Mọi người đều có thể trở thành một mạo hiểm giả.
Dù cho họ là quý tộc. Dù cho họ có là nông dân. Hay thậm chí là họ không có tiền. Hoặc họ thậm chí còn không biết đọc hay viết.
Chỉ duy nhất một thứ cần thiết.
Đó là quyết tâm mạo hiểm mạng sống của mình.
Để tiêu diệt những con quái vật làm hại người dân.
Để khám phá những di tích của nền văn minh cổ đại.
Để mang về những nguyên vật liệu có thể dùng trong giả kim thuật từ những vùng đất khắc nghiệt.
Từng việc trong số đó, đều là những công việc quan trọng sẽ đóng góp cho nhân loại, và nó là những nhiệm vụ luôn cận kề cái chết của Mạo hiểm giả.
Các mạo hiểm giả chết.
Đặc biệt là những người đã luyện tập những kĩ năng và phép thuật chiến đấu. Các mạo hiểm giả vội vàng để kiếm tiền, thường chết.
Khả năng sống sót của một mạo hiểm giả tân binh sau một năm là chưa đến 70%. Thương vong là quá nhiều, có hẳn một kho dữ liệu chi tiết sẵn có về nó.
Dù là vậy, số người mong muốn được trở thành một mạo hiểm giả vẫn không hề suy giảm.
Đó là vì họ có thể kiếm tiền bằng nó.
Có một cảm giác kinh hãi.
Sự ngưỡng mộ của một đứa trẻ.
Và, họ sẽ chết.
Mạo hiểm giả là những người như vậy, mọi người đã nghĩ thế trong một thời gian dài.
Nhưng, 50 năm trước, có một người đã chống lại việc đó.
Trong số những người đã chết, vẫn có thể sẽ có những người đầy tài năng trong đó.
Chết đi mà không có cơ hội để thể hiện năng lực của mình không phải là điều tốt.
「Nếu là vậy, tôi sẽ dạy dỗ họ trước khi họ chết.」
Người đã nói vậy là một Mạo hiểm giả Hạng S, với biệt hiệu 「Đại Pháp sư Sắc đẹp」.
Người đã đánh bại một con Quỷ 130 năm trước, một huyền thoại sống vẫn còn đến lúc này.
Calrotte Gydorea.
Bà đã buộc vị Vua vào lúc đó phải chi tiền, tập hợp những người tài thích hợp lại để làm giáo viên hướng dẫn, và tạo ra một ngôi trường dành cho các mạo hiểm giả.
Đó là, Trường Mạo hiểm giả Hoàng Gia Gydorea.
Nó là ngôi trường mà Laura sẽ bắt đầu học từ hôm nay, và bố của cô, Bruno, cùng mẹ cô, Dora là những người đã tốt nghiệp ở Khoa Chiến Binh.
Có hai khoa ở Trường Mạo hiểm giả Hoàng gia Gydorea.
Khoa Chiến binh và Khoa Phép thuật.
Cái đầu tiên, chủ yếu dạy về kiếm, thương, rìu, cung và chiến đấu tay không.
Cái còn lại, về cơ bản là phép thuật.
Và tất nhiên, Laura sẽ gia nhập vào Khoa Chiến binh.
「Các học sinh năm nhất Khoa Chiến binh, tập hợp!」
Giọng trầm của một thầy giáo vang vọng trong khắp khoảng sân trường rộng lớn.
Laura, người không biết phải đi đâu trong khi xách hành lí trên tay, thở phào nhẹ nhõm.
Dù cho cô ấy có năng khiếu với kiếm thuật, một đứa trẻ 9 tuổi vẫn chỉ là một đứa trẻ 9 tuổi.
Ở Kinh đô Hoàng gia lạ lẫm. Trong hoạt động nhóm lạ lẫm, cô không thể nào không lo lắng được.
「Laura Edmonds. Khoa Chiến binh desu!」
「Ohh, em là con gái của Nhà Edmonds đó sao. Nếu thầy không nhầm thì em 9 tuổi đúng không. Vượt qua được bài kiểm tra ở tuổi của em, tài năng của em đúng là chẳng thua kém gì bố mẹ của mình cả. Nhưng, lớp học sẽ rất khó khăn đấy. Hãy chuẩn bị tinh thần đi.」
「Vâng!」
Mình sẽ thích nó, nếu như nó khó khăn.
Đó là vì Laura muốn được mạnh hơn nữa.
Dù vậy, có vẻ như việc vào học ở đây năm 9 tuổi thật sự hiếm có.
Dù cho mình có nhìn quanh đi nữa, mình cũng chẳng thấy ai cùng tuổi mình cả.
Mỗi người làm bài kiểm tra đầu vào vào những thời điểm khác nhau nên mình không thể biết được, rằng những người nhỏ nhất ở đây đều ít nhất là 12-13 tuổi. Còn có cả những người có vẻ như sắp 20 tuổi nữa.
Dù vậy, một khi đã vào đây, thì tuổi tác không hề quan trọng. Mọi thứ đều được quyết định bằng tài năng.
Nhưng nếu cô muốn kết bạn, thì với những người cùng tuổi sẽ dễ nói chuyện hơn.
"Không biết mình có thể thật sự kết bạn được không nữa." Laura bắt đầu trở nên lo lắng.
Nhưng mình nghĩ chắc sẽ ổn thôi.
Dù tuổi tác của chúng ta có chênh lệch, nhưng mọi người ở đây đều mong muốn được trở thành chiến binh hạng nhất.
Mình chắc là sẽ có những chủ đề chung thôi.
Và nếu chúng ta cùng là kiếm sĩ, thì chúng ta có thể trở thành bạn thân, chắc vậy.
「Học sinh năm nhất Khoa Chiến binh, 43 người. Có vẻ như mọi người đều đã tập trung. Vậy thì để bắt đầu, thầy sẽ đo năng lực của các em với thiết bị này. Dĩ nhiên, năng lực được đo bằng công cụ này chỉ mang tính định hướng, nhưng phần nào, nó sẽ là một tư liệu tham khảo cho việc học từ giờ. Nào, thư giãn đi. Không phải là sẽ có thứ gì xảy ra khi dùng nó lúc này đâu.」
Bên cạnh thầy hướng dẫn với cơ thể to lớn, một cây cột xanh trong suốt đang đứng đó.
Chiều dài và chiều rộng của nó gần như xấp xỉ với thầy.
Các học sinh được gọi tên, sẽ chạm tay vào cây cột.
Và rồi, một ánh sáng tỏa ra từ cây cột, và bắt đầu viết chữ lên không trung.
Có vẻ như, nó là một thiết bị được dùng để thể hiện bằng con số tài năng với kiếm hay thương, và nhiều loại phép thuật.
Nó có thể, là một sản phấm của công nghệ phép thuật.
Không biết có phải nó được tạo ra bởi người sáng lập, Charlotte Gyrdorea không nữa?
「Tiếp theo. Anna Arnett.」
「Vâng.」
Người vừa trả lời và tiến lên, là một cô gái khoảng độ 13 tuổi. Mái tóc cô ấy đỏ rực.
Có lẽ, cô ấy gần tuổi với Laura nhất.
Nhìn thấy cách bước đi của Anna, Laura theo bản năng kêu lên.
Vẫn còn nhỏ... có phần trẻ con, nhưng cô có không khí của một chiến binh hạng nhất.
Cô biết được là vì cô đã thấy một chiến binh hạng nhất thật sự, bố và mẹ cô, hằng ngày, đó là trực giác của Laura.
Và thiết bị đã cho thấy trực giác của cô là đúng.
Tên: Anna Arnett
Năng lực Kiếm: 98
Năng lực Thương: 81
Năng lực Rìu: 66
Năng lực Cung: 70
Năng lực Chiến đấu cận chiến: 83
Nhìn thấy những con số xuất hiện trong không trung, thầy hướng dẫn kêu lên một tiếng 「Hou~」.
「Thầy nghĩ là các em đã biết khi thấy được lúc trước, nhưng thậm chí cả những người đã vượt qua được bài kiểm tra khó khăn đó, thì năng lực của họ chỉ khoảng 50-60 thôi. Nhưng chỉ số thấp nhất của Anna là rìu, cũng đã là 66 rồi. Còn với kiếm, là 98. Không nghi ngờ gì em là một thiên tài. Tuy nhiên, bất kể có thiên tài đến mức nào đi nữa, nếu bắt đầu kiêu ngạo thì sẽ đó sẽ là dấu chấm hết với em.」
「Em sẽ không kiêu ngạo... Em sẽ mài dũa bản thân bằng toàn bộ sức lực.」
Nghe vậy, Laura rùng mình phấn khích.
Cô ấy sẽ là đối thủ của mình. Mình có cảm giác là vậy.
「Nào giờ, chỉ còn năng lực phép thuật của Anna nữa thôi. Mọi người ở Khoa Chiến binh, có thể dùng phép thuật cũng không mất mác gì. Nếu có khả năng để học thì các em nên học nó.」
Năng lực Phép thuật công kích: 04
Năng lực Phép thuật phòng ngự: 29
Năng lực Phép thuật Hồi phục: 08
Năng lực Phép thuật Cường hóa: 31
Năng lực Phép thuật Triệu hồi: 06
Năng lực Phép thuật Đặc biệt: 10
「Hou. Cái này, khá cân bằng nhỉ. Bảo vệ bản thân bằng Phép thuật Phòng ngự. Và có khả năng tăng cường sức mạnh thể chất bằng Phép thuật Cường hóa. Có vẻ như Anna là một chiến binh đơn thuần từ trong ra ngoài.」
「...Em thấy vui vì nó đúng với sở thích của em.」
Anna người vừa nói vậy, cười thật sự hạnh phúc.
Dù cho là ở Khoa Chiến binh, tài năng với phép thuật cũng được kiểm tra. Thầy hướng dẫn cũng khuyên nên dùng phép thuật.
Laura cảm thấy có gì đó sai sai với việc đó, nhưng cô biết rằng sự giáo dục cô nhận được từ bố mẹ đã đạt đến cực điểm, vậy nên cô không thay đổi biểu hiện và hành động của mình.
「Được. Tiếp theo là Laura Edmonds. Thầy thắc mắc con số nào sẽ xuất hiện đây. Thầy rất mong đợi đấy.」
Các học sinh liền làm khuôn mặt kì lạ trước vóc dáng nhỏ bé của Laura, nhưng khi nghe thấy cái họ Edmonds, họ đều 「Ohh!」lên.
「Edmonds, là Edmonds đó sao? Ghét phép thuật, và là những người cuồng cận chiến... và dù họ như thế, họ lại mạnh như Quỷ, cặp vợ chồng đó.」
「Tớ có nghe nói họ có một người con gái, và nếu tớ không nhầm thì cô ấy cũng khoảng tầm tuổi đó. Nhưng tớ không nghĩ là cô ấy lại vào cùng năm...」
「Hơn cả việc đó, cô ấy còn chưa được 10 tuổi nữa đúng không. COCC[1] sao?」
「Ngốc. Không thể vào ngôi trường của Đại Pháp sư bằng quan hệ được. Là nhờ năng lực của cô ấy, n-ă-n-g–l-ự-c.」
Ánh mắt của mọi học sinh năm nhất của Khoa Chiến binh đều hướng về phía Laura.
Laura, người chưa từng thu hút sự chú ý nhiều vậy trong đời, đỏ mặt, và bước nhanh đến trước thiết bị.
Và rồi ――.
Năng lực Kiếm: 107
Năng lực Thương: 99
Năng lực Rìu: 74
Năng lực Cung: 68
Năng lực Chiến đấu cận chiến: 75
Với chỉ số của Laura, mọi người đều choáng váng.
Cả thầy hướng dẫn cũng há hốc mồm, nhưng ngay lập tức thầy làm một biểu cảm với nụ cười gượng gạo.
「Vượt trên 100 ở năng lực kiếm thuật... bất ngờ thật đấy. Đây có lẽ là lần đầu từ khi thành lập trường nhỉ?」
『Con số xuất hiện bằng cách đo đạc chỉ mang tính định hướng.
Bất kể có tài năng thế nào, nếu trở nên kiêu ngạo thì sẽ là dấu chấm hết với em.』
Đó là những lời của thầy hướng dẫn, nhưng đôi mắt thầy rực sáng khi nhìn thấy chỉ số của Laura.
Laura cũng, rất tự hào về bản thân.
Cô không định làm phách về việc đó, nhưng nếu những con số này thể hiện năng lực kiếm thuật của cô, thì cô sẽ rất vui vì điều đó.
Và cô cũng thấy vui vì nó cao hơn của Anna.
Dù cô rất tự tin, nhưng nếu năng lực kiếm thuật của cô thấp hơn Anna thì cô sẽ không biết phải làm gì và sẽ trở nên lo lắng.
Và Anna đó, đang nhìn chằm chằm vào Laura.
Đằng ấy cũng để ý đến mình sao.
Cô ấy sẽ là đối thủ của mình, đúng như mình nghĩ.
Khoảng cách chỉ là 9 điểm. Nó có thể bị san bằng bằng cách tập luyện chăm chỉ.
「Nào giờ. Tiếp theo là năng lực phép thuật.」
Mình không hứng thú với nó.
Đúng hơn là, mình thậm chí không muốn xem nó.
Chỉ số cao nhất định sẽ xuất hiện.
Vì mình có thể dùng phép thuật mà không cần luyện tập.
Laura hoàn toàn không định sử dụng phép thuật.
Thế nên, bất kể con số nào có xuất hiện, cô sẽ bơ nó.
Việc đó, cô đã quyết định vậy, nhưng ――.
Năng lực Phép thuật công kích: 9999
「N?」
「Ha?」
「Na!!」
「Nó bị hỏng rồi sao?!!」
「999 sao, không thể nào?!!」
「Ngốc, thiếu một chữ số rồi kìa. Là 9999!!」
Nhìn thấy chỉ số của Phép thuật công kích xuất hiện trước, các học sinh và thầy hướng dẫn thốt lên những tiếng kì lạ.
Vô song.
Cấp độ so với những con số xuất hiện nãy giờ là hoàn toàn khác biệt.
Vượt qua 100 là đã gây huyên náo rồi, nhưng nếu là 9999 thì...
Không một ai có thể hiểu được tình hình.
Laura cũng hóa đá, và việc duy nhất cô có thể làm là đứng nhìn năng lực của mình được viết lên.
Nó là một khung cảnh giống như cơn ác mộng.
Năng lực Phép thuật phòng ngự: 9999
Năng lực Phép thuật Hồi phục: 9999
Năng lực Phép thuật Cường hóa: 9999
Năng lực Phép thuật Triệu hồi: 9999
Năng lực Phép thuật Đặc biệt: 9999
Ý thức của Laura bay lên trời.
Mình sẽ thành một kiếm sĩ. Mình sẽ không dùng phép thuật.
Với trái tim của một cô bé 9 tuổi đang đuổi theo ước mơ của mình, thực tại này là một cú sốc quá lớn.
「Laura-kun. Laura-kun. Em có thể đến đây một lúc được không?」
Và khi cô nhận ra, một thầy hướng dẫn đang mặc một bộ trang phục giống pháp sư, gửi lời mời đến Laura.
「Việc thỏa thuận đã hoàn tất. Em giờ sẽ ở Khoa Phép thuật nhé. Phải, từ hôm nay hãy cố gắng hết mình nhé! Iya~a, nó là một chỉ số không ngờ đấy. Có được tài năng giống em hạnh phúc thật. Nếu chỉ xét về tài năng thì em đã vượt cả Đại pháp sư rồi. Em có thể thay đổi lịch sử của phép thuật!!」
Tâm trí Laura trở nên trống rỗng. Và rồi,
「U-Uwaaa~n!!!」
Cô ấy khóc và hét lên, ngã quỵ, và bất tỉnh ngay lập tức.
Chú thích
1. Cho ai chưa biết: Con ông cháu cha =)))