Mà khoan đã, tại sao hắn ta lại đi theo tôi nhỉ? ( Reii: Mức độ tiêu hóa của chị này cực chậm. Không mong mai sau làm gì cho đất nước …) Trong khi hắn là trộm kia mà. Cả chị Mika cx chả có phản ứng gì khi có sự xuất hiện của hắn. Tôi bắt đầu tò mò rồi đấy.
Vừa hạ mông xuống ghế, tôi liền nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta. Mối thù này nhất định bổn cô nương đây không quên. ( Reii: Ối! Hình tượng thục nữ của tôi đâu rồi???)
Chị Mika từ trên lầu bước xuống, rất vui vẻ mà ngồi xuống ghế. Mặt chị ấy rất gian, tôi e là sắp có chuyện chẳng lành. Ai mà biết đc cái đầu kia chứa những ý nghĩ đen tối gì. Tôi khẽ nuốt khan nước bọt, chuẩn bị đc lên thớt rồi.
_ Về từ khi nào? – Sau khi uống xong tách trà, chị ấy hỏi.
Về? Ai cơ? Tôi thì ở đây, chẳng lẽ câu hỏi này là hỏi … hắn ta sao? Hớ, chẳng phải đây là trộm sao? Nhưng nghe cứ như chủ nhà ấy nhỉ.
_ Sáng hôm nay - Hắn ta trả lời cách lạnh lùng.
Chị Mika hừ lạnh một cái rồi quay sang tôi, thay đổi độ, cười vui vẻ:
_ Em đi học có vui không?
_ Dạ - Tôi đáp – Nhưng … hắn ta là ai vậy?
Vừa nói, tôi vừa hất mặt sang phía hắn ta. Hừ, để xem lai lịch của tên chết tiệt này như thế nào, bà đây không tha. Chị Mika hừ lạnh cái, ánh mắt phải nói là không hề hài lòng chút nào, giới thiệu về tên đáng ghét kia:
_ Narumi Akira, tiểu tử của gia đình này.
À, hóa ra vậy, tên này chính là …WHAT? Vậy tức là … Mắt tôi mở to hết cỡ ( thiếu điều há miệng) Sau này tôi phải sống chung với tên trộm đẹp trai, à không tên biến thái á? Hắn ta khuôn mặt bình thản, cầm tách trà lên uống:
_ Vậy còn cô ta? Nhìn lạ hoắc, không phải trộm đấy chứ?
Vâng, câu hỏi rất kích thích dòng máu ma cà rồng, ý lộn dòng nham thạch trong tôi. “ Cô “? Tôi già vậy cơ à?
_ Cô cô cái con khỉ nhà cậu ấy! - Vị cứu tinh của tôi - Chị Mika phản bác - Bảo bối của chị mà mày nói vậy à? Tin chị quẳng ra ngoài đường không?
Chị ơi! Cậu ta lớn vậy đường từ trong biệt thự ra ngoài đường xa lắm, sợ chị vác đc hắn ta ra tới nơi chắc cx chết thôi. Nhưng mà … em yêu chị quá cơ! Phải rồi, chị phải thay em đấu tranh mắng chết tên tên biến thái kia đi. Để đấy cho ô nhiễm môi trường lắm.
Thế nhưng có vẻ cậu ta chẳng sợ sệt cái gì cả, mặt vẫn lạnh như tiền, khóe miệng nhếch lên chế giễu TÔI:
_ Ồ! Không phải “ cô “ vậy là “ BÀ “ à?
Sôi máu rồi à nha! Nếu không phải giữ hình tượng thục nữ ( có hả trời) thì chị đây đã cho em “ chít “ rồi nha.
_ Muốn “ chít “ hả, thằng tiểu tử kia? – Và chị Mika đã thay tôi tức giận, iu chị nhất đó.
Đúng rồi! Muốn “ chít “ dưới tay chị em này hở.
_ KHÔNG HỀ! - Hắn ta đứng dậy lạnh lùng “ nói “ – Thà tự tử còn hơn “ chít “ dưới tay BÀ – CÔ – Ế - CHỒNG!
Nói xong, hắn cx rất nhanh nhẹn chạy đi. Chị Mika mất s để tiêu hóa hết câu nói kia. Sau đó là tiếng khủng long bạo chúa long trời lở đất vang lên:
_ Thằng tiểu tử kia! Chị không để yên cho mày đâu!!!
Ôi! Lỗ tai thân yêu của tôi! Chắc có ngày tai tôi phải thủng từ bên này sang bên kia vì nghe tiếng khủng long Mika “ gầm “ mất
ঔгєเเ๓เภค๓๏t๏➻❥ ঔгєเเ๓เภค๓๏t๏➻❥ ঔгєเเ๓เภค๓๏t๏➻❥
Hết chương . Mời các bạn hãy đns đọc chương tiếp theo của bộ truyện.