Kẻ Vong Mạng

chương 22: sơ kiến reddeath forest

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mỗi cánh rừng ma hóa là một cấm địa nhưng cũng là những nơi kì ngộ cho các mạo hiểm giả, vậy nên dấu chân của các mạo hiểm giả dường như đã bao trùm qua toàn bộ các vùng đất ma hóa. Nói một cách chính xác thì khu vực ma hóa chính là tài nguyên của Demacia đế quốc, nếu không có khu vực ma hóa mà chỉ dựa vào những loại cây lương thực có thể sản sinh ra các loại năng lượng cơ bản thì nhân loại hòa toàn không đủ để dùng cho tu luyện. Chính thức ra Latheat Land nằm bên cạnh một khu rừng ma hóa cực lớn rộng km thì phải sầm uất lắm kìa, thế nhưng khốn nạn một nỗi mảnh đất này là ngõ cụt cộng thêm điều kiện khắc nghiệt nên chả mấy khi mạo hiểm giả qua đây. Họ thà đi xa một chút về phía tây là có thành trấn Veder phồn hoa, nơi đó có thể thông thương đi nhiều nơi, mà ngay tại thành trấn này cũng có chi nhánh ma pháp sư công hội, các thương hội, lính đánh thuê công hôi. v.v... Chính vì thế cấp dưỡng cho các mạo hiểm giả sẽ tốt hơn rất nhiều...

Chiếc chiến xa lọc cọc di chuyển bên trong một hang động khá rộng lớn dẫn từ Navi Light Forest đến khu rừng ma hóa to lớn kia để rồi từ đó ta sẽ theo bản đồ mà đi đến Latheat Land. Cái bản đồ này chính là nằm tại mặt sau của bản khế ước chứng minh quyền sở hữu Latheat Land của Vladimir Andreev, mà giờ đây ta chính là Vladimir Andreev danh chính ngôn thuận... Vadim làm nhiệm vụ canh chừng, hắn ngồi trong chiến xa mà tay lăm lăm chiếc đại nỏ của bản thân, con báo cái thì vắt vẻo đu trước ngực ánh mắt lén lút nhìn hai con báo đực đang đùa nghịch cùng ta... Sói Ngu thì đi trước dẫn đường... Hang động này là độc đạo nên cũng không lo đi lạc, với cái mũi nhạy bén của mình thì Sói Ngu chính là ứng cử viên tốt nhất cho việc dò tìm nguy hiểm phía trước... lãng phí năng lượng để Kính Phân tích dò đường là không nên....

Một đường hữu kinh vô hiểm chúng ta đã đi hết con đường hầm dài m này... Trước mắt ta là một khu rừng rộng lớn không nhìn thấy đầu thấy cuối. Khu rừng này có đặc điểm khác hẳn Navi Light Forest, ở đây tràn ngập một màu đỏ ma quái, những tảng đá đỏ thẫm phát ra ánh sáng trên trần động... Những cây bụi với cành lá có các tia sáng đỏ yếu ớt phát ra. Những cây cổ thụ thân nứt nẻ vì thời gian, giữa các khe nứt là ánh sáng màu hơi tía... Những chiếc lá đỏ có phần lung linh trong gió... mà phải rồi lòng đất cũng có gió ư... Ta nào biết nó đến từ đâu.

Đoàn người chúng ta bắt buộc phải dừng lại tại lối vào Reddeath Forest, đây là tên khu rừng rộng lớn này mà các mạo hiểm giả đã đặt tên. Lý do dừng lại của chúng ta hết sức đơn giản... Bị tắc đường... Khu vực cửa vào các khu vực ma hóa lớn như Reddeath Forest luôn là nơi làm ăn tấp nập của thương nhân hám lợi đầy mùi tiền... Nơi miệng hang thông vào Reddeath Forest được đào rỗng rất lớn tạo thành một khu vực khá thoáng đạt tầm -m vuông. Nơi này có một số lều bạt trướng bồng bày đồ đạc để buôn bán, có một số để cho thuê nghỉ ngơi, lại có những người nhất quyết bày luôn đồ đạc lên mảnh da thú mà buôn bán... Đồ vật của những tiểu thương nơi này đa dạng cực kì, và cũng nói là thượng vàng hạ cám thứ gì cũng có. Thuốc men, vũ khí, trang bị cho đến ấu thú, ma hạch, da lông, xương cốt, huyết nhục họ cũng tiến hành buôn bán tại đây...

Đoàn người của chúng ta xuất hiện làm cho tiểu thương và mạo hiểm giả nơi đây một hồi tán loạn kinh ngạc... Còn cách nơi này cả km thì ta đã dùng “Kính Phân Tích” mà quét sơ bộ một lượt những người này toàn là cấp và sinh vật mà thôi, vì quét sơ bộ nên không rõ chỉ số cũng như trang bị, nhưng chỉ cần hiểu như vậy thôi cũng đủ cho ta yên tâm mà tiến về phía này không sợ nguy hiểm...

- Ô là ma thú Sói cấp , lại cả Ma thú Ngưu cấp ...

- Cái chiến xa cổ quái kia làm bằng chất liệu gì vậy?

- Người này có tiền a, tận con ma thú cấp cường đại....

- Oa hắn là người bị ma hóa... Đáng tiếc a...

- Đâu đau xem nào....

Ta đã cất đi cái Kính Phân Tích, đây chính là thứ dễ gây chú ý vì nó quá đặc biệt. Nhưng kì quái là ta chùm hết toàn thân trong chiếc áo choàng kiểu Ma Pháp sư thu được trong hang báo, cớ sao những người quanh đây lại có thể phát hiện ra ta là người có làn da xanh xám.

- Chủ nhân... là họ có ma pháp khí dò xét đấu khí và ma pháp trong khoảng cách ngắn, xó thể ước định tương đối lượng ma pháp, đấu khí trong cơ thể sinh vật...

Thấy ta thắc mắc thì tên Vadim vội vàng thúc con trâu ma thú đi lên bên cạnh ta mà thủ thỉ. Thật ra lần đầu khi nhìn thấy bộ dạng của ta khi tháo bị mắt thì tên Vadim cũng lắp bắp y như vậy. Ta đã giải thích với hắn là mình thử thuốc trúng độc chứ không phải bị ma hóa... Rồi đến khi ta sử dụng ma lực cho quyển trục để thu con trâu nước làm sủng vật thì tên Vadim mới biết ta có thể ma pháp song tu, từ đây hắn càng sùng bái ta hơn.... Thật ra không hiếm người bị ma hóa, nhưng Ma hóa đồng nghĩa với dần dần sẽ trở nên ngu ngốc và không thể chủ động tu luyện, đến cuối cùng cũng giống như Ma thú mà thôi. Chính vì lẽ đó những người bị ma hóa có biểu hiện ma pháp song tu nhưng thực tế là một cái không có tương lai, chờ đợi phía trước tương lai gần là mất đi lý trí, ngu ngốc đần độn mà thôi.

Những người tư chất Ma vũ song tu thường được triều đình thu nhận mà đem về Light City chứ đâu lang thang ở nơi này, chính vì thế những người ở đây nghĩ ta một kẻ ma hóa sẽ trở nên trì độn trong thời gian tới.

Im lặng mà suy nghĩ ta quay qua Vadim hỏi nhỏ.

- Vadim có cách nào để che dấu không bị người ta phát hiện đấu khí cùng ma pháp trong người không?

- Là cái dây chuyền chống dò xét, có hai loại một là dấu đi Đấu khí, hai là dấu đi ma pháp lực.... Mạo hiểm giả thường phải mang thứ này vì ma thú mẫn cảm với đấu khí và ma pháp lực... Vadim thu được rất nhiều nhưng nó không đáng chú ý nên vứt trong túi này tính bán đi kiếm ma hạch...

Trán ta nổi gân xanh một dãy, muốn túm tên Vadim này mà hung hăng hành hung một trận. Ai nói là không quan trọng. Thế nhưng sự đã rồi nên đành thôi đi.

Ta lại hưng phấn mà chú ý đến các vật phẩm đang được bày bán nơi đây, biết ta là “ ma hóa nhân” thì hứng thú mọi người cũng giảm, các thương nhân nghĩ người như ta sẽ chả mua sắm được gì ở nơi đây cả, vậy nên họ cũng tản về các gian hàng của mình...

Ta và Vadim bắt đầu xà vào các quán hàng mà tiến hành tìm hiểu các mặt hàng, nói là cả hai tìm hiểu nhưng thực ra ta mở mang tầm nhìn là chính còn Vadim thì đã quá quen với các quán hành hình thức buôn bán như thế này rồi. Nơi đầu tiên ta tiến đến tất nhiên là quầy hàng về sách vở thông tin rồi... Đây là quầy hàng thuộc dạng rẻ tiền nhất nơi đây nhưng đối với ta lại là quan trọng nhất, ở đây chả có sách vở kiểu công pháp tu luyện chuyên sâu nhưng lại có đày dãy các bản giới thiệu nhập môn, sách vở về địa lý phong tục cũng như lịch sử của các dân tộc, các lục địa cũng khiến cho ta hứng thú bừng bừng... đồng giá tiền vàng một cuốn ta mua đến cả mấy chục quyển sách dạng này mà vứt lên chiến xa... Tất nhiên ta có thể vứt vào túi không gian thế nhưng vật này cũng là thứ giá trị, có câu tiền tài không lộ ngoài thân khiến ta không thể không cẩn thận mà cất kĩ không dùng.

Thật ra thế giới này vẫn dùng vàng bạc làm tiền tệ, nhưng nó chủ yếu giao dịch giữa những người dân thường và vật phẩm ít giá trị với các chức nghiệp giả như chiến sĩ và pháp sư. Những đồ vật hữu ích cho chiến sic và pháp sư được quy đổi theo tinh hạch ma thú, huyết hục ma thú và các tài liệu hữu ích tách ra từ cơ thể ma thú. Nhưng đây là dạng tiền tệ phổ thông của các chức nghiệp giả mà thôi. Vì ha hạch thì không thể sử dụng trực tiếp cho Ma Pháp sư tu luyện, cũng như không thể sử dụng cho các trang bị phụ ma... Huyết nhục nếu dùng trực tiếp thì không được nhiều vì sức ăn của người có hạn, mà sự tiêu hóa đấu khí có trong huyết nhục cũng không có hiệu quả cao... Điểm bực mình nhất đó là năng lượng đấu khí có trong huyết nhục sẽ trôi đi theo thời gian, chính vì vậy huyết nhục tươi mới có giá tốt một chút... Nhưng lại khó có thể thành tiền tệ, tiền tệ lúc này được dùng là ma hạch... Là đồng tiền thấp nhất của chức nghiệp giả..

Từ ma hạch thông cua các pháp trận được chuyển đổi năng lượng sẽ biến thành map pháp hạt kết tinh... Hay gọi tất là ma tinh... Một khối hạch thông qua trận pháp này hao đến phần cộng thêm phí phải đóng cho ma pháp sư công hội cho nên thường viên ma hạch mới đổi được một viên ma tinh.

Mà điều không mấy khác biệt cũng diễn ra cùng huyết nhục... Huyết nhục có lượng đấu khí điểm đi qua tay các vị dược sư công hội cũng chỉ còn điểm mà thôi. Nhưng quan trọng là những viên huyến đan to như quả trứng ngỗng lại có thể lưu trữ đấu khí trong đó. Chính vì vậy huyết đan cũng là đồng tiền mạnh ngang với ma tinh.

Nói về tác dụng của trận pháp và các dược sư thì không khác mấy “Máy chuyển hóa năng lượng” cùng “máy luyện chế rèn đúc” trong tay của ta, thế nhưng vấn đề là hai loại máy trong tay ta hiệu suất cao gấp bội a. Từ Ma hạch mà ra tinh hạch chỉ bị lãng phí % mà thôi. Còn từ huyết nhục thành huyết hạt chỉ cần tốn một ít năng lượng ma lực chạy máy là hoàn thành, hiệu suất đến %. Nghĩ đến đây ta hưng phấn không thôi, vậy là mìn có thể thoải mái phát tài rồi...nhưng chợt nghĩ đến chuyện bị phát hiện thì Ma pháp sư công hội và Luyện Dược Sư công hội chắc chắn sẽ không tha cho ta, vậy nên cần cẩn thận yên lặng phát tài a.

Truyện Chữ Hay