Chỉ cần nghe phong phanh,cùng với việc lượng lớn các thám tử, đám người do thám bị mất liên lạc, chưa kể sự sung túc vũ khí và mạnh lên bất thường của quý tộc người Việt thì có đầu đất thì Lê Ngọc và Khâu Hòa có thể suy ra khả năng:
-Thứ nhất là có thương đoàn thuộc thế lực ngoài nhòm ngó đất Giao Chỉ, muốn chiếm làm đất riêng, thế nên cung cấp tiền bạc, vũ khí cho người Việt đánh nhau với bọn hắn đến lưỡng bại câu thương rồi đi vào thu dọn tàn cục.
-Thứ là cái bọn chúng ko muốn nhất là có thế lực người Việt đang tích lũy lực lượng tiền bạc, nhân lực muốn khôi phục lại đất Vạn Xuân cũ.
Chúng đang chuẩn bị khởi sự và vùng đất chúng ngắm tới là Cửu chân và Bắc Nhật Nam, chúng chiếm lấy vùng này làm bàn đạp để củng cố lực lượng, sau đó phát quân chiếm nốt Giao Châu.
Bọn này chắc chắn có Liên hệ với Lâm Ấp để ân chia ranh rới chiếm đóng, bọn này chiếm vùng phía Bắc, còn mấy quận Lâm Ấp cũ chúng trả cho Lâm Ấp.
Nghĩ đến đây cả Khâu Hòa và Lê Ngọc đều rét lạnh trong lòng khi mà đường nào cũng đầy giặc, nếu như nó ở vế thứ nhất còn dễ vì đám người ngoài dễ xử lí nhất là với uy danh, sức mạnh như mặt trời ban trưa của đại Tùy.
Quân giặc lại từ xa tới ko quen thủy thổ, lại đi đường dài mệt nhọc nên đánh bại rất dễ, nếu có thêm Lâm Ấp trợ chiến thì giỏi lắm mất mấy quận mới chiếm ko tổn hại gì.
Nhưng nếu nó thuộc về vế thứ thì nguy hiểm hơn nhiều, người Việt thông thuộc địa bàn quen với thủy thổ.
Lại từ khi bọn chúng độc lập năm nên cách chiến đấu và kinh nghiệm chiến trận vượt trội hơn thời kì Nhà Hán rất nhiều, vũ khí bằng sắt bọn chúng hiện tại ko thiếu.
Nếu đánh chính quy thì bọn họ thắng chắc, nhưng nếu bọn chúng đánh kết hợp cách chiến đấu người Việt và trận pháp người Hán thì cực kì nguy hiểm, có khả năng Cửu Chân, Nhật nam sẽ mất.
Lê Ngọc và Lí giáo thì lo sót vó còn Khâu Hòa thì hắn bình chân như vại vì chỉ cần bọn này với thái thú kia đánh hau dù bên nào thắng cũng Lưỡng bại câu thương, hiện tại đất của hắn vẫn yen bình.
Cả kiệt sức lúc đó hắn đi vào ngư ông đắc lợi vừa có quân công, vừa được triều đình trọng thưởng, vừa làm thổ hoàng đế, vừa đánh cướp đống của cải.
Quay trở lại cuộc chiến Lưu cầu, sau vài tháng liên tục Buff vũ khí cho Lưu Cầu, vì ko còn bận tâm vào vũ khí Lưu Cầu đã tập trung đóng mới và bảo dưỡng tàu chiến.
Các đảo xung quanh cũng được tuồn vũ khí, tình trạng vũ khí đắt đỏ trước kia đã được cung cấp với giá rẻ, KiỆT Thích quyết định mở rộng quân đội.
Kiệt Thích biết rồi sẽ đánh nhau với nhà Tùy, nên lợi dụng cơ hội này mở rộng quân đội cả hải quân đến bộ binh, chủ yếu là hải quân, tổng số quân thêm là vạn người, trong đó có đến người là hải quân, thêm hơn tàu chiến.
Hải quân đào tạo dễ hơn bộ binh tại Lưu Cầu vì người dân Lưu Cầu đều là ngư dân, thủy thủ nên chỉ cần huấn luyện mấy tháng là có thể chiến đấu được, trong khi bộ binh khó dào tạo hơn.
Hiện tại tàu chiến đã được đóng xong, còn lại đang trong quá trình đóng dở, tiến độ rất mau chóng vì trong thế giới cũ Lưu Cầu đã bướng rồi, hiện tại sau khi bom máu lại càng bướng.
Nhất là việc Chu Khoan sứ giả Nhà Tùy Đến phủ dụ nước Lưu Cầu, yêu cầu vua sang chầu nhưng bị Lưu Cầu cự tuyệt.
Khi sứ giả về thời gian sau, thám báo báo cáo việc Dương Quảng cực kì tức giận và sẽ đưa quân sang đánh Lưu Cầu.
Kiệt thích biết Dương Quảng nói là làm, thế nên hắn điên cuồng đốc thúc đóng tàu chiến, huấn luyện, mở rộng quân đội, nhất là vùng kinh đô.
Bởi vì Kiệt Thích biết đất nước của hắn toàn là đảo, mà nó ko phải là cụm quần đảo xoay tròn mà là các đảo đơn độc nằm dài như con rắn, mỗi đảo lớn chỉ có vài đảo nhỏ bao bọc.
Chỉ cần Quân Tùy bỏ qua các đảo còn lại rồi tấn công đảo của hắn là hắn chết ko kịp ngáp.
Tuy nhiên, về mặt lí thuyết là như vậy, nhưng quân Tùy mang số lượng lớn binh sĩ và tàu chiến, nhiều người ko quen nhiều với sóng biển ko đi được xa.
Chưa kể về mặt bản đồ thì kinh đô Lưu cầu nhìn thì gần nhưng nếu theo dạng d hình cầu thì nó xa hơn nhiều và không có đảo nghỉ chân, chỉ là biển mênh mông khó xác định phương hướng, nhất là thời đại ko có La bàn hằng hải như này.
Vì vậy mà tuyến đường bình thường thì người ta sẽ đi triền theo hình dạng con rắn các đảo của Lưu Cầu, vừa dễ xác định phương hướng, vừa có điểm dừng chân nghỉ ngơi lấy nước ngọt.
Tất nhiên Kiệt Thích biết điều này nên hắn mới có thời gian chuẩn bị quân đội, và tàu chiến, vũ khí.
Hơn tháng trước khi Quân Tùy xuất binh, khi nhận tin sứ gải, Kiệt thích đã điên cuồng đặt lượng hàng lớn Với Lão Phần.
Điều bắt buộc Bân phải điều đình với Anh Dương vương Tạm dừng cung cấp vũ khí nhất là cung tên, nỏ lớn để bán cho Lưu Cầu trong tháng.
Anh dương vương cũng biết sự kiện tại cuộc yến tiệc đó và ngửi thấy kèo thơm để tăng ngân sách nên hào sảng đồng ý.
Đơn đặt hàng vũ khí như cung tên, vũ khí, áo giáp tăng vọt, các xưởng của Anh Dương vương và cận thần cũng như trong Cao Câu Ly hoạt động hết công suất, kể cả xưởng của triều đình.
Các đại gia thế tộc Cao Câu Ly cũng tham gia khi bọn họ cũng được nghe thông tin về cuộc chinh phạt này.
Bọn này làm ăn máu lửa hơn khi mà ko chỉ bán cho Lưu Cầu mà còn bán cả cho Nhà Tùy ăn hai mang, vì mấy khi có cuộc chiến gần nhà mình để buôn bán thuận tiện kiếm đầy bát, thằng này giàu và cực giàu nên ko tiếc tiền.
Các tàu Lưu Cầu đóng mới hết hơn con thì ko kịp nên Kiệt thích quyết định cho người sang Câu Câu Ly thuê thợ về nước mình đóng tàu, tiện thể dồn toàn bộ nhân lực đóng tàu vào con tàu.
Cuối cùng khi đại chiến nổ ra thì con tàu đã đóng xong và cho lính làm quen vài ngày diễn luyện, còn lại trưng dụng tàu thương thuyền của dân.
Cuối cùng vào giữa tháng cuộc chiến Lưu Cầu và Đại Tùy chính thức nổ ra bắt đầu chương mới lịch sử cho vùng Đông á.
Cuộc chiến bằng việc Quân Tùy cho vạn quân chia làm đợt vận chuyển, cuộc chiến đầu tiên và là bước khởi đầu cho cuộc xâm lăng này là đánh chiếm quần đảo Yaeyama gần Đài Loan.
Cuộc hải chiến được báo động bởi các tàu tuần tra Lưu Cầu, phất tín hiệu về đất liền, các trạm tin tại đất liền báo về cho toàn quần đảo.
Tại các quần đảo có thuyền cấp tốc rẽ song về thủ đô thông báo cho Kiệt Thích về chiến sự, vì họ cần cả đi và về nhiều ngày.
bg-ssp-{height:px}
Chính vì lẽ đó nên khi chiến báo này tới tay Kiệt thích cũng là lúc hắn huy động quân đội của mình trực chiến, vì sau vài ngày truyền thông tin thì cuộc chiến cố thể đã thay đổi hết rồi, có khi quần đảo Yaeyama đã thất thủ.
Quần đảo Yaeyama vì ở gần Đài Loan, nó lại rất gần nhà Tùy nên nó được bố trí đội hải quân và bộ binh mạnh, Kiệt thích cũng ưu tiên nhiều vũ khí và tàu bè cho nó vì nó là chốt chặn đầu tiên.
Nhiệm vụ của nó là gây thiệt hại lớn nhất cho quân Tùy, làm chậm bước tiến của quân Tùy, làm chúng yếu sức nhất hoặc ko có sức khi đánh vào những vùng phía sau, lúc này đội ngũ hùng mạnh phía sau ko hao tổn gì sẽ giải quyết nốt.
Đó là chiến lược của Lưu Cầu trong suốt chiều dài lịch sử trước và sau năm , cuối cùng nếu quân địch mạnh quá có thể đánh đến quần đảo thứ .
Lúc này chúng bị đội ngũ mạnh ở đây đánh phế, khi mà cao tầng đã rút xuống quần đảo thứ , nếu bọn chúng đủ sức thì đến quần đảo thứ bị những hạm đội hung mạnh cuối cùng tiêu diệt.
Đó là lí thuyết,
Tại căn cứ của mình, Bân đang cùng các đại lão họp tại nhà chính, hắn nghĩ Lưu Cầu thế giới cũ bị hạ trong tháng, nhưng Lưu cầu thời này nhận được đồ tiếp tế của Bân và bọn chúng có nhiều quân đội hơn, nhiều Tàu chiến hơn , vì vậy chưa chắc tháng đã hạ được.
Bân nói:
-Theo như tình hình trước khi chúng ta tới Lưu Cầu, thì nếu như quân Tùy đánh với Lưu Cầu thì khả năng cao Lưu cầu thắng vì Nhà Tùy chỉ có thủy quân đánh sông mạnh đấy nhưng đây là đánh trên biển, khác hoàn toàn đánh sông.
Quân Tùy ko có kinh nghiệm đánh biển mạnh như quân Lưu Cầu, không có các đội hải quân mạnh như thế, vì vậy bọn chúng chắc chắn thua.
-Tuy nhiên hiện tại Theo như người chúng ta báo và những gì chúng ta phân tích thì Dương Quảng đã chuẩn bị trước rất lâu trước khi có tuyên bố diệt Lưu Cầu.
Bằng chúng là chúng chuẩn bị cả vài vạn quân để vượt biển đánh Lưu cầu, với số lượng thuyền khổng lồ cũng như thủy quân đã được cho ra tập trên biển để quen sóng nước.
-Bây giờ có gây chiến đã đủ nên chỉ trong thời gian ngắn mà bọn chúng đã huy động đủ người và tàu, vũ khí đánh Lưu Cầu.
( thời này tàu chiến của triều đình ko có nhiều vì duy trì thủy quân tốn hơn là bộ binh nên chỉ có số tàu chiến làm chủ lực, khi có chiến tranh thì có thể mua hoặc trưng thu của dân như các loại thuyền đánh cá lớn hoặc thương thuyền của các thương đoàn.
Vì vậy với số lượng tàu bè trong dân lớn mà thủy quân Nhà Tùy có thể ko cần nhiều tàu vẫn có tàu bổ sung chở quân đội trong trường hợp cần thiết).
-Chính vì thế mà hiện tại tình hình đã biến chuyển ngược lại, với số lượng lớn tàu bè như này, dù Lưu Cầu có hải quÂn mạnh thì với biển tàu thì vẫn thua.
Chúng ta nên nhớ quân số của Nhà tùy mang đi đánh Lưu Cầu còn lớn hơn tổng quân số của Lưu Cầu.
Nói chính xác mỗi quần đảo Lưu Cầu phải đấu với quân số gấp mấy lần.
Lão Tùng:
-Chúa công, nhưng hải quân Lưu Cầu rất mạnh, tuy họ ít tàu hơn thì họ vẫn có thể lật ngược thế cờ.
Bân :
-Đúng là mạnh hơn nhưng đôi khi đông người hơn sẽ san bằng mọi khoảng cách, mọi người nên nhớ số quân mà Dương quảng mang đi đánh Lưu Cầu lần này không phải là huy động tráng đinh huấn luyện vội vàng mà là thủy quân, hải quân chân chính chân chính.
Họ chỉ mất thời gian làm quen với song biển thôi, chưa kể đây là quân chính quy nhà Tùy dù họ có yếu hơn nhưng khi áp sát tàu đấm nhau thì họ vẫn là những chiến binh thực thụ.
Chưa kể đám hải Quan nhà Tùy ko chỉ đông mà còn là lá chắn để cho các tàu thương thuyền chở quân phía sau đổ bộ lên bờ.
Chỉ cần đám này đổ bộ được lên bờ thì cuộc chiến coi như xong.
Lúc này các Tàu Lưu cầu chỉ có thể chạy về các quần đảo phía sau mà hợp sức với các hạm đội của các đảo phía hậu phương mà làm trận chiến chống quân Tùy tiếp theo.
Cuộc chiến Lưu Cầu thực sự diễn ra rồi, diễn ra lâu và khốc liệt hơn nhiều so với lịch sử, lịch sử thì cuộc chiến này diễn ra trong vòng hơn tháng là Lưu Cầu bại trận hoàn toàn.
Nhưng trong gần nửa năm nay tuy đã được Buff của Bân nhưng chỉ vài tháng ko đủ để thay đổi bộ mặt Lưu Cầu, nhất là quân sự, chỉ có số lượng binh lính và tàu chiến tang lên mà thôi.
Tuy nhiên số lượng vũ khí thì đảm bảo lính Lưu Cầu đánh tẹt ga cũng ko hết.
Cuộc hải chiến trên quần đảo quần đảo Yaeyama gần Đài Loan, diễn ra cực kì khốc liệt vì thủy quân Nhà Tùy lấy lợi thế đông tàu mà đánh, khi các tàu chiến đang đánh nha thì có xu hướng áp xát rồi nhảy tàu đánh giáp lá cà.
Tuy nhiên trận chiến này có hơi khác khi các tàu chiến của Lưu Cầu đợt này cũng đông hơn, cung tên cực nhiều bắn ra như mưa ko nề hà vì chưa bao giờ nhiều tên như thế này.
Đã thế, nỏ lớn nỏ bắn nhiều mũi lien thanh nỏ gia cát loại lớn cũng được lăp lên tàu xả tên liên tục.
Quân Tùy trên các tàu chiến cực kì khổ sở khi mà đám Lưu Cầu này lấy đâu mà lắm tên thế, bao nhiêu tay cung trên tàu mới bắn được nhiều tên như này.
Người chết trên sàn tàu cả đống, lính trên tàu vừa làm việc, vừa dung khiên che chắn, những tay cung thủ cũng đã bị hạ nhiều do ko có người che và bọn chúng cũng ko có tay để che.
Chưa kể bọn họ còn bị những mũi tên thô to bắn phá vào sườn tàu, làm sườn tàu có nhiều lỗ hổng to lớn, nhưng họ vẫn có ưu thế về số lượng khi mà có tới - cái tàu của quân tùy đánh tàu Lưu Cầu, mà đây mới là đám tiên phong.
Mất con thì còn con còn lại bón hành, sau đó những thương thuyền chở quân cũng nhập bọn, sàn tàu có người bắn tên áp chế nhưng cái đáng sợ của bọn này ko phải dung mũi đục tàu đối phương vì nó ko đc thiết kế làm vậy như thuyền chiến.
Nhiệm vụ của chúng là áp sát tàu đối pơhuowng rồi cho quân nhảy tàu giáp lá cà hội đồng đối phương bằng ưu thế áp đảo về quân số.
Nhiều chiếc tàu của Lưu Cầu đã bị hạ như vậy, Quân Lưu Cầu tại quần đảo Yaeyama dần bị yếu thế, nhiều tàu thương thuyền chở quân đã đột phá phòng tuyến, chạy phăm phăm vào đảo.
Lúc này tại bờ biển, hệ thống công sự tường thành chống đổ bộ của quân Lưu Cầu trên đảo đã bắt đầu chạng thái chiến đấu, cung tên, nỏ lớn, máy bắn đá, tất cả đã sẵn sang cho cuộc chiến mất còn