắc vai nữ chính của mình lại. Cố xúc động nói:
“Anh không biết đâu… nhà em từ nhỏ xem lúc nào cũng hạnh phúc nhưng thật sự không phải thế. Em không muốn lặp lại như cha mẹ mình… nếu bản thân không thể làm người mẹ mẫu mực thì em không muốn … có con lúc này…”
Con xin lỗi cha mẹ nhưng đây là chuyện hệ trọng. Hai người mất thì cũng đã mất, định cư ở đó lâu rồi. Lần này bị kéo lên thì đừng trách con gái.
Lý Cảnh nghe cô gái này nói thì có phần mềm lòng, anh cũng như cô nên hiểu cảm giác này. Anh ôm lấy cô nói – “Anh xin lỗi… nếu không có hậu quả là được đúng không?”. Dù cảm động nhưng chuyện này là chuyện gấp, anh không thể không giải quyết.
Hả? Cái gì nữa vậy anh hai. Tôi kéo cả nhà tôi ra rồi đó.
Lý Cảnh nhanh chóng mở bóp của mình thì thở dài. Đúng là anh chia tay Hồng Ngân lâu quá nên không có giữ mấy thứ đó nữa. Anh miễn cưỡng mặc lại quần áo rồi bò lên giường kéo mền ra hôn lên trán Thùy Vân ra lệnh - “Giữ nguyên hiện trường… anh xuống siêu thị tiện lợi dưới chung cư rồi lên ngay. Đừng có mà leo lại về phòng mình đó. Nhớ chưa?”. Sau đó anh nhanh chóng chạy khỏi phòng.
Thùy Vân ngẩn người nhìn Lý Cảnh đang tức tốc chạy đi chửi rủa – “Khốn nạn thật, anh gấp đến mức này hả? Kiểu này hắn lên là mình chết. Chạy đi chạy về tốn có phút nếu kẹt thang máy chắc phút. Phải tìm cách hoãn binh ngay.”
Cô nhìn xuống Miêu Miêu thì khóe miệng cong lên. Cô gọi Miêu Miêu - “Em lên đây phối hợp đóng phim với chị đi Miêu Miêu.”
Lý Cảnh bất chấp nhân viên siêu thị thấy thái độ gấp gáp và nhễ nhại mồ hôi của anh cười thầm, sau khi mua xong thứ cần mua, anh chạy ngay lên phòng mình. Vừa bước vào anh thấy Thùy Vân đang ôm chú mèo của anh nhắm mắt ngủ say. Dù đang gấp nhưng nhìn gương mặt đang ngây thơ nhắm mắt, anh lại không đành lòng gọi cô dậy chỉ để giải quyết nhu cầu của mình.
“Chết tiệt… Em giỏi lắm…”
Lý Cảnh bất đắc dĩ phải vào nhà tắm tắm ngay để làm lạnh ngay máu nóng trong người mình và tự giải quyết nhu cầu bản thân.
Thùy Vân nghe thấy tiếng nước chảy thì mở mắt cười thầm. Đàn ông nhìn người phụ nữ (hoặc đàn ông) của mình ngủ say cách ngây thơ thì ắt phải mềm lòng. Kết hợp với gương mặt nhắm mắt lim dim ngủ đáng yêu của Miêu Miêu thì cầm thú đến đâu cũng phải dừng lại. Kinh nghiệm coi truyện tranh dành cho nam hơn năm cùng năm coi yaoi, đam mỹ của cô không hề uổng phí. Bước tiếp theo là giải quyết tháng còn lại an toàn trước khi trốn qua Tây Tạng cùng ông Bàng.