Trở lại lâu, đem những đồ hôm nay mua được chia cho các cô nương, thẳng khiến các nàng hé ra khuôn mặt tươi cười như hoa. Ta đây trong lòng lúc này là trời quang mây chuyển. Chậc chậc, vẫn là nữ nhân đáng yêu nhất! Giống như Xuân Đào, thanh cao như vậy, chẳng qua là hai cái châu sai (trâm ngọc), liền vui vẻ vây quanh người lão tử, mở miệng chính là hảo tỷ muội hảo tỷ muội. Nhuyễn ngọc ôn hương trong lòng, ta thở dài một hơi. Ngày hôm nay mau trôi qua! Làm cho vương gia rắm chó cùng cái gì đại học sĩ toàn bộ đều gặp quỷ đi.
Hôm nay lúc trời tối, Nhã Ca liền mắc cỡ ngại ngùng nhìn ta, ta âm thầm kỳ quái, chỉ thấy tiểu nha đầu vụng trộm liếc nhìn ta một cái, cắn cắn môi, giống như hạ quyết tâm nói:
“Cô nương, ngươi hôm nay thực không đi cầu Bích Ngọc sao? Ngôn đại nhân khẳng định sẽ chờ. Cô nương sao lại nhẫn tâm cùng làm khổ mình như vậy? Ta xem Ngôn đại nhân lớn lên đẹp mắt như vậy, đối với cô nương cũng rất là thật tâm, các cô nương trong lâu trước kia đều nói, ngươi cùng Ngôn đại nhân là một đôi trời đất tạo nên. Ta khi đó còn chưa có hầu hạ cô nương, chỉ là ngẫu nhiên qua trước cửa phòng cô nương có thể nghe thấy tiếng cười cùng tiếng đàn, cô nương khi đó vui vẻ có thể sánh bằng hiện tại.
Hôm nay nô tỳ nhìn thấy Ngôn đại nhân, cũng thật là tiều tụy. Cô nương không bằng nghe Nhã Ca một lần. Này nếu nghĩ trừng phạt hắn, đau long cũng là hai người, cô nương tội gì phải làm như vậy?”
Ta nhìn Nhã Ca một bộ dáng tận tình khuyên bảo xuất phát từ nội tâm, nghĩ muốn ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng. Nhã Ca a Nhã Ca. Ngươi đây là khi nào thay đổi như thế? Chẳng lẽ là “Tây Sương ký”........Lời thoại đã thấy nhiều, chẳng lẽ noi theo hồng nương dụ dỗ tiểu thư cùng thư sinh đêm khuya hẹn hò?
Ta liếc nhìn Nhã Ca một cái, mặt quả táo, mười bốn mười lăm tuổi, khó hiểu thế sự, đúng là mới biết yêu đối với tình yêu ôm ảo tưởng tốt đẹp. Có suy nghĩ như vậy là bình thường.
Hơn nữa Nói Chi Thanh kia, quả thật cũng cần nói rõ ràng để sớm kết thúc, còn kéo dài không minh bạch như vậy, không chừng còn có thể thành yêu thiêu thân (thiêu thân lao vào lửa → chắc là yêu mù quáng).
Vì thế ta đối Nhã Ca nói “Ta muốn suy nghĩ, ngươi lui xuống trước đi” “Vâng” Nhã Ca vẻ mặt vui mừng, giống như trúng lục []
[] Lục hình như là loại xổ số của Trung Quốc.
“Cô nương, nếu ngươi nghĩ kĩ, quyết định đi gặp Ngôn đại nhân, liền mở cửa sổ, bên kia có vật đặt chân, có thể đi xuống lầu. Tiểu cô nương ánh mắt lóng lánh lóng lánh. Rồi sau đó lại vỗ vỗ ngực nói “Cô nương xin yên tâm, nô tỳ đêm nay nguyện canh giữ trước cửa phòng, tuyệt đối một con kiến cũng không lọt vào! Đảm bảo không có người biết được cô nương đi ra ngoài.
Nhã Ca a Nhã Ca, ngươi vì làm hồng nương thật đúng là nhọc lòng, chẳng những điều tra địa hình, thế nhưng kiêm cả bảo vệ cửa. Ta nếu thật sự là Xuân Tiêu, đã sớm sắp xếp quần áo cùng Ngôn Chi Thanh kia đêm khuya chạy như điên.
Ai, đáng tiếc ta là đồ giả, chung quy muốn cô phụ ý tốt của ngươi.
Ánh trăng lờ mờ. Ta ngồi ở trên giường, nhưng vẫn rối rắm, đây rốt cuộc là nên đi, hay không đi? Đây thật đúng là thời cơ tốt cùng Ngôn Chi Thanh nói hết thảy.
Bỗng nhiên thấy “Keng” một tiếng. Cửa sổ giống như đêm qua một loại bị đánh mở. Ta ngẩng đầu, thấy Dạ lang quân hôm qua ngồi dựa vào cửa sổ, hai mắt tha thiết nhìn ta. Này cũng không phải kỳ quái, kỳ quái là hôm nay hắn lại đổi một thân hắc y, đen từ đầu xuống chân, ngay cả khăn bịt cũng là màu đen, người này hiện tại chính là con quạ đen đi!
“Ngươi hôm nay, như thế nào đổi thành hắc y?”
Ta ngạc nhiên nói. Không nghĩ hắn nhưng lại lần mò phía dưới, có chút ngại ngùng nói:
“A Cửu nói rõ màu trắng rất rêu rao, vẫn là màu đen khiêm tốn, có vẻ chín chắn, đủ chất nam nhân.”
Ta nghe vậy cũng gật đầu, lời ấy có lý, Dạ lang quân quả thật nên mặc màu đen, ngươi nghĩ a, nếu là hắn một thân trắng, ban đêm lại đi lục lọi vách tường của nhân gia tiểu thư, này thật bẩn mà không tao nhã a........
Lại thấy Dạ lang quân từ trên cửa sổ đi xuống, đi vào trước bàn sửa sang lại quần áo, rồi sao đó híp mắt hỏi ta “Ta suất sao?” “Suất! Suất ngây người khốc chết người quả thật không thể so sánh!” Ta đáp, câu này thành thật gọn gàng, không một tia dây dưa dong dài.
Dạ lang quân câu môi vừa lòng nở nụ cười. Hắn nói tiếp:
“Nếu như thế, cô nương mau mau gọi Cửu cô nương đi ra cho Dạ mỗ gặp lại đi.”
Cửu cô nương? ! Cửu cô nương từ đâu đến? Chẳng lẽ hắn nói sai rồi, là Kiều cô nương? Đúng.
Ta vì thế chỉ vào cửa sổ đối hắn nói:
“Dạ công tử, ngươi theo cửa sổ này đi ra ngoài, đi phía trái phi hai bước thấy cửa sổ kế tiếp đẩy ra đi vào.”
Ngoài dự liệu hắn là chợt nhíu mày, giận dỗi nói “Không phải nàng! Ta nói là A Cửu.”
Thấy ta vẻ mặt nghi hoặc, hắn lại dịu thanh âm, đỏ mặt nói:
“Chính là Cửu cô nương. A Cửu. Cô nương ngươi nói cho nàng, nói, khụ khụ, nói Dạ mỗ nguyện ý vì chuyện tối ngày hôm qua phụ trách, nàng sẽ tất ra gặp ta.”
Ta như cũ thực hoang mang, thấy thể Dạ lang quân đành phải nhẫn nhịn cùng ta nói:
“Ta đêm qua nghe cô nương gọi nàng là “Hành Cửu”, không phải là Cửu cô nương sao? Khụ khụ, ta sáng nay đi vội vàng, cũng không có thấy nàng, nàng có thể là giận ta. Cô nương, ta hôm nay cả ngày suy nghĩ, rốt cuộc quyết định quay lại phụ trách. Từ nhỏ, giấc mộng của ta chính là tìm hồng nhan dung mạo tuyệt thế võ công lại không tầm thường cùng ta cùng nhau hành tẩu giang hồ, cùng nhau khám phá, làm một đôi thần tiên hiệp lữ người người hâm mộ.
Ta nguyên tưởng rằng, không có may mắn gặp được người kia. Nhưng là ông trời chiếu xuống thương xót! Trên đời này lại thực sự có nữ tử như vậy, tối hôm qua thấy nàng dáng người nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, còn có mặt mày như tranh vẽ, thật sự là thần tiên động lòng. Của nàng từng lần nhíu mày từng nụ cười đều khắc vào lòng ta! Ta Dạ lang quân vô cùng khẳng định, cuộc đời này nữ tử có tư cách làm bạn đời của ta, cũng chỉ có nàng!”
Giống như là một đạo kinh lôi nổ ở bên tai, ta rốt cuộc suy nghĩ cẩn thận Cửu cô nương hắn kêu nửa ngày là ai..............
Trong đầu hiện lên hình ảnh trước đó vài ngày, Hành Cửu nói:
“Hồn mộng mê hồn tán. Chỉ cần làm người ta hít vào, hắn sẽ ngủ say, mê hắn cùng với nữ tử cuối cùng gặp trong hôm nay âm dương hòa hợp.”
Ta hỏi:
“Kia một ngày hắn nhìn thấy đều là nam tử?”
Hành Cửu ngay lập tức trả lời:
“Kia tự nhiên là, nhìn mặt người nọ, người nọ thân hình trong mộng của hắn cũng tự nhiên là nữ.”
Có vẻ, đêm hôm qua ta không cẩn thận hướng Dạ lang quân quăng hồn mộng mê hồn tán. Có vẻ, Dạ lang quân trước khi hôn mê người cuối cùng nhìn thấy là Hành Cửu..........
Hãm cha! Này đến tột cùng là thói đời ra sao a! Hành Cửu! Ngươi dùng mỹ mạo vô lương kia của ngươi lại lừa gạt con nít cỡ nào trong sáng a.
Dạ lang quân thấy ta bộ dáng tinh thần không yên, nghĩ là ta luyến tiếc Hành Cửu, vì thế hắn nắm tay, lời thề son sắt hướng ta nói:
“Cô nương xin yên tâm! Ta nhất định sẽ khiêng tám đại kiệu rước A Cửu qua cửa, ta Dạ Sinh lúc này thề, cuộc đời này nhất định sẽ đối nàng tốt, tuyệt không cô phụ nàng!”
Thấy ta nửa ngày chưa có đáp lại, hắn lại nói:
“Cô nương là không tin Dạ mỗ?”
Hãm cha! Ta tin! Ta không sợ ngươi đối với hắn không tốt, là ta sợ hắn đối với ngươi không tốt a!
Nhìn Dạ lang quân giờ phút này vẻ mặt dè dặt chờ mong, rất giống con rể bất an không yên cầu mẹ vợ gả nữ nhi cho hắn. Ta gào thét trong lòng, cái này bảo ta trả lời thế nào? Chẳng lẽ liền trực tiếp nói cho hắn biết, đứa nhỏ, Cửu cô nương ngươi tâm tâm niệm niệm kỳ thật là nam nhân?