Chương 54 – Lần tiếp xúc đầu tiên desu
Laura tiếp tục gọi Đại Pháp sư「Dậy đi mà~, dậy đi mà~」.
Và việc đó có kết quả không? Đại Pháp sư đã ngồi dậy.
「Cuối cùng cô cũng đã dậy. Uhm, Hiệu trưởng-sensei, có cái này em muốn cho cô xem… oh, ehh?!」
Đại Pháp sư ngái ngủ đột nhiên ôm chặt lấy Laura.
Và, cô kéo Laura xuống giường của mình và bắt đầu cọ xát má của mình vào má của cô bé.
「Ahh… đúng như mình nghĩ, Laura-chan thật sự rất thích hợp để làm một cái gối ôm. Ta sẽ ban cho bé danh hiệu “Gối ôm Thần thánh”」
「Cái danh hiệu gì kì vậy chứ! Em không cần cái đó đâu! Xấu hổ lắm! Thật là, khi nào thì cô mới chịu dậy đây chứ?」
「Sao cô cần phải dậy chứ? Đây là phòng nghỉ cơ mà. Laura-chan đã tự ý xông vào đây, việc đó có nghĩa là em đã tình nguyện trở thành gối ôm cho cô có phải không?」
「Lí luận đó không đúng gì cả! Đây không phải lúc để đùa giỡn đâu. Hôm trước em đã nhặt được một quả trứng kì lạ ở sông Mezzel, nên em muốn Hiệu trưởng-sensei nhận dạng nó giúp em.」
「Một quả trứng lạ sao…?」
Và thế là, Đại Pháp sư cuối cùng cũng trở nên hứng thú .
Cô ấy ngồi dậy và ưỡn người sau khi ngáp một cái rõ dài.
「Nó là một quả trứng thật sự kì lạ đến mức em muốn cản trở giấc ngủ trưa của cô sao?」
「Vâng. Ê~ tồ, nó có màu kem và có sọc màu xanh, và nó lớn khoảng gấp 2 lần đầu em.」
Vừa nói vậy, Laura vừa diễn tả hình dáng của quả trứng bằng tay.
Và rồi, gương mặt ngái ngủ của Đại Pháp sư đột nhiên trở nên nghiêm trọng, và cô bắt đầu suy nghĩ sau khi đặt tay lên cằm.
「…quả trứng đó, lúc này đang ở trường sao?」
「Vâng. Emilia-sensei đang ôm nó trong phòng hiệu trưởng đó cô.」
「Lúc này, cô cần phải trực tiếp quan sát nó.」
Đại Pháp sư bò ra khỏi giường và đi đến phòng hiệu trưởng.
Laura cũng theo sau và nhảy xuống, đứng bên cạnh cô ấy.
「Nhận tiện, Laura-chan. Vào được tận phòng nghỉ, em giỏi lắm. Khó lắm đúng không?」.
「Vâng. Nhưng, em đã cố hết sức!」
「Em phá được kết giới đó chỉ bởi việc cố gắng hết sức thôi sao. Đúng là một cô bé đáng sợ.」
Đại Pháp sư vui vẻ xoa đầu Laura vì lí do nào đó.
Có vẻ như cô bé đang được khen.
Laura trở nên vui vẻ và mặt cô thư giãn.
「A, Hiệu trưởng. Chào buổi sáng. Lần này cô ngủ cả một ngày đấy nhỉ.」
Emilia nói với giọng có phần mỉa mai.
Sau đó, Charlotte và Anna cũng làm theo và nói「Chào buổi sáng」.
「Ừm, chào buổi sáng mọi người. Cơ mà ta muốn được ngủ thêm chút nữa cơ. Nhưng ta rất tò mò về cái trứng mà Laura-chan nhặt được. Cho ta xem thử nó chút nào.」
Đại Pháp sư nhận quả trứng từ tay Emilia-sensei và quan sát trong khi xoay nó.
「Một quả trứng rồng…? Không, nó có hơi khác một chút. Còn màu sắc thì lại quá khác biệt. Đồng thời, ta cảm nhận được một hiện diện thần thánh bên trong.」
「Một hiện diện thần thánh sao?」
Laura nghiêng đầu vì không hiểu thế nghĩa là gì.
Không chỉ mình Laura. Mọi người trừ Đại Pháp sư đều làm một bộ mặt kì lạ.
「Đúng vậy. Dù là chẳng thể trách được mọi người vì không biết nó. Một thứ như sự hiện diện của một vị Thần thì người thường không thể biết được đâu. Quả trứng này, có lẽ là một quả trứng của Thần Thú.」
Thần Thú.
Đại Pháp sư nói nó một cách rất bình thường, nhưng nếu là thật, thì đó là một chuyện rất trọng đại.
Bởi vì, Thần Thú là một vị Thần trong lốt thú theo đúng nghĩa đen.
Có rất nhiều loại Thần.
Ví dụ, Vị Thần Tối cao đã tạo ra thế giới này.
Thổ Thần đã bảo vệ vùng đất mà Thần Tối cao đã tạo ra.
Và các Tà Thần với tham vọng phá hủy thế giới này.
Các Tà Thần được sinh ra từ cảm xúc tiêu cực của các sinh vật sống trên mặt đất.
Những cảm xúc kiểu như「Tôi muốn chết」hay「Tôi ước thế giới này hãy kết thúc đi」.
Miễn là có người con sống, họ sẽ không thể tránh được đến những cảm xúc tiêu cực.
Thế nên, các Tà Thần luôn xuất hiện bất kể chuyện gì xảy ra.
Và khoảng 130 năm trước, Đại Pháp sư đã đánh bại một Tà Thần đã xuất hiện và cứu đất nước này.
Vì thế cô ấy mới là một vị Anh hùng.
「Các Thần Thú chính là Thổ Thần. Địa vị của họ thấp hơn vị Thần Tối cao đó, nhưng họ là những tồn tại hết sức quan trọng với những người đang tôn thờ họ.」
Đại Pháp sư nói vậy, nhưng ngay cả Laura cũng biết được việc đó.
Nó không phải là một thứ cần phải học trong sách vở, mà là kiến thức thông thường.
「Đ-đúng vậy, nó là một vị Thần đấy! Nhưng tại sao trứng của một tồn tại vĩ đại như vậy lại trôi trên sông!? Ý em là, em có được phép nhặt nó về không vậy!?」
「Em không chịu được việc phải nhận Thiên phạt đâu desu wa!」
「Chúng ta có nên dâng lễ vật lên ngài không…」
Laura, Charlotte và Anna bắt đầu hoảng hốt sau khi biết được rằng nó là một Thần Thú.
Ngay cả Emilia, một giảng viên, cũng lén chạy nép vào tường.
Tuy nhiên, chỉ có Đại Pháp sư là vẫn bình thường, và cười trong khi nói「Không sao đâu, không sao đâu」.
「Nó trôi trên sông Mezzel, đúng không? Nếu vậy thì, nó có lẽ đến từ Làng Thú nhân ở trên thượng nguồn đấy. Ta có người quen ở đó, vậy nên ngày mai ta sẽ trả nó về đó. Nếu các em không nhặt nó thì, nó chắc chắn là đã trôi ra biển và mất tích rồi. Làm tốt lắm, làm tốt lắm.」
Nghe vậy, các cô gái thấy nhẹ lòng.
Tuy nhiên, không ngờ nó là trứng của Thần Thú.
「Vì mai nó sẽ được trả lại, nên chúng ta không thể dùng làm chủ đề nghiên cứu tự do được rồi…」
「Ara, các em định làm một bài nghiên cứu to lớn vậy sao. Nhưng, nếu là trứng Thần Thú thì, không phải chỉ cần làm một bản phát thảo về nó là đã đủ cho một bài nghiên cứu tự do rồi sao? Phải không, Emilia?」
「Haa… đúng là vậy, một thứ như trứng Thần Thú, nó chỉ xuất hiện một lần mỗi một trăm năm. Nếu các em làm một bản phát thảo nghiêm chỉnh, chi tiết, thì cô có thể coi nó là một bài nghiên cứu tự do.」
Nghe thấy lời Emilia,「Ohh!」, Laura, Charlotte, và Anna nhìn nhau.
Như thế này thì, có thể nói rằng bài tập về nhà của họ đã được giải quyết xong.
「Vậy thì, chúng ta sẽ làm bản phát thảo ở kí túc xá, vậy nên cô cho tụi em mượn nó một chút nhé.」
「Đây. Cẩn thận đừng làm vỡ nó nhé.」
Laura nhận quả trứng từ tay Đại Pháp sư.
Lúc nãy cô đã mang nó đến một cách bình thường, nhưng giờ cô đột nhiên lại thấy lo lắng sau khi biết nó là trứng Thần Thú.
Ngay khi cô nghĩ đến việc mang nó đến kí túc xá một cách cẩn thận thì.
Sinh vật bên trong cựa quậy, và vỏ trứng nứt ra, rồi, một con rồng trắng ló mặt ra.
「Pii~」
Có vẻ như không thể nào mang『Quả trứng』đến Làng Thú nhân được nữa rồi.