Học viên từ mỗi lớp tạm thời bước ra và xếp thành hàng theo từng nhóm. Sau khi đã vào vị trí, họ nắm lấy máy đo lường và để cho mana chảy ra theo vô hướng.
Tất cả bọn họ đều phát ra một ánh hào quang tượng trưng cho hệ của mình. Sau đó những ánh hào quang đó sẽ hóa thành một thứ gọi là ‘Vệt mana’. Nó là bằng chứng cho việc một hệ nguyên tố cụ thể có vừa được sử dụng hay chưa.
Ngoài kiểm tra loại nguyên tố và trữ lượng mana, việc đánh giá mana còn đánh giá một yếu tố ẩn khác chính là kiểm tra khả năng ‘Kiểm soát Mana’ của học viên. Khi mana được truyền ra ngoài, những dấu vết của ma thuật cũng có thể còn lưu lại. Ngay cả với những kẻ mạnh sở hữu một lượng mana to lớn.
Nói cách khác, nếu như một người hoàn thành đánh giá mana và người đó nhận được kết quả cao nhưng lại thiếu đi hào quang thì sẽ ra sao?
Điều đó có nghĩa người đó sẽ nhận được một con điểm tốt nhờ vào việc thành công kiểm soát mana, nó sẽ cộng thêm điểm vào bài kiểm tra năng lực xếp lớp sắp tới.
Sau khi tốp đầu tiên hoàn thành đánh giá mana, giáo sư Fernando nâng những máy đo lên không trung bằng ma thuật ngoại cảm của mình, xếp họ thành hàng và đọc to kết quả của từng người.
“...Lớp tạm thời số ba. Số 1, bậc C-. Số 2, bậc C+. Số 3, bậc C-. Số 4, bậc C+. Số 5, bậc C.”
Và tất nhiên là những người đó sẽ không nhận được thêm một điểm nào cả. Với lượng mana ít ỏi thế kia mà vẫn để hào quang giải phóng ra.
“Tiếp theo!”
Nhóm đầu tiên đã xong, buổi đánh giá mana được tiếp tục.
Trong khi đó.
Haaaaaaaah-!
“Ôi zời ơi, mình không thể nào kiểm soát được lượng mana dày đặc và vô tận của mình được...”
Tên quý tộc kiêu ngạo, Tristan Humphrey, lắc đầu một cách lố lăng khi đang sử dụng Phong Thuật áp đảo của mình. Hắn diễn hơi lố trong khi nói với một gương mặt đầy tự tin như vậy.
Tóc và đồng phục của giáo sư cũng như các học viên khác đều bị Phong Thuật của hắn ảnh hưởng dữ dội. Có vài nữ học viên cằn nhằn khi họ chải chuốt lại mái tóc của mình. Mặt khác, gương mặt của giáo sư Fernado trông vẫn vô cảm như thường lệ.
Kết quả mana của Tristan Humphrey thuộc cấp B-. Với kết quả đó, hắn cũng đủ nằm trong top học viên của Khoa Ma Thuật. Dù sao thái độ tự mãn của hắn cũng không phải tự dưng mà có.
Tất nhiên là điểm kiểm soát mana của hắn là âm điểm.
Kẻ trở thành phản diện sớm nhất, Mateo Jordana, cũng có kết quả là B-. Chỉ có một chút hào quang từ nguyên tố Nham của hắn giải phóng ra, điều này đã cho hắn thêm vài điểm cộng.
Tiếp theo là đến lượt của thủ khoa, Luce Eltania và á khoa, Kaya Astrean.
Khán đài ồn ào lúc nãy bỗng trở nên im ắng khi hai nữ học viên với dáng vẻ thanh lịch bước ra. Bầu không khí xung quanh trở nên nặng nề hơn do chịu ảnh hưởng của hào quang phát ra từ hai người họ. Sự chú ý của mọi học viên đều đổ dồn về hai cô gái.
“Woah.”
Tôi thốt lên trong vô thức bởi vẻ đẹp của Luce. Cô nàng còn đẹp hơn cả lúc ở trong game nữa.
Hai dải ruy băng rũ xuôi theo mái tóc vàng kim óng mượt của cô ấy. Chiếc ruy băng ấy được lấy cảm hứng từ loài bướm Morpho, với tông màu chủ đạo là xanh thẳm, tô điểm bằng những đường viền đen tuyền mềm mại.Đôi mắt xanh thẳm tinh khiết kia dường như đang chứa cả một đại dương bao la. Làm da trắng trẻo cùng với gương mặt duyên dáng ấy dễ dàng đốn ngã bất kỳ ai nhìn vào cô nàng.
Với ý muốn nhìn thấy cấp độ của Luce, một cửa sổ trạng thái hiện ra trước mắt trong lúc tôi đang chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô ấy cùng với người những người khác.
[Luce Eltania]
————————
Cấp: 110
Tộc: Người
Hệ: Thủy, Lôi
Độ Nguy Hiểm: X
Cấp 110, một cấp độ hoàn toàn áp đảo so với các tân học viên khác.
Khi nói đến ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫, Luce là nhân vật yêu thích thứ hai của tôi. Cô nàng cũng là một trong những nữ chính, và cô ấy cũng là người sẽ cặp với nam chính, Ian, trong bài kiểm tra năng lực xếp lớp sắp tới đây.
Không phải vì vậy mà tôi nói vị á khoa, Kaya Astrean không đẹp bằng cố... Chỉ là, xin lỗi mọi người nhưng tôi có hơi thích Luce hơn Kaya một chút...
Tất nhiên nếu nhân vật yêu thích top 1 của tôi, Dorothy Heartnova có mặt ở đây thì đó lại là một chuyện khác nữa.
...Có lẽ tôi nên dừng chuyện vô bổ này lại và tập trung vào quan sát thôi.
Như bao học viên khác, Luce và Kaya nắm chặt máy đo mana và đưa tay của họ về phía trước.
Khác với lúc những học viên khác đều giải phóng hào quang khi đo lường.
Hai cô gái này điềm tĩnh một cách lạ thường.
“...?”
Sau một hồi im lặng, Luce và Kaya đồng thời bỏ tay xuống như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Những học viên mà chưa biết đến yếu tố ẩn của buổi đánh giá đang xôn xao vì họ nghĩ thứ hào quang vô hình phát ra ấy là do sử dụng ma thuật.
Với khả năng kiểm soát đỉnh như vừa rồi, họ chắc chắn sẽ nhận được điểm tuyệt đối cho bài đánh giá của mình.
Như những lần trước, giáo sư Fernando nâng những máy đo lên khỏi những học viên bằng ma thuật ngoại cảm.
“Cấp độ mana lần này sẽ được công bố cùng lúc bởi vì họ lần lượt là thủ khoa và á khoa.”
Sau khi giải thích xong, giáo sư Fernando bắt đầu nhìn vào kết quả được hiển thị trên máy đo của Luce và Kaya và đọc to chúng lên.
“Luce Eltania, bậc A+. Kaya Astrean, bậc B+.”
Các học viên theo dõi từ khán đài câm nín không nói nên lời. Cấp A+, chưa một người nào trong số tân sinh viên có được cả, vậy mà nó lại đến từ chính miệng của giáo sư.
Kaya, người vừa trở thành á khoa của năm nhất và sở hữu mana bậc B+, đang ở rất gần với mức độ của một phù thủy thực thụ, chỉ việc đó thôi cũng đủ làm cho mọi người ngạc nhiên rồi. Thế nhưng bậc A+ của Luce đã làm lu mờ điều đó bằng chính sự bá đạo của cô.
Bậc A+ được xem là đỉnh cao của một phù thủy. Với tài năng thật khó mà tin như vậy thì trở thành bậc S chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Ví dụ, cấp bậc cao nhất mà một người thường không có tài năng có thể đạt được là cấp A-.
Bậc S không phải là một cảnh giới mà họ có thể đạt được nếu không tài năng.
Đây là cảnh tượng mà tôi đã thấy vô số lần mỗi khi chơi ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫.
Bởi vì Luce là một người vừa tài năng và vừa chăm chỉ, cô đã lên kế hoạch để trở thành bậc S trước khi bước sang năm hai.
“Bậc A+? Tuyệt quá!”
“Cô ấy có phải là một tân học viên giống chúng ta không vậy?”
“Cậu có chắc là cô ấy cùng tuổi với chúng ta không?”
Tuy nhiên, hiện giờ Luce Eltania vẫn chưa thể bộc lộ được hết tiềm năng sức mạnh bậc A+ của mình được. Đó là bởi vì bài đánh giá mana này chỉ có thể đo lường được trữ lượng tối đa chứ không phải là số lượng mana mà một người có thể dùng được.
Cô nàng đang phải tiêu thụ một lượng lớn mana để có thể khống chế được sử ma của cô “Lôi Điểu – Galia”. Phải chờ đến khi Luce khuất phục được Lôi Điểu ở bài kiểm tra cuối kỳ, lúc đó cô mới có thể giải phóng sức mạnh thật sự của mình.
Vậy thì Luce sẽ làm cho đến khi trận chiến với Lôi Điểu diễn ra? À thì trong khoảng thời gian đó, cô sẽ đi trợ giúp cho nhân vật chính của chúng ta, nhưng tiếc thay có vẻ như cậu ta là một tên đần độn.
Luce và Kaya sau đó ai nấy về chỗ đó trước những lời bàn tán của tụi học viên. Kaya siết chặt lòng bàn tay của mình và lắc đầu trong thất vọng.
‘Có vẻ như cô ấy đang tức giận.’
Xuyên suốt cả game, chừng nào còn sự có mặt của bức tường thành vững chắc có tên là Luce thì Kaya vẫn luôn bị lu mờ.
Nhưng sau này Kaya cuối cùng cũng đủ mạnh để có thể sử dụng câu thần chú [Cây Thế Giới].
Trong thế giới này, cấp độ cao nhất của ma thuật chính là 9 sao, nó có thể hủy diệt được cả thế giới. Dù vậy, ma thuật 8 sao cũng đủ mạnh để dùng trong những trận chiến lớn. Nói sao thì tôi không dám chắc được Luce có thể thắng được đối thủ của cô ấy dễ dàng được.
Tuy nhiên, Kaya không phải là loại người sẽ sống nản chí cả cuộc đời chỉ vì có ai đó mạnh hơn cô. Thực chất thì ngược lại, cô có xu hướng là ngưỡng mộ và mù quáng đi theo những người mạnh hơn mình, mặc cho địa vị của họ.
Như tôi đã đề cập trước đó, nếu bạn hỏi tôi ai là người nào dễ bị lừa vào mấy giáo phái tà đạo nhất thì xin thưa đó là Kaya Astrean.
“Tiếp theo.”
Tôi chuẩn bị khi nghe thấy giáo sư gọi tên nhóm tiếp theo. Giờ là đến lượt của tôi.
Tôi bước lên đứng xen kẻ và ngang hàng với những học viên khác.
Sau khi có trên tay một máy đo, tôi bắt đầu giơ nó ra phía trước mình.
‘Trữ lưỡng mana tối đa của mình là 320―’
Giờ mới để ý, tôi vẫn chưa biết gì nhiều về thang bậc tiêu chuẩn của thế giới này. Nó chỉ là thông tin ngắn gọn khi tôi đọc lướt qua cốt truyện của game thôi.
Không biết là với trữ lượng 320 của tôi thì sẽ xếp trên hay dưới tiêu chuẩn trung bình đây?
“Bắt đầu!”
Khi giáo sư vừa dứt lời, tôi liền nắm chặt máy đo và đổ mana của mình vào nó.
‘Kiểm soát nó... có hơi vẻ hơi khó khăn.’
Với sự kiểm soát kém cỏi mình, không khí lạnh bắt đầu tỏa ra từ nơi tôi đang đứng và tạo thành những mảnh băng nhỏ.
Sau khi nghe một tiếng bíp từ máy đo, tôi liền cắt đứt dòng chảy mana của mình.
Để xem cấp bậc của mình sẽ là gì đây?
Tôi kiểm tra cấp bậc được hiển thị trên máy đo mana, mặc cho cảm giác rạo rực trong lồng ngực của mình.
...Bậc “E”.
“...”
Đây là bậc tệ nhất mà bạn có thể nhận được. Ít ra nếu bạn kêu những người qua đường không hề biết chút gì về ma thuật thì may ra kết quả còn đỡ hơn một chút.
Ông không đùa tôi chứ ông trời ơi...?
...A, tôi vừa nhớ ra một điều.
‘Chẳng phải cũng có một tên bậc E khác ngoài Ian sao? Đừng nói tên đó là mình nha?’
Sau khi đến lượt của Ian, tôi nhớ một người học viên khác đã nói rằng, “Năm nay có tận hai tên học viên bậc E.”
Giờ nghĩ kỹ lại, tôi cuối cùng cũng nhớ ra tên Issac này là ai rồi. Hắn là một trong những nhân vật ngoài lề của ngoài lề còn kém cỏi hơn cả Ian nữa. Sự tồn tại của hắn dường như có thể nói là có cũng như không.
Ít ra Kaya, người luôn cảm thấy mình không bằng Luce, lại có được chiếc ghế á khoa.
Mặt khác, Issac chỉ là một tên phế vật nếu đi so với Ian.
Ở đầu game, hắn ta trở thành một trong những tay sai của Mateo và thực hiện nhiều âm mưu nhằm hãm hại Ian, người có cùng bậc E như hắn nhưng lúc nào bị bật ngược lại.
Bên cạnh những thất bại trong việc trả thù, hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng nhìn Ian trở nên mạnh mẽ hơn từng ngày và đến cuối cùng hắn vẫn chỉ là một tên nhân vật ngoài lề hạng ba mà thôi.
Sự tồn tại của hắn chỉ để tô điểm thêm vầng hào quang ngày càng lớn mạnh của Ian mà thôi, và còn được coi là phế thải trong ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫.
“Lớp tạm thời số ba. Số 21, bậc C-. Số 22, bậc C. Số 23, bậc C. Số 24, bậc C. Số 25, bậc E―?”
Tất cả học viên và tôi trở về chỗ sau khi nghe kết quả.
Khi giáo sư Fernando nhìn thấy cấp bậc của tôi trên máy đo mana số 25, vẻ mặt của ngài trở nên khó hiểu.
“Bậc E―?”
Gì chứ?
Đây là có ý gì chứ?
“Bậc E?”
“Khoan, cậu ta thật sự vừa nhận được bậc E à?”
“Làm thế nào mà một tên bậc E lại có mặt ở trong học viện Märchen được chứ?”
“Đây là một trò đùa phải không vậy? Làm thế quái nào mà hắn có thể có mặt tại đây được chứ?”
Khi kết quả được công bố, mọi sự chú ý đều được đổ dồn về phía tôi, học viên số 25. Có người thì cười vào sự bất hạnh của tôi, người thì cảm thấy bất ngờ. Trái ngược với sự ngạc nhiên dành cho Luce, sự ngạc nhiên này như đang mỉa mai tôi vậy.
Đây là học viện Märchen, một học viện danh có tiếng nhất trên lục địa này.
Nói cách khác, họ có vẻ như đang nghi ngờ một người có trữ lượng mana tương đương với cấp E như tôi làm sao có thể bước chân vào Khoa Ma Thuật của học viện Märchen được.
À mà nếu bạn hỏi làm sao mà tên Ian Fairytale, người có cùng bậc E như tôi, có mặt ở đây được sở dĩ nhờ vào tài năng ‘hiếm có’ của cậu ta. Là người có khả năng độc nhất sử dụng được Quang Thuật.
Còn tôi thì chỉ có thể sử dụng Băng Thuật cấp thấp mà tôi, vả lại nó cũng không thuộc loại hiếm có.
Có vẻ như Issac, chủ nhân thật sự của cơ thể này, được nhận vào đây nhờ vào điểm lý thuyết của mình trong bài thi tuyển sinh.
Thật đáng tiếc là những kiến thức đó đều đã không còn trong đầu tôi nữa rồi.
‘...Hở?’
Đợi một chút đã, càng nghĩ thì tôi càng nhận ra nếu vậy thì mình chẳng có cái gì cả.
Hở, khoan, vậy còn...
Trong khi những học viên đang mải mê bàn tán, giáo sư Fernando bỗng cắt ngang.
“Nếu có thể bước vào đây với lượng mana như vừa rồi―ta đoán có lẽ điểm lý thuyết của em phải thuộc loại xuất sắc. Mục tiêu của em chắc có lẽ là trở thành một ‘Học Giả’. Đừng lo, những Học Giả ma thuật cũng giúp ích rất nhiều trong việc phát triển học viện này. Thế nên em hãy cố gắng lên. Đừng để nhục chí trước những lời đàm tiếu của người khác.”
“...”
Giáo sư nói cứ như mục tiêu duy nhất của tôi là trở thành Học Giả vậy.
Tất nhiên là tôi không hề giận ngài ấy. Đây chính là cách mà giáo sư thể hiện sự quan tâm của ngài với tôi. Cho dù trữ lượng mana của tôi có thực sự lớn đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ bị mọi người xung quanh chế giễu miễn là tôi còn giữ mục tiêu trở thành một học giả.
Theo tôi nhớ thì đó là những lời mà giáo sư Fernando đã nói với Ian lúc trong game.
Ian, tất nhiên sau đó sẽ trở nên tức giận và đính chính lại rằng, “Giấc mơ của em không phải là trở thành một học giả! Điều mà em muốn đó là trở thành một Ma Pháp Hiệp Sĩ!”.
Sau khi nói ra những lời hão huyền đó, cậu ta đã trở thành trò cười cho mọi người xung quanh.
“Bậc E? E hở? Sao một tên thấp kém như vậy lại đứng ngay hàng với một người thượng đẳng như mình được chứ?! Nực cười, đúng thật là nực cười mà!”
Như tôi đã nghĩ, tên quý tộc tóc vàng kiêu ngạo Tristan Humphrey buông những lời mỉa mai thậm tệ vào điểm số của tôi.
Thằng khốn. Đúng thật là những thật gì hắn nói là đúng, nhưng nhà ngươi mới là thằng ngu thật sự đấy.
“Thưa giáo sư!”
Cùng lúc đó, vị á khoa Kaya Astrean đưa tay lên và hét lớn.
Chuyện gì nữa đây? Tôi khá chắc là chuyện này không có xảy ra ở trong kịch bản gốc.
“Có trường hợp nào mà xảy ra lỗi khi tiến hành đánh giá mana không ạ? Ví dụ như việc cấp độ bị hiển thị nhầm...”
“Hả?”
Giáo sư và các học viên khác ngây người trước câu hỏi khó hiểu của cô nàng.
Ngay cả tôi cũng vậy.
Có lẽ câu hỏi đó xuất phải từ những nghi ngờ của cô như, “Tại sao một người mạnh như mình tại học viện Märchen lại có thể ở cùng năm với một tên bậc E được chứ?”
―Tôi cũng chả biết tại sao nữa.
“Hmm... Ta hiểu ý em rồi. Trước hết, để trả lời cho câu hỏi vừa rồi thì máy đo mana không bị lỗi gì cả.”
Giáo sư Fernando vừa trả câu cho câu hỏi vừa rồi bằng giọng điềm tĩnh trong khi cầm lên một máy đo mana, thứ mà câu hỏi của Kaya đang hướng đến.
Giáo sư bắt đầu cho mana của mình chạy qua máy đo mà không bị phân tâm bởi những ánh nhìn khác.
Quả không hổ danh là giáo sư, không một chút hào quang nào của nguyên tố giải phóng ra cả. Sau một lúc, kết quả được hiển thị trên thiết bị đo lường.
‘Bậc A’. Giáo sư xác nhận kết quả và đưa cho Kaya xem.
“Như em thấy đấy, máy đo vẫn hoạt động bình thường. Chúng tôi vừa kiểm tra chúng vào sáng hôm nay nên chúng không thể nào gặp lỗi được. Ít nhất thì vẫn chưa có trường hợp nào bị đánh giá sai cả. Nếu như thiết bị gặp trục trặc thì nó không thể tự vận hành được bởi vì cấu trúc của nó.”
“...Thì ra là vậy.”
Kaya trông có vẻ thất vọng như thể câu trả lời của giáo sư không phải là thứ mà cô mong đợi.
Thấy vậy, giáo sư Fernando tiếp tục với lý do thứ hai.
“...Tất nhiên là sẽ có vài trường hợp kết quả đánh giá bị sai lệch ngay cả khi thiết bị không gặp vấn đề gì. Hiếm lắm chúng ta mới gặp trường hợp đó.”
Câu trả lời của giáo sư Fernando không thể lường trước được, ngay cả các học viên khác cũng bất ngờ theo.
Nhưng khi nghe những lời tiếp theo của giáo sư thì họ mới hiểu được.
“Ta nghe nói một Đại Phù Thủy có khả năng kiểm soát mana vượt ngoài tầm hiểu biết của thế giới này, nó cho phép họ phá hủy và tái tạo lại dòng chảy mana trong cơ thể. Nếu là vậy, họ có thể dễ dàng kiểm soát lượng mana của mình trong bài đánh giá để đạt được kết quả mà mình mong muốn. Tuy nhiên, chuyện đó chỉ xảy ra với những Đại Phù Thủy có thiên phú trời ban và trải qua hàng ngàn giờ luyện tập chăm chỉ, sống trong cô độc.”
“Không có ngoại lệ sao giáo sư? Như bằng một cách thức nào đó, không nhất thiết phải trở thành một Đại Phù Thủy mà cũng có thể tự do khống chế cấp độ ma thuật―”
“Ta đảm bảo với em đấy. Không có trường hợp nào là ngoại lệ cả. Nếu có thì chắc họ là một siêu nhân đã làm chủ được mọi ma thuật rồi. Một học viên không thể nào có đủ trình độ để làm việc đó, ngay cả khi em được sinh ra với thiên phú bẩm sinh thuộc cấp độ toàn cầu.”
Bất chấp những lời phản đối khác, giáo sư Fernando vẫn giữ quan điểm của mình.
Nhưng thật chất điều đó là có thật.
Một Đại Phù Thủy được coi là một thực thể siêu việt nằm ngoài quy luật của tự nhiên, ngay cả Hoàng Đế cũng phải nể họ vài phần.
“Thật vậy ạ...?”
Vì lý do nào đó, Kaya nhìn khá sốc khi biết được sự thật này.
Có thể cô ấy đang nghĩ, “Trời ạ, tại sao một tên bậc E lại có thể xuất hiện tại học viện Märchen và đứng ngang hàng với mình được chứ?”
Cô nàng rất thể diện bản thân khi được nhận vào học viện Märchen danh giá. Nói cách khác, cô xem cái tên bậc E làm xấu đi danh tiếng của học viện là một cái gai trong mắt.
À, tất nhiên đó chỉ là những gì mà tôi nghĩ thôi. Cô ấy thực chất không phải là người xấu tính, chỉ là có một chút khó chịu mà thôi.
Nhưng phải nói, cho dù cô nàng có phất lờ tôi đi nữa thì vẫn còn Ian ở đây. Có một sự thật là không những có một mà tận hai học viên bậc E làm chướng mắt cô ấy.
Sau khoảng 40 phút kiểm tra, buổi đánh giá mana cuối cùng cũng kết thúc.
Đúng như tôi nghĩ, cốt truyện vẫn tiếp diễn bình thường.
Ian được xếp vào Bậc E, khi bị hiểu nhầm là một học giả, cậu ta đã nói ra ước mơ của mình là trở thành Ma Pháp Hiệp Sĩ với tất cả mọi người đang có mặt. Việc trở thành trò cười cho thiên hạ đã cho thấy khí chất nhân vật chính của cậu ta.
Đối mặt với tất cả học viên của Khoa Ma Thuật đã ổn định vị trí của mình, giáo sư Fernando bắt đầu phát biểu.
“Buổi đánh giá mana đã kết thúc. Mỗi người các em chắc cũng đã biết cấp độ của mình rồi, hãy nhớ lấy điều này và sử dụng nó để tiếp tục phát triển năng lực của mình. Có lẽ các em đã biết cả rồi nhưng ta muốn nhấn mạnh điều này thêm lần nữa. Truyền thống của học viện Märchen chính là sự sống còn của những kẻ mạnh. Cá lớn nuốt các bé, vì thế các em hãy trở nên mạnh hơn để không bị nuốt chửng. Hãy cố gắng để sống sót. Ta xin hết.”
Tôi đã nhiều lần trải nghiệm qua môi trường khắc nghiệt của học viện lúc còn chơi game.
Haaa, kẻ yếu nhất, bậc E. Chẳng phải đó là mục tiêu hoàn hảo của những kẻ bắt nạt sao?
Với suy nghĩ đó, tôi nghĩ là mình không nên cố tỏ ra quá nổi bật trong khoảng thời gian sắp tới.
“...”
Không hiểu sao tôi vẫn cảm thấy Kaya đang lườm mình với ánh mắt sắc lẹm.
Tôi vẫn đang cố tỏ ra không nhận ra cô ấy đang nhìn chằm chằm vào mình từ nãy giờ, tôi chắc chắn rằng việc đó có liên quan đến bậc E mà tôi nhận được.
Có vẻ như mọi chuyện đã trở nên khó khăn ngay từ lúc bắt đầu rồi.