Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

cắm trại (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Bộc Phát Băng Kết] đã được thi triển xong.

Garzia hiện đang bị giam cầm ở bên trong tảng băng lớn phía trước với chằng chịt vết xẹo.

Khi ma thuật được giải trừ, tảng băng liền tan thành bột xanh nhạt rồi bay đi theo hơi lạnh.

Không lâu sau đó, Garzia hóa thành tro bụi rồi tan biến đi.

“Kết thúc rồi sao?”

“Kết thúc thật rồi.”

Sau khi xác nhận rằng kẻ thù đã bị tiêu diệt hoàn toàn, Kaya liền xác nhận kết quả của trận đấu.

[Xin chúc mừng! Bạn đã hạ gục được “Garzia Ẩn Sĩ (cấp 110)” và nhận được điểm kinh nghiệm!]

[Thăng cấp!! Bạn đã thăng lên cấp 40!]

[Bạn đã nhận được 8 điểm chỉ số!]

Vừa lúc đặc tính [Thợ Săn] mất đi tác dụng, tôi cảm giác cả người như nặng trĩu đi. Có lẽ tôi sẽ khó mà thích ứng được với cái cảm giác này.

Tực―

Một trong những thanh kiếm mà Garzia cầm trên tay rơi xuống đất ngay lúc đó. Nói đúng hơn đó là một con dao găm nằm trong một vỏ bọc đen.

Tôi nhanh tay nhặt nó lên.

[Bạn đã nhận được chiến lợi phẩm “Vỏ Bọc Của Tai Ương”!]

=======================

[Vỏ Bọc Của Tai Ương]

――――――――――

Nếu bạn khắc ấn một vòng tròn ma thuật của một câu phép lên vỏ bọc và truyền vào nó đủ lượng mana, bạn có thể sử dụng ma thuật thông qua vỏ bọc.

Giới hạn: Ma thuật 5 sao

Hồi chiêu: 10 phút

Hạng: 1

=======================

“Vỏ Bọc Của Tai Ương,” đây là một vật phẩm hữu ích sẽ giúp tôi đa dạng hóa kế hoạch tác chiến của mình.

Khi sử dụng ma thuật đã được khắc ấn trên vỏ bọc, tôi sẽ không cần tiêu tốn một giọt mana nào cả. Được vậy là nhờ vào việc bạn đã truyền vào đó một lượng mana cần thiết trước đó.

Con dao nằm trong vỏ bọc chỉ là để ngụy trang thôi, nó đơn thuần chỉ là một con dao găm bình thường.

“Đó là vật gì vậy, ngài Issac?”

“Một món vũ khí của tên ác quỷ vừa nãy. Tôi sẽ thu hồi nó.”

Nó là của tôi rồi, hehehe.

Kìm nén lại niềm hân hoan của mình, tôi cất Vỏ Bọc Của Tai Ương vào trong túi ma thuật.

“Giờ thì...”

Nếu Garzia đã bị đánh bại rồi, đã đến lúc bọn Kiến Tai Ương cũng nên tan biến theo hắn. Tuy nhiên, do đã bị đóng băng lại nên chúng vẫn còn bị giam cầm trong băng mà không thể động đậy được.

Tôi đưa tay ra và giải trừ ma thuật đang bao phủ cả hang động.

Những lớp băng đang bao phủ hang động tan rã thành bột xanh rồi bay đi như một bầy đom đóm.

Trong mấy giây ngắn ngủi, lớp băng tan rã đi trông như một màn trình diễn pháo hoa đặc sắc. Thông qua biểu cảm của Kaya tôi đoán là cô ấy cũng đang nghĩ đây là một cảnh tượng đẹp mắt.

Bọn Kiến Tai Ương vẫn đang đứng xếp hàng theo trật tự nãy giờ lần lượt hóa thành tro bụi và tan biến đi.

Cùng lúc đó, cửa sổ hệ thống xuất hiện trước mặt tôi.

[Xin chúc mừng! Bạn đã hạ gục được 300 con “Kiến Tai Ương (cấp 70)” và nhận được điểm kinh nghiệm!]

[Thăng cấp!! Bạn đã thăng lên cấp 50!]

[Bạn đã mở khóa thành tựu “Diệt Chủng”! Bạn đã nhận được thêm 10 điểm chỉ số!]

“...”

Wow, khoan, khoan, đợi một chút đã nào.

Lúc mà tôi tiêu diệt Garzia trong 「Màn 2, Chương 4」 của game thì bọn Kiến Tai Ương cũng ngủm theo hắn luôn, nhưng đổi lại tôi chẳng nhận được điểm kinh nghiệm nào cả.

Chỉ có bọn mà tôi đã tự tay tiêu diệt mới cho kinh nghiệm thôi.

Tệ hơn hết, lũ Kiến Tai Ương không tấn công bạn cùng lúc mà thay vào đó sử dụng nhiều mưu kế đa đoan để gây áp lực lên người chơi. Điều này khiến cho việc giết hết chúng cùng lúc là điều bất khả thi.

Tuy nhiên lúc mà đóng băng cả cái hang này, tôi đã vô tình đóng băng luôn toàn bộ dân số của bọn chúng. Tôi đoán là mình đã quét sạch toàn bộ lũ Kiến Tai Ương rồi.

Và phần thưởng cho chiến công vừa rồi chính là kinh nghiệm tổ đội và kèm theo thành tựu “Diệt Chủng”.

“Aa, tuyệt...!”

Ngay lúc chuẩn bị hét lên trong sung sướng, tôi bắt gặp được ánh mắt của Kaya. Tôi ho một tiếng rồi định hình lại.

Không, không, tôi cần giữ bình tĩnh lại đã. Đợi sau khi tách khỏi Kaya rồi mới hẳn ăn mừng sau. Cho đến lúc đó tôi cần phải kiềm chế cảm xúc của mình lại.

...Hahaha.

“Ngài Issac?”

“Kaya, tôi có một chuyện muốn nhờ cô.”

“...! Là chuyện gì thế ạ?”

Đôi mắt xanh lục bảo lấp lánh của Kaya tràn đầy sự mong chờ, giống hệt như một đứa trẻ hay tò mò.

=============================

[Kaya Astrean]

―――――――

Cấp: 93

Tộc: Người

Hệ: Phong, Băng

Độ Nguy Hiểm: X

Tâm Trí: [Vui mừng vì có thể giúp bạn làm một việc.]

=============================

Tôi mừng vì cô ấy cảm thấy vui nhưng nghe sao mà giống tư duy của một nô bọc quá...

Dù sao thì Kaya cũng đã nhận được kinh nghiệm tổ đội và tăng cấp lên luôn rồi.

Mặc dù cấp chỉ ở trong mức 90 và mới tăng lên mới đây, chắc hẳn là cô ấy đã tiếp thu được nhiều kinh nghiệm từ những lần trước.

Màn trình diễn của Kaya lần này có thể coi là xuất sắc.

Chà, thú thật thì tôi mừng vì mọi chuyện đã diễn ra suôn sẻ. Nếu Kaya mà không có ở đây thì có lẽ tôi đã toang thật rồi.

Giờ thì chỉ còn một việc cần làm thôi.

“Bây giờ tôi sẽ đi thu gom chúng lại.”

Vừa nói, tôi vừa chỉ tay về hòn đá màu vàng nhạt đang nằm trên mặt đất.

“Hãy giúp tôi thu gom chúng.”

Thật tình thì cậu mạnh lên là nhờ tôi mà đúng vậy chứ? Tôi có thể nhờ cậu việc này được chứ?

“Vâng ạ!”

Kaya đồng ý với yêu cầu của tôi.

Sau khi đưa cho cô ấy một túi ma thuật rỗng, Kaya di chuyển đến góc đối diện của hang và bắt đầu thu thập đá Zephrim.

Không lâu sau, Kaya sử dụng Phong thuật của mình để gom tất cả đá Zephrim nằm rải rác vào chung một chỗ. Nhờ vậy mà tôi đã thu thập được tất cả đá Zephrim cùng lúc.

“Nhưng mấy viên đá này dùng để làm gì vậy ngài Issac?”

Cô ấy thắc mắc trong khi đặt những viên đá Zephrim vào trong túi ma thuật.

Tôi cảm giác mình không cần phải gạt Kaya làm gì nên đã thành thật trả lời, “Là một nguyên liệu dùng để rèn vũ khí.”

“Ngài đang định chế tạo một vũ khí sao?”

“Không, tôi sẽ bán chúng để kiếm tiền.”

Kaya gật đầu như đã hiểu ra ý của tôi.

“Vậy ra là ngài đang thiếu Gel là vì che giấu năng lực của mình. Nếu ngài nói em biết trước thì em đã có thể giúp ngài bất cứ lúc nào rồi.”

Vậy thì có hơi nhiều quá rồi...

Kaya không những là á khoa năm nhất của Khoa Ma Thuật mà còn lại con gái của Công tước Astrean nữa.

Ví dụ nếu có ai đó nhìn thấy một thường dân bậc E như tôi đang có một bữa ăn thân mật với cô ấy thì tôi thật chẳng thể nào tưởng tượng ra bọn họ sẽ tung ra những tin đồn gì nữa.

“Không cần thiết đâu,” tôi lạnh lùng đáp lại.

———————❖———————

Trên đường quay trở lại, Kaya và tôi dựa theo ánh đèn mờ từ chiếc đèn mà leo lên con dốc sau khi ra khỏi mê cung dưới lòng đất.

Tôi đang vác trên vai mình chiếc túi ma thuật năng nề và bên trong là hai túi ma thuật nhỏ đựng đầy đá Zephrim. Hơn nữa còn có Vỏ Bọc Của Tai Ương...

Không phải đầy quá rồi sao~

“Ngài Issac.”

Khi chúng tôi vẫn đang lặng lẽ bước đi, Kaya đột nhiên mở lời.

“Cái lớp băng màu đen khi nãy rốt cuộc là gì vậy?”

Không ngoài dự đoán, tôi còn đang thắc mắc không biết khi nào cô ấy mới hỏi nữa đây.

[Hắc Băng] là ma thuật được tạo ra nhờ việc kết hợp hệ Băng và Ám lại. Không ai lại cho rằng đó là ma thuật của ác quỷ chỉ vì nó phát ra màu đen được, nhưng ở trong tình cảnh này thì những sự nghi ngờ đó là không thể trách được.

Nếu tôi cố tình lảnh tránh câu hỏi, khả năng cao là Kaya sẽ tưởng tượng ra những thứ điên rồ.

Tôi có nên bịa chuyện không đây?

Nhưng điều đó là không cần thiết.

Tôi quyết định đưa ra câu trả lời thật lòng.

“Có phải là ngài đã dùng một dụng cụ ma thuật nào đó để đổi màu hay là thứ gì khác?”

“Đó là ma thuật của ác quỷ.”

“...!”

Kaya trợn tròn mắt.

Vụttt―!

Kaya ngay lập tức rút lui về phía đối diện và gió bắt đầu nổi lên từ dưới chân cô ấy.

Cô ấy để lộ ra sự cảnh giác với khuôn mặt đầy căng thẳng của mình.

=============================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Tự hỏi liệu bạn có phải là ác quỷ hay không.]

=============================

Đấy, như các bạn thấy đấy.

Tôi dừng lại và điềm tĩnh nói, “...Gần đây tôi có đánh bại một ác quỷ và lấy được một vật phẩm từ hắn.”

“Vật phẩm?”

“‘Tàn Dư Của Bóng Tối’, nó là một vật phẩm ‘Hạng 1’ giúp kết hợp mana hệ Ám và mana nguyên tố của tôi lại để tạo thành một ma thuật mới. Đó là lý do tại sao tôi có thể tạo ra lớp hắc băng đó.”

Từ “Hạng” dùng để chỉ độ quý hiếm của vật phẩm. Con số càng nhỏ thì vật phẩm càng hiếm và giá trị hơn và “Hạng 1” chính là thứ hạng cao nhất.

À mà có phải là trả lời vừa nãy của tôi nghe giống như một lời giải thích quá không nhỉ? Nghe kiểu như tôi đang nói dối vậy...

“......”

Ba giây. Ba giây im lặng lạ thường đã trôi qua, cứ như thể thời gian vừa ngưng động lại vậy.

=============================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Tin tưởng bạn.]

=============================

Tôi đã từng tiêu diệt một ác quỷ trước mặt Kaya, chỉ điều đó thôi cũng đủ chứng minh rằng tôi không ở cùng phe với bọn chúng.

Có lẽ Kaya cũng đang suy nghĩ điều tương tự vậy.

“Em xin lỗi vì đã nghi ngờ ngài.”

Kaya thả lỏng bản thân rồi quay lại bên cạnh tôi.

20 phút sau.

Chúng tôi ra khỏi hang Tantak và thứ chào đón chúng tôi chính là bầu trời đêm đầy sao, những hẻm núi, khu rừng ở gần đó và con đường đất.

Có lẽ là do tinh thần phấn chấn của chúng tôi nên cảnh vật ở đây mới đẹp làm sao.

“Cuối cùng cũng ra khỏi đó được... Ngài Issac cũng vất vả nhiều rồi.”

“Ừm.”

“Nhưng làm sao chúng ta quay lại ký túc xá bây giờ?”

“...?”

“......?”

...Ồ phải rồi. Cách mà tôi định quay lại ký túc xá sao?

“Cô không định cắm trại sao?”

“...?”

......?

Thật hả trời?

Từ đây phải mất tận một giờ đi bộ mới có thể đến được dịch trạm. Bây giờ đã muộn lắm rồi nên chắc là dịch vụ xe ngựa cũng đã dừng hoạt động rồi. Ngoài ra, nơi này lấy đâu ra một ngôi nhà nào chứ.

Hơn nữa, Kaya chỉ có thể bay được trong khoảng cách nhất định nếu sử dụng Phong thuật của cô.

Để bay được, bạn cần ngưng tụ đủ gió để mang theo một người trong khi giải phóng nó ra đều đặn và liên tiếp. Việc phải tiêu tốn một lượng mana khổng lồ là điều không thể tránh khỏi nếu bạn không định dùng nó trong một khoảng thời gian ngắn.

Cho dù với cấp độ hiện tại và trữ lượng mana mà Kaya có, cô ấy sẽ bị cạn kiệt mana ngay sau khi bay được khoảng ba phút.

“Cô, đừng nói là cô đến đây mà không có kế hoạch trước nha?”

Tôi hỏi trong khi Kaya lặng lẽ cuối đầu xuống với cả mặt của cô đang đỏ ửng lên.

=============================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Xấu hổ vì đã để bạn trông thấy bộ dạng vụng về của mình.]

=============================

...Tôi có thể thông cảm được.

Kaya đã không nghĩ rằng tôi sẽ cắm trại ở đây nên đã đi theo tôi mà không có sự chuẩn bị trước.

“...Theo tôi. Tôi sẽ giúp cô vậy.”

“Hở?”

Gương mặt của Kaya chất chứa sự nghi vấn, cứ như kiểu trên đầu cô ấy đang xuất hiện một dấu chấm hỏi.

———————❖———————

Ở giữa một hẻm núi.

Tôi đang đắm mình trong sự thoải mái khi vầng trăng khuyết phản chiếu hình bóng của mình trên con suối gợn sóng.

Hẻm núi ngăn gió lại làm cho cảnh vật yên ắng và mặt đất bằng phẳng. Nói tóm lại, đây là một địa điểm thích hợp để cắm trại.

Tôi lấy ra mọi thứ cần thiết cho việc cắm trại từ túi ma thuật. Đầu tiên, tôi mở lều ra rồi dựng nó lên mà không tốn chút sức lực. Trông nó thoải mái một cách bất ngờ với một tấm chăn và một chiếc đèn đặt bên trong.

Sau đó, tôi kéo ra hai chiếc ghế gấp. Cũng hên là tôi có mang theo vài cái để dự phòng.

Kaya đứng một chỗ ngây người ra. Cô ấy có vẻ kinh ngạc với ý định cắm trại nghiêm túc của tôi.

“Ngài đã chuẩn bị kỹ càng đến như vậy sao...”

Tất nhiên rồi, tôi sẽ bị cảm lạnh mất nếu cứ ngủ không như vậy.

Thật sự tôi đã tiêu tốn khá nhiều cho lần này nhưng tôi nghĩ mình sẽ có thể lấy lại được số vốn nếu bán đống đá Zephrim này.

Có vẻ đó là một lựa chọn đúng đắn.

“Kaya, cô có thể đi kiếm cho tôi một ít củi được không?”

“Ồ, ngài định nhóm lửa trại sao?”

Tôi gật đầu.

“Em sẽ quay lại ngay!”

Kaya bọc mình trong Phong thuật rồi bay tới khu rừng ở phía bên kia hẻm núi.

Nếu sử dụng Phong thuật của Kaya thì việc lấy củi sẽ rất dễ. Mà, tôi cũng đã giúp cô ấy nhanh chóng mạnh hơn và cung cấp cho dụng cụ cắm trại nên đòi hỏi như thế không quá đâu nhỉ.

Tôi ngồi lên chiếc ghế gấp và đặt chiếc đèn mờ nhạt trước mặt mình.

‘Để xem nào.’

Tôi lấy Vỏ Bọc Của Tai Ương ra từ túi ma thuật rồi bắt đầu kiểm tra nó, ở trên vỏ bọc có vài vết xước nhỏ. Khi vuốt thử nó, tôi có thể cảm nhận được sự mịn màng của chất liệu kèm theo một chút thô ráp.

Ở bên ngoài thì trông nó khá tầm thường và cũ kĩ. Thế nên có thể nói đây đúng là một vật phẩm tốt giúp làm cho đối thủ mất cảnh giác.

Xẹt―

Tiếp đến, tôi rút con gao từ vỏ bọc ra và hướng nó lên.

Một con dao găm với lưỡi sắc bén vừa phải. Đây chỉ là một món vũ khí bình thường. Dù vậy, con dao vẫn có nhiều công dụng khác nhau nên tôi có thể tận dụng nó trong nhiều trường hợp.

Tôi hạ con dao xuống rồi hướng mắt về lại Vỏ Bọc Của Tai Ương.

Tôi dự tính là sẽ khắc ấn vòng tròn ma thuật của [Bộc Phá Băng Kết] lên vỏ bọc. Như vậy là tôi có thể sử dụng [Bộc Phá Băng Kết] mà không cần lo tốn mana nếu tôi mang theo vỏ bọc bên mình.

Tôi sẽ không cần phải giải phóng mana và giả vờ sử dụng ma thuật nữa. Chẳng phải nó rất thích hợp để dụ kẻ thù mất cảnh giác sao?

Tuy nhiên, thời gian hồi là tận 10 phút và tôi cần phải cung cấp cho vỏ bọc một lượng mana tương đương với lượng sử dụng cho [Bộc Phát Băng Kết] mỗi lần như vậy. Tôi nghĩ là mình sẽ chỉ dùng nó một lần trong mỗi lần giao chiến, nhưng một lần thôi cũng đã đủ giúp tôi giành phần thắng rồi.

Và tất nhiên là chỉ khắc ấn vòng tròn ma thuật với truyền mana thôi là vẫn chưa đủ, đó còn phải là ma thuật mà bạn biết sử dụng nữa.

Tôi đã đạt đến cấp 50 vào hôm nay nên tôi sẽ sớm học được [Bộc Phát Băng Kết] thôi. Ít nhất thì tôi muốn học được nó trước khi buổi đánh giá đấu tay đôi diễn ra.

“Em về rồi đây ngài Issac.”

Kaya cuối cùng cũng quay trở lại. Kế bên cô ấy chính là đống củi đang xoáy đều trong cơn gió lốc nhỏ.

Kaya nhanh thật đấy, cô ấy đúng là có tố chất để làm người lính mà.

Nghĩ lại thì cuộc sống trong dinh thự Astrean chắc cũng không khác mấy trong quân ngũ cả.

“Làm tốt lắm.”

“.........!”

=============================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Cảm thấy hạnh phúc khi được bạn khen.]

=============================

Trông cô ấy chẳng khác gì một con cún cả.

...Không hiểu sao tôi lại thấy ngại ghê. Tôi đã từng có ảnh hưởng lớn như vậy với ai bao giờ chưa nhỉ? Ngoại trừ lần làm lớp trưởng hồi học tiểu học ra thì tôi không nhớ gì được nữa.

À thôi, tôi cần nhóm lửa cái đã.

Tôi lấy ra một cuộn giấy ma thuật khắc ấn câu phép hệ Hỏa từ túi ma thuật ra và trải nó xuống đất rồi cố định bằng một hòn đá.

Tiếp đến, tôi kích hoạt nó bằng bằng cách truyền mana vào. Câu phép được kích hoạt và một ngọn lửa dịu dàng bốc lên.

「Tạo Lửa (Hệ Hỏa, ★1)」

Bạn chỉ có thể tìm được cuộn giấy ma thuật nguyên tố tối đa là hai sao. Điều này là do giới hạn số mana có thể trữ trong cuộn giấy.

Cuộn giấy ma thuật một sao hệ Hỏa mà tôi có cũng rất có ích trong thực tế.

Kaya giải trừ ma thuật và đặt những khúc củi lên trên cuộn giấy ma thuật. Không lâu sau đó, củi bén lửa rồi bùng cháy lên.

...Thế là lửa trại đã xong.

‘Ồ.’

Cậu không sao đấy chứ?

“Ngồi xuống đi,” tôi bảo Kaya, người vẫn đang đứng thẫn thờ, trong khi chỉ tay về phía chiếc ghế gấp bên cạnh tôi.

“Vâng ạ!”

Hơi ấm từ ngọn lửa khá thoải mái mặc dù thời tiết vẫn còn đang lạnh.

Tôi lấy ra một chiếc chăn rồi quấn mình lại bên trong trước khi đưa cho Kaya một chiếc khác.

Cô ấy cảm ơn tôi rồi cũng quấn mình quanh vai giống như cách mà tôi vừa làm.

Sau đó, tôi dùng lửa trại để đun sôi nước rồi đưa cho Kaya một tách trà ấm. Kaya hẳn là rất thích thú với những món đồ mà tôi mang theo thông qua nụ cười toe toét trên mặt của cô ấy.

“Ấm thật đấy...”

Biểu cảm của Kaya dịu dần đi như thể là cơ thể của cô đang tan chảy đi.

Rắc rắc.

Tiếng cháy dữ dội từ ngọn lửa trại.

Chúng tôi lẳng lặng ngồi nhìn ngọn lửa trong khi nhăm nhi tách trà. Bầu không khí yên ắng này cũng không đến nỗi khó chịu mấy.

‘Đã lâu lắm rồi mình mới thấy thư giãn như bây giờ...’

Đây là lần đầu tiên mà tôi cảm thấy thư giãn như vậy sau khi xuyên không vào trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ Của Märchen❱.

Đã một tháng rưỡi trôi qua kể từ khi tôi xuyên không vào đây và giờ tôi vẫn đang nỗ lực hết mình để mạnh lên từng ngày. Tôi cần trở nên mạnh nhất có thể để đánh bại tên trùm cuối, Nephid Tà Thần.

Có lẽ đó là tại sao giây phút bình yên này đây lại khiến tôi thấy khó xử như vậy.

“...”

Cuộc sống đã từng trôi qua bỗng dưng lại lặng lẽ nổi lên, chao đảo như ngọn khói bốc lên từ lửa trại, như một màn sương mờ ảo.

Đó đã từng là một cuộc sống mà tôi cố hết mình để không phải hối tiếc. Cho dù tôi đã xuyên không vào đây nhưng tôi vẫn không có ý định bỏ cuộc.

Bởi vì nếu bỏ cuộc bây giờ, mọi thứ sẽ coi như chấm hết. Tôi đã cảm nhận được điều đó rõ ràng xuyên suốt cuộc sống của mình trong lúc cố gắng chống chọi lại những bài kiểm tra quyết định tương lai của bản thân.

Quả thật rất khắc nghiệt. Luyện tập ma thuật, thể chất rồi phải học tập nữa. Mỗi ngày tôi lại thúc ép bản thân đến mức nghĩ rằng 24 giờ mỗi ngày là vẫn chưa đủ.

Nhưng chẳng sao cả một khi bạn đã quen dần với nó. Bây giờ đây, tôi vẫn đang làm tốt với lịch trình hằng ngày của mình.

...Thật tình, nhiều suy nghĩ khác nhau cứ thay phiên tràn về tâm trí khi tôi lẳng lặng dành thời gian rảnh rỗi ở đây.

Tuy nhiên, thật may mắn làm sao khi vào lúc này, một trong những người mà tôi gần gũi nhất trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ Của Märchen❱ lại đang ở đây với tôi. Đây có thể là cái mà được gọi là giải tỏa tâm lý.

Có lẽ cô ấy đã uống xong tách trà của mình rồi.

Tôi quay về phía người mà tôi coi là gần gũi với mình nhất với ý định đưa cho cô ấy thêm một tách trà nữa.

“...?”

Không hiểu sao Kaya lại cuối đầu xuống với khuôn mặt đỏ ửng. Ngay trên đầu cô ấy là một làn khói bốc lên y như từ suối nước nóng.

Không lẽ cô ấy bị cảm lạnh do cơn ớn lạnh lúc còn ở trong hang sao? Cho dù vậy, cô ấy chắc là thấy ngại nên không dám than thở là mình thấy lạnh.

Để kiểm tra xem Kaya có thật sự ổn không, tôi mở cửa sổ trạng thái để kiểm tra tình hình của cô ấy.

=============================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Vô cùng lo lắng khi được ở bên cạnh bạn.]

=============================

Tôi thật hồ đồ khi đã lo lắng.

Truyện Chữ Hay