Các trận đấu vòng sơ loại của cả tám bảng đều đã kết thúc, và các học sinh đã thua cuộc đi đến phòng y tế hoặc lên khán đài.
Và 8 người thắng cuộc cùng với Laura, hạt giống của giải, vẫn còn ở lại.
「Charlotte-san, Charlotte-san!」
Đoàn tụ lại với bạn cùng phóng của mình sau nửa tháng, Laura liền ôm cô.
「Ara, Laura-san. Hôm nay em trông vui vẻ nhỉ.」
「Bởi vì, bởi vì, Charlotte-san đã về kịp lúc trận sơ loại diễn ra! Thật là, trước giờ chị đã ở đâu vậy? Em đã lo lắng lắm đấy chị biết không.」
「Xin lỗi em. Chị đã bị cô lập trong một cái hang giống như bị tách biệt trong núi vậy.」
「Thật giống Charlotte-san nhỉ!」
Mình cũng đã từng nghĩ vậy, nhưng trực tiếp nghe chị ấy nói mới thấy thật đáng sợ.
Chắc chắn rằng, chị ấy chỉ luyện tập mà quên ăn quên ngủ rồi.
「Charlotte, chúc mừng cậu đã vượt qua được vòng sơ loại.」
「Anna-san. Cảm ơn cậu nhiều. Vậy ra lúc nãy là vòng sơ loại sao. Trận chiến đột nhiên diễn ra khi tớ đến, vậy nên tớ nghĩ nó là cái gì.」
Những lời của Charlotte làm Laura và Anna nhìn mặt nhau.
Đúng vậy. Bởi vì Charlotte chỉ vừa mới đến đây, chưa nói đến việc chia bảng, thậm chí cô ấy còn chẳng biết gì về luật thi đấu của vòng sơ loại nữa.
「Charlotte-san! Thế là không được đâu, ít nhất thì chị cũng nên về sớm trước một ngày chứ. Chỉ cần trễ một giây nữa thôi là chị đã bị loại rồi đấy!」
「Ể, thật vậy sao?!」
Laura và Anna, giải thích luật lệ ngày hôm nay một cách đơn giản.
「Ra vậy... ý là, giải đấu sẽ được tổ chức cho 8 người còn lại này, và người thắng cuộc sẽ có thể chiến đấu với Laura-san. Thật tốt là nó đơn giản như vậy.」
「Tớ sẽ nói trước điều này, người sẽ chiến đấu với Laura trong trận chung kết sẽ là tớ.」
Anna nheo mắt và nhìn chằm chằm Charlotte.
Hai người họ khá thân với nhau, nhưng khi nói đến chiến đấu, cả hai người họ đều có tính cách sẽ không bao giờ lùi bước.
Và trước cả khi trận chiến thật sự diễn ra, trận chiến ngoài sân đấu đã bắt đầu.
Và việc đó, làm Laura bồn chồn như ngồi trên gai.
Charlotte không hề bị khiêu khích, và nhìn Anna với một nụ cười ngọt ngào thoải mái.
Có một sự nhàn nhã đáng sợ trong ở đó.
「Uu.」
Anna rên rỉ, và bước lùi một bước.
「Tớ rất xin lỗi, Anna-san. Lúc này, tớ chỉ nghĩ đến việc đánh bại Laura-san. Thế có tự phụ quá không?」
Và Charlotte hướng mắt sang Laura.
*Zokuri*, tóc gáy cô bé dựng đứng cả lên.
Chị ấy đúng là Charlotte Gazard, nhưng mình có thể thấy chị ấy như một sinh vật khác vậy.
「...Charlotte-san. Chị đã luyện tập đến mức nào vậy.」
「Đó là bí mật. Nhưng, trong nửa tháng nay, chị tự tin rằng mình đã thật sự cố hết sức.」
"Cố hết sức", tuy nhiên khi nghĩ về nó, những lời đó chỉ là khiêm tốn mà thôi.
Chị ấy nhất định đã làm những việc không thể tin được.
Nếu không, sự hiện diện của chị ấy đã không thay đổi nhiều đến thế chỉ trong nửa tháng được.
「Em rất mong chờ điều đó. Nhưng, Anna-san cũng đã mạnh lên đấy.」
「Chị chắc là như vậy rồi. Tuy nhiên, chị sẽ là người sẽ thắng.」
Nó không phải nói phách, cũng không phải hăm dọa.
Chuyện thường như ở huyện. Đúng vậy, cô ấy nói về việc đó như thể nói về thời tiết vậy.
「...chưa đánh thì chưa biết được gì đâu.」
Anna thì thầm như thể cố ép nó ra.
Nhưng chỉ cần nhìn vào cũng đã thấy được sự khác biệt giữa họ rồi.
Lúc trước khoảng cách giữa họ không lớn như thế này.
Dù với Anna thì không hay gì, nhưng giờ là giải đấu, nên nó sẽ không kết thúc trong yên bình được.
Charlotte sẽ chiến thắng áp đảo và sẽ chiến đấu với Laura.
Mọi chuyện hẳn sẽ như vậy.
Cũng giống như Charlotte chỉ nghĩ đến việc đánh bại Laura, Laura nữa, cô bé chỉ có thể nghĩ đến việc chiến đấu với Charlotte thôi.