Trans+edit: khiconchoi12
-----
Đôi lời của trans: Ngày đầu nghỉ lễ nên sửa chap đăng chơi :v
-------
Sau khi nhập học trường cao trung thì Đế Vương ngày ngày trở nên nổi tiếng. Tôi có thể được mấy ánh mắt từ phía các Onee-sama từ năm 2 và năm 3 cực kì nghiêm túc về chuyện theo đuổi cậu ta đấy.
Khác xa so với lúc họ nhìn cậu như một đứa trẻ học sơ trung thì giờ cu cậu đã trở thành học sinh cao trung giống họ rồi. Không chỉ diện mạo trở nên trưởng thành hơn mà cậu nhìn không trẻ hơn họ là mấy, quan trọng hơn là cậu là người thừa kế tập đoàn Kaburagi nữa. Bạn chắc là khá nghiêm túc khi suy tính đến mấy chuyện đó đấy.
Ngoài những người bạn thân ra, bản thân Kaburagi thì im lặng như mọi khi. Nhờ đó mà chẳng ai để ý đến những khuyết điểm của cậu cả. Im lặng là vàng mà.
Hm? Có phải do tôi tưởng tượng hay không mà có rất nhiều con gái để kiểu tóc của Yurie-sama phải không nhỉ?
Dù sao thì, về Đế Vương thì. Một ngày nọ vị Đế vương kính mến đang ngồi ở Sảnh Pivoine, thường thức món bánh crème chiboust.Tôi thì luôn tăng cân mỗi khi ăn đồ ngọt vào, vậy tại sao mà mấy đứa con trai không bao giờ tăng cân khi mà họ nuốt mọi thứ như thế chứ. Thật ghen tị quá đi mất.
Mà nghĩ lại thì, có tin đồn rằng Đế vương có sở thích là cưỡi ngựa. Có lẽ cái sở thích đó là môt bài tập thể dục chăng. Cậu đã hạ gục luôn cả CLB cưỡi ngựa mà, nhưng tôi cá gã sẽ tham gia nếu đó là CLB Mã cầu đúng không? Sau mọi chuyện thì cậu cũng là Đế vương của môn kị sĩ mà. Upffpftt
[note14895]
Có lẽ tôi nên thử bơi lội hay gì đó chăng. Nhưng vì một số lý do nên tôi trách xuống nước nhiều. Kể cả khi tôi cố hết sức để lặn xuống dưới, tôi ngay lập tức lại nổi lên trên. Cái đó là sao chứ? Liệu tôi có thể lặn nếu tôi đi học vài buổi học bơi không?
Trong khi tôi đang nghĩ mấy thứ linh tinh, một chàng trai năm 3 đến chỗ tôi.
“Reika-san, có chuyện gì làm phiền em à? Trông em đang suy nghĩ khá là sâu về vài chuyện gì đó đấy.”
Suy nghĩ khá là sâu? Uh, tôi chỉ cũng đang nghĩ về chuyện có nên ăn món crème chiboust hay không thôi, và tôi nên nhanh chóng trở về nhà để chọc mấy tấm nhung nỉ nữa.
“Dạ không, không có gì quan trọng đâu ạ. Em chỉ đơn giản là xem xét về chủ đề cho buổi cắm hoa sắp tới của em thôi.”
“AHh, đó là sở thích của em à. Có lẽ anh nên kiếm vài dịp và nhất định phải xem mới được.”
“Thật vậy ạ, tác phẩm của em chắc là không đủ tốt để trình bày đâu ạ.”
Hmmmmm. Mấy chàng trai ở đây cứ ngẫu nhiên đến tiếp cận tôi từ khi tôi lên cao trung. Và tôi cũng đang giữ vài lời mời đến bữa tiệc nữa. Tôi đang cố gắng từ chối họ ...
Ý tôi là, tôi hứng thú về lãng mạn nhưng mấy gã kia tiếp cận tôi bằng tính toán và mấy thứ khác thì có hơi…
Sau đó tôi tiếp tục tranh luận về nghệ thuật cắm hoa với ít người đến chỗ tôi.
---
Hôm nay là lần đầu Sakura-chan đến nhà tôi…
Cô ấy là một Ojou-sama từ trường nữ sinh Yurinomiya nên Okaa-sama cũng khá thích cổ. Sau khi chào hỏi Onii-sama đang làm việc, tôi dẫn Sakura-chan đến phòng tôi.
“WOW, đúng như mong đợi thừ nhà Kisshouin à nha. Kể cả trường Yurinomiya cũng không có mấy người có nhà to thế này đâu. Và mình cũng gặp người thừa kế luôn nè. Có lẽ mình nên chém gió với mấy đàn em được rồi.”
Ngay khi vào phòng thì cổ ngừng quấy rầy cùng với sự giả tạo ban nãy .
Tôi để trà nóng trên bằng cũng như mứt trái cây mà Sakura-chan mang đến tặng.
“Về Onii-sama á?”
“Còn người thừa kế nào không vậy? Hầu hết những cô cùng tuổi anh của bồ đang nhắm đến đấy.”
“Hmmm. Là vậy sao.”
Trời, tôi ghét cái đó lắm. Chuyện gì nếu Onii-sama cưới một cô đào mỏ cơ chứ. Tôi muốn anh ấy hạnh phúc cơ.
Mà, tôi nghĩ rằng kiểu gì Onii-sama cũng bị dính vào mấy người đó cho xem.
“Wo, cái món thạch Kiwi này ngon ghê ta.”
“Bồ thực sự thích đồ ngọt mà Reika.”
“Un, mình thực sự đang bận tâm đến cân nặng của mình gần đây… Có cần mình nói thẳng ra không vậy?”
“Bồ vẫn tập Yoga đúng không?”
“Mnnn. Chỉ mấy dáng đứng hình núi và hình xác chết thôi.”
“Cái đó chỉ có đứng và nằm thôi bà trẻ.”
Thì bởi vì tự tập trong phòng thì quá là chán mà. đoán thử xem chẳng phải sẽ thú vị hớn nếu tập bên ngoài lớp học Yoga không.
“Bồ còn tập luyện cái gì nữa không Sakura-chan?”
“Mình từng tập nhảy Nichibu từ khi còn học tiểu học đấy.”
[note14896]
Ohh! Quá hoàn hảo cho một bishoujo phong cách Nhật bản mà.
“Mình đang nghĩ đến chuyện tham gia lớp bơi lội đây.”
“…Mình thừa biết là bồ sẽ cúp học khi mùa đông đến thôi.”
Ôi trời! Đúng là tôi cũng thấy sẽ làm vậy đấy!
“Ummmm, thế bồ có tham gia CLB nào không?”
“Ừ thì mình có tham gia CLB nhạc cụ thổi này, mình muốn thử chơi đàn xelo ấy mà.”
“Huhh. Là CLB nhạc cụ thổi à.”
“Thế Reika, bồ thì sao?”
“Mình muốn tham gia CLB thủ công nhưng…”
“Thủ công sao… cái đó chẳng hợp với bồ tí nào cả…”
“Bồ nghĩ vậy à? Tất cả thành viên đều sợ mình vì một lý do nào đó nên mình đang lo là tham gia có quấy rầy họ không thôi.”
“Thì, nhìn lướt qua thì bồ giống như một Ojou-sama hoàn hảo mà. Và bồ cũng dạng quyền thế cao nữa… Oh, nếu bồ cho họ một ít đồ ăn ngọt tự làm xem? Cái đó sẽ thổi tan hình ảnh của bồ và họ sẽ cảm thấy gần gũi hơn cho mà xem.”
Đồ ngọt tự làm á? Tôi có thể thấy chuyến đó xảy ra đấy.
“Cảm ơn nhan Sakura-chan! Giờ mình sẽ làm một ít luôn!”
“Eh… Nghiêm túc hả?”[note14897]
Giờ thì mình nên làm gì đây.
Khi Onii-sama về nhà thì tôi hỏi ảnh tôi nên làm món đồ ngọt mang đến trường thì ảnh nói tôi không nên đứa mấy đồ tự làm cho người lạ. [note14898]
“Ngay từ đầu thì sao lại đột ngột vậy?”
“Em muốn tham gia CLB thủ công nhưng em thấy mình không được chào đón nên…”
“Thủ công sao à. Nói mới nhớ thì em đang làm mấy cái gì đó với trò đâm vào nỉ phải không. Thế em muốn làm gì trong CLB vậy.”
“Mnnn, thì, ở CLB thì họ đan búp bê á. Em cố học qua sách tại nhà những chẳng suông sẽ gì cả. Và sau đó vài bước sau đó em bị xao lãng bởi trò chọc bông mà…”
“Sao em không thử thành thật và nói họ rằng em thích đan lát nếu họ dạy cho em thì sao?”
“Nhưng liệu họ…”
“Sẽ ổn thôi mà.”
Onii-sama xoa đầu tôi. Ôi, ảnh xoa đầu giúp tôi định thần lại nè. Cái cách mà Onii-sama nói rằng mọi chuyện sẽ ổn thì tôi thực sự cảm nhận theo hương đó luôn. Đúng là bí ẩn mà. Được rồi! Tôi sẽ thử làm vậy xem!
---
Lần tiếp theo mà CLB thủ công hoạt động, tôi tự đến thăm và tránh làm họ hoảng sợ không cần thiết. Mặc dù vậy khuôn mặt họ muốn nói rằng “Cổ lại ở đây nữa sao!?”
“Umm, thực ra mình muốn các bạn dạy mình. Liệu chuyện này có được chập nhận không?”
“Gì vậy?” Hội trưởng CLB hỏi.
Tôi lấy trái bóng bông và cuốn sách đan búp bê.
“Sự thật là mình đang cố gắng để đan nhưng nó không quá thuận lợi. Mình nghĩ liệu mình có thể tham gia CLB thủ công để ai đó hướng dẫn mình nhưng…”
“Đan lát? Bạn á, Kishouin-san?”
Hội trưởng CLB có vẻ cực kì ngạc nhiên.
“Thế bạn đan thứ gì vậy?”
“Đây.”
Tôi chỉ vào cuốn sách.
“Ahh, thực sự thì đang một mẹo nhỏ thôi… Mình có thể dạy bạn nếu bạn thấy ổn với mình.”
“Thật sao!?”
Yeah! Lẽ ra tôi nên hỏi ngay từ đầu mới phải!
với sự giúp đỡ của hội trưởng CLB, tôi lập tức bắt đầu đàn với len màu nâu.
Vì tôi mới là một tay mơ, và con búp bê có thể sẽ khá lớn, có vẻ như việc này sẽ tốn nhiều thời gian đây.
Nhiều ngày trôi qua tôi đến CLB, những thành viên cũng mở lòng và bắt đầu cho tôi vài lời khuyên.
Sau đó họ không còn nhìn tôi sợ mỗi khi tôi đến nữa. Tôi cực kì hạnh phúc luôn.
Chúng tôi tám vài chuyền vớ vẩn, chủ yếu là khi nghỉ ngơi thôi.
Nhưng đến ngày này mà, họ vẫn chưa đưa cho tôi phiếu đăng kí CLB nhỉ…