, Tóm tắt:
Có chút kịch thấu, bất quá đừng để ý, tác phẩm này vốn là một đường ngọt đến cùng không có khuất mắt quá lớn.
Hàn Dạng năm tuổi trong đêm đông bị cha mẹ vứt bỏ tại ven đường, may mắn được một ông lão cứu rồi thu dưỡng, không may, để lại di chứng hàn khí xâm nhập dạ dày cùng chân bị đông cứng. Hàn Dạng vốn ngoan ngoãn hiểu chuyện học tập rất giỏi, trong trường học còn tiện thể làm công kiếm tiền, mong rằng sau khi tốt nghiệp sẽ phụng dưỡng ông nội thật tốt, kết quả lúc năm ba Đại học thì cha mẹ ruột xuất hiện, cũng đem cậu gán nợ cho chủ nợ Hách Liên Tình, dùng hình thức khế ước hôn nhân.
Hàn Dạng trong lúc hoảng hốt đồng ý, bất quá cũng trực tiếp cùng cha mẹ ruột không còn quan hệ gì nữa. Thế nhưng, lúc Hàn Dạng đối mặt với Hách Liên Tình, cũng không có cách nào sinh ra hảo cảm. Chuyện tình bắt đầu từ đây.
Hách Liên Tình đã sớm động tâm với Hàn Dạng, nhưng là Hàn Dạng bị động tiếp thu cuộc hôn nhân này rất không thích ứng, Hách Liên Tình biệt nữu không nhịn được mỗi ngày độc miệng phun tào Hàn Dạng, Hàn Dạng ôm tâm tình không thèm để ý chủ nợ là lớn nhất. Một lần Hàn Dạng bị đau bụng được Hách Liên Tình đưa đi bệnh viện, trong quá trình đó Hàn Dạng phát hiện Hách Liên Tình khẩu thị tâm phi, thế nhưng chăm sóc cậu rất chu đáo. Hàn Dạng chậm rãi cảm nhận được tấm lòng của Hách Liên Tình, cho nên không thể kháng cự, trái lại nhìn thấu nội tâm, cũng bắt đầu cùng Hách Liên Tình đấu võ mồm.
Sau đó chính là chuỗi ngày yêu đương cực kỳ cực kỳ ngọt, thỉnh thoảng đấu võ mồm, tình cảm từ từ sâu sắc thêm, vui vui vẻ vẻ cùng nhau ~~
, Nguyên sang bình luận
Nhóm tiểu tử ~~ đã lâu không gặp!
Kì nghỉ Tết Đoan ngọ chừng mấy ngày, nhìn mấy bài tiểu thuyết, vốn là định ngày hôm qua viết xong một phần luận văn đánh giá " Vòng giải trí tranh đấu " rồi đọc bình luận, sau đó xả hết chuyện, kết quả hôm qua đăng muộn thiên văn này, gào gừ ~~ cực ngọt cực manh cực hài a! Cho nên, ta nhất định sẽ thu được bình luận sách của thiên tiểu thuyết này ha ha ha (ý là thu được bình luận nhiều đến nỗi có thể in thành sách)
Sau đó, cảm thấy cái tên tác giả ‘Công Tử Như Lan’ nghe thật quen thuộc, thế nhưng không nhớ ra được viết thể loại gì; khế ước hôn nhân làm ta hứng thú, nhìn thấy văn án đấu võ mồm thông thường, liền thử đi xem. Ngày hôm nay viết đánh giá sách phát hiện tác giả của " Phương thức nuôi dưỡng của tổng giám đốc ngạo kiều " cùng " Nam thần quảng trường vũ " không tồi, hai tiểu thuyết kia đều thích, hơn nữa thêm vào bản hiện tại này, có thể tương đối nhìn ra: Tác giả an bài tình tiết, năng lực tự xử lý tình tiết đều tiến bộ. Tác giả không ngừng nỗ lực rất tuyệt nhá ~~
Tiểu thuyết này hai phần ba đoạn đầu là nói về sự độc miệng của Hách Liên Tình, tuy rằng cũng có lạc thú, nhưng chung quy không bằng Hàn Dạng cùng Hách Liên Tình cùng hỗ động, thú vị cùng yêu thương tràn đầy.
Ngoại hình của Hách Liên Tình rất đặc thù, tổng giám đốc bá đạo điển hình, cao m, vai rộng eo thon tám múi cơ bụng, nội tâm da mặt mỏng bề ngoài biệt nữu, mặc dù bây giờ có rất nhiều loại tính cách tương phản manh thế này, nhưng tác giả miêu tả cực kì sinh động, không khiến người ta cảm thấy tận lực bịa đặt.
Hàn Dạng có một tuổi thơ tương đối khổ cực, thế nhưng ngoan ngoãn hiểu chuyện, vô tình lộ ra vẻ ngốc manh, thật là khiến người ta muốn vò đầu một phát. Mặc dù có tra cha mẹ (cặn bã), thế nhưng lúc xử lý mối quan hệ giữa họ cũng kéo dài lằng nhằn, cũng không quá mức kiên cường —— đương nhiên đây không phải là trọng điểm. Hàn Dạng hiểu được nội tâm của Hách Liên Tình qua từng hành động của hắn, cho nên bản tính cũng dần dần bắt đầu trở nên phóng khoáng, thỉnh thoảng mà cùng Hách Liên Tình đấu võ mồm, vừa nhìn một cái liền biết được suy nghĩ của Tình Cách Cách, nên lúc cần vuốt lông thì vuốt lông.
Nói chung, cuộc sống ngọt manh vui vẻ của hai người cứ trôi mãi.
PS: Chỉ ra vài câu đấu võ mồm hằng ngày cho mọi người cảm thụ một chút ~
— “Bác sĩ Trần dạy anh massage là chỉ anh làm cái này sao? Anh không thấy xấu hổ sao?”
— “Ồ? Xấu hổ? Đó là cái gì? Ăn được sao? Hay có thể XXOO?”
— “Ngoan, tách chân ra một chút.”
— “…….” Hàn Dạng nằm lỳ ở trên giường, lườm một cái, nằm im như cá chết.
— “Bọn họ (bạn cùng KTX của Hàn Dạng) nói muốn gặp anh một lần.”
— “Gặp anh? Tại sao anh phải đi gặp bọn họ?” Hách Liên Tình nhíu mày, một bộ ‘Anh là dễ dàng như vậy, muốn thấy là thấy sao?’.
— Cầu dỗ dành. Vừa thấy vẻ mặt hắn như vậy Hàn Dạng liền hiểu rõ.
Trở lên, còn có rất nhiều rất nhiều câu nói đỡ không nổi, sau khi xem xong ta liền bắt đầu não bổ, muốn là dùng tài nguyên CP cắt nối biên tập ra thiên văn này PV là tốt rồi!!! (╯‵□′)╯︵┻━┻ hiện tại chỉ có thể dựa vào não bổ QwQ
Giang hồ tái kiến ~~ lần sau không định kỳ trở lại ~~
Ling: Ừm, lời trên đây là của biên tập chuyên đánh giá các tiểu thuyết trên trang mạng văn học đó mà, nên hơi hơi …….