Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ Hào

chương 23: ca ca lẫn đệ đệ đều bị lừa!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ban đêm lạnh, trong phủ nha lại không có noãn ngọc sàng (giường bằng ngọc có tác dụng làm ấm) như Truy Ảnh Cung, Thẩm Thiên Lăng ngủ thẳng đến nửa đêm thì bị đông lạnh mà tỉnh, mơ mơ màng màng rụt vào trong ổ chăn.

“Chíp!” Mao Cầu ngồi chồm hổm gối y, đôi mắt như tiểu hắc đậu sáng long lanh.

Thẩm Thiên Lăng đưa tay nhu nhu nó, mới phát hiện Tần Thiếu Vũ không biết khi nào đã đi ra ngoài, ngay cả ổ chăn cũng đã lạnh.

Mao Cầu ngồi trên gối đầu, quay đầu nghiêm túc nhìn Thẩm Thiên Lăng —— mau che lên.

Thẩm Thiên Lăng buồn cười, kéo sàng đan qua một chút bao lấy thân hình xù lông của nó, sau đó liền khoác y phục xuống giường, muốn ra xem Tần Thiếu Vũ có ở trong viện không.

Cửa phòng vừa đẩy ra, một cỗ gió lạnh liền nghênh diện thổi tới, y nhịn không được đánh hắt xì một cái.

“Công tử.” Nghe được động tĩnh, ám vệ từ trên nóc nhà nhảy xuống, “Có chuyện?”

“Giờ nào?” Thẩm Thiên Lăng kéo chặt ngoại bào.

“Đến giờ mẹo.” Ám vệ nói, “Thời gian còn sớm, công tử lại ngủ một hồi đi, Cung chủ sợ là đến hừng đông mới có thể trở về.”

“Hắn đi đâu?” Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Mới vừa rồi truyền đến tin tức, nói trong thành phát hiện dị động.” Ám vệ nói, “Cho nên Cung chủ liền dẫn người đến xem xét.”

“Là Tang Bạch Cốt?” Thẩm Thiên Lăng đoán.

“Khoảng tám chín phần.” Ám vệ gật đầu, “Công tử quay về phòng đi, tiếp tục như vậy coi chừng nhiễm phong hàn, có chuyện gì thuộc hạ sẽ bẩm báo trước tiên.”

“Đa tạ.” Thẩm Thiên Lăng hướng hắn mỉm cười cảm kích, xoay người trở về phòng.

Mao Cầu đã hô hô ngủ, tiểu thân mình nằm dài ra, còn kém há miệng chảy nước miếng.

Thẩm Thiên Lăng lại hoàn toàn không buồn ngủ, dựa vào đầu giường tùy tay lấy ra một quyển sách, thật vất vả mới đợi đến hừng đông, Tần Thiếu Vũ lại như trước không thấy trở về.

Ám vệ đã sớm mua tốt bánh bao hấp và miến còn nóng, thuận tiện cũng gọi Ôn Liễu Niên đến cùng an điểm tâm. Mao Cầu như cũ khẳng khái phân cho hắn một bao bò khô, phi thường hào sảng, thỏa thỏa mang khí khái đại hiệp. Thẩm Thiên Lăng tâm không yên, ăn hai ngụm liền buông đũa, tính toán ra trước viện nhìn thử, lại vừa vặn đụng vào Hoa Đường ở cửa, trong tay còn kéo theo một nam nhân tóc trắng mặt xanh.

Thẩm Thiên Lăng sửng sốt một chút, phản ứng đầu tiên chính là quay đầu tìm kiếm trong đám ám vệ.

“Không phải tứ ta!” Ám vệ mấy ngày trước hóa trang phấn chấn giơ tay.

“Tang Bạch Cốt?” Ôn Liễu Niên soạt đứng lên, thiếu chút nữa cầm luôn chén đũa.

“Không biết là Tang Bạch hay là Tang Cốt, nhưng tóm lại là bắt được.” Hoa Đường đem người bị trói gô ném cho ám vệ, “Hắn trúng độc dược nên tạm thời không thể nói chuyện, trước mang đến mà giam giam đi.”

“Tần cung chủ đâu?” Ôn Liễu Niên vui mừng quá đỗi.

Hoa Đường lắc đầu, “Không biết.”

“Không biết? !” Thẩm Thiên Lăng sửng sốt, “Các ngươi không đi cùng?”

“Không có.” Hoa Đường nói, “Tối hôm qua ta vẫn dẫn người thủ ở cửa Nam Thành, khi gần tới hừng đông thì nhìn thấy xa xa có một mảng sơn tước (chim rừng) bay lên trời, liền dẫn người đuổi theo, vừa vặn đánh bậy đánh bạ mà tóm được hắn.”

Thẩm Thiên Lăng có chút hồ đồ, Ôn Liễu Niên cũng buồn bực nói, “Nhưng tối hôm qua Tần cung chủ cũng nghe được tiếng gió, nói Tang Bạch Cốt xuất hiện trong thành, cho nên suốt đêm liền dẫn người ra ngoài xem xét, đến giờ còn chưa trở về.”

Hoa Đường nhíu mày, “Ta đây xác thực không biết.”

Thẩm Thiên Lăng quay đầu nhìn ám vệ, ám vệ tập thể nhấc tay tỏ vẻ vô tội, “Cung chủ thật là nói lấy được tin tức của Tang Bạch Cốt.” Cho nên rốt cuộc là đi đâu a, chúng ta thật sự không có nói dối mà! Loại tình tiết yêu đương vụng trộm này thật sự là phi thường không xong, nếu quả thật là như thế, vậy mọi người nhất định phải tìm cơ hội lật đổ Cung chủ, sau đó để thiếu cung chủ thay chỗ rồi lại để phu nhân âm thầm cầm quyền, nghe qua thực mang theo cảm giác câu tâm đấu giác, tiền đồ một mảnh cao quý lãnh diễm quả thực không thể tuyệt vời hơn!

“Ta lại ra ngoài xem.” Hoa Đường nói, “Công tử không cần sốt ruột.”

“Gấp cái gì?” Vừa dứt lời, Tần Thiếu Vũ liền từ ngoài viện đi vào, đầu vai có chút sương sớm, trong tay còn cầm một bao bánh đậu xanh Từ Kí.

“Đi đâu?” Thẩm Thiên Lăng nhẹ nhàng thở ra.

“Bắt Tang Bạch Cốt.” Tần Thiếu Vũ đem điểm tâm đặt trên bàn, “Đi ngang qua thấy điểm tâm mới ra lò, liền thay ngươi mua một bao.”

Ám vệ dùng ánh mắt tràn ngập đồng tình mà nhìn Cung chủ nhà mình, đã là lúc nào cư nhiên còn dùng loại cớ này, Tang Bạch Cốt đã sớm ngồi trong nhà giam rồi a! Nửa đêm canh ba chạy ra ngoài đến tột cùng làm cái gì, sớm thừa nhận mới là chính đồ, đương nhiên mặc kệ phát sinh chuyện gì chúng ta cũng phải đứng về phía phu nhân, đây chính là fan cuồng trong truyền thuyết a, ngươi phải thấy hiểu một chút đi nha.

“Khụ.” Hoa Đường cũng ho khan ở một bên, biểu tình thực vô tội.

“Ta đi nhà giam xem thử.” Ôn Liễu Niên chạy như bay, looại việc nhà này vẫn là nên cách xa một chút mới tốt.

Trong khoảng thời gian ngắn, trong viện một mảnh yên tĩnh, chỉ có thanh âm Mao Cầu bình bính khiêu khiêu đá một viên trân châu.

“Xảy ra chuyện gì?” Tần Thiếu Vũ khó hiểu.

“Cung chủ.” Hoa Đường châm chước dùng từ nói, “Tang Bạch Cốt ở trong nhà giam.”

“Ta biết.” Tần Thiếu Vũ gật đầu, “Ta phái người dẫn vào.”

Ám vệ yên lặng vì Cung chủ nhà mình mà có điểm ngượng (chém >.

Truyện Chữ Hay