Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

hang kiến (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hiện giờ bên ngoài đã muộn lắm rồi.

Khi tôi vừa bước xuống xe ngựa, khung cảnh của một hẻm núi đập vào mắt tôi. Mặc cho trời khá tối với mỗi ánh sáng từ mặt trăng, nhưng kể cả vậy, vẻ đẹp hùng vĩ đó khiến ta thật khó mà tin được là nó chỉ cách Học viện bốn giờ đi đường.

Lối vào hang Tantak đang ở trước mắt tôi. Nhìn bên ngoài thì trông nó như bao lối vào hang thông thường khác nhưng một khi bạn bước chân vào, một con đường tối đen dẫn thẳng xuống đáy hang sẽ hiện ra.

“Này, cậu thực sự sẽ ổn chứ?”, người đánh xe hỏi với giọng lo lắng.

Thật tình, tôi ổn thật mà... Dù vậy, tôi vẫn không thể tỏ ra bất lịch sự với người đang lo lắng cho mình được.

Tôi nở một nụ cười nhẹ và gật đầu, “Không sao đâu ạ. Bác đi đường cẩn thận nhé.”

“Cậu học viên này...”

Sau khi nhận được tiền công, người đánh xe bắt đầu cho xe ngựa quay về.

Mới đây mà tôi đã đứng trước lối vào rồi. Sau khi hít một hơi thật sâu, tôi bắt đầu tiến vào đó.

...Tối thật đấy.

Tôi lấy chiếc đèn từ túi ma thuật ra, ánh sáng từ chiếc đèn di động giúp soi sáng quang cảnh ở xung quanh.

================================

[Đèn Phát Quang Di Động]

――――――――――――

Một loại đèn chứa đá phát sáng, thuận tiện mang theo bên người.

Hạng: 9

=================================

Bạch bạch―!

“Uwa!”

Khi tôi dọi chiếc đèn lên phía trên, bầy dơi đang treo lủng lẳng bị ánh sáng từ chiếc đèn dọa liền vỗ cánh bay đi.

Mém tí nữa là quả tim của tôi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực luôn rồi...

Thú thật tôi chẳng thích mấy thứ đáng sợ chút nào cả...

“Ha, làm hết hồn à...”

Đặt tay lên lồng ngực của mình, tôi hít lấy một hơi thật sâu.

Cho dù tôi có đến đây vào ban ngày đi nữa thì cái hang vẫn tối mịt thôi. Lẽ ra tôi không nên hối hận về việc đến đây vào lúc này, suy cho cùng thì đó cũng là quyết định của tôi mà.

Dù sao cái hang này không phải lúc nào cũng tối như vậy. Nếu tiến sâu hơn nữa, có khả năng tôi sẽ bắt gặp được những viên đá phát sáng được tạo ra từ mana của Garzia để chỉ dẫn lối đi.

Vậy nên tôi chỉ cần cố gắng cho đến lúc đó là được. Huống hồ gì chỗ này làm gì có ma cỏ chứ.

Tôi chậm rãi sải bước về phía trước.

“...”

Khi đi được một đoạn thì có một con đường dốc hiện ra trước mắt tôi. Đó là một con dốc thoải. Nếu từ đây đi thẳng xuống dưới, tôi sẽ đến được mê cung dưới lòng đất.

Vì là một người chơi ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ Của Märchen❱ lão làng nên tôi nắm trong tay từng ngóc ngách của cái mê cung này.

Tôi cẩn thận bước xuống con đường dốc để không bị trượt ngã.

“...”

Aa, nhưng thật là...

Bóng tối xung quanh như muốn khiến tôi phát khóc vậy.

Ánh sáng từ ngọn đèn cũng có tầm giới hạn của nó. Vượt ngoài tầm soi sáng chính là bóng tối sâu thẳm.

Bỗng nhiên, tôi nghĩ về việc một con ma với gương mặt đáng sợ nhảy ra từ trong bóng tối kia.

Nếu thật sự có chuyện đó thì tôi chắc chắn xỉu liền, tôi không đùa đâu.

Tôi ực một hơi rồi lặng lẽ di chuyển trong sự căng thẳng tột độ có thể khiến tim tôi ngừng đập bất cứ khi nào.

...Ngay lúc đó.

―Kyaaa―!

――Rầmmm―――!!

“......!!”

Tôi nghe được một tiếng hét thất thanh từ phía sau và theo sau là tiếng đá lỡ.

Lúc đó tôi như muốn chết điếng cả người. Mém tí nữa là tôi xỉu ngang luôn rồi nhưng hên sao tôi vẫn giữ vững được tinh thần của mình.

Đó là tiếng hét của một người phụ nữ. Không thể nào đó là một ma nữ được.

Tôi quay người lại và chạy lên con dốc.

“...?”

Sau khi leo lên con dốc thì cảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là đống đá bị vỡ tan tành trước cửa hang.

Rồi khi tôi rọi chiếc đèn về trước mặt, tôi nhìn thấy một hình bóng quen thuộc của một nữ học viên đang ngồi bệt giữa hang.

Nữ học viên đang run rẩy kia có mái tóm bím màu xanh lá lợt và mặc bộ đồng phục của Học viện Märchen giống tôi.

Cô ấy nhìn tôi rồi quay mặt sang một bên để lau nước mắt.

=================================

[Kaya Astean]

――――――

Cấp: 91

Tộc: Người

Hệ: Phong, Băng

Độ Nguy Hiểm: X

Tâm Trí: [Cảm thấy mắc cỡ khi để bạn trông thấy cảnh tượng xấu hổ như vậy.]

=================================

Tại sao Kaya lại ở đây chứ...?

“Kaya...?”

“Aa, ngài Issac. Em chỉ, em...”

Vậy là cô ấy là người mới vừa hét lên sao?

Hay là bọn tay sai của Garzia vừa xuất hiện?

Tôi liền vọt qua chỗ của Kaya rồi khuỵu một gối xuống và nhìn vào mắt cô ấy.

“Sao cô lại hoảng hốt như vậy chứ?”

“...”

“Chẳng lẽ cô đã bắt gặp được một con kiến không lồ...”

“D-Dơi...”

“Hở?”

“Bởi vì đám dơi... nên em mới hoảng sợ như vậy...”

...Ra là vậy.

“Em thành thật xin lỗi...”

Kaya xin lỗi tôi trong khi vẫn còn đang sợ sệt. Thật ra cô ấy không cần phải làm vậy đâu.

Ổn rồi, miễn là không có mối đe dọa gì là được.

“Không sao. Nhưng tại sao cô lại đi theo tôi chứ?”

“...!”

Tại sao Kaya lại có mặt ở đây chứ?

Nhìn thấy cô ấy ở đây vào lúc này thì khỏi cần cãi cũng biết là Kaya đang đi theo tôi. Kèm theo biểu cảm giật mình vừa nãy lại càng thêm hiển nhiên.

‘Tại sao chứ?’

Tôi biết là cô ấy ngưỡng mộ mình, nhưng Kaya lại là kiểu người thích bám đuôi người mà mình ngưỡng mộ sao?

“Em cũng có lý do nên mới ở đây...”

“Cô đi theo tôi chứ gì.”

“Hự, việc đó... Em không thể nói ngài biết được.”

Có lẽ tôi đang được chứng kiếm một con người khác của Kaya mà mình chưa từng thấy. Nếu cô ấy không muốn nói ra thì cũng không sao. Dù sao tôi cũng không định ép Kaya nói ra.

“Cô đứng dậy được không?”

“...”

“...?”

Lúc tôi đưa tay ra định đỡ Kaya, người vẫn đang che giấu biểu cảm của mình nãy giờ, bỗng nhìn tôi một cách ngơ ngác.

=================================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Thấy thật khó xử với sự thân thiện của bạn.]

=================================

À phải rồi. Tôi vẫn luôn đối xử lạnh nhạt với Kaya và cố tình giả vờ như mình một người mạnh mẽ, cũng như màn diễn xuất để lộ ra bản chất thật của mình.

Trước hết, tôi không thể tiết lộ thân phận thật của mình với Kaya vào lúc ấy được. Đó là do tôi lo sợ hậu quả nếu cô ấy phát hiện ra tôi chỉ là một tép riu.

Tôi cần phải duy trì “vẻ ngoài bá đạo” bằng thái độ bên ngoài để không bứt dây động rừng.

“Haa”, tôi thở dài.

“Cô không đến đây để làm phiền tôi đấy chứ?”

Tôi chất vấn Kaya bằng giọng điệu hoài nghi.

Chỉ khi đó Kaya mới thả lỏng biểu cảm của mình và nhìn tôi bằng ánh mắt lẫn lộn sự kính trọng và sợ hãi.

“Aa, không phải...! Em làm sao dám chứ!”

Kaya liền bật người và đứng thẳng dậy như thể cơ thể của cô đang nhớ về những buổi giáo huấn như trong quân ngũ của phụ thân mình.

Tôi ngó lơ cô ấy và bắt đầu đi xuống con đường dốc lại. Kaya liền đuổi theo sau tôi.

“À mà vì lý do gì ngài Issac lại có mặt ở đây vậy chứ...?”

Tôi chẳng cần phải giấu giếm gì cả, vậy nên tôi đã thành thật trả lời, “Để tìm diệt một ác quỷ.”

“Thật vậy sao!”

Kaya đáp lại cứ như đã đoán trước được.

“Vậy ra có một ác quỷ đang ở đây...”

“Cô đáng lẽ không nên đến nơi này.”

Kaya sẽ gặp nguy hiểm nếu cứ tiếp tục ở lại đây. Mặc dù Garzia vẫn chưa ở trong thể trạng tốt nhất nhưng cấp độ của hắn vẫn cao hơn Kaya nhiều.

“Không, em sẽ phụ ngài một tay nữa.”

Kaya đi đến bên cạnh rồi nhìn tôi với vẻ mặt quyết tâm.

“Để bảo vệ Học viện này.”

=================================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Cảm thấy thật ngầu lòi khi đứng ra bảo vệ Học viện.]

=================================

Rốt cuộc cô nàng này đang nghĩ cái gì vậy trời?

Tôi không biết là cô ấy đang nghĩ gì nữa nhưng tôi có thể phần nào đó đoán được.

Kaya lao mình vào bóng tối phía sau Học viện và đánh bại các thế lực xấu xa để bảo vệ các học viên.

Không biết là Kaya có đang nghĩ vậy không nữa. Nghĩ lại thì nếu có cô ấy ở đây cũng không tệ cho lắm.

Vượt ngoài con đường dốc này trong bóng tối sâu thẳm là khu vực vẫn chưa được khám phá. Nói cách khác, tôi không chắc là mình có thể đương đầu với những biến cố có thể xảy ra.

Hơn nữa, kỹ năng của Kaya khá đặc biệt. Nếu có tình huống nằm ngoài dự tính thì cô ấy có thể hỗ trợ cho tôi phần nào đấy với năng lực của mình.

Nếu Garzia tấn công, tôi chỉ cần che chắn cho cô ấy là được.

“...Tùy cô vậy”, tôi trả lời với thái độ miễn cưỡng chấp nhận.

Vẻ mặt của Kaya tươi tắn hơn rồi. Cô ấy gật đầu rồi quay mặt về phía trước.

Kaya lấy ra thanh đũa phép đính một viên màu xanh lục và bắt đầu cảnh giác với xung quanh. Trông cũng ra gì đấy.

Chúng tôi bước xuống dốc được 20 phút trong khi mò mẫm đường với ngọn đèn mờ ảo.

Bên dưới con đường dốc xuất hiện một lối đi lờ mờ. Đó chính là lối vào của “mê cung dưới lòng đất”.

“Chúng ta đang ở đâu đây?”

“Mê cung dưới lòng đất. Hãy theo sát tôi nếu cô không muốn đi lạc.”

“Vâng...!”

Tôi nhanh chóng bước đi và theo sau là Kaya.

Ngay khi vừa bước vào mê cung, khung cảnh của những viên đá phát sáng nâu nhạt được sắp xếp theo trình tự đập vào mắt chúng tôi. Chúng đã được tạo ra nhờ vào ma thuật hệ Nham của Garzia để phân biệt các hướng đi.

Chúng được tạo ra để nhận biết cảnh vật xung quanh mà không cần tới đèn phát quang.

Tôi đặt một miếng vải lên chiếc đèn rồi bỏ nó lại vào trong túi ma thuật.

Tôi nín thở và bước qua mê cung. Mỗi khi phải quyết định đi đường nào và trước khi đợi Kaya kịp mở lời, tôi lập tức chọn ra một con đường để đi tiếp.

Dù sao thì cấu trúc của mê cung cũng không khác gì mấy so với lúc tôi còn chơi ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ Của Märchen❱.

Tôi có thể dễ dàng đến được trung tâm của cái mê cung này.

“Ngài Issac.”

Kaya đột ngột dừng lại và gọi tôi.

“Em có một thắc mắc từ nãy đến giờ là làm sao ngài có thể nắm rõ được địa hình của nơi này chứ?”

“...”

...Hở?

Khoan đã.

‘Mình đang bị nghi ngờ sao?’

Tôi lướt mắt sang Kaya và bật cửa sổ trạng thái của cô ấy.

=================================

[Kaya Astrean]

―――――――

Tâm Trí: [Nghi ngờ bạn đã từng ở cùng phe với bọn ác quỷ nhưng cuối cùng quyết định chống lại bọn chúng.]

=================================

Cái tình huống gì đây trời?

Nhờ vào trí tưởng tượng phong phú ấy nên Kaya đã vô số lần nghĩ ra những điều điên rồi. Việc đó chỉ làm mọi thứ thêm rối rắm mà thôi.

Tôi cần phải làm rõ chuyện này ngay.

Tôi nên nói gì bây giờ? Hmm...

À, hay là vậy đi.

“Tôi chỉ cảm nhận mana của tên ác quỷ đó rồi lần mò theo thôi. Từ khi còn ở Học viện thì tôi đã cảm nhận được nó rồi.”

Tôi vừa bịa ra một điều hết sức ngớ ngẩn.

Làm sao mà một người có thể cảm nhận được nguồn mana ở tận dưới lòng đất từ Học viện được chứ? Thực chất tầm cảm nhận mana rất nhỏ. Đó là một điều hoàn toàn vô lý.

Tuy nhiên, Kaya đã tin sái cổ không chút nghi ngờ.

“Quàooo...”

Cô ấy tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Thậm chí em còn không cảm nhận được... Liệu đây có phải khả năng của một Đại Phù Thủy chăng?”

Kaya há hốc trong sự kinh ngạc.

Quả nhiên cô nàng này đúng là dễ đoán mà.

“Cô sẽ dần dần cảm nhận được thôi.”

Kaya và tôi tiếp tục di chuyển tiếp.

Cô ấy nhìn tôi một lúc với đôi mắt lấp lánh của mình.

Aa, đôi mắt long lanh đấy. Nhìn nó lấp lánh như những vì sao trên trời, thật là muốn khiến con người ta ngã lòng làm sao.

―Ngay lúc đó.

Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc...

Có âm thanh như thứ gì đó sắc bén cào cấu, đất đá bị bươi lên và râu của côn trùng cọ xát vào nhau.

Cả hai bọn tôi dừng bước và nhìn về trước.

Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc...

Garzia có rất nhiều tay sai, hay còn gọi lại Kiến Tai Ương. Bọn chúng chính là một trong các nguyên nhân khiến độ khó của 「Màn 2, Chương 4」 thay đổi chóng mặt.

Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc...

Trí tuệ tập thể xuất sắc của bọn chúng được xem là một khối u cho những người chơi và buộc họ phải dùng nhiều loại chiến thuật khác nhau. Khi lần đầu chơi thử độ khó Địa Ngục, tôi cũng gặp không ít khó khăn bởi vì chúng.

Nếu Garzia đang ẩn nấp ở đây thì đương nhiên quân đoàn Kiến Tai Ương phải canh gác chỗ này rồi. Tôi ước tính có tầm 300 con đang ở dưới cái hang này.

Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc――

Ở trong màn đêm mịt mù, một sinh vật to lớn nhảy ra trước chúng tôi.

Chạy ton ton với bộ râu phấp phới, một con kiến đen khổng lồ xuất hiện với chiếc càng sắc nhọn trước miệng đang đóng mở liên tục. Đôi mắt của nó mở to và phát ra ánh sáng đỏ rực, đây đúng là một con Kiến Tai Ương rồi.

=================================

[Kiến Tai Ương]

――――――

Cấp: 70

Tộc: Quỷ

Hệ: Ám, Nham

Độ Nguy Hiểm: Trên Trung Bình

Tâm Trí: [Muốn trừ khử ngươi, kẻ xâm nhập.]

=================================

“Cái gì thế kia?”

Kaya hỏi tôi khi bị giật mình bởi con côn trùng khổng lồ kia.

Hên là chỉ có một con đang đứng trước mặt chúng tôi. Có vẻ như nó đang đi tuần tra khu vực này.

Sẽ rất nguy hiểm nếu như bọn Kiến Tai Ương hợp sức với nhau. Mặc cho việc tôi là khắc tinh của Quỷ nhưng không biết là bọn chúng sẽ dùng những thủ đoạn gì để gây áp lực với tôi đây.

[Ác Quỷ đã được nhận diện là kẻ thù.]

[Đặc tính độc nhất “Thợ Săn” đã được kích hoạt!]

[Cấp độ và chỉ số đã được tăng lên tạm thời!]

[Cây Kỹ Năng đã tạm thời được +10!]

Chỉ còn một cách duy nhất thôi.

Tôi đưa tay về phía Kaya và sử dụng mana của mình khi tiến lên phía trước.

Một tấm màng mỏng bao quanh cô ấy. Đó là một màng băng mờ với những viên pha lê băng đang nổi xung quanh nó.

「Kết Giới Băng (Hệ Băng, ★6)」

“Issac, ngài đang tính làm gì thế...?”

Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc Sặc――!

Con Kiến Tai Ương nhanh chóng áp sát bằng sáu chân của nó. Tôi khuỵu một gối xuống rồi đặt tay phải xuống mặt đất.

“Đóng băng toàn bộ mê cung này.”

Và rồi.

Tôi giải phóng dòng mana băng của mình――

「Sóng Băng (Hệ Băng, ★6)」

Rặcccccccc――――!!!

Dòng mana băng khổng lồ từ bàn tay của tôi nhấn chìm toàn bộ mê cung, đóng băng hoàn toàn bọn Kiến Tai Ương và biến chúng thành những bức tượng băng.

Trong tích tắc, cả cái hang động này đã biến thành một hang băng như thể nó đã bị đóng băng từ trước đó.

“Haa.”

Tôi thở ra một làn hơi lạnh giá.

Nếu bọn chúng đã thông minh đến vậy thì tôi chỉ cần đóng băng mọi thứ trước khi chúng kịp trở tay là được.

Truyện Chữ Hay